[Dịch] Người Phát Ngôn Của Thần Chết - 4·

Chương 23 : Chương 23




“Liên quan đến việc điều tra thiết bị giám sát, tôi muốn bàn bạc lại với anh một chút.” Cao Đông duỗi thẳng người trên ghế, kéo căng cánh tay đã hơi mỏi.

Lý Vệ Bình lúng túng: “Đội của anh Trương không điều tra ra được kết quả, tôi e là phía tôi cũng…”

“Ừm, tôi biết, đúng là gặp khó khăn.” Cao Đông gật đầu: “Nhưng cũng không nên nản lòng, tuy tạm thời không biết chiếc xe làm thế nào mà biến mất trong trạm nghỉ, nhưng chắn chắn nó không thể bay lên trời được. Hôm nay tôi cần người của anh làm một việc, anh hãy cử người đến trạm nghỉ một chuyến, quan sát phía bên ngoài xem có dấu vết của chiếc xe cẩu nào chạy qua chỗ đó vào thời gian gần đây không. Đương nhiên, tôi biết việc xe cẩu trực tiếp cẩu chiếc xe ra khỏi trạm nghỉ là rất phức tạp, không được hợp lý cho lắm, nhưng dù sao cũng không thể phủ nhận hoàn toàn khả năng này, vì thế cứ đi kiểm tra để xác nhận cho chắc chắn.”

“Nếu kết quả là không có chiếc xe cẩu nào đưa chiếc xe đó ra khỏi trạm nghỉ thì sao, bước tiếp theo chúng ta phải điều tra gì đây?”

Cao Đông cũng hiểu rõ rằng việc xe cẩu hoạt động bên ngoài trạm nghỉ là quá lộ liễu, nhân viên làm việc ở đó không mù, khả năng này rất thấp. Sở dĩ vẫn phải điều tra một lần, không gì hơn là nhằm loại trừ triệt để các khả năng có thể xảy ra.

Ông nhắm mắt lại: “Mục đích của việc này là giúp chúng ta loại bỏ triệt để các khả năng có thể xảy ra, mới có thể tập trung sức lực nghĩ đến các phương hướng khác. Ngoài ra, Lâm Tiểu Phong từng đi lính, chiều cao cân nặng đều phù hợp với đặc trưng của dấu chân, rất nhiều người trong Tổ chuyên án đang nghi ngờ hắn ta là hung thủ, chỉ có điều chưa có bằng chứng xác thực mà thôi. Bảy người của Phòng Công thương, sáu thi thể đều đã được tìm thấy rồi, duy chỉ có Lâm Tiểu Phong đến bây giờ vẫn biến mất không tăm dạng. Còn kẻ bắt cóc đoàn người trên xe, tuy chưa rõ hành vi được thực hiện như thế nào, nhưng nếu không phải là nhân viên nội bộ phạm tội, thì việc khống chế cả người lẫn xe giữa trạm nghỉ mà không gây ồn ào náo loạn gì thật quá khó tin. Do đó, Lâm Tiểu Phong là mục tiêu khoanh vùng điều tra trọng điểm. Anh hãy tìm một số hình chụp của Lâm Tiểu Phong, cố ghi nhớ kỹ khuôn mặt, ngoại hình đó rồi để ý tìm xem hắn có xuất hiện trong các đoạn băng ghi hình của trạm nghỉ không.”

Cao Đông nói tiếp: “Ngoài ra, ven con tỉnh lộ cũ không có thiết bị giám sát, nhưng các đường hướng đến đó thì chắc phải có chứ?”

Lý Vệ Bình nói: “Tôi đã đến khu vực gần đó một lần rồi, thiết bị giám sát gần nhất trên đường hướng đến tỉnh lộ cũ nằm cách lối rẽ vào đó cũng phải 3 kilômét. Có nhiều đường dẫn đến tỉnh lộ cũ nên việc điều tra này còn khó khăn hơn cả việc kiểm tra băng ghi hình trong trạm nghỉ nữa.”

Cao Đông suy nghĩ giây lát rồi gật đầu, trạm nghỉ là khu vực khép kín, còn hướng đi đến tỉnh lộ cũ lại là khu vực mở, các thiết bị giám sát xung quanh đó khó có thể tạo nên một đoạn đường khép kín được. Việc điều tra theo hướng này tuy cũng có thể thực hiện được nhưng lượng công việc rất lớn, hơn nữa cũng chưa chắc có thể tìm thấy chiếc Buick liên quan đến vụ án.

Cao Đông nói: “Cho dù thế nào thì sau cùng chiếc Buick vẫn xuất hiện trên tỉnh lộ cũ, không cần quan tâm nó làm thế nào để rời khỏi đường cao tốc, nhưng chắc chắn nó phải chạy tới đó, đương nhiên phải bị các thiết bị giám sát quay được. Dù mò kim đáy biển cũng phải nghĩ cách, nhanh chóng tìm được thông tin trong các đoạn băng ghi hình.”

Lý Vệ Bình gật mạnh đầu: “Tôi sẽ bàn bạc với Đội trưởng Mã để vạch ra kế hoạch cẩn thận, cố gắng tranh thủ tìm ra sớm.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.