[Dịch]Nghịch Lân

Chương 66 : Sát khí tuôn trào!




"Ầm!"

Một tiếng nổ vang lên, sau đó, tử khí dâng lên khắp bầu trời, lấy thân thể Tần Hiên làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng cuốn bay tất cả mọi thứ ra ngoài. Lực lượng kinh khủng ẩn chứa trong đó trực tiếp xé rách mặt đất xung quanh. Lực lượng cường đại càng đem những kẻ vây quanh Tần Hiên chấn bay ngược ra bốn phía.

"Áo Luân."

Lan Đặc ôm lấy Áo Luân, chỉ kiểm tra một chút, liền bi phẫn mà gầm thét. Một khắc sau, toàn thân Lan Đặc đều được bao phủ trong bạch sắc quang mang, hóa thành một đạo bạch quang nhào về phía Tần Hiên.

"Xuy! Xuy"

Trong nháy mắt, Tần Hiên bổ ra hơn mười đạo tử khí cuồng bạo, tử khí cuồng bạo không ngừng tàn sát xung quanh hắn, đem những kẻ phụ cận đang nhào tới chém bay ra ngoài.

- Chết đi!

Lan Đặc nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình nhoáng lên, cũng đã nhào tới bên cạnh Tần Hiên, đại thủ mạnh mẽ đánh ra. Một đạo lực lượng cuồng bạo cực kỳ kinh khủng vọt ra, hướng về phía sau lưng của Tần Hiên chém mạnh đến.

Tần Hiên không chút nhíu mày, trong sát na xoay người, hai tay nắm đao, hét lớn một tiếng, trường đao trong tay hóa thành ngàn vạn đạo tử mang, trong nháy mắt bổ ra! Tử khí sắc bén cuồng bạo trực tiếp xé rách không gian, bổ nhào về phía Lan Đặc chém nghiêng xuống.

Lan Đặc hừ lạnh một tiếng. Uy thế bát giai cao thủ hiển lộ ra đến tận cùng. Hai tay trước thân cực nhanh huy xuất một chút. Năng lượng cuồng bạo liền trực tiếp đem tử khí Tần Hiên bổ chém đến xé nát toàn bộ, đồng thời, hai tay của hắn đã xuất hiện phía trước người Tần Hiên.

Tần Hiên trong lòng hoảng hốt, không kịp phản ứng, tâm niệm khẽ động, chân khí trong cơ thể nháy mắt tích tụ phía bên ngoài thân thể hắn.

"Ầm!"

Lực lượng mênh mông như hải dương theo tay Lan Đặc cuộn trào ra ngoài. Lực lượng kinh khủng đó đập thẳng lên trên thân thể Tần Hiên, trước khi Tần Hiên kịp có bất kỳ phản ứng nào, hung hăng đập bay Tần Hiên ra thật xa phía sau. Giống như sóng to gió lớn, lực lượng kinh khủng trong nháy mắt đã đột phát lồng năng lượng bên ngoài thân thể Tần Hiên, tiến vào trong cơ thể hắn. Ngay tức thì, khí huyết Tần Hiên cuồn cuộn dâng lên như phiên giang đào hải. Cổ họng ngọt ngọt, nhịn không nổi phun ra một ngụm máu tươi.

"Ầm!"

Tần Hiên đụng thẳng vào bức tường cao lớn của tướng quân phủ, khiến nó vỡ nát, xông ra ngoài chạy đi.

"Sưu! Sưu!"

Tiếng gió động vang lên, vô số bóng đen nhào về phía Tần Hiên.

"Chết cho ta!" Lan Đặc nộ quát một tiếng. Tay phải lăng không hút lấy một thanh cự kiếm, sau đó, cả người hắn bay lên trời. Giữa không trung, đại kiếm trong tay tóe ra quang mang chói mắt, hướng về phía Tần Hiên cách đó không xa hung mãnh bổ ra một kiếm!

"Xuy xuy"

Bạch sắc kiếm quang dài đến mấy trượng, trực tiếp xé rách không gian, nghiền nát hư không, mang theo vô cùng sát khí lẫn vô tận nộ ý, trong nháy mắt mắt xuất hiện bên cạnh Tần Hiên, sau đó, đem theo khí thế phi thường, hung hăng bổ chém xuống phía dưới.

