[Dịch]Nhật Ký Sa Tăng

Chương 11 : Chương 11




Ngày 11 tháng 11

Hôm nay có một cô nàng hồ ly tinh kết mô đen sư phụ, muốn mời bọn này tới nhà cô ta ăn bữa cơm. Sư phụ muốn đi nhưng đại sư huynh lại ngăn cản không cho đi.

Sư phụ nói: “Không gì đâu! Yêu tinh kiểu này đã bị tướng mạo của thầy trói buộc rồi! Cô ta sẽ không làm thầy bị thương tổn gì đâu!”

Đại sư huynh cảnh cáo lão ta: “Đừng có tưởng bở là mình ăn được mấy miếng thịt nướng BBQ rồi coi mình là người Hàn quốc! Yêu tinh dù sao cũng là yêu tinh! Mời người đi ăn thì dám chắc là chẳng có chuyện gì tốt lành cả!”

Sư phụ cứ khăng khăng một mực rồi tự mình đi lấy. Khi trở về lại khóc rống lên nói: “Cái con hồ ly tinh xxxx đó muốn tìm người giúp nó đào đường hầm... Thầy bị ép phải làm cả buổi chiều. Hu hu hu...”

...

Ngày 22 tháng 11

Một đám thôn dân đang gây lộn với một người mập. Bọn mình cũng xúm vào xem.

“Bọn ngươi cũng chẳng thèm nói lý lẽ gì cả! Nhìn xem, bọn ta bị đập trúng rồi đây này! Các ngươi nói chút lời công đạo có được hay không!” Một người thôn dân chỉ cái người mập rồi nói.

“Xin lỗi! Thật xin lỗi!” Cái người mập mạp kia xấu hổ lên tiếng.

“Thôn chúng ta đụng phải chuyện này thật là xúi quẩy! Các ngươi phải bồi thường cho bọn ta!” Một người thôn dân khác lại tức giận lên tiếng.

Ồ! Thì ra cái người mập kia là Phật Di Lặc. Ông ta sao lại ở nơi này vậy?

“Hả? Có phải là ông mập đó không? Xảy ra chuyện gì vậy? Sao tướng ông thảm hại vậy!” Đại sư huynh lên tiếng hỏi Phật Di Lặc.

“Ồ! Là con khỉ ngươi à!” Phật Di Lặc nhìn thấy đại sư huynh liền nói: “Nói ra dài dòng lắm. Gần đây trên đó đang thịnh hành chơi thảy banh bô linh (bowling). Kỹ thuật chơi vẫn còn chưa khá lắm. Mấy trái thảy lụi đều bị rớt cả xuống đây! Bậy cái là trúng ngay đám người này. Ta xuống đây là để bồi thường chi phí thuốc men đó mà.”

“Vì sao ông lại phải xuống đây! Ai thẩy thì người đó xuống bồi thường là được. Ông nhìn ông xem bao nhiêu tuổi đầu rồi, lại còn cứ suốt ngày đi chùi đít giùm người khác!” Nhị sư huynh lên vì Phật Di Lặc mà lên tiếng bất bình.

“Ài! Cũng là vì bọn họ nói ta ...” Phật Di Lặc vui vẻ nói.

Sau khi đền tiền xong, đại sư huynh nói với Phật Di Lặc: “Ông mập chết tiệt, còn mớ tiền dư kia, hay là mời bọn tui đi ăn một bữa đi!”

“Ta không kịp giờ rồi! Còn phải về xem vở kịch ‘Tình thâm sâu, mưa lất phất’ kia nữa kìa! Số tiền dư cho ngươi đó. Ta đi trước một bước đây!” Nói xong liền bỏ đi ngay.

“Cái tên mập chết tiệt kia! Ngươi đi chết đi. Không có phẩm vị gì cả!” Sư phụ chửi đổng một câu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.