[Dịch]Ngũ Hành Thiên

Chương 229 : Khai cung môn




Mười hai giờ đồng hồ trôi qua, Ngải Huy chìm đắm trong tu luyện. Nhưng kiếm chiêu vẫn trúc trắc xung đột, đôi khi kiếm chiêu đột nhiên gián đoạn, đôi khi phát lực thừa hoặc thiếu. Các loại sai lầm tầng tầng lớp lớp, quả thực có thể biên soạn ra một quyển Bách khoa toàn thư về sai lầm trong kiếm thuật.

Động tác của Ngải Huy rất lóng ngóng, sai lầm chồng chéo, rất khó làm cho người ta liên tưởng tới Lôi Đình Kiếm Huy nổi danh ngoài đời.

Đám người Sư Tuyết Mạn đã vô cùng quen thuộc với việc rất nhiều vấn đề quái dị kỳ lạ hiếm có xuất hiện trên người Ngải Huy.

Đây không phải là lần đầu tiên, tin tưởng tuyệt đối cũng không phải lần sau cùng.

Theo thời gian dần trôi qua, tuy đã biết rõ năng lực và sự dũng mãnh của Ngải Huy, thế nhưng khi nhìn kiếm thuật vụng về cứ mãi kéo dài như thế, mọi người thực sự cảm thấy sắp không chịu đựng nổi nữa. Giống như mặc dù biết trước bữa chính nhất định vô cùng thơm ngon, nhưng trước đó mọi người lại bắt buộc phải ăn món rau trộn liên miên không dứt vậy. Đó tuyệt đối không phải là trải nghiệm tốt đẹp gì.

Khi trường kiếm trong tay Ngải Huy bắt đầu ánh lên hào quang mờ nhạt, tinh thần mọi người lập tức chấn động.

Trong cảm nhận của mọi người, Ngải Huy có kiếm thuật siêu việt, thường xuyên làm người khác phải chói mắt. Bởi vậy, mọi người tràn đầy mong đợi.

Thế nhưng, chẳng một ai có thể ngờ, mặc dù trường kiếm trong tay Ngải Huy ánh lên hào quang mờ nhạt nhưng kiếm chiêu vẫn gián đoạn như trước, nhìn có vẻ vô cùng thê thảm.

"Rốt cuộc hắn muốn làm gì?" Đoan Mộc Hoàng Hôn không nhịn được nữa, gằn giọng.

Lãng phí nhiều thời giờ quan sát kiếm thuật vụng về như thế, dù cho đối phương là Ngải Huy mà mình muốn chiến thắng, cũng là điều tuyệt đối không thể chịu đựng được!

Sư Tuyết Mạn chẳng thèm liếc Đoan Mộc Hoàng Hôn lấy một cái, thản nhiên nói: "Dù sao ngươi cũng không đánh lại hắn."

Thân thể Đoan Mộc Hoàng Hôn đột nhiên cứng đờ, tựa như bị bùa chú định thân.

Qua nửa phút, gã mới từ từ quay sang, cơ mặt run rẩy, hai mắt như phóng hỏa.

"Muốn đánh nhau?"

Ba từ đó của Sư Tuyết Mạn làm không khí xung quanh lạnh như băng, tức thì giống như một chậu nước đá xối lên đầu Đoan Mộc Hoàng Hôn, buộc gã phải tỉnh táo lại. Đánh nhau với Ngải Huy, gã không sợ chút nào, không những không sợ mà còn vô cùng mong đợi.

Nhưng đánh nhau với Sư Tuyết Mạn...

Đoan Mộc Hoàng Hôn rùng mình một cái, ám ảnh thời thơ ấu tức thì ùa về như mây giông. Năm xưa, bởi đã tận mắt nhìn thấy những đại ca ca đại tỷ tỷ bị Sư Tuyết Mạn đánh cho gào khóc thảm thiết kêu cha gọi mẹ, nên gã mới quyết định phấn đấu vượt qua ám ảnh đó.

Ám ảnh tâm lý thời thơ ấu thực sự hơi quá nặng...

Đoan Mộc Hoàng Hôn ho khan một tiếng, quay mặt sang phía khác.

Đừng có thấy gần đây gã tiến bộ rất lớn mà lầm tưởng, khi gã đối diện Sư Tuyết Mạn, trong lòng vẫn hơi chột dạ. Bại bởi Ngải Huy thì không có vấn đề gì, sẽ chỉ kích thích ý chí chiến đấu của gã.

Bại bởi Sư Tuyết Mạn...

Cảnh tượng như cơn ác mộng đó sẽ khiến gã nghĩ đến ám ảnh thời thơ ấu, thật đáng sợ.

Cô nàng thép bạo lực, biệt hiệu mà Ngải Huy đặt cho nàng quả thực quá chuẩn xác!

