[Dịch]Nghịch Lân

Chương 72 : Rừng rậm, tiềm sát (Hạ)!




"Ầm!"

Tử khí trong nháy mắt đột phá trở ngại không gian, xuất hiện trước mặt thân ảnh kia.

Người nọ cả kinh, trên mặt vẻ hoảng sợ chợt lóe lên rồi biến mất, lập tức, hắn quát to một tiếng, hồng sắc quang mang trên người tăng vọt, song thủ càng thêm mạnh mẽ đẩy thẳng về phía trước. Lực lượng cường đại, cuồng bạo từ trên hai tay hắn điên cuồng tuôn ra, đón đánh tử sắc chân khí đang phá không mà đến của Tần Hiên.

"Ầm!"

Người nọ biến sắc. Giữa lúc sắc mặt hắn lộ ra vẻ kinh hãi, hồng sắc lực lượng do hắn thôi xuất vừa mới gây ra một chút cản trở đối với tử khí, liền đã bị tử khí cuồng bạo kinh khủng đánh nát. Mà tử khí chỉ hơi có chút ngừng lại, liền tiếp tục mang theo uy áp kinh khủng, xé thẳng về phía người nọ.

"Trốn!"

Trong ánh mắt hiện lên thần sắc kinh hoàng, người nọ xoay người bỏ chạy. Chỉ là, đã quá muộn.

Tần Hiên hừ lạnh một tiếng, tử khí cũng đã công kích tới phía sau người nọ. Lâm vào thế bất đắc dĩ, người nọ hung hăng nghiến răng, đề thăng lực lượng của mình lên tới cực hạn, xoay người bổ ra mười thành lực lựơng.

"Ầm"

Tử sắc cùng hồng sắc quang mang trong nháy mắt phóng lên cao. Sau khi hai luồng mang quang va chạm vào nhau, lại càng sản sinh ra lực lượng kinh khủng. Sau đó, những lực lượng này tựa như những vằn nước, từng đợt dập dờn tỏa ra bốn phương tám hướng.

"Phụt phụt..."

Chỉ giữa cái chớp mắt, hơn một nghìn thước xung quanh nới ấy, tất cả đại thụ trong nháy mắt này đều bị lực lương kinh khủng kia nghiền nát thành bột mịn. Mà người nọ cũng phun huyết, bay ngược về phía sau.

"Chết đi!"

Thân ảnh người nọ còn chưa hạ xuống mặt đất, đã nghe được tiếng quát lạnh như tiếng sấm sét truyền đến tai, lập tức, một cỗ lực lượng cuồng bạo đã xé nát thân thể hắn.

"Ầm!"

Trong ánh mắt người nọ chỉ kịp lộ ra thần sắc sợ hãi, dưới chân khí cuồng bạo của Tần Hiên, liền bị chém vợ vụn!

Đối với địch nhân, Tần Hiên chưa bao giờ lại hạ thủ lưu tình!

Sau khi chém chết kẻ vô danh muốn đánh giết mình, Tần Hiên liền gào to lên gọi bảo bảo, tiếp đó vận chuyển lăng ba vi bộ lên, bắn nhanh vào phía sâu trong Thượng Đô sơn.

Vừa mới rồi năng lượng nổ mạnh gây ra động tĩnh thật sự rất lớn, sợ rằng đã khiến cho truy binh(1) chú ý.

Quả nhiên, ngay khi Tần Hiên rời đi không lâu, tại địa phương chiến đấu khi trước liền xuất hiện ba đạo nhân ảnh bay nhanh đến. Sau khi những nhân ảnh này xuất hiện, liền bắt đầu quan sát. Sau đó, bọn họ một câu cũng không nói, đuổi theo hướng Tần Hiên vừa mới ly khai.

Sau khi một hơi băng qua vài đỉnh núi, sắc mặt Tần Hiên không chút lơ là, ngược lại càng thêm ngưng trọng.

"Thủy chung chạy không thoát!" Tần Hiên nhíu mày "Chết tiệt, tốc độ của những người đó quá nhanh." Ở trên đường , Tần Hiên đã tìm cách đột phá vòng vây ở một số phương hướng, thế nhưng, những người truy kích quá nhiều, vô luận là hướng nào, Tần Hiên đều đã gặp phải những người này.

Có điều, làm cho Tần Hiên phiền muộn chính là, trước khi hắn thoát khỏi Thượng Đô Thành đã cùng bảo bảo liên thủ diệt sát mười lăm cao thủ, trong đám người đó có một ít là cao thủ của các gia tộc.

Vô thanh vô tức diệt sát cao thủ của gia tộc bọn họ, các gia tộc này sẽ cam tâm để Tần Hiên tùy ý rời đi sao? Đây là không có khả năng. Bởi vậy, sau khi Lan Đặc cố tình tiết lộ ra vị trí của Tần Hiên, các gia tộc này cũng phái ra cao thủ của họ tiến hành truy sát. Nếu như Tần Hiên biết gia tộc Lan Đặc không chỉ truy sát hắn, sau đó còn mượn cơ hội này nhanh tay hội tụ những nhân vật kinh khủng thì có lẽ Tần Hiên hắn sẽ tức giận đến thổ huyết!

- Kỳ quái. Hình như mất dấu rồi?

Nói chuyện chính là một nhóm có ba người đi với nhau. Bọn họ là cao thủ của gia tộc Lan Đặc, hai thất giai cao thủ, một lục giai cao thủ. Người nói chính là một trong hai thất giai cao thủ.

- Cẩn thận, đừng để mắc mưu tên tiểu tử kia.

Một thất giai cao thủ cảnh giác nhìn xung quanh. Bọn họ một đường đuổi theo Tần Hiên, hiện tại đột nhiên lại mất dấu của Tần Hiên, bọn họ có thể nào không sợ hãi.

- Nghe nói tiểu tử này trong một chiêu liền diệt sát mười lăm thất giai cao thủ?

Lục giai cao thủ sắc mặt ngưng trọng nhìn hai bên, thấp giọng nói với hai người còn lại.

- Hừ, đó là hiệu quả của sự bất ngờ (2), nếu như ba chúng ta ở cùng một chỗ, cẩn thẩn một chút, nhất định có thể giảo sát tên tiểu tử kia. Hơn nữa, chẳng phải gia tộc chúng ta cũng xuất động bát giai cao thủ sao?

- Bát giai cao thủ.

Tại một nơi nào đó, sau khi nghe thấy những lời này, mắt Tần Hiên không khỏi đảo mắt nhìn xung quanh. Chính mình liều mạng dốc toàn lực cũng không có khả năng thoát khỏi tay của Lan Đặc, điều này làm cho Tần Hiên có chút phiền muộn. Bây giờ nghe nói bọn họ dĩ nhiên lại xuất động bát giai cao thủ, trong lòng Tần Hiên thật sự phiền muộn, bằng vào hắn bây giờ còn chưa khôi phục đến lực lượng đỉnh phong, sợ rằng, rất khó lấy được chỗ tốt trong tay bát giai cao thủ.

Nhìn ba cao thủ đang từ từ tiếp cận mình, mắt Tần Hiên nheo lại. Quay đầu nhìn thoáng qua bảo bảo đang lộ ra vẻ hưng phấn, lập tức, tay hắn làm ra một vài động tác.

- Cẩn thận.

Đột nhiên, thất giai cao thủ kia hét lớn một tiếng, đồng thời, bạch sắc đấu khí toàn thân tăng vọt lên. Bị tiếng hét làm cho hoảng sợ, hai người khác cũng như phản xạ có điều kiện bung mở đấu khí...

Vào lúc này, ở trên đỉnh đầu bọn họ vang lên tiếng xé gió dữ dội. Ba người ngẩng đầu nhìn lên , trên mặt nhất thời dần hiện ra một tia kinh hãi.

Tần Hiên, đang từ trên đầu bọn họ bổ nhanh xuống. Một thân tử sắc quang mang chói mắt. Mà ở bên người Tần Hiên, bạch tuyết tiểu thú vốn luôn không hề động đậy cũng chậm rãi đưa cánh tay tuyết nhung nhỏ bé lên...

Sau một khắc, một đạo thất thải quang mang thật lớn từ trên trời giáng xuống, bao phủ cả ba kẻ không hề phòng bị kia vào bên trong.

Không hẹn mà nên, trong nháy mắt này, đấu khí của ba người này trong nháy mắt tiêu thất. Lực lượng trong cơ thể bọn họ, trong nháy mặt bị hút cạn! Ba người còn chưa kịp từ trong kinh hãi vì bị rút sạch lực lượng tỉnh lại, thì đã cảm thụ được, phía trên đỉnh đầu truyền đến từng đợt uy áp kinh khủng, làm cho lòng người run rẩy,đây là một loại, tử vong khí tức!

Trong ánh mắt kinh hãi của ba người, một đạo khí tức kinh khủng giống như một đạo thần khí từ trên trời giáng xuống, chỉ trong chớp mắt, liền phủ xuống ở trên người bọn họ. Sau đó, ba người liền nhìn thấy Tần Hiên toàn thân tử khí quanh quẩn. Đây chính là người cuối cùng mà đời này bọn họ nhìn thấy. Sau một khắc, bọn họ liền bị đạo tử khí của Tần Hiên giảo sát.

"Ầm!"

Lực lượng cuồng bạo mà kinh khủng tản mác ra, nhất thời, mấy trăm thước xung quanh nơi này liền biến thành một mảnh đất đai trống trải!

"Hoàn mỹ diệt sát! Thất giai cao thủ, bất quá cũng chỉ như thế mà thôi!" Khóe miệng Tần Hiên khẽ nhếch lên, lộ ra một tia cười thỏa mãn.

"Không tốt." Tần Hiên thầm nghĩ một tiếng không tốt trong lòng, đưa tay ra ôm lấy bảo bảo vào trong lòng, sau đó, cả người hắn liền biến thành một đạo tử ảnh, biến mất tại chỗ.

(1)truy binh: quân truy tìm dấu vết của địch nhân

(2) Nguyên văn uất kỳ bất ý- bất thình lình, làm cho không kịp đối phó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.