Trong lòng Tần Hiên hoảng sợ, đồng thời, tay trái mạnh mẽ vỗ lên mặt đất, sau một khắc, thân thể hắn mượn lực nhắm phía cách đó không xa bay xéo ra. Thế nhưng, một kiếm Lan Đặc vừa bổ quả thực kinh người! Cho dù Tần Hiên rất nhanh né tránh qua một bên, cuồng bạo kiếm quang kia vẫn tiếp tục tập trung lên người hắn, hung hăng bổ chém xuống.

"Liều mạng!" Tần Hiên mạnh mẽ cắn răng một cái, đứng thẳng tại chỗ, toàn thân tử mang phóng vút lên cao. Tử sắc quang mang sẫm lại nháy mắt bao bọc toàn bộ thân thể hắn.

Một khắc sau!

Tần Hiên hét lớn một tiếng, toàn bộ thân thể mạnh mẽ vùng lên, hóa thành một đạo tử quang, nhắm về phía kiếm quang cực lớn mà Lan Đặc bổ chém tới, trực tiếp nghênh đón.

"Ầm ầm uỳnh!"

Những tiếng nổ cường liệt vang dội, năng lượng cường bạo phân tán thành những mảnh nhỏ tuôn ra bốn phương tám hướng bên ngoài. Vào giờ khắc này, Tần Hiên chính là miễn cướng phá tan đạo kiếm quang thật lớn. Chỉ là, Tần Hiên cũng không chịu nổi! Y phục trên người đã bị năng lương xé rách thành từng mảnh nhỏ, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi, cả người bị nổ bay đi. Có điều, không một ai phát hiện ra, bạch sắc tiểu thú khi trước vẫn phủ phục trên vai Tần Hiên, không biết tự lúc nào đã biến mất khỏi vai hắn.

Nhìn thấy Tần Hiên bị đánh bay ra ngoài như diều đứt dây, đám người của tướng quân phủ đều nhanh chóng nhào đến, muốn giết chết Tần Hiên ngay tức khắc!

- Cẩn thận!

Lúc này, Lan Đặc lại cảm giác được một tia không thích hợp. Không khỏi hô to. Chỉ là, tất cả đều đã quá muộn. Tử mang trong mắt Tần Hiên không ngừng lóe ra, nhìn thấy những người kia đang bắt đầu nhào đến, trong lòng không ngừng cười lạnh.

Sau một khắc, Tần Hiên quát khẽ một tiếng, đại đao nhanh chóng bổ ra!

"A...!"

Hét thảm một tiếng, kẻ nhào đến Tần Hiên trước tiên, lập tức bị tử sắc quang mang cuồng bạo xoắn lại cắt vụn thành từng mảnh nhỏ! Thân hình khẽ lay động, Tần Hiên đã xô vào ngực một người khác của tướng quân phủ. Tử mang trên tay trái bạo thiểm, một chưởng hung hăng bổ chém ra.

"Răng rắc!"

Cuồng bạo năng lượng xé rách mà ra, khiến cho người nọ thậm chí ngay cả kêu thảm một tiếng cũng không kịp, lập tức bị Tần Hiên chém thành thịt vụn!

Máu nhuộm trời cao, tiên huyết phun tung tóe, tựa như giữa trời nổi lên trận huyết vũ, toàn là máu tanh.

"Tần HIên ca ca..." Nhìn Tần Hiên như sát thần , sắc mặt Thanh Thanh trắng bệch, trong lòng kinh hãi, vô cùng lo lắng.

"Tiểu tử thối, dĩ nhiên lại dụng thủ đoạn máu tanh như thế!" Cho dù lúc trước bị Tần Hiên trực tiếp lờ đi, hai mắt Yến Khuynh Thành lúc này lại lộ ra tia sáng kỳ dị, trên mặt cũng chớp động một loại thần sắc khó hiểu.

"Cái tên tiểu tử khốn nạn Tần Hiên này rốt cục đã đạt đến cảnh giới gì rồi? Dĩ nhiên có thể bình yên vô sự dưới sát chiêu của Lan Đặc." Trong lòng Bố Lan Đặc lo lắng, đồng thời, nhịn không được mà kinh hãi.

Chