[Dịch] No Game No Life

Quyển 3 - Hình như một trong hai anh em game thủ đã biến mất.... ?-Chương 3 : Cách hướng dẫn/Killing Giant (part 7 phần 3)




Part 7 (3)

■ Khu vực đài xem ■

“………………….”

Lặng ngắt như tờ.

Ngồi trước màn hình lớn xem trận đấu diễn ra, không ai phát ra một âm thanh nào.

Clamy cũng im lặng, ngay cả Fii đang chứng kiến cảnh tượng tương tự cũng không nói được lời nào.

…. Đây chính là chủng tộc đứng hàng thứ mười bốn trong [Mười sáu chủng tộc], tộc người thú.

Đến tận bước này, Clamy cuối cùng cũng đã hiểu, mặc dù đã quá muộn….

Tại sao Liên Hiệp Đông Bộ lại đồng ý trò chơi này?

Tại sao lại đồng ý [đấu công khai] khiến gần như tất cả mọi trò gian lận đều bị hạn chế?

Đó quả thật là vì Sora đã bày ra vô số cạm bẫy, nhưng hẳn là phải vẫn còn các phương pháp khác mới đúng.

Dù là như vậy, Liên Hiệp Đông Bộ vẫn đồng ý với trò chơi này. Lý do thực vô cùng đơn giản.

Cho dù có tính toán, lên kế hoạch như thế nào đi chăng nữa.... cũng sẽ bị cái lý do vừa hoang đường vừa bất hợp lý là [chênh lệch tính năng đến mức áp đảo], lật đổ.

Chủng tộc chỉ đứng cao hơn Imanity hai bậc... nhưng lại là [quái vật] áp đảo hoàn toàn.

Trông thấy bóng hình đó, ngay cả Clamy cũng cảm thấy tuyệt vọng.

.... Không thể chiến thắng nổi.

Sự im lặng của Fii, thất bại của Jibril đã chứng minh tất cả.

Người có thể đánh bại loại quái vật như thế trong điều kiện chiến trường cấm chỉ ma pháp....

Sợ là.... Không thể tìm được trong tất cả [Mười sáu chủng tộc].

Bản thân Izuna.... bản thân sự tồn tại của tộc Werebeast đã là cheat tồi tệ nhất trong không gian này rồi.

(Đây chính là... bản chất trò chơi của Liên Hiệp Đông bộ sao...?)

[Trò chơi không thể phá đảo] được che giấu quá kỹ.

Đây chính là bộ mặt thật trò chơi của Liên Hiệp Đông Bộ....

Định thần lại sau một thoáng kinh ngạc, đầu óc Ino cũng dần khôi phục bình tĩnh.

Không dám sơ suất, ông ta xác nhận lại tiếng tim đập của Sora và Shiro.

..... Nhịp tim của hai người Sora, Shiro ổn định, đạn thật sự bắn trúng vào đầu, muốn ngụy trang cũng không thể.

Nhưng nhịp tim của Izuna ở khoang ngay cạnh thì lại vô cùng kịch liệt.

Tiếng tim đập giống như sắp sửa nhảy ra khỏi lồng ngực, âm thanh như sẽ vang vọng khắp cả trong đại sảnh.

((Hạ được bọn chúng rồi Izuna, đã ổn rồi, bình ổn máu lại đi!))

Ino toát mồ hôi lạnh, kêu gọi Izuna.

■ Bên trong game ■

“...... Hộc!..... Hộc!.... Hộc~~~~~....”

Tiếng của Ino không hề lọt vào tai Izuna.

Nhưng cũng không cần ông ta thông báo, Izuna tin tưởng chắc chắn đã thật sự hạ được hai người rồi.

Đó không phải là vì tận mắt nhìn hai người đang nằm im lìm dưới đất mà là vì [trực giác] khẳng định “đã hạ được bọn họ rồi".

Hành động của Izuna lúc trước đã vượt quá giới hạn của tộc người thú, thậm chí bạo lực bẻ cong cả các quy tắc vật lý.

Trái tim chuyển động kịch liệt để biến việc đó thành có thể, đến bây giờ mới từ từ giảm tốc.

Giống như hiện tại mới sực nhớ đến các quy tắc vật lý, cơn đau khủng khiếp ập tới khắp toàn thân.

.... Thân thể nặng trịch như chì, dù cố gắng hết sức điều chỉnh nhịp thở, hô hấp vẫn không hồi phục lại được.

Cơ bắp như vỡ nát, mạch máu như nổ tung, thần kinh như tan chảy....

