[Dịch]Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 7 : Đè đánh




"Oanh" Hai thế công oanh vào nhau , thiên địa rên rỉ theo nhịp điệu , mặc dù Huyết Cuồng Mãng đánh ra toàn lực một đòn nhưng cũng không thể ngăn cản được hai chỉ kia .

Nhị chỉ lấy bá tuyệt thiên hạ chi lực đánh vào Huyết Cuồng Mãng , Hỏa Thủy Chỉ như muốn thiêu tẫn huyết mạch , Mộc Ám Chỉ như muốn rút tẫn sinh cơ .

Huyết Cuồng Mãng chỉ cảm thấy huyết mạch đang bị thiêu đốt , sinh cơ đang dần qua đi , nó hoảng sợ gầm lên , hai mắt càng đỏ thắm .

Hiển nhiên là muốn sử dụng huyết mạch thần thông , chỉ thấy xung quanh Huyết Cuồng Mãng hiện ra vô số phù văn hình thành một con màu đỏ Giao Long hư ảnh , toàn thân đỏ thẫm , trên đầu có hai sừng , cơ thể vừa giống vảy rắn lại giống vảy rồng , hiển nhiên con Huyết Cuồng Mãng này có huyết mạch của Huyết Giao Long , mà nó đuổi theo hai nàng chắc chắn là tại vì Huyết Vân thảo , nó muốn dùng Huyết Vân Thảo để lột xác thành giao long nhưng lại bị các nàng cướp đi .

Hư ảnh Giao Long rống lên , mượn thiên địa chi thế , khí thôn thiên địa lao về Lạc Thiên , tựa hồ không công kích trúng thề không bỏ qua .

"Tới hay lắm " Nhìn hư ảnh Giao Long Lạc Thiên hét một tiếng , Vạn Niệm Quy Nguyên Quyết vận chuyển tới cực hạn , từng tế bào trong cơ thể bắt đầu khởi động , cơ thể trở nên như kim cương bất hoạt , bất tử bất diệt , hiển nhiên là Kim Cương Bất Hoại Thể cùng Bất Tử Cửu Thể đồng tu tạo thành Kim Cương Bất Tử Thể .

Bên ngoài có hai màu lam bạch quấn lấy nhau , nhìn như Thần Tử từ chín tầng trời hạ phàm , hiển nhiên Vạn Niệm Quy Nguyên Quyết là một môn toàn diện như tên của nó vậy , Vạn Pháp đều trong Vạn Niệm , Vạn Niệm đều có thể Quy Nhất , tu luyện , công phạt , luyện thể... tựa hồ bất kỳ kỹ năng nào cũng có thể sử dụng .

Lạc Thiên dùng tay không lao thẳng về hư ảnh , bên ngoài có lam bạch hai màu sắc chuyển động khắp toàn thân , chỉ cần bất kỳ công kích nào muốn thương tổn cơ thể đều bị lam bạch hai màu sắc chống đỡ , có thể nói muốn công được Lạc Thiên trước hết phải phá vỡ được tầng bảo vệ lam cùng bạch sắc kia , hơn nữa cho dù phá vỡ được thì công kích cũng đã yếu đi sáu thành , còn lại có thể dựa vào cơ thể đón đỡ .

Có thể nói lam bạch nhị sắc thủ hộ Lạc Thiên có thể miễn dịch sáu phần tổn thương trong phạm vi chiến lực , cộng thêm luyện thể pháp quyết đã tới lô hỏa thuần thanh sơ kỳ , bất kỳ công kích nào trong phạm vi chiến lực đều khó có thể tổn thương được hắn .

Công pháp luyện thể bình thường thường từ nhất phẩm tới thập ngũ phẩm , mà Vô Thượng công pháp luyện thể thì không có cảnh giới nhưng lại có năm giai đoạn , tiểu thành , lô hỏa thuần thanh , đại thành , viên mãn , siêu thoát , mỗi một cảnh giới đều phân sơ kỳ , trung kỳ , đỉnh phong .

"Oành" Lạc Thiên lao thẳng về hư ảnh Giao Long , nhị sắc bắt đầu phá vỡ , hư ảnh cũng bắt đầu ảm đạm , nhưng cả hai khí thế hung hãn không sợ chết lao lên , có Kim Cương Bất Tử Thể thủ hộ , hắn chưa bao giờ ngại thương thế quá lớn .

