[Dịch]Nhẫn Thuật Trà Trộn Dị Giới

Chương 136 : Lợi ích hiện ra




Lâm Hàn vẫn hôn mê, thế sự vẫn xoay vần, đại lục Ma Võ xưa nay đều là do cường giả làm chủ, cũng không vì một kẻ như hắn mà xảy ra bất cứ thay đổi to lớn nào, có chăng thì cũng chỉ là một vài thay đổi nhỏ bé mà chỉ số ít người biết đến.

Trận chung kết năm đó, Lâm Hàn dùng tư thế oai hùng đánh bại ma tướng, giúp học viện Cửu Long gia cố phong ấn trụ cột của cả học viện, mang về cho học viện rất nhiều lợi ích, khi mà họ không cần phải tổn hao tài nguyên để nhờ cậy các thế lực khác xây dựng lại phong ấn kia.

Nhưng cũng vì thế, Lâm Hàn lại vô tình đắc tội cả năm thế lực lớn! Đương nhiên, học viện Cửu Long và Tà Tông ngoại trừ!

Nói đùa sao? Miếng ăn đã đến miệng lại bị một kẻ khác nẫng đi mất, đổi thành bất cứ một ai khác cũng không thấy dễ chịu. Huống chi, lợi ích ở đây còn không phải là nhỏ bé như một hai viên đan dược, mà là tài nguyên từ mỏ tiên thạch khổng lồ thành Băng Nguyên. Giá trị này là không thể đo đếm, đủ để khiến tất cả các thế lực đều điên cuồng, ngươi tranh ta đoạt.

Nhưng... thua keo này ta bày keo khác!

Tình huống trận chung kết như thế nào, vậy thì tất cả các cường giả cấp thần và đám người trẻ tuổi cấp thánh đều rõ ràng. Học viện Cửu Long lại lấy nhiều hiếp ít, ỷ vào việc chiếm lĩnh phong ấn lâu ngày, dùng thủ đoạn đưa thêm người vào chiến đấu với Lã Thiên Thanh. Như vậy, nếu tính đúng theo luật, vậy thì Lã Thiên Thanh chưa đánh đã thắng rồi!

Với kết quả như vậy, học viện Cửu Long xác thực cũng không có đường chối cãi, rất sảng khoái thừa nhận Lã Thiên Thanh đã thắng. Đối với cao tầng học viện Cửu Long, cách biệt giữa việc đứng hạng nhất và hạng hai thực ra cũng không lớn bằng cái giá phải trả khi phong ấn bị phá vỡ. Cục diện như vậy, họ đã thấy mừng rỡ lắm rồi!

Nhưng...

Võ Đạo Môn hết lần này đến lần khác lại bắt lý không buông tha người!

Theo đúng luật lệ được đề ra, vậy thì Lã Thiên Thanh là quán quân, Lê Ân Tĩnh hạng hai, còn Lâm Hàn là hạng ba. Như vậy, lợi ích mà học viện Cửu Long chiếm được sẽ lên tới mức cực kỳ khổng lồ! Vượt xa các thế lực còn lại.

Võ Đạo Môn lên tiếng, hai người Lâm Hàn gian lận trái quy tắc, phải bị xử hủy tư cách, cũng đồng nghĩa với việc lợi ích của học viện Cửu Long sẽ tổn hại nặng nề!

Các thế lực khác đứng bên cạnh sáng mắt, nhanh chóng hùa theo nói giúp! Học viện Cửu Long thiệt hại, vậy thì bọn họ, những thế lực có người xếp hạng sau có thể theo đó được đẩy lên, dẫn đến lợi ích của họ được tăng vọt!

Đến lúc này, học viện Cửu Long không thể nhẫn nhịn được nữa!

Đây không phải là vấn đề ai đúng ai sai nữa rồi, mà là thuần túy lợi ích, lợi ích trần trụi!

Liên quan đến lợi ích, dù là vô lý cũng phải nói cho thành có lý, nếu không nói được thì phải cường thế mà đối đầu, chỉ có như vậy mới mang về được lợi ích to lớn nhất!

Trước đó, học viện Cửu Long sảng khoái nhận thua, là vì họ biết, học viện Cửu Long không thể nào là người thắng cuộc trong trận chung kết, khi mà người của học viện lại lấy hai đánh một. Chính Lê Ân Tĩnh cũng thừa nhận, mình không phải đối thủ của Lã Thiên Thanh, vậy thì còn chối cãi gì nữa đây?