Hừ, không chấp nhặt với đàn bà con gái!

Đoan Mộc Hoàng Hôn đánh trống lảng.

Tám cung trong cơ thể Ngải Huy không ngừng bị từng viên "Kiếm hoàn" lấp đầy. Quả cầu Nguyên lực mang hình dạng Kiếm hoàn vẫn tiếp tục xoáy tròn với tốc độ cao, lơ lửng bên trong Nguyên lực cung. Hơn nữa, Ngải Huy còn phát hiện ra một đặc tính hữu hiệu khác của Nguyên lực hoàn. So với từng sợi Nguyên lực đơn lẻ trước đây, Nguyên lực hoàn tinh túy và chân thực hơn nhiều. Trong chiến đấu, đặc tính hữu hiệu này có tác dụng rất lớn, đặc biệt thích hợp với Bắc Đẩu của Ngải Huy.

Bắc Đẩu cần bảy luồng Nguyên lực giống nhau, đây quả thực là một trong những nguyên nhân vì sao Bắc Đẩu có độ khó cao khác thường. Ở trạng thái chiến đấu, trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi, đồng thời phải khống chế bảy cung, chính xác dẫn ra bảy luồng Nguyên lực hoàn toàn giống nhau, việc này có độ khó cực cao đối với Nguyên tu.

Giờ thì đơn giản hơn rất nhiều, Ngải Huy chỉ cần bảy cung đồng thời khống chế một Nguyên lực hoàn là được.

Ngải Huy càng chú tâm hơn vào quá trình "Vặn mì Kiếm hoàn", mỗi một Nguyên lực hoàn ẩn chứa Nguyên lực đều giống nhau như đúc.

Điều này đã thực sự làm cho tốc độ "Vặn mì Kiếm hoàn" của mình chậm hơn rất nhiều, nhưng Ngải Huy vẫn cảm thấy việc đó vô cùng đáng giá. Công tác chuẩn bị có thể trợ giúp cho chiến đấu, dù có rườm rà cỡ nào Ngải Huy cũng cho rằng đáng phải làm.

Chiến đấu tuy ngắn ngủi nhưng lại quyết định sống chết, còn công tác chuẩn bị chỉ tiêu tốn thời gian và tinh lực. Sống sót thì mới có thời gian và tinh lực.

Số Nguyên lực còn lại, mất trọn mười hai giờ đồng hồ, Ngải Huy mới xoắn hết tất cả thành Nguyên lực hoàn, bố trí đều trong tám cung. Cùng với quá trình Nguyên lực không khống chế được trong cơ thể càng lúc càng ít, trường kiếm của Ngải Huy đồng thời càng sáng ngời hơn.

Khi một viên Nguyên lực hoàn sau cùng được đặt vào Thiên cung, thân thể Ngải Huy chợt chấn động.

Tám cung đồng thời chấn động, Nguyên lực hoàn xoáy tròn với tốc độ cao đột nhiên đứng im, ngay sau đó, một cơn lũ Nguyên lực cuộn trào mãnh liệt từ mi tâm Ngải Huy chảy ngược vào.

Trong đầu Ngải Huy nổ đùng một cái, đầu óc trống rỗng.

Nhưng đúng lúc này, mọi người đều nhìn thấy, Mi tâm Ngải Huy đột nhiên bừng lên hào quang. Ánh sáng chói mắt hóa thành một vòng xoáy ánh sáng, vô số tia sáng sặc sỡ giống như bị hút ra từ giữa hư không, chìm vào vòng xoáy ánh sáng.

"Thiên cung?"

Sư Tuyết Mạn sửng sốt.

Không riêng gì nàng, Đoan Mộc Hoàng Hôn đang chuẩn bị bỏ đi cũng ngẩn cả người.

Tiêu chí tám cung Tiểu viên mãn bước vào Nội nguyên, là phải cảm ứng được Nguyên lực tự nhiên, rồi dẫn dắt chúng nhập vào cơ thể. Quá trình này còn được gọi là Khai Cung môn, cung nào Khai Cung môn thì là mỗi người mỗi khác.

Nói chung, Khai Cung môn đa số là cung mạnh nhất của người tu luyện, bởi vì Nguyên lực cung được rèn luyện nhiều nhất chính là cung nhạy cảm nhất đối với Nguyên lực tự nhiên. Hơn nữa, điều này còn có quan hệ trực tiếp với môn tu luyện được truyền thụ.

Ví dụ như Sư Tuyết Mạn chẳng hạn, Khai cung môn là Hải cung, bởi vì Vân kình mà nàng tu luyện chuyên tu Hải cung, cho nên thương thuật của nàng thế lớn lực mạnh, Nguyên lực kéo dài liên miên.