Lạc Thiên gầm lên , tay không nắm lấy hai sừng Giao Long dùng sức , hư ảnh giao long gầm lên nhưng không thể chống đỡ được kết quả bị xé vỡ .

Nhìn Lạc Thiên như chiến thần đồng dạng tay không xé rách Giao Long hư ảnh Nam Cung Oánh cùng Nam Cung Thanh Thanh chê miệng kinh hô , hiển nhiên không thể tượng tượng được Lạc Thiên mới Phá Cung nhất trọng lại mạnh như vậy .

Lạc Thiên đứng trên không , tựa như Thái Sơ Chiến Thần , Bá Tuyệt Lăng Vân , bễ nghễ thiên hạ , hai nàng không thể tin được thường ngày bị các nàng xem như "Huynh Khống " suốt ngày đi theo bảo vệ Lạc Tuyết bé trai kia là nam tử trước mặt .

Dựa thế không buông , Lạc Thiên lao về Huyết Cuồng Mãng , bá đạo tuyệt luân dùng tay không vật lộn cùng lục giai Huyết Cuồng Mãng , hiển nhiên dùng huyết nhục chi khu chiến đấu mới có thể khiến cho Lạc Thiên cảm thấy hứng thú , còn dùng nguyên lực diễn hóa chiêu thức chiến đấu cùng đối thủ , Lạc Thiên đã không thể cảm nhận được huyết mạch sôi trào khi chiến đấu , bởi vì kiếp trước hay kiếp này theo hắn thấy đã không có hoặc rất ít thiên tài cùng thế hệ có thể khiến hắn nhấc lên một tia chiến ý .

Lạc Thiên dẫm lên đầu Huyết Cuồng Mãng đánh vào đầu nó , dùng lực móc ra từng miếng vảy , Huyết Cuồng Mãng máu me đầm đìa ,gầm lên nhưng không thể làm được gì , cuối cùng càng đánh càng yếu .

"Há" Gồng lên dùng mạnh nhất một quyền , Lạc Thiên đánh ngay đầu của Huyết Cuồng Mãng , một quyền này đánh xuyên đầu của Huyết Cuồng Mãng , đại địa rung chuyển , đoạn tuyệt sinh cơ của Huyết Cuồng Mãng .

"Hô" Nhìn đã chết Huyết Cuồng Mãng , Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh thở nhẹ một hơi , vừa rồi các nàng còn lo Lạc Thiên có chuyện , bây giờ Huyết Cuồng Mãnh đã chết xem như thở nhẹ một hơi .

"Ngươi không sao chứ " Hai nàng đồng thanh quan tâm hỏi .

"Không sao , tìm một chỗ nghỉ ngơi đi " Lạc Thiên không sao cả nói . Vừa rồi hắn cũng không dùng toàn lực , hơn nữa với lực phòng thủ của hắn Huyết Cuồng Mãng muốn tổn thương được hắn rất khó .

Đêm tối , Lạc Thiên cắt lấy một phần thịt của Huyết Cuồng Mãng ra nướng , mùi vị bay khắp nơi .

Nhìn miếng phía trước , Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh nuốt nước một miếng nước , hiển nhiên hôm nay các bị Huyết Cuồng Mãng đuổi đi đã rất mệt , rất cần bổ sung thể lực .

Tu luyện giả phải đạt đến Nhân Tôn cảnh mới có thể ích cốc , có thể nói phải tới Nhân Tôn cảnh mới xem như một tu luyện giả chính thức , còn bốn cảnh giới trước chỉ là rèn luyện cùng đặt nền móng mà thôi .

"Lạc Thiên , không ngờ chiến lực của ngươi lại mạnh như vậy , e rằng cả Thiên Đồ đại lục cũng chẳng có mấy ai cảnh giới như ngươi mà đã mạnh như vậy đi " Nam Cung Oánh còn mắt sùng bái nhìn Lạc Thiên hỏi .

"Bình thường mà thôi " Đối với Nam Cung Oánh ánh mắt sùng bái Lạc Thiên bình tĩnh nói .

