[Dịch]Nữ Hoàng Quần Chúng

Chương 13 : Chương 13




Đoàn người cùng nhau tiến về kinh thành Babylon. Ở kinh thành, mọi người cũng đang chuẩn bị đón công chúa quay trở về.

Kinh thành Babylon,

Mọi người đang chuẩn bị đón công chúa, nào dọn dẹp cung điện, nào chuẩn bị nghi thức,... nhưng có ba người là không bị cuốn vào việc này.

Một là Ragashu, hắn không chuẩn bị đón em gái trở về vì hắn quá bận chuyện triều chính

Còn hai người là Asisu và Max, hai tên này không chuẩn bị vì họ quá rảnh rỗi, mọi chuyện đều có người lo, mà họ cũng chả muốn đi lo. Nên an nhàn vui chơi qua ngày, giết thời gian cho qua ngày đoạn tháng.

Vâng, và sau đây chuyên mục 'làm gì hôm nay' xin trích dẫn một vài lịch trình gần đây nhất của hai nhân vật chính như sau

Bản thứ nhất

- ăn sáng

- dạo hoa viên

- tắm nắng

- ăn trưa

- đánh bài

- ngủ trưa

- ngắm trai

- ăn chiều

- chạy xe

- tắm rửa

- ...

Bản thứ hai

- ăn sáng

- trốn đi chơi

- ăn trưa

- chăm sóc da

- ngủ trưa

- về cung

- ăn chiều

- nhảy dây

- tắm rửa

Bản thứ ba

- ăn sáng

- ra hồ sen

- ăn trưa

- chơi lô tô

- ngủ trưa

- qua cung Ragashu ăn chực

- chạy xe

- tắm rửa

- đem theo đồ ăn vặt, qua điện nữ thần Isis kể chuyện ma..

...

Rồi ngày đón công chúa trở về, cả hoàng cung chuẩn bị nghênh đón. Mọi người cùng nhau ra trước cổng thành chờ đoàn xe công chúa.

Max, Ari đứng cạnh Asisu. Asisu thì đứng cạnh Ragashu. Phía sau là các quan thần.

Max quay qua hỏi Ari

“Công chúa này lai lịch thế nào mà cả hoàng cung nghênh đón dữ vậy?”

Ari trả lời

“ Ta có nghe mấy cung nữ nói là đây là công chúa Chriski đứa em duy nhất của hoàng đế. Công chúa này từ nhỏ đã bị bệnh, thân thể yếu ớt hầu như không xuất hiện ra bên ngoài. Nên hoàng đế hết mực yêu thương, năm 14 tuổi nghe đâu bệnh sắp chết, tất cả ngự y đều bó tay. Chỉ đành thuận theo tự nhiên...”

Max hỏi tiếp

“Rồi sau đó?”

Câu này tới phiên Asisu tiếp lời

“Nhưng nàng ta không chết, ngược lại còn hồi phục nhanh chóng. Bệnh tật trên người cũng biến mất luôn. Mọi người đều nói là thần linh ban phép lành, công chúa hết bệnh khỏe mạnh. Sau đó, không chỉ hết bệnh, nàng ấy còn trở nên hoạt bát. Cưỡi ngựa bắn cung kiếm pháp đều học được hết, còn đưa ra ý kiến và những chính sách giúp Ragashu phát triển đất nước. Nhưng việc này chỉ có hoàng đế, công chúa và cận thần binh lính bên cạnh công chúa biết. Còn với người ngoài thì nàng ấy chỉ là một công chúa hoạt bát đáng yêu..”

Max quay qua Asisu thắc mắc “đã là bí mật. Vậy sao cưng biết?”

“Đương nhiên là nhiều chuyện từ chổ Ragashu moi ra rồi..” nàng cũng là vô tình một hôm đi ăn chực bên Ragashu sau đó ngồi chơi ăn trái cây thì nghe chuyện công chúa sắp về, thế là thuận mồm hỏi. Ai dè, tên kia kể cho nghe luôn... tính ra tên này cũng nhiều chuyện, hỏi chơi mà kể cho nàng nghe luôn...

