- Bát giai cao thủ?
Trên mặt lão giả lộ ra thần sắc kỳ quái. Cặp mắt càng lộ ra vẻ hiếu kỳ, đánh giá Tần Hiên.
- Ngươi cho rằng, ta là cao thủ cửu giai?
Tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, vẻ cổ quái trên mặt lão giả càng đậm thêm, nhìn Tần Hiên, trong ánh mắt lão hiện lên một tia trào phúng.
- Chẳng lẽ không đúng? Vì sao ta cảm giác ngươi cùng Lan Đặc chênh lệch nhiều như vây?
Mặc kệ người trước mặt có phải là địch nhân của mình hay không, Tần Hiên vẫn đem nghi hoặc của mình nhất nhất hỏi ra. Cũng không quản đối phương có hồi đáp vấn đề của hắn hay không.
- Cửu giai.
Lão giả cười tự giễu.
- Thứ thần cấp dễ dàng đột phá đến thế sao? Lão nhân ta tốn hơn mười năm thời gian, cũng mới đột phá đến bát giai mà thôi.
Khi lão giả nói đến đây, Tần Hiên quan sát thấy trong ánh mắt của lão giả này vẻ cô đơn chợt lóe lên rồi biến mất.
- Bát giai? Tần Hiên không khỏi hơi chút nhíu mày lại.
- Lan Đặc cũng là bát giai, thế nhưng, ta như thế nào lại cảm giác, Lan Đặc lại rất yếu nhược?
Tần Hiên vừa suy tư trong lòng , vừa hỏi.
Lan Đặc, là bát giai cao thủ, lúc trước, Tần Hiên vẫn có thực lực từ trong tay của Lan Đặc, an toàn mà trốn chạy, tuy nói không có khả năng giết Lan Đặc, tuy nhiên, Tần Hiên có tự tin, Lan Đặc cũng không giết được hắn.
Thế nhưng, trước mặt bát giai cường giả này...Tần Hiên cảm giác được, bản thân mình trước mặt lão, tựa hồ không có chỗ nào để ẩn trốn, thật sự quá mức kinh khủng.
- Ngươi nói chính là tiểu tử Lan Đặc?
Trong ánh mắt lão giả lộ ra vẻ khôi hài, nhìn Tần Hiên:
- Lẽ nào, ngươi không biết cho dù là cùng giai, cũng có phân cao thấp?
- Cùng giai, phân cao thấp?
Tần Hiên trong lòng trở nên phiền muộn. Hắn quả thật chưa từng nghĩ tới vấn đề như vậy.
Mặc dù là cùng một cảnh giới, cũng sẽ có phân chia cao thấp. Thì giống như là, một người vừa mới đột phá đến bát giai cao thủ, so sánh cùng một cao thủ đã ngâm mình trong cảnh giới bát giai nhiều năm, người vừa mới đột phá đến bát giai khẳng định sẽ không phải là đối thủ của người kia! Mặc dù là cùng một cảnh giới, cũng phân chia lực lượng mạnh yếu.
Cũng giống như, Lan Đặc chỉ là một người vừa mới đột phá đến bát giai cao thủ, mà lão giả lại đã đạt đến bát giai cảnh giới rất nhiều năm rồi!
Sự kinh khủng của lão giả, không phải là Lan Đặc có thể so sánh được.
- Được rồi, lời vô ích không cần nói nhiều, ngươi sẽ chính mình bó tay chịu trói, hay là muốn ta động thủ?
Ngữ khí của lão giả trong nháy mắt biến lạnh, lạnh lùng nhìn Tần Hiên nói.
- Hừ!
Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, tràn ngập tức giận nhìn lão giả, đối với loại ngữ khí coi mình như tù nhân của lão giả này khó chịu vô cùng.
- Ngươi tới là thay Áo Luân báo thù?
Hai mắt Tần Hiên tràn ngập lãnh ý nhìn lão giả. Lão giả phi thường thành thực lắc đầu,
- Ngươi yên tâm, tuy rằng ta cùng bọn chúng giao tình không cạn, thế nhưng, mục đích của ta ngày hôm nay chỉ là ngươi.
Lão giả tựa hồ tuyệt không sợ Tần Hiên đào tẩu, nói ra mục đích của chính mình.
- Nếu không phải thay Áo Luân báo thù, như vậy, ta cùng ngươi không có thù hận chứ?
Tần Hiên cố nén tức giận trong lòng, cố gắng làm cho ngữ khí của mình bình tĩnh trở lại, nhàn nhạt hỏi.
- Ta với ngươi không thù không oán, yên tâm, cũng không phải người khác ủy thác ta tới giết ngươi. Ừm, tạm thời cũng sẽ không giết ngươi, ngươi với ta mà nói, còn có tác dụng rất lớn, nói không chừng, từ trên người ngươi, ta không những có thể đột phá đến cửu giai, lại thêm có khả năng trở thành cao thủ thần cấp, cũng vô cùng có khả năng thành tựu thần cấp của chính mình!
Lão giả dịu dàng nói, nói tới mức đôi lông mày của Tần Hiên nhíu lại thật sâu.
- Ngươi tới là vì công pháp của ta?
Tần Hiên không phải đứa ngốc, đối với lão giả nói chuyện rõ ràng như thế, nếu như đều không có phản ứng nào mà nói, vậy thực sự là ngu ngốc rồi.
Khi nghĩ tới đây, trong giọng nói của Tần Hiên tràn ngập sát khí! Với kẻ mưu toan muốn cướp đoạt công pháp của mình, Tần Hiên từ trước đến nay chưa từng hạ thủ lưu tình!
Tuy rằng, lão giả trước mắt này, thực lực vô cùng kinh khủng. Thế nhưng, với kẻ đã nổi lên sát khí như Tần Hiên mà nói, cho dù đối phương là một cao thủ thần cấp, hắn cũng dám lao đến đại chiến một phen.
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, tựa hồ không phải là bộ dạng nguyện ý cho lắm. Như vậy, không thể làm gì khác hơn là ta tự mình động thủ rồi.
Trên mặt lão giả mang theo vẻ tươi cười, chợt khoa chân bước về phía trước một bước. Đồng thời, tay phải hắn đưa ra phía trước, hoa tay mở rộng. Nhất thời, từng đạo thanh sắc(1) năng lượng thấu phát ra khí tức kinh khủng từ năm ngón tay hắn tản mát ra, ở giữa không trung hình thành năm đạo kình khí kinh khủng, giống như tơ nhện, bao phủ xuống toàn thân Tần Hiên ở phía dưới.
Cảm thụ được khí tức kinh khủng, sắc mặt Tần Hiên tức thì biến đổi!
Quát lạnh một tiếng, tay phải của hắn hóa thành chưởng đao, hư không bổ chém về phía trước. Một đạo tử khí trống rỗng xuất hiện, gào thét, liền cùng năng lượng hình tơ của lão giả va chạm vào nhau.
"Phốc!"
Lực lượng cường đại mà kinh khủng trong nháy mắt nhanh chóng tiến vào trong cơ thể. Tuy rằng, dưới sự vận chuyển điên cuồng của hắc động, những lực lượng đang mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể này ngay lập tức đã bị hắc động hấp thu vào. Thế nhưng, ở trong quá trình này, Tần Hiên há mồm liền phun ra một ngụm máu tươi thật lớn, tan mất một bộ phận lực lượng.
Chật vật ổn định thân hình, Tần Hiên mặt lộ vẻ kinh hãi, nhìn lão giả ở phía xa xa, mặt mang theo dáng tươi cười. Trong lòng kinh hãi không hiểu, "Lẽ nào, đây mới là chân chính thực lực của bát giai cao thủ? Chính mình, dĩ nhiên ngay cả một kích tùy ý của đối phương cũng không có khả năng chống đỡ?"
Không chỉ Tần Hiên kinh hãi, lúc này, trong lòng lão giả cũng khiếp sợ không ngớt! Thực lực của Tần Hiên mới thất giai, sau khi tiếp một kích của mình, mới chỉ văng ra một ngụm máu tươi. Nếu như, đổi lại là các cao thủ thất giai khác mà nói, chính là không chết, cũng bị thương nặng.
Vả lại, để cho lão giả khiếp sợ chính là, hắn cảm giác được, lực lượng của mình sau khi mạnh mẽ tiến vào trong cơ thể Tần Hiên, tuy rằng tạo thành một ít thương tổn cho Tần Hiên, thế nhưng, rất nhanh cũng đã biến mất không tăm tích.
"Xem ra, lời đồn không hề giả, công pháp kỳ quái của tiểu tử này, thực sự có thể hấp thu lực lượng của người khác để mình dùng!" Lão giả trong nháy mắt hạ quyết tâm.
- Không sai, có thể tiếp được công kích của ta, lại thử tiếp thêm một chiêu nữa của ta xem.
Lão giả lần thứ hai khoa chân bước về phía trước một bước, tay phải nhẹ nhàng lộ ra, lực lượng kinh khủng lần thứ hai mạnh mẽ tuôn ra.
"Ầm!"
Lực lượng của Tần Hiên vừa mới ngưng tụ, dưới một kích này của lão giả, lúc này trở nên tán loạn. Đồng thời, hắn lần thứ hai phun huyết bay ngược ra phía sau.
Đại thụ ở xung quang, dưới lực lượng kinh khủng của lão giả áp xuống, toàn bộ đều nát bấy, sau một trận gió nhẹ thổi qua, hóa thành mảnh vụn, phiêu tán ra bốn phương tám hướng.
"Bát giai, thật kinh khủng." Tần Hiên lảo đảo bình ổn lại thân thể, đưa tay lau máu tươi cạnh khóe miệng, cặp mắt tỏa ra hừng hực lửa giận nhìn lão giả.
"Ngày hôm nay, cho dù chết, cũng sẽ không để cho tên vương bát đản này đoạt được công pháp của mình!" Tần Hiên âm thầm cắn răng thanh âm hung dữ nói. Chỉ là, Tần Hiên cũng biết, giữa mình và lão giả, khoảng cách lớn như một rãnh trời vậy.
Dưới tay của lão giả, chính mình, thậm chí ngay cả khả năng hoàn thủ cũng không có! Cứ tiếp tục như thế này, lão giả tuyệt đối sẽ chế trụ chính mình!
"Không!" Tần Hiên nổi giận gầm lên một tiếng trong lòng, hắn, cho dù phải chết, cũng không khuất phục!
************
(1) thanh sắc: màu xanh. Để giúp câu văn hợp với văn phong võ hiệp nên một số các từ ngữ chỉ màu sắc sẽ giữ nguyên ở dạng hán việt như: bạch sắc(trắng), hồng sắc(đỏ, hồng), lam sắc(xanh da trời)...