Hơn nữa, việc Lâm Hàn đánh bại ma tướng đã gián tiếp nẫng tay trên “việc làm ăn” của các thế lực, không chỉ hắn mới đắc tội năm thế lực kia, mà chính học viện Cửu Long cũng âm thầm chịu phải bất mãn. Nếu còn ngoan cố tranh cãi cái vấn đề vô lý như vậy, chắc chắn có thể gây nên chúng nộ!

Nhưng yêu cầu thứ hai của Võ Đạo Môn thì chắc chắn không được!

Về mặt lợi ích! Học viện Cửu Long có thể chấp nhận điều kiện thứ nhất là vì họ còn có được lợi ích từ người xếp hạng hai và ba, hơn nữa nhờ Lâm Hàn nên mới bớt đi rất nhiều phiền toái khi phong ấn bị phá. Lợi ích của quán quân, họ có thể cắn răng mà bỏ được! Nhưng nếu ngay cả giải hai và giải ba cũng không có, vậy thì học viện Cửu Long còn lại gì? Chắc chắn họ sẽ xếp hạng chót trong cuộc tranh tài lần này, lợi ích cũng vì thế mà tổn hao nặng nề. Chuyện này vạn vạn không được!

Về mặt lý lẽ! Lâm Hàn và Lê Ân Tĩnh hoàn toàn dựa vào chính thực lực của mình giành lấy giải nhì và ba, không phải nhờ gian lận mà lấy tới! Đó là điều không thể chối cãi, các thế lực khác cũng thừa nhận điểm này, thực lực của Lâm Hàn kia cũng đại tiểu thư Uy gia là chân chân thực thực, không phải bất cứ thủ đoạn đê hèn nào có thể bù đắp!

Hơn nữa, Lâm Chấn Sơn lại một lần nữa nhắc lại việc Lã Thiên Thanh đã nhập ma, là Lâm Hàn đã nhận ra điều đó từ trước, nên mới lén lút tiến vào để kiềm chế ma vật! Cảnh tượng chiến đấu trong phong ấn, mọi người đều chỉ chứng kiến được khi ma tướng đã xuất hiện, còn cảnh tượng lấy hai đánh một của hai người Lâm Hàn đối với Lã Thiên Thanh thì lại không được nhìn thấy. Vì vậy nói hai người Lâm Hàn ăn gian thực ra cũng không đúng!

Lê Ân Tĩnh lúc này cũng đã xác nhận, Lã Thiên Thanh trước đó có dấu hiệu nhập ma khá rõ ràng, khi mà hắn lại tới đe dọa và lòe bịp hai người Lâm Hàn, lấy sự quan tâm dành cho nhau của hai người để khiến họ tranh đoạt vào trận chung kết! Lã Thiên Thanh lúc này cũng đã nhờ y sư chữa trị mà suy yếu tỉnh lại, xác nhận rằng trước đó hắn cũng không quá nhớ rõ những chuyện đã xảy ra! Chỉ là... khi nhắc đến Lâm Hàn, Lã Thiên Thanh lại bất giác lóe lên thần thái âm trầm, tràn ngập tức giận!

Vậy là ngụy biện của lão già Lâm Chấn Sơn đã thành công, Lâm Hàn cũng Lê Ân Tĩnh cũng không bị hủy bỏ tư cách! Các thế lực khác dù khó chịu, nhưng thực tế cũng không đưa ra được bằng chứng là Lâm Hàn đã lấy hai đánh một với Lã Thiên Thanh! Lâm Chấn Sơn lại liên tục châm ngòi thổi gió, cuối cùng tất cả đều công nhận, Lâm Hàn thực tế chỉ là liên hợp với Lê Ân Tĩnh đánh bại ma tướng mà thôi!

Hơn nữa, người sáng mắt đều có thể thấy được, vào thời khắc cuối cùng khi chiến đấu với ma tướng, Lâm Hàn hoàn toàn có thể hủy đi nhục thân bị xâm chiếm của Lã Thiên Thanh, nhưng hắn lại dùng thủ đoạn kỳ dị nào đó, bức ma tướng ra khỏi thân thể họ Lã, nhờ đó giữ lại cho Lã Thiên Thanh một cái mạng! Mọi biểu hiện đều cho thấy, Lâm Hàn đang nhắm vào ma tướng, chứ không hề có một chút ý nghĩ tổn thương Lã Thiên Thanh.

Trước biện luận rõ ràng như thế, lại thêm thái độ cương quyết không chịu buông bỏ của cao tầng học viện, các thế lực khác cũng chỉ đành thôi. Hiện tại học viện Cửu Long cũng đã nhượng bộ điều kiện đầu tiên, lại nắm được cái lý trong điều kiện thứ hai, nếu có tiếp tục châm ngòi thổi gió thì đúng là không sáng suốt, rất có thể khiến học viện tức giận!

Chân nộ của thế lực đứng thứ ba đại lục, không có bất cứ thế lực nào nguyện gánh vác! Các thế lực đều kiêng kỵ lẫn nhau, nhượng bộ lẫn nhau, vì vậy mới có cục diện bình ổn như hiện nay trên đại lục Ma Võ! Đại diện các thế lực khác cũng chỉ đành tạm thời nuốt giận vào lòng, tạm thời nhượng bộ.

Đây... cũng gần như là một loại chính trị!

Nhưng quanh đi quẩn lại, Võ Đạo Môn dường như quyết chí không chịu bỏ qua như thế. Đề tài một lần nữa kéo tới Lâm Hàn! Cảnh tượng chiến đấu của Lâm Hàn với ma tướng rất rõ ràng, trạng thái chú ấn hai, cùng với tu la thiên thủ, mộc nhân... Các loại thủ đoạn kỳ dị của hắn bất giác cũng đã khiến các thế lực khác chú ý!

Đủ loại tình báo được đưa tới, lý lịch tổ tông mười tám đời của Lâm Hàn cũng đã bị đào móc lên, không sót một chút gì đưa tới trước mặt các đại diện cấp Thần!

Con trai của thành chủ thành Băng Nguyên trước đây, Lâm Tuyệt, là cháu nội của thất trưởng lão Lâm gia. Nhưng thực tế từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng gặp mặt ông nội, bởi người cha quá vô dụng nên bị đẩy ra khỏi hạch tâm Lâm gia, đảm nhiệm chức vụ ngoại vi!

Mười bảy tuổi, vẫn chỉ là tên thư sinh yếu đuối, đột nhiên mất tích một năm, trở về bắt đầu có các biểu hiện kỳ dị! Cho đến hiện tại, chỉ thiếu một hai tháng nữa là Lâm Hàn sẽ tròn hai mươi tuổi, sức mạnh của hắn đã tăng trưởng đến một mức khủng bố, đủ để đánh động đến một cường giả cấp Thần!

Tiến cấp như vậy... cũng quá khủng khiếp đi!

Nếu cho hắn thêm vài chục năm nữa, vài trăm năm nữa, vậy thì đám cường giả đời trước như bọn ta...

Trong đầu đám lão già này bắt đầu suy tính. Cho đến lúc này, đại diện Võ Đạo Môn mới bắt đầu đề cập đến:

- Thực tế, Lâm Hàn kia lúc giao đấu với ma tướng cũng dần dần nhập ma! Hơn nữa không phải là bị ma vật xâm lấn, mà là chính bản thân hắn cam nguyện nhập ma để đổi lấy sức mạnh! Trường hợp này trước đây không phải là chưa từng xuất hiện. Cuối cùng đều trở thành tai họa của đại lục! Tư cách của Lâm Hàn và Lê Ân Tĩnh bọn ta không truy cứu nữa. Nhưng Lâm Hàn đã nhập ma, trước sau gì cũng sẽ họa hại đại lục, không thể không trừ, còn mong học viện Cửu Long lấy đại nghĩa làm đầu, không nên để một tên ma đầu như thế xuất hiện, Tà Tông hiện tại đã quá đủ rồi, nếu có thêm sức mạnh như vậy...

Lão già quắc thước của Võ Đạo Môn không ngừng lắc đầu cảm thán, người không biết còn cho rằng hắn đang thực sự lo lắng cho thương sinh đây! Trong lòng tất cả những người ngồi đây đều thầm khinh bỉ. Nhưng những mấy lão già từ bốn thế lực còn lại cũng không ngừng gật gù, công nhận chí phải! Trong lòng thì cũng đang thoải mái muốn xem trò hề của học viện Cửu Long!

Lợi ích không giành được, âm ngươi một đao cho thống khoái kể cũng không tồi! Ha ha


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.