Còn Đoan Mộc Hoàng Hôn tu luyện Thanh Hoa, chuyên tu Môn cung. Trên trời dưới đất, Môn cung là nơi nối liền giữa trời và đất, cho nên Thanh Hoa nổi danh về sự biến đổi khó lường.

Khai cung môn của Ngải Huy là Thiên cung.

Khai mở Thiên cung thì chẳng có gì là quái lạ, rất nhiều truyền thừa, tuyệt học chuyên tu Thiên cung, ví dụ như tuyệt học Mi tâm đao lừng lẫy tiếng tăm.

Nhưng môn tu luyện của Ngải Huy lại là Bắc Đẩu.

Lúc ấy, mọi người vẫn còn vì Ngải Huy tu luyện được Bắc Đẩu mà tấm tắc khen kỳ lạ, bởi vì điều kiện tu luyện Bắc Đẩu cực kì hà khắc, cần phải có bảy cường cung. Đến khi đó, mọi người mới biết được, Ngải Huy không ngờ lại có bảy cường cung, ngoại trừ Thiên cung, bảy cung khác đều là cường cung. Mọi người cảm thấy, mặc dù mức độ hòa đồng với Nguyên lực của Ngải Huy không cao, nhưng bảy cường cung thực sự là thể chất hiếm có.

Khi đến tay Ngải Huy, Bắc Đẩu có uy lực đáng sợ, không làm xấu uy danh của nó.

Nếu khai cung môn của Ngải Huy là bất cứ cung nào trong bảy cường cung thì không ai trong số mọi người cảm thấy quái lạ, nhưng không ngờ hóa ra lại là Thiên cung, không phải một trong số bảy cường cung.

Lẽ nào Ngải Huy rèn luyện Thiên cung nhiều hơn xa bảy cung kia?

Mọi người không hiểu ra sao. Về phần Ngải Huy đột phá Tiểu viên mãn bước vào Nội nguyên, lại không gây ra bất cứ sự kinh ngạc nào. Trong trận chiến đường phố, Lạc Trần sấm sét kinh sợ thế nhân đã khiến mọi người xác định Ngải Huy vượt quá tầm một Nguyên tu bình thường. Huống chi, Nguyên tu đâu có nhất định phải trải qua Khai cung môn?

Vòng xoáy ánh sáng tại mi tâm Ngải Huy không ngừng nuốt nguyên lực rực rỡ cuồn cuộn liên tục tuôn ra từ giữa hư không. Đồng thời, cũng có vô số sợi Nguyên lực rực rỡ thoát ra khỏi thân thể Ngải Huy, đó là những Nguyên lực mà Ngải Huy không thể hấp thu.

Ngải Huy dần dần tỉnh lại.

Nguyên lực cuồn cuộn không ngừng tràn vào mi tâm, những nguyên lực này vô cùng hỗn tạp, tất cả tràn vào trong cơ thể, hắn cảm thấy vô cùng khó chịu. Chỉ cần hắn vừa mới nghĩ đến, Nguyên lực ở tám cung đã tự động bắt đầu vận chuyển theo Chu thiên.

Vô số viên Nguyên lực hoàn giống như châu ngọc lưu động trong cơ thể hắn.

Cảm giác hoàn toàn không giống với trước đây. Trước đây, Nguyên lực giống như chất lỏng lưu động. Nhưng đến giờ, sau khi biến thành Nguyên lực hoàn, chúng đã linh hoạt hơn rất nhiều. Do vậy, yêu cầu Ngải Huy phải có năng lực khống chế cao hơn hẳn, cần phải tập trung toàn bộ tinh thần. Trước đây, Nguyên lực như chất lỏng, vận chuyển Chu thiên sẽ không cần phải lo lắng tới việc tắc nghẽn. Bây giờ biến thành Nguyên lực hoàn, nếu như như tràn tới như ong vỡ tổ thì có nhiều khả năng sẽ xuất hiện tắc nghẽn.

Ngải Huy không thèm bận tâm một chút nào. So với ưu điểm, mầm họa của nó không đáng nhắc tới.

Cùng với việc không ngừng tiến hành vận chuyển Chu thiên, từng sợi nguyên lực nhỏ xíu một được đội ngũ Nguyên lực hoàn vận chuyển không ngừng hấp thu. Dường như ngửi được khí tức của đồng loại, chúng vận chuyển theo Nguyên lực hoàn.

Ngải Huy tranh thủ cơ hội xoắn những Nguyên lực này thành Nguyên lực hoàn. Những nguyên lực này đều là Nguyên lực mà hắn cần.

Những Nguyên lực Ngải Huy không cần tự thoát ra bên ngoài cơ thể.

Vòng vận chuyển Chu thiên của Ngải Huy không giống người khác. Vòng vận chuyển Chu thiên của hắn không chỉ qua tám cung, mà còn qua một chỗ nữa, đó chính là kiếm trong tay hắn.

