Editor: Diễm Tình
Beta: Mặc
“Cô giáo Bạch, cô muốn đi đâu vậy?” Sáng sớm ngày hôm sau, Cảnh Dương liền mua bữa sáng chuẩn bị đưa đến nhà Bạch Hiếu Thanh, vừa tới đại sảnh, liền gặp cô đang đi ra từ thang máy. Nhìn cô ấy giống như đang chuẩn bị đi xa đâu đó. Tối hôm qua sau khi trở về, cậu một lần nữa lại ở trong tình trạng mất ngủ, cả đêm trong đầu tất cả đều là bóng dáng của Bạch Hiếu Thanh, cũng không biết là tại sao nữa, cậu chỉ là nhịn không được lo lắng cho cô ấy.
Gặp Vinh Cảnh Dương vào sáng sớm như vậy, Bạch Hiếu Thanh rất ngoài ý muốn. Cô dừng lại một lúc, mới trả lời:”Tôi về địa phương công tác trước kia để làm thủ tục, cậu thì sao? Sao sớm như vậy liền xuất hiện trước cửa nhà tôi?”
“Em chuẩn bị đi trường học, ở trên đường phát hiện một nhà có bữa sáng ăn đặc biệt ngon, muốn chia sẻ cùng cô Bạch.” Vinh Cảnh Dương rất nhanh tìm tòi đủ kiểu dáng trả lời ở trong đầu, cuối cùng trả lời ra một đáp án vụng về như vậy. Nếu ngày hôm qua không xảy ra cuộc gặp mặt với thầy giáo Hàn, Vinh Cảnh Dương nhất định sẽ không nghĩ nhiều, nhưng sau đó hành vi của Bạch Hiếu Thanh lại khiến cậu phải nghĩ nhiều, cho dù đi làm thủ tục, cũng không cần phải đi sớm như vậy chứ? Có vẻ có chút giấu đầu lòi đuôi .
Bạch Hiếu Thanh nhận lấy bữa sáng từ trong tay Vinh Cảnh Dương, nói:”Nếu như vậy, tôi sẽ không khách khí. Nhưng mà hiện tại tôi hơi vội, tôi sẽ ăn ở trên xe vậy, hẹn gặp lại.” Vừa nói xong Hiểu Thanh liền lướt qua Vinh Cảnh Dương mà đi, dáng vẻ trông rất vội.
Nhìn bóng dáng Bạch Hiếu Thanh dần đi xa, Vinh Cảnh Dương sải chân đuổi kịp, nói:”Cô giáo Bạch, em có thể cùng đi với cô không?”
“Tôi nhớ rõ cậu chuẩn bị thi đúng chứ! Cố làm cho tốt nhé, lúc về tôi sẽ mang cho cậu đặc sản.”
Vốn Vinh Cảnh Dương chỉ là lo lắng Bạch Hiếu Thanh mới nghĩ đi cùng cô, nhưng hiện tại bị từ chối, cậu lại càng muốn đi.”Cuộc thi của bọn em còn mấy tuần nữa cơ, hơn nữa em học tập tốt lắm, cô không cần lo lắng rằng thành tích của em sẽ giảm. Cô Bạch, cô đã từng hứa muốn mang em đi đến đấy.” ( Chương đầu gặp Bạch Hiếu Thanh có nhắc đến thì phải.)
“Cậu thật sự muốn đi?” Bạch Hiếu Thanh có chút khó xử.
Vinh Cảnh Dương gật đầu tỏ vẻ sự kiên trì của mình. Thấy thế, Bạch Hiếu Thanh cũng chả biết nói gì hơn, nói:”Vậy được rồi! Cậu hiện tại lập tức đi thu thập một chút, tôi chờ cậu ở dưới lầu, chỉ cho cậu ba mươi phút, quá hạn không chờ.” Vinh Cảnh Dương nghe xong nhanh chóng liền chạy về phía căn hộ của cậu ta.
Ngồi trên ghế ở khu chung cư, Bạch Hiếu Thanh hơi hạnh phúc vì kế hoạch thành công.
“Người chấp hành không thể tự đại, để bản hệ thống nhắc nhở một câu, biểu hiện của người chấp hành quá kém. Ngài phải hiểu được nhiệm vụ của ngài là giúp nam xứng hạnh phúc, dù nhiệm vụ hoàn thành rồi cũng phải thế. Ngài phải yêu nam xứng, nhưng trong mắt ngài bản hệ thống không nhìn thấy chút tình yêu nào, kiểu này chỉ có thể lừa dối qua loa tại nhiệm vụ này, nếu là những nhiệm vụ khác, nhất định thất bại, tự ngài xem xét lại đi!”
Lời của hệ thống làm cho Bạch Hiếu Thanh rất là khiếp sợ, nhưng nhiệm vụ thứ nhất chẳng phải là hoàn thành ngon ăn sao? Sao lúc đấy lại không thấy nói gì?
“Nhiệm vụ thứ nhất ngài là có cảm xúc với An Tú Hiền, chẳng qua ngài không phát hienj mà thôi.”
Điều này chẳng lẽ nghĩa là mỗi nhiệm vụ đều phải yêu phải một người đàn ông? Nghĩ đến loại khả năng này, Bạch Hiếu Thanh cảm thấy khó có thể nhận.
“Không phải vậy, ít nhất người chấp hành ngài muốn cho đối phương cảm nhận được sự nhiệt tình của ngà, chỉ có làm cho bọn họ cảm nhận được thành ý của ngài, bọn họ mới có thể cho ngươi lại những gì nhận được. Có câu nói rằng, trước khi lừa người khác thì nhất định phải lừa được chính bản thân mình.”
Trong khoảnh khắc ấy, Bạch Hiếu Thanh cảm thấy nhiệm vụ thật khó khắn.”Người chấp hành không cần quá mức lo lắng, cho dù ngài thật yêu phải nam xứng cũng không sao hết, sau khi ngài rời đi, ta sẽ lấy bộ phận trí nhớ kia dung nhập đến trí nhớ của nguyên nữ phụ, cho nên yêu phải nam xứng không phải ngài, mà là nữ phụ.”
Như vậy cũng được nữa, Bạch Hiếu Thanh cảm thấy quá cao cấp. ( Có cả dịch vụ chuyển dời trí nhớ! Quá tiên tiến còn j