" Được rồi , ngươi không muốn nói thì thôi , nhưng ngươi rất hay đi ra ngoài hay sao , tại sao lại quen thuộc sống ở bên ngoài vậy ?" Nam Cung Oánh hiếu kỳ hỏi . Nam Cung Thanh Thanh cũng nhìn sang Lạc Thiên , hiển nhiên vừa rồi nhìn Lạc Thiên rất quen thuộc nướng thịt , mà theo các nàng biết hình như Lạc Thiên chưa bao giờ bước ra khỏi nhà , cho dù là bên ngoài lạc gia cũng chưa từng đi , theo lý thuyết Lạc Thiên không nên quen thuộc như vậy .

Lạc Thiên nhìn hai nàng hiếu kỳ cười trừ không nói , đời trước lúc hắn ra ngoài thường sống như thế này , dần dần cũng dần quen thuộc .

"Được rồi , các ngươi ra ngoài có báo trước với cậu hay không ? " Lạc Thiên nhìn hai nàng hỏi .

"Tất nhiên , nếu không có phụ thân đồng ý ngươi nói bọn ta làm sao có thể ra ngoài " Nam Cung Oánh chột dạ nói , còn Nam Cung Thanh Thanh ánh mắt có chút tránh né .

Nghe Nam Cung Oánh nói , Lạc Thiên như cười như không nhìn nàng , kỳ thực trong lòng đã rất rõ , chỉ là vẫn đánh giá thấp nàng tùy hứng tính tình , chỉ mới Phá Cung nhị trọng đã giật giây tỷ tỷ chạy vào Long Chiến Sơn chỗ sâu tìm dược thảo , nếu hai nữ có chuyện e rằng Nam Cung Gia chắc chắn sẽ loạn lên mất .

" Được rồi , ăn đi " Nhìn thịt nướng đã chín , Lạc Thiên chia cho hai nữ .

"Hảo" Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh đón lấy thịt nướng bắt đầu ăn .

"Hừm , không ngờ ngươi lại nướng ngon như vậy , nếu không mở một quán thịt nướng đi , ta sẽ đầu tư cho ngươi vài vạn nguyên thạch " Nam Cung Oánh có chút trêu chọc nhìn Lạc Thiên , nhưng thật ra trong lòng cũng rất ngạc nhiên với tài thịt nướng của Lạc Thiên .

Nguyên thạch phân làm hạ phẩm , trung phẩm , thượng phẩm , cực phẩm .

" Hay là thôi đi , nếu ta mở quán thịt nướng thì e rằng ngươi suốt ngày tới ăn không , nguyên thạch thì không kiếm được nhưng còn phải nuôi ngươi cái này tham ăn hàng " Lạc Thiên bình tĩnh nhìn nàng nói .

"Xì, đồ keo kiệt " Nam Cung Oánh khinh thường nhìn Lạc Thiên nói .

Đối với Nam Cung Oánh khinh thường Lạc Thiên lơ đãng .

"Được rồi , ăn xong thì nghỉ ngời đi " Lạc Thiên nhìn hai nàng nói .

Đêm khuya , từ Long Chiến Sơn nhìn lên bâu trời có thể thấy được ánh trăng , Lạc Thiên đôi mắt thâm thúy mà đau thương đứng tại một đồi núi nhìn lên ánh trăng kia , hắn không khỏi nghĩ tới sư tôn cùng các vị sư tổ , không khỏi nghĩ tới những nữ tử đã từng dây dưa với hắn từ kiếp trước .

"Có lẽ lúc trở về nên làm một sự lựa chọn " Nhìn ánh trăng như phản chiếu gương mặt tuyệt mỹ vô song của các nàng Lạc Thiên trong lòng nỉ non .

"Ngươi không sao chứ " Đang suy nghĩ bỗng nhiên có một giọng nói lãnh nhược vang lên , không cần quay đầu lại hắn cũng biết là Nam Cung Thanh Thanh .

"Không sao " Lạc Thiên không quay đầu lại trả lời .

Mặc dù là vậy nhưng Nam Cung Thanh Thanh vẫn có thể cảm nhận được bóng lưng kia có nhàn nhạt tang thương cùng đau thương , nàng rất hiếu kỳ vì sao thiếu niên mới mười hai tuổi đã có thể lộ ra như vậy tang thương cùng đau thương , nhưng nàng không hỏi , từ nhỏ nhìn Lạc Thiên lớn lên nên nàng rất hiểu tính cách của Lạc Thiên , nếu không thích thì ai cũng không thể hỏi ra được cái gì .