Chú tâm xoắn Nguyên lực hoàn, Ngải Huy không hề nhận ra, cùng với quá trình vận chuyển Chu thiên, Nguyên lực hoàn không ngừng nhập vào trường kiếm trong tay rồi chảy ngược lại cơ thể.

Mỗi một viên Nguyên lực hoàn đều ẩn chứa khí tức của kiếm. Dùng sáng kiến bắt nguồn từ Kiếm hoàn, Ngải Huy xoắn chúng thành hình tròn, nhưng khí tức của kiếm lại không hề bởi vậy mà yếu bớt đi chút nào. Trái lại, so với Nguyên lực kiếm phân tán lúc trước, chúng hoàn chỉnh và chặt chẽ hơn nhiều.

Khi mỗi một viên Nguyên lực hoàn vận chuyển theo Chu thiên qua trường kiếm, trường kiếm lại rung khe khẽ gần như không thể nhận ra.

Trường kiếm đang lặng lẽ nảy sinh biến đổi.

Khi Ngải Huy nhận thấy được trường kiếm biến đổi thì đã là hơn mười phút sau. Nguyên lực hoàn ẩn chứa khí tức kiếm, không ngừng kích thích trường kiếm trên tay Ngải Huy. Đến lúc này, mức độ nhạy cảm đối với kiếm của Ngải Huy đã rất cao, đạt tới tình trạng chưa bao giờ từng có.

Phải chăng Nguyên lực hoàn có ích lợi nào đó đối với kiếm?

Hai mắt Ngải Huy sáng ngời. Để tìm hiểu ra sự biến đổi bên trong đó, hắn dồn sự chú ý vào trường kiếm trong tay.

Nguyên lực hoàn ẩn chứa khí tức kiếm, không ngừng kích thích trường kiếm. Ngải Huy cảm thấy trường kiếm trở nên bén nhọn hơn nhiều, bén nhọn đến mức dường như có thể cắt đứt bất cứ thứ gì, nhưng lại có một lớp ngăn vô hình không thể miêu tả bằng lời nào đó.

Theo bản năng, Ngải Huy cảm thấy căm ghét lớp ngăn cách này. Hắn không biết đó là cái gì. Hắn cảm giác lớp ngăn cách đó trói buộc thanh kiếm của mình.

Làm sao bây giờ?

Trong đầu hắn nảy ra ý nghĩ, nếu Nguyên lực hoàn đã kích thích được trường kiếm, vậy thì tăng độ kích thích lên!

Hắn khống chế Nguyên lực hoàn trong cơ thể vận chuyển nhanh hơn.

Ngải Huy vui mừng phát hiện ra, cùng lúc Nguyên lực vận chuyển nhanh hơn, lớp ngăn cách kia càng lúc càng mỏng đi.

Đột nhiên, Ngải Huy cảm thấy trên tay nhẹ bẫng, lớp ngăn cách vô hình kia đã biến mất.

Oành, tâm thần Ngải Huy chợt chấn động.

Mọi người có mặt ở đây còn đang mải suy nghĩ đến sự việc Khai cung môn Thiên cung quái lạ của Ngải Huy, bỗng nhiên ánh sáng lại tiếp tục bừng lên hấp dẫn ánh mắt của tất cả.

Mọi người vô thức ngẩng đầu lên. Đến khi nhìn thấy rõ ràng mọi việc, mọi người lại một lần nữa ngây dại.

Trường kiếm trong tay Ngải Huy không ngừng tỏa ra hào quang, ánh sáng chói ngời biến thành một vòng xoáy ánh sáng.

Một cảnh tượng vô cùng quen thuộc xuất hiện.

Vô số tia sáng rực rỡ hiện ra từ giữa hư không, liên tục cuồn cuộn đắm chìm vào trong vòng xoáy ánh sáng trên trường kiếm.

Tròng mắt Đoan Mộc Hoàng Hôn thiếu chút nữa rớt xuống đất.

Trường kiếm... Khai cung môn?

Nhìn thấy vòng xoáy ánh sáng của trường kiếm và vòng xoáy ánh sáng ở mi tâm giống nhau như đúc, đồng thời hấp thu nguyên lực tự nhiên, mọi người đều trợn tròn cả hai mắt.

Chỉ nghe nói Khai cung môn sẽ khai môn một cung, chưa ai từng nghe nói có thể đồng thời khai mở hai cung cả, chứ chưa cần nói đến kiếm cũng Khai cung môn được...

Trường kiếm trong tay và hào quang ở mi tâm Ngải Huy rọi sáng gương mặt ngây dại của mọi người.

Ngay cả Lâu Lan cũng tỏa ra ánh mắt đờ đẫn hiếm thấy.

Đạo tràng lặng ngắt như tờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.