Max ra chiều nghi hoặc “dù hết bệnh cũng không thể nào cải thiện thể trạng ngay được, huống chi một người đã bệnh lâu năm bị suy yếu từ nhỏ. Còn cưỡi ngựa, bắn cung, đấu kiếm, đã vậy còn có thể đưa ra các chính sách trị quốc... người bình thường chưa chắc đã vậy... không lẻ là phép màu thật??”Max còn chưa suy nghĩ xong thì bên dưới cổng thành đã có đoàn người ngựa tiến vào, theo sau là lệnh báo

“Công chúa hồi cung..”

Bên này Ragashu dẫn đầu theo sau là nhóm Asisu cùng các quan viên chạy xuông cổng thành đón công chúa

Lúc này, rèm xe đã được vén lên, một thân nữ tử màu tím trong trang phục hoàng gia Babylon, không trang sức hay trang điểm.. cô gái thanh thoát, giản dị làm cho người ta cảm giác thanh mát như sen vừa nở, tinh khôi như sương sớm.. nàng nhẹ nhàng đi lại phía Ragashu, cười vui vẻ gọi

“Anh..”

“Cuối cùng cũng chịu về rồi, ta tưởng em đi luôn rồi chớ... còn nhớ người anh này à?”

“Em có đi luôn đâu. Người ta cuối cùng cũng về rồi bộ... “

Chriski le lưỡi tinh nghịch, phát hiện bên cạnh anh mình có một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, một nét đẹp sắc sảo và uy quyền, ánh mắt không khỏi dừng lại quan sát Asisu thêm chút, rồi hỏi

“Vị này...”

“Chị dâu em đấy” Ragashu trả lời

“Nữ hoàng Asisu của Ai Cập! Người đẹp quá đi... chả trách anh lại cưới nhanh như vậy, không kịp thông báo để em về dự hôn lễ nữa...thì ra là muốn mau mau ôm người đẹp về nhà”

“Nghịch ngợm” Ragashu cười, đối với cô em gái này vô cùng thương yêu

“Công chúa, người thiệt có mắt nhìn hàng nha.. chị đây thật sự là xinh đẹp tuyệt trần, là bảo vật hiếm có đó...hahaha” Asisu được khen, không hề khiêm tốn, lại còn tự sướng bản thân..

Ragashu hướng Max hỏi “ đây là vì sao?”

Max đành hướng Ragashu thỉnh tội “hoàng đế lượng thứ, có lẻ thần nên tăng lượng thuốc cho hoàng hậu”

Asisu nghe vậy, quay qua trừng mắt với Max “ ngươi mới cần uống thuốc á”

Còn Ragashu thì coi như không có gì,nhưng khóe miệng đã nhếch lên, rồi dẫn theo Chriski đi vào trong hoàng cung, để lại Asisu cùng Max còn cãi nhau phía sau...

...

Yến tiệc dọn lên, mọi người cùng thưởng thức, ăn uống, ca hát... chỉ có ba nhân vật cực mất khí tiết khi cấm đầu vào bàn thức ăn, không quan tâm thế sự xung quanh. Đó không ai khác là Asisu, Max, và Chriski. Ba người cấm đầu ăn, đến cả Chriski lâu ngày gặp lại anh trai mình cũng chả thèm nói chuyện gì, nàng chỉ cấm đầu vào ăn thôi... nhưng Ragashu lại rất mực yêu thương cô em gái này, còn về phía Asisu thì dù nàng là hoàng hậu nhưng hắn đã lãnh ngộ được khí chất của nàng rồi, còn Max thì dù gì cũng không nên chọc tên đó, tên đó ăn uống im lặng là phước của muôn dân. Nên một mình Ragashu chủ trì buổi tiệc, các quan viên lại biết thân phận, hoàng thượng dung túng cho người nhà như vậy thì ai lại dám lên tiếng chứ, thế là cả triều đình cùng nhau mắt nhắm mắt mở coi như nhân vật chính đêm nay là hoàng đế, ba kẻ kia là ba bức tượng...

Tiệc tàn. Mọi người lần lượt ra về.

Lúc này thì Asisu với Max cũng đã no nê, đành nói vài câu coi như kết thúc buổi lễ, quay về cung mình. Còn Chriski cũng đã đặt ly rượu xuống bàn, đứng lên phủi phủi tà váy, hướng Ragashu làm nũng

“Anh, em mệt rồi. Hôm nay tiếp bao nhiêu khách khứa như vậy... em về cung nghỉ ngơi đây. Chiều sẽ qua cung anh chơi.. đi đây” nói rồi cũng nhấc đích lắc lắc rời khỏi.

Ragashu đen mặt 'nó có nhầm không? Cả buổi nó chỉ ăn không? Chỉ có mình là phải tiếp khách mà... '

[Mị: vâng, là tiếp khách nha~]

Nhưng rồi cũng thở dài, bước về cung mình nghỉ ngơi 'đâu phải nó nghịch ngợm ngày một ngày hai' hắn còn vừa đi vừa tự an ủi bản thân

...

Cung hoàng hậu

Đang ở ngoài vườn lăn qua lăn lại ăn trái cây, Asisu nằm vô cùng hưởng thụ để cho cung nữ quạt và che nắng cho mình, Ari thì gọt trái cây cho nàng. Max đi vào trên tay bưng hai chén nhỏ, đi lại gần Asisu, đặt hai chén nhỏ xuống

“Asisu, cưng ăn cái này thử đi. Ngon lắm, chế mới ăn thử. Không biết là ai làm nữa, phải kêu làm nhiều nhiều mới được”

Asisu bưng chén nhỏ lên, nhìn quen quen, sau đó múc một muỗng đưa lên miệng

“á...” nàng kinh ngạc thốt lên..

“Con mẹ nó.. đồ của ta...” một giọng nói vang lên ngay sau lưng..

..

Để nhìn nhận vấn đề được khách quan, chúng ta cùng quay lại thời điểm một tiếng trước,

Chriski sau khi quay về cung của mình, gặp lại đám người Rayn, cả bọn bàn về thức ăn hoàng cung ngon thế nào, đẹp thế nào... cuối cùng Chriski phán câu

“ ta có món còn ngon hơn mấy món trong hoàng cung cả trăm lần”

Nói là làm, Chriski chạy xuống phòng bếp, bắt tay làm đồ ăn.. đồ ăn cuối cùng cũng xong, chỉ cần đợi lửa thêm chút nữa là chuẩn ngon thì có thể ăn được rồi...

Thế là, Chriski đi thay bộ đồ cho sạch sẽ đã, sẵn đợi đồ ăn chín luôn.. nàng đi ra khỏi phòng bếp thì Max đã chân trước chân sau đi vào phòng bếp kiếm thức ăn. Thì ôi thôi, chuyện gì đến nó đến... chế Max, cõm đồ ăn của người ta, rồi còn tốt bụng múc ra hai chén đem cho Asisu và Ari dùng nữa...

Xong chạy ra khỏi phòng, thẳng về phía Asisu. .

Lúc này, Chriski vừa mới vào tới, thấy hiện trường vụ án..

Khuôn mặt đổi màu, bật chế độ xì khói

“Aaa, bảo bối của ta... đứa nào? Là tên nào cả gan dám cướp đồ ăn của ta...”

Chriski chạy nhanh ra ngoài cửa, nhìn trái nhìn phải chỉ mong nhìn thấy kẻ khả nghi, thì thật sự thấy bóng Max vừa vẹo phía trước...

Chriski lập tức chạy nhanh đuổi theo

“Tổ tông nhà mi, chọc đâu không chọc? Dám chọc bà.. lát bà bắt được bà đây thiến mi a.... món nợ đoạt thực không báo thề không làm người... không đập ngươi chèm bẹm bà đây sẽ thiên địa bất dung... ta và ngươi không đội trời chung...aaaaa...”

Lúc Chriski chạy vào cung, cũng chả có tâm trí quan sát coi đây là cung của ai...

Nàng chạy vào, vừa vào đến là thấy một cô gái đang ngồi vừa bưng chén đồ ăn của nàng lên ăn. Xung quanh cos hai tì nữ và cái tên mắc dịch mới vừa cướp đồ ăn của nàng. Liền không kịp suy nghĩ, khẩn trương hét lên. Can ngăn người nào đó đừng ăn đồ ăn của mình...

“Con mẹ nó...đồ của ta...”

Asisu và Max giật mình, nhìn sang bên này thì thấy một cô gái đang hùng hổ xông lại phía này

Lúc đến gần, mới phát hiện đó là cô công chúa Chriski vừa gặp lúc nãy, sao giờ lại đến đây?

“Ngươi... ngươi... tên khốn kiếp, dám lấy đồ ăn của ta... ta thiến ngươi” Chriski nghiến răng ken két, mắt trợn nhìn Max


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.