Izuna thực sự [hư hỏng] theo đúng nghĩa đen. Giờ với cô bé, ngay cả đứng thôi cũng là một công việc nặng nhọc.

Nhưng mà không vấn đề gì hết, bởi vì làm như vậy rất đáng giá, hơn nữa cũng bắt buộc phải làm như vậy.

Như thế là...

“... Thắng rồi, desu...”

Vừa thì thào khó nhọc, Izuna vừa đứng dậy trên hai chân.

Ánh mắt hướng về phía Sora và Shiro đang nằm bất động dưới đất, cô bé mở miệng giống như muốn nói gì đó.

......... Bụp.

Thật sự quá đơn giản.

Thật sự quá đột ngột.....

Viên đạn, bắn trúng vào... cánh tay Izuna.

“.... Eh?”

.... Đừng nói là Izuna.

Ngay cả mọi người đang theo dõi trận đấu... Cả Ino, cả Clamy, thậm chí cả Fii.

Tất cả bật thốt lên một tiếng ngơ ngác, dõi mắt về hướng ánh mắt Izuna đang nhìn tới....

Ở phía Izuna vừa bị bắn trúng lúc trước.

Có một người...

Đang bám trên lưng một NPC, hai mắt nhắm chặt, cánh tay giơ ra phía trước, bàn tay cầm súng....

“... So, Sora, như, như vậy đã được chưa? Tôi mở mắt ra được chưa?”

Đó là, Steph.

Đúng là, Izuna dựa vào [giác quan thứ sáu], thật sự có thể tránh được đòn tấn công không thể phát hiện ra.

Thế nhưng.... Dù như vậy thì vẫn chưa đủ.

Như Sora nói, nếu không có được tất cả thông tin cần thiết thì không thể biết được sự phát triển của sự việc.

Khiến cho loại gian lận đó trở thành có thể đã thuộc lĩnh vực của ma pháp hoặc dị năng rồi.

Những gì Shiro dốc sức tính toán trong công viên.... không phải là chiến thuật có thể đánh bại Izuna.

Mà là..... [Thuật toán tuần hoàn] của các NPC di chuyển trong khu vực xung quanh. Izuna căn bản không thể biết được việc này.

Cũng tức là... chỉ tính toán mô hình toán học của việc các NPC di chuyển dưới sự thu hút của [năng lượng] , có thể bị ảnh hưởng và dẫn dụ như thế nào mà thôi.

Tất cả chiến thuật họ sử dụng từ đấu công thủ lúc đầu cho đến cuối cùng bị ép vào đường cùng.

Chẳng qua chỉ là một phần trong vô số tình huống mà Shiro đã dự tính và tính toán từ trước khi tham gia trò chơi.

Từ lúc trò chơi bắt đầu, tất cả mọi tính toán của Shiro....

Đều chỉ để tạo ra công thức cho một khoảnh khắc đó mà thôi.

“.... Cho dù là có [giác quan thứ sáu] gì đó thì cũng không nghĩ ra được....”

Hai chữ [Thất bại] thông báo trò chơi kết thúc, hiện lên trước mắt Izuna.

Sau khi tất cả đã kết thúc, Sora và Shiro đứng dậy nói:

“Shiro dùng đạn của Jibril nảy lại để nhiễu loạn tầm mắt, mục tiêu thực sự mà Shiro nhắm vào, không phải là em....”

“... Là, phía dưới...”

“Người đang bám trên lưng NPC, nhắm mắt, mặc cho họ đưa mình đi... Steph.”

Nghe vậy, Izuna mở tròn mắt kinh ngạc.

Viên đạn bật nảy ngoài tầm mắt, tấn công vào mình.

Viên đạn Shiro làm bật nảy và tấn công Izuna.... là viên đạn của Jibril.

Còn tại sao lại làm đạn nảy ở ngoài tầm mắt thì cũng không phải để tạo ra đòn tấn công không thể tránh né...

Mà là để Izuna không phát hiện ra, viên đạn bắn tới là của ai...

Trước cuộc đấu, Sora đã sử dụng một [câu thần chú đặc biệt] với Steph.

Đó là...

“Dùng Minh ước yêu cầu cô ấy.... Nghe theo mệnh lệnh Shiro viết dưới đất nhưng lại mất đi đoạn ký ức về chuyện đó.”

Sora cười khổ nói.

“Công thức giúp cho [tháp súng di động], bám lên lưng NPC trong trạng thái dùng cạn năng lượng, chỉ được yêu cầu [khai hỏa sau khi được bổ sung năng lượng mười giây], có thể bắn trúng Izuna... Shiro có phải khổ chiến vì nó cũng là chuyện đương nhiên thôi.”

