[Dịch]Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 157 : Ma Tôn Vô Niệm




Tại một đầu đạo môn trong, một đám người tụ tập tại đây, tại chia ba phe phái.

Trong này có lấy là Chính Đạo tu sĩ cùng với Ma đạo, có lấy Cơ Lang, Cơ Như… Hạ Sương, Nhân Vương… những người này bây giờ đã khác với bình thường chạm mặt là đánh nhau, bọn họ giờ khắc này chỉ là ru rú trong một góc không dám nói chuyện nhìn về một phe khác.

Tại trước đó không hiểu sao những này tu sĩ hai bên đều bị một con Thần Thú Thao Thiết truy lùng, cứ thấy một tên là sẽ bị nó thôn phệ, cho tới bây giờ hai bên gần như đều đã chết hơn tám phần đệ tử khi bước vào đây.

Đối diện chính ma hai bên bây giờ là một đám người, những người này trên thân cũng không tản mát ra cái gì, nhưng dù không có khí thế kinh khủng nhưng chỉ một cái ánh mắt nhàn nhạt của một trong những người ở đây đã khiến họ sởn gai ốc, bởi vì cái kia ánh mắt quá là tà ác.

“Các vị, nếu thôn phệ đám người này vậy chúng ta khí huyết cũng sẽ khôi phục được một chút đi.” Tại trong đám người này, có lấy một người sắc mặt tà ý nhìn đám đệ tử Chính Ma hai đạo kia nhe răng tàn nhẫn cười nói.

“Đừng dọa đám tiểu bối.” Có người nghe hắn nói không khỏi cười tà ác chầm chậm nói.

“Ông ông.” Tại mấy người đang bàn tán lúc bỗng nhiên thiên không ma khí ngập trời quanh quẩn lấy hư không, một luồng hung uy mà ma tính tràn ngập cả không gian, tại cái này hung uy phía dưới mấy kẻ đang bàn tán kia lập tức câm miệng mười phần ngưng trọng nhìn tới một phía.

Chỉ thấy không biết lúc xuất hiện lấy một cái nam tử, này nam tử toàn thân là hắc y, hắn đứng đấy lúc khiến người cảm giác hắn như là Chúa Tể của vùng thiên địa này, hắn một lời ra vạn ma lĩnh chỉ, một dụ ra thương thiên lập tức Ma Hóa, hắn ánh mắt đen nhánh như lỗ đen có thể hút bất kỳ ai linh hồn khi nhìn vào, vừa nhìn vào lúc đã khiến người phát lạnh, bởi vì nó quá lãnh đạm với thiên hạ, tựa hồ trong mắt hắn thiên hạ bất quá chỉ là súc sinh nuôi nhốt, tùy thời có thể lấy đao ra để cắt tiết bọn họ vậy.

“Ma Tôn Vô Niệm.” Nhìn cái kia hắc y nam tử có người ánh mắt kiêng kỵ bôi qua khẽ nỉ non.

Ma Tôn Vô Niệm, hắn xuất thân là người của Ma Tộc, bộ tộc đã từng là đệ nhị bộ tộc, không, bây giờ nên nói là đệ nhất bộ tộc thì đúng hơn.

Không ai biết tại sao cái này Ma Tôn Vô Niệm lại xuất hiện tại đây, người đời chỉ biết trong cuộc chiến năm đó hắn kinh đã giết rất nhiều tồn tại vô địch của Thần Ma vũ trụ, còn lý do thì không ai biết, cũng không ai dám hỏi, có thể nói hắn xuất hiện tại đây đã là một điều cực kỳ bí ẩn.

“Ha ha, Vô Niệm huynh biệt lai vô dạng.” Khi Ma Tôn Vô Niệm xuất hiện lúc một trung niên cũng đạp không mà tới, người tới chính là Thương Thiên Thanh Ma, hắn thần thái bây giờ vẫn là như vậy bình tĩnh nhìn lấy Ma Tôn Vô Niệm.

“Thanh Ma, ngươi sống càng ngày càng uổng rồi đấy, vừa nãy vậy mà bị hai tên kia nắm được thóc.” Ma Tôn Vô Niệm nhìn người tới lúc cũng không có cái gì ba động, vẫn là như vậy lãnh đạm nói.

“Nếu Niệm Huynh cảm thấy có thể ăn được một trong hai người bọn họ vậy tại sao không ra tay đây, dù sao trên người bọn họ nhưng bảo vật rất nhiều.” Thương Thiên Thanh Ma cũng không nổi giận vẫn bình tĩnh nói.

Nghe hai người nói chuyện những người khác cũng trầm mặc, hiển nhiên bọn họ cũng không muốn xen vào chuyện của hai người này.

“Hừ.” Ma Tôn Vô Niệm hừ một tiếng đang định nói cái gì lập tức ánh mắt khóa chặt một phương hướng, theo đó Thương Thiên Thanh Ma cũng như nhận ra cái gì quay đầu nhìn theo.

Chỉ thấy một góc kia, Lạc Thiên đang nhàn nhã đứng ở đó chờ đợi đạo môn mở ra, hắn là như vậy mười phần ung dung, hào không để ý bất kỳ ai nhìn tới.

“Tiểu hữu, chúng ta lại gặp mặt.” Thương Thiên Thanh Ma nhìn thấy Lạc Thiên lúc ánh mắt bôi qua một tia ba động rồi nhàn nhạt nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.