[Dịch] Nhân Gian Băng Khí

Chương 319 : Huyết Mân Côi (Hoa hồng máu)




Bốn giờ sang, trời vẫn còn lờ mờ chưa sang rõ. Cả thành phố chìm trong yên tĩnh, thỉnh thoảng lại có một chiếc taxi lao vụt qua phá vỡ sự yên tĩnh trong giây lát, sau đó mọi thứ lại chìm trong yên tĩnh.

Trên đường Nguyệt Quang, tòa nhà Vân Thiên, cửa thang máy lầu một chậm rãi mở ra, ba người Mười Một, cùng Tiểu Bạch theo sau từ thang máy đi ra.

Cửa thang máy vừa mở, hai gã bảo an ở cửa lập tức quan sát kỹ ba người cùng một chó từ thang máy đi ra. Bình thường vào giờ này, các bảo an gác đêm thường nhàm chán mà chìm vào mộng đẹp, nhưng hai gã bảo an nay lại hết sức tỉnh táo, gác đêm, làm cho người ta không khỏi bội phục tinh thần vì công việc của họ.

Sự thật là từ nửa năm trước, trước khi xảy ra một trận đấu sung trên đường Nguyệt Quang, tòa nhà Vân thiên không chỉ thuê vài người nghiệp dư làm bảo an. Sau này vì đảm bảo sinh ý, phải thuê hẳn một công ty bảo an để bảo đảm trật tự trị an.

Giờ phúc này trời còn chưa có áng rõ, đã có ba người dẫn theo một con chó đi ra ngoài, hai gã bảo an không khỏi nâng cao cảnh giác, tập trung chú ý lực vào bọn họ. Trong ba người thì hai gã nhận ra được Phì Áp, nếu không đã cho rằng ba người này là ăn trộm rồi.

Ba Người tiến đến xe của Phì Áp, tất nhiên Phì Áp chính là người lái xe. Ngay khi đóng cửa xe, Phì Áp đột nhiên xuất ra ba cái túi nhỏ,phân biệt đưa cho Lãnh Dạ và Mười Một mỗi người một cái.

Lãnh Dạ cầm lấy túi nhỏ màu vàng, quan sát một chút rồi hỏi:

- Cái gì vậy?

- Bùa bình an – Phì Áp vừa nói vừa đưa cái túi còn lại cho Mười Một.

Mười Một cầm lấy, đưa lên mui khẽ ngửi hỏi:

- Thanh Ngữ đưa cho ngươi?

- A? – Phì Áp kinh ngạc nói – Lão đại thật là lợi hại.

Lãnh Dạ nghe vậy cũng đưa túi lên mũi ngửi quả nhiên ngửi thấy một mùi hương nữ nhân nhàn nhạt. Hắn cầm túi đưa đến trước mặt Phì Áp vẩy vẩy hỏi:

- Nàng làm cái này cho ngươi?

Phì Áp gãi gãi đầu cười nói:

- Ngày hôm kia ta đưa nàng đi học, có nói là sắp tới có việc phải ra nướcc ngoài một đoạn thời gian, có thể không trở lại nữa. Kết quả là sáng hôm qua nàng đưa cho ta ba cái túi, để cho ta giao cho ngươi và lão đại, nói là bùa bình an.

- Sáng ngày hôm qua mà bây giời ngươi mới nói cho chúng ta.

- Hắc hắc, Lãnh Dạ đại ca, ta cũng muốn sớm nói cho các ngươi, chỉ là ta đáp ứng với Thanh Ngữ, đợi tới lúc xuấtphat rồi mới đưa.

- Để làm gì mà đợi đến lúc xuất phát mới đưa?- Lãnh Dạ thắc mắc hỏi – Nàng đoán được là ngươi đi theo chúng ta làm việc không gì kỳ quái. Nhưng mà làm sao lại biết lần này chúng ta đi ba người?

Phì Áp nhún vai nói:

- Ta không biết, nàng đưa cho ta ba cái túi cũng không có nói gì thêm.

Lãnh Dạ huých nhẹ Mười Một, nói:

- Ngươi thật là đào hoa a.

Mười Một không tức giận, bỏ túi nhỏ vào trong người.

Lãnh Dạ cũng đột nhiên kêu lên:

- Chờ một chút, Thanh Ngữ quả thật có chút thiên vị a. Nà cho chúng ta là mễ (ND – mễ, một loại thức ăn cho chim, hình như là bắp hay là gạo gì đó >.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.