Shiro giả vờ trở thành đồng đội của Izuna rồi ngầm chỉ dẫn cho Sora.

Tiếp đó Sora lại giả trang thành sẽ bắn trúng Shiro.

Dự tính trước được Izuna sẽ nhân cơ hội đó để tập kích và còn có cả sự hỗ trợ của Jibril.

Tấn công dựa vào đạn nảy từ sau khung cửa bắn ra thất bại rồi bị Izuna bắn trúng, tính đến đây tất cả vẫn là chiến thuật [đã nằm trong tính toán].

“Do được NPC cõng đi nên sẽ không có tiếng bước chân, do không có ký ức nên sẽ không có sát khí, do trong trạng thái [không thể tự khống chế] nên thậm chí không có cả ý thức, nhưng tuân theo Minh ước nên hành động vẫn sẽ được thực hiện. Ngay từ lúc trò chơi bắt đầu, sự tồn tại của Steph đã dần bị xóa bỏ khỏi suy nghĩ của mọi người…. lợi dụng khoảnh khắc Izuna sử dụng hết mọi khả năng, sơ suất khinh địch, cô ấy liền khai hỏa.”

Sora cười khẩy, nói, ý ngầm bên trong là [nếu có thể đoán được thì đoán thử đi nào].

“….. Cái này cho dù là có [giác quan thứ sáu] thì cũng không thể biết được đúng không?”

Nhưng Ino đứng nhìn chằm chằm vào màn hình, trong lòng như muốn gào lên.

(Không thể nào! Điều này đã không thể gọi là [tính toán] nữa rồi! Đây phải là....)

Nhưng khóe miệng Sora cong lên một cách tàn nhẫn giống như đang cười nhạo suy nghĩ của ông ta.

“[Đây phải là thấy trước tương lai mới đúng].... ông đang nghĩ như thế phải không, ông bác?”

(Cái gì.....!?)

Sora bật cười đắc ý, còn Shiro cũng cười khổ nói.

“Ông liên~~~~ tục, giám sát nhịp tim của bọn tôi, rồi báo lại với Izuna đúng không.”

..... Đã sớm bị phát hiện rồi, mà không.

Không phải chỉ đơn thuần như vậy. Đúng rồi, nếu thế thì tất cả đều sẽ có thể giải thích.

[..... Hóa ra là như vậy, tôi đã bị lợi dụng...]

Ino cũng đã hiểu ra, chính như Sora đã nói....

“Đúng vậy.... Trong trò chơi, xét đến cùng chỉ có thể lựa chọn hai phương thức hành động.”

Cũng tức là hành động mang tính chiến thuật và hành động mang tính đối ứng.

Tất cả mọi trò chơi, nói trắng ra đều chỉ là tranh đoạt quyền chủ động.

“Bọn tôi luôn nắm giữ quyền chủ động từ đầu đến cuối. Các ông nghĩ rằng mình hành động một cách chủ động nhưng thực chất đều đã bị bọn tôi khống chế.... Kết quả như vậy là chuyện [tất nhiên] chứ không phải [thấy trước tương lai].”

“Nói mới nhớ, Shiro.”

“.... Ưm.”

“Em thêm biến số [anh] vào để tạo ra kết quả là thế nào vậy? Nếu từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc em đều có ý thức thì cũng đã sớm dự kiến trước được kết quả thế này à?”

“.... Cách, nói dối.... không bị, phát hiện...”

Trong tình huống tiếng tim đập bị giám sát, cho dù có thể giả vờ thành bị trúng đạn thì cũng không thể ngụy trang biến đổi tâm lý.

Vì thế... Shiro cần phải vừa cố sức khắc phục lại vừa duy trì trạng thái thả lỏng.

Tin tưởng vào, người dù mình nghiêm túc chiến đấu cũng không thắng nổi.

Tin tưởng vào, người có thể nhìn thấu ý đồ của mình.

“... Người, như thế...”

[Biến số] có thể thực hiện được việc đó.

Từ lúc bắt đầu hiểu biết cho tới hôm nay...

Shiro chỉ biết duy nhất một [con số ma thuật] như vậy.

“.... Ngoài, [anh] ra... không biết được, ai nữa...”

Chuyện Sora không làm được, Shiro sẽ luôn làm được.

Vậy thì... ngược lại cũng đương nhiên.

Và rồi, Sora cười khổ nói.

“Đúng vậy, chúng ta không có nghĩa vụ phải tham gia [chiến đấu].”

“Loài người có phương pháp riêng của loài người. Chuyện tay không chiến đấu với sư tử cứ giao cho sư tử làm đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.