" Ngày mai ngươi có tính trở về hay không " Nam Cung Thanh Thanh nói sang chuyện khác , đã trốn nhà đi hai ngày , nàng sợ trong nhà sẽ loạn lên vì hai nàng mất tích , hiển nhiên lần này là các nàng trốn ra ngoài .

"Được " Suy nghĩ một lát Lạc Thiên cũng đồng ý , chỉ còn bảy ngày nữa là gia tộc tỉ đấu , hắn phải lấy được giải nhất để rời đi một thời gian .

"Phải rồi , hình như các ngươi lạc gia còn bảy ngày nữa là gia tộc tỉ đấu , lần này ngươi sẽ tham gia chứ ?" Nhìn Lạc Thiên đồng ý Nam Cung Thanh Thanh trên mặt hiện lên một tia ý cười hỏi , theo nàng được biết Lạc Thiên rất thần bí , tính cách lại hờ hững với mọi thứ , lần này nói không chừng hắn cũng không thèm để ý cái gọi là gia tộc tỉ đấu cũng nên .

"Sẽ tham gia , hơn nữa sẽ lấy được đệ nhất " Lạc Thiên quay sang nhìn nàng nói , dưới ánh trăng chiếu rọi Nam Cung Thanh Thanh hiện ra càng mỹ lệ rung động lòng người .

"Vậy sao , tới lúc đó ta nhất định sẽ tới xem " Nhận được Lạc Thiên trả lời Nam Cung Thanh Thanh cười nhìn hắn nói .

Đếm tối cứ như vậy qua đi , sáng sớm ngày mai Lạc Thiên , Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh lên đường rời đi , trên đường về có vài con yêu thú nhưng đều bị Lạc Thiên giải quyết .

Trở lại Minh Châu Thành , nhìn hùng vĩ tòa thành kia , Lạc Thiên cùng hai nữ bước vào , ven đường người đi náo nhiệt , ở Minh Châu Thành tu luyện giả cảnh giới Tiên Thiên cùng Phá Cung , thầm chí là Trúc cơ tu sĩ cảnh có thể nói là đi đầy đường , hiển nhiên Minh Châu Thành không hổ là đệ nhất thành trì của Nam Thiên Giới ,

" Tiểu Thanh " Đang đi ba người bỗng nhiên Nam Cung Thanh Thanh nghe được người gọi mình , ba người quay đầu lại thấy một nam tử tuổi tầm hai hai phía sau theo bốn người hầu , nam tử khuôn mặt anh tuấn , ánh mắt cao ngạo , cả người mặc lam y , khí thế bất phàm , là một Trúc Cơ đỉnh phong , phía sau mang theo bốn người đều là Nhân Tôn nhị trọng .

"Tề Hữu " Nhìn nam tử trước mắt , Nam Cung Thanh Thanh cùng Nam Cung Oánh chán ghét nói .

"Tiểu Thanh , ngươi vừa đi đâu về vậy , ta tới gặp bá phụ nhưng bá phụ nói ngươi trốn đi được hai ngày , bây giờ cuối cùng cũng nhìn ngươi không sao ta cũng yên tâm " Tề Hữu không nhìn Lạc Thiên mà nhìn về Nam Cung Oánh mỉm cười gật đầu rồi chuyển sang Nam Cung Thanh Thanh quan tâm nói .

" Tề Hữu , làm ơn sau này đừng gọi ta Tiểu Thanh , ta và ngươi còn không quen thuộc tới như vậy , còn nữa ta đi đâu đó cũng không phải là việc liên quan tới ngươi " Nhìn Tề Hữu , Nam Cung Thanh Thanh chán ghét nói , hiển nhiên đối với Tề Hữu dây dưa không ngớt rất bất nhẫn .

"Haha , Tiểu Thanh , chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau , gọi vậy cũng sẽ không ảnh hưởng gì đi , hơn nữa hai ngày nay không thấy ngươi nên ta rất sốt ruột " Tề Hữu không thèm để ý tới thái độ của Nam Cung Thanh Thanh nói .

Số từ: 3755


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.