Editor: Gem
Beta: Mặc
Tô Minh An nhận được điện thoại của Hiếu Thanh bỗng cảm thấy rất khó hiểu, người phụ nữ kia thế nhưng muốn đến đưa cơm cho anh, đây là định trêu chọc anh cho vui sao. Thẳng đến lúc anh nghe được lễ tân nói có người phụ nữ tên Bạch Hiếu Thanh đến tìm, hắn mới hiểu được dĩ nhiên là thật sự. Trên đường đi, Tô Minh An luôn luôn tại nghiền ngẫm tâm tư của Bạch Hiếu Thanh, cô ta cuối cùng có ý định gì? Nếu là giả trang thành tình lữ, cần tận tâm đối tốt với anh vậy sao?
Nhìn đến người phụ nữ nhu thuận đứng một góc, Tô Minh An bước nhanh đi qua kéo nàng tới một góc kín, nói:”Bạch Hiếu Thanh, cô rốt cuộc đang làm cái gì? Tôi nghĩ đến cô nói đùa, không nghĩ tới cô lại đến thật. Không cần ý đồ lấy lí do gì lừa ta, nói thật đi.”
“Ngài đây là lo lắng tôi đến sẽ khiến sức quyến rũ của ngài giảm sao?” Bạch Hiếu Thanh vô tội nói.
“Hãy bớt sàm ngôn đi.” Tô Minh An bỗng nhiên cảm thấy chính mình cuộc đời lần đầu tiên làm một giao dịch thua thiệt.
Bạch Hiếu Thanh nghe mà không đáp, còn nói:”Các anh tan tầm sao? Tôi cho anh dẫn theo cơm trưa mà anh thích ăn đây, anh chuẩn bị ăn luôn ở đây hay ra căn tin hoặc là văn phòng, tôi còn phải lấy túi giữ nhiệt đi.” Tô Minh An là người rất thú vị, mỗi khi nghe anh ta nói, Hiếu Thanh liền nhịn không được trêu ghẹo anh ta hai câu.
“Cô đều mang đi đi! Tôi không cần.” Trước khi mọi chuyện rõ ràng, anh không muốn nhận lấy sự tử tế giả tạo này.
Hiếu Thanh thân hình chưa động, cái gì cũng chưa nói, chỉ là nhìn anh ta. Tô Minh An vốn định nói xong những lời này liền trở về văn phòng, hãy nhìn thấy bộ dáng này của cô anh biết được nếu anh cứ kệ thì chỉ sợ cô ta sẽ ngồi ở đây cả buổi chiều mất. Mắt thấy mọi người qua lại đều phải nhìn qua đây một cái, Tô Minh An trong lòng càng lo lắng.”Cô ở chỗ này chờ chút!” Nói xong liền lấy túi giữ ấm trở về văn phòng.
Bạch Hiếu Thanh cũng không giận, dù sao cô chỉ cần ở lại đây chút thôi, trách thì trách anh chàng này không may mắn lắm. ( Đụng phải Bạch Hiếu Thanh >.