Ngải Huy dùng hết sức vận chuyển nguyên lực, nhưng sau khi bảy cung bị lấp đầy, nguyên lực không còn chỗ chảy vào nữa, nên điên cuồng tràn tới Thiên cung ở mi tâm hắn.
Trước đây, vì có kiếm thai tồn tại, Thiên cung của hắn không thể nào mở ra được.
Nhưng bây giờ nguyên lực quá nhiều, như một cơn lũ cuộn trào mãnh liệt, mạnh đến mức ép Thiên cung của Ngải Huy phải mở ra.
Trong nháy mắt khi nguyên lực tràn vào Thiên cung, cả người Ngải Huy run lên, đầu hắn như đột nhiên bị nhét vào quá nhiều thứ, khiến đầu óc trống rỗng không suy nghĩ được nữa.
Nếu lúc này thần trí Ngải Huy còn tỉnh táo, hắn sẽ nhìn thấy Thiên cung của hắn đang hé ra như mở một khe cửa. Đằng sau khe cửa là một cái động không đáy, dù có bao nhiêu nguyên lực tràn vào cũng đều bị hút xuống sạch sẽ. Cơn lũ Nguyên lực tràn vào suốt mấy phút, Thiên cung vẫn chưa có dấu hiệu bị lấp đầy, mà dòng lũ nguyên lực tràn tới Thiên cung đã bắt đầu yếu bớt.
Lâu Lan vẫn luôn để mắt quan sát Ngải Huy, nhìn thấy sự thay đổi trong cơ thể hắn, lập tức lại rót một chén Nguyên lực thang đổ vào miệng Ngải Huy.
Oanh!
Cơn lũ nguyên lực lại tăng vọt, tiếp tục điên cuồng tràn vào Thiên cung ở mi tâm Ngải Huy. Nhưng thật đáng kinh ngạc, vì Thiên cung của Ngải Huy vẫn không hề có chút dấu hiệu tràn đầy nào.
Một lát sau, nguyên lực bắt đầu yếu bớt, Lâu Lan lại rót vào miệng Ngải Huy một chén nữa.
Liên tục rót cho Ngải Huy năm chén Nguyên lực thang, tốc độ Thiên cung thôn phệ nguyên lực mới chậm dần.
"Thiên cung của Ngải Huy thật cường đại." Lâu Lan lẩm bẩm, có phần giật mình.
Nó biết rõ trong mỗi một bát Nguyên lực thang ẩn chứa số lượng nguyên lực kinh người đến mức nào, nên bình thường nó chỉ cho phép mỗi người uống một chén, uống nhiều sẽ bị nguyên lực tăng quá mức làm nổ tung. Hấp thu Nguyên lực, cần phải có quá trình, tám cung đều phải khai mở, và cần phải có thời gian mài giũa. Người cảnh giới càng không đủ thì càng không thể uống quá nhiều Nguyên lực thang, ‘hư bất thụ bổ’(*) chính là nguyên lý của nó.(*):cơ thể không thể hấp thu được dẫn đến lợi bất cập hại, từ đó có khả năng sinh ra hàng loạt các phản ứng phụ gây tổn hại đến sức khỏe.
Nguyên lực ẩn chứa trong một chén nguyên lực thang chính là cực hạn một người bình thường chịu đựng được, không ngờ Ngải Huy lại uống tới sáu chén.
Ngải Huy đã mở bảy cung, cung duy nhất trong cơ thể chưa mở ra là Thiên cung, Lâu Lan cho rằng một chén đã đủ, không ngờ kết quả lại vượt quá xa điều nó nghĩ.
Thiên cung của Ngải Huy quả thực rất không tầm thường.
Lâu Lan cảm thấy hiếu kỳ, hai mắt không ngừng lấp lóe ánh sáng vàng, Tử Dạ sa hạch của nó vận chuyển với tốc độ trước giờ chưa từng có.
Trạng thái của Tử Dạ hiện giờ rất kỳ quái.
Tử Dạ là kết tinh tâm huyết của Thiệu sư, vì có uy lực quá lớn, cơ thể Lâu Lan không chịu nổi, nên Thiệu sư mới phải phong ấn nó lại hầu như hoàn toàn, không ngờ bây giờ sau khi Tử Dạ nuốt chửng Huyết linh lực, lại làm cho phong ấn bị giải khai.
Tử Dạ. . .
Thiệu sư, người có khỏe không? Lâu Lan rất nhớ người.
Tâm tư Lâu Lan bay xa.
Tử Dạ phát sinh thay đổi kỳ diệu, tinh hoa sinh mệnh ẩn chứa trong Huyết linh lực dung nhập vào trong sa hạch, khiến sa hạch vốn không có khí tức sinh mệnh, bây gờ lại có thêm khí tức sinh mệnh.
Nếu nói sa hạch lúc trước của Lâu Lan giống như một cái sa mạc, thì bây giờ trong sa mạc đó đã có thêm một cái ốc đảo.
Lâu Lan không biết thay đổi như vậy là tốt hay xấu, có nhiều chuyện, nó không thể nào hiểu được. Nhưng theo hiện giờ mà xem, thì những thay đổi này giúp Lâu Lan càng thêm mạnh mẽ. Chẳng những không tạo ra thêm gánh nặng cho thân thể, mà năng lực của sa hạch còn tăng lên mãnh liệt.
Sự tăng cường hiện ra trong tất cả mọi phương diện, nó có thể biến hình nhanh hơn, có thể biến hình phức tạp hơn, năng lực tra xét trở nên mạnh hơn, vân vân.
Lâu Lan vận toàn lực quan sát Ngải Huy, nó có thể nhìn thấy rất nhiều chi tiết trước đây không nhìn thấy.
Thiên cung của Ngải Huy thật sự rất kỳ quái, Lâu Lan không thể không cảm khái.
Năm phủ tám cung có phân chia mạnh yếu là chuyện bình thường, nhưng sự mạnh yếu này luôn nằm trong một giới hạn nhất định, bởi vì năm phủ tám cung vốn là một chỉnh thể. Giống như tay trái – tay phải con người, sức lực có mạnh có yếu, nhưng chênh lệch mạnh yếu giữa hai tay thường không quá mức quá lệch, tám cung cũng là như thế.
Liên tục sáu bát nguyên lực thang, Thiên cung của Ngải Huy cuối cùng mới có dấu hiệu sắp đầy.
Có Huyết tinh, hiệu quả của nguyên lực thang tối thiểu được tăng lên thêm ba cấp.
Lâu Lan cảm thấy, sau này Huyết tinh nhất định sẽ trở thành một vật liệu cực cực đắt hàng, hiệu quả như vậy, ngay cả nó cũng cảm thấy kinh ngạc. Sự có mặt của Huyết tinh sẽ giúp nguyên tu gia tăng tốc độ tu luyện lên rất nhiều.
Bỗng nhiên, Lâu Lan cảm nhận được một luồng dao động rất mạnh, nó quay sang nhìn.
Là tiểu thư Sư Tuyết Mạn!
Dao động mạnh mẽ tỏa ra, Thủy nguyên lực từ bốn phương tám hướng tràn về phía Sư Tuyết Mạn, nàng giống như một cái vòng xoáy, cuồn cuộn không ngừng hấp thu Thủy nguyên lực tràn tới.
Sư Tuyết Mạn ở ngay giữa tâm vòng xoáy, giữa những luồng cuồng phong gào thét.
Một lúc sau, cách đó không xa lại xuất hiện một dao động mạnh mẽ khác, là Tang Chỉ Quân.
Hai người đột phá là chuyện nước chảy thành sông, Sư Tuyết Mạn và Tang Chỉ Quân là hai người có cảnh giới cao nhất trong đám người, cách tám cung tiểu viên mãn chỉ có một bước ngắn. Uống một chén Nguyên lực thang với hiệu quả xuất sắc như thế, không đột phá mới là chuyện kỳ quái.
Lâu Lan rất hài lòng, có thể trợ giúp mọi người là một chuyện vui sướng biết bao.
Dao động không ngừng sinh ra, quanh người mỗi người đều có quang mang chớp động, nhưng không ai có có dao động mãnh liệt như Sư Tuyết Mạn và Tang Chỉ Quân.
Lâu Lan lại chuyển sự chú ý lực về Ngải Huy, Ngải Huy cũng là người có khả năng hoàn thành tiểu viên mãn. Nhưng Lâu Lan cảm thấy rất kỳ quái, vì Thiên cung của Ngải Huy đã giảm mạnh tốc độ hấp thu Nguyên lực, đây là đặc thù của việc nguyên lực tràn đầy.
Nhưng lại không hề có dấu hiệu đột phá chút nào? Thật là kỳ quái. . .
Trong mắt Lâu Lan, ánh sáng vàng chớp động càng nhanh.
Sư Tuyết Mạn mở mắt, khí thế quanh thân từ từ giảm xuống, đôi mắt long lanh mừng rỡ.
Cuối cùng nàng đã đạt tám cung tiểu viên mãn!
Bên trong thân thể, Thủy nguyên lực đã trọn vẹn thành một khối, nếu nói lúc trước, tám cung giống như tám cái ao nhỏ liên thông với nhau, thì bây giờ Nguyên lực trong cơ thể đã hoàn toàn là một vùng biển rộng mênh mông.
Cái này gọi là thay đổi về chất.
Khi giở tay nhấc chân, cảm giác Nguyên lực dư thừa làm nàng cảm thấy mình thực là mạnh mẽ. Vân Nhiễm Thiên trong tay cũng trở nên mềm mại như lông chim.
Nguyên lực trong cơ thể không cần nàng khống chế, tự động vận chuyển tuần hoàn. Điều này có nghĩa nàng có thể tự động tu luyện bất cứ lúc nào. Vận chuyển tuần hoàn tự động tuy chậm hơn nhiều so với khi nàng nhập định, nhưng theo thời gian kéo dài, sự tích lũy sẽ trở thành kinh người.
Từ hôm nay trở đi, rốt cục mình đã là một Nguyên tu chính thức, có tư cách tham gia tuyển chọn của mười ba bộ, có tư cách tiếp thu nhiệm vụ, có tư cách được hưởng những phúc lợi tương ứng.
Khó mà hình dung cảm giác lúc này của Sư Tuyết Mạn, nàng đã rất nhiều lần tưởng tượng mình sẽ như thế nào khi trở thành nguyên tu chính thức.
Đối với người của Ngũ Hành Thiên, trở thành nguyên tu chính thức có ý nghĩa rất lớn, nó là lễ trưởng thành của mỗi đứa trẻ con. Khi ngươi trở thành một Nguyên tu có tên trong danh sách, sẽ không còn ai coi ngươi là con nít nữa, ngươi sẽ có quyền được nói chuyện với những người trưởng thành, nhưng cũng có nghĩa rằng từ lúc đó, ngươi phải chịu trách nhiệm đối với cuộc đời của mình, và những trách nhiệm khác tương ứng.
Sư Tuyết Mạn không thể nào ngờ được, lễ trưởng thành của mình lại xuất hiện trong một trận tai nạn, trong một trận huyết chiến ăn bữa hôm lo bữa mai.
Cuộc đời thực là kỳ diệu.
Ánh mắt nàng đảo qua mọi người, ai cũng đều đang đột phá, nhưng không ai đủ để hoàn thành tám cung tiểu viên mãn.
Người kia giờ thế nào rồi?
Ánh mắt Sư Tuyết Mạn chuyến tới người thiếu niên đang cầm kiếm mà đứng kia. Khóe miệng nàng khẽ nhếch lên mỉm cười, ưm, vẫn là tư thế cổ quái đó.
Trong lòng nàng hiểu rất rõ, họ có thể sống đến bây giờ, có hơn phân nửa công lao là của Ngải Huy. Nàng cũng biết, đừng thấy Ngải Huy chưa bao giờ tự mình dẫn đội, nhưng mỗi câu nói của hắn, ai cũng phải dựng thẳng lỗ tai lên để nghe. Trên người tên khốn này có rất nhiều ưu điểm, ví dụ như phóng khoáng, chuyện Huyết tinh chính là hắn nói ra cho mọi người biết, không chút giấu diếm. Những lúc quan trọng hắn rất đáng tin tường, hiện giờ nàng đã quen phục tùng mệnh lệnh của hắn.
Thế nhưng có một số hành vi của tên khốn này thực sự khiến người ta khó mà ưa được.
Nghĩ tới đây, cái cổ trắng muốt của Sư Tuyết Mạn hiện lên màu đỏ ửng, trong lòng oán hận, chuyện này nếu xảy ra trước đây, chắc chắn hắn đã phải chết không có chỗ chôn!
Nhưng khi nàng nhìn thấy trạng thái của Ngải Huy, tức thì nhận thấy có điều không thích hợp. Nàng không có con mắt vàng như Lâu Lan, không nhìn thấy tình huống bên trong cơ thể Ngải Huy, nhưng nàng xuất thân thế gia, lý giải và tri thức về việc tu luyện hơn xa người bình thường.
Toàn thân Ngải Huy kích động quang mang, giống như lúc nào cũng có khả năng phóng lên. Đây là đặc điểm đặc thù cùa việc nguyên lực tràn đầy. Nhưng không hiểu vì sao, quang mang tuy không ngừng tăng cường, mà vẫn luôn như có một tầng màng ngăn vô hình, không thể nào phá tan ra được.
Quang mang kích động không lao ra được, bắt đầu mờ xuống dần.
Sao lại có thể như vậy? Nàng cảm thấy lo lắng. Đừng vậy chứ, Ngải Huy đã có được bảy cung tiểu viên mãn, hẳn phải thuận lợi như mình mới đúng, sao lại xuất hiện tình trạng như vậy?
Tiểu viên mãn nếu xông quan thất bại, sẽ gây tác dụng phụ rất lớn đối với người xông quan. Không chỉ trở thành đi sau người khác, mà còn lưu lại trong lòng bóng ma thất bại, ảnh hưởng đến lần xông quan tiếp theo. Người càng nhiều lần xông quan không qua, sau này, tỷ lệ xông quan thành công sẽ càng nhỏ. Dù sau này có xông quan thành công, thì cũng ảnh hưởng với việc tu luyện sau này của hắn.
Không thể nào!
Vì tính theo tích lũy, hay tính theo tính cách, Ngải Huy đều không thể trở thành như vậy. Người xông quan thất bại thường thường đều là hạng người tâm chí không đủ kiên nghị, mà về mặt này, Sư Tuyết Mạn cảm thấy chẳng có bao nhiêu người vượt qua được Ngải Huy.
Quang mang quanh thân Ngải Huy yếu xuống hẳn, nhưng bên trong cơ thể lại mơ hồ thấy được quang mang lưu chuyển. Ngải Huy hiện giờ giống như một trái bóng cao su chứa đầy nước.
Sau khi quang mang sau cùng biến mất, Sư Tuyết Mạn không ngừng than thở trong lòng, xông quan đã thất bại rồi.
Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên phía sau lại bùng lên một dao động cường đại.
Sư Tuyết Mạn xoay qua, ồ, là Đoan Mộc Hoàng Hôn!
Nàng ngây người ngẩn ngơ, ánh sáng tràn đầy phóng lên cao, tám cung trọn vẹn một khối, Mộc nguyên lực từ bốn phương tám hướng vọt tới, gió nổi lên phần phật.
Trong quầng sáng, Đoan Mộc Hoàng Hôn tản ra khí thế kinh người, tay áo không gió tự lay động, tóc dài tung bay.
Tên gia hỏa này. . . không ngờ lại tiểu viên mãn!
Trong lòng Sư Tuyết Mạn cảm thấy vô cùng cổ quái, nàng nhìn Đoan Mộc Hoàng Hôn, lại nhìn sang Ngải Huy. Tên lẽ ra phải đột phá tiểu viên mãn thì không đột phá, tên lẽ ra không thể đột phá lại đột phá thành công.
Kết quả trước mắt, thực là quỷ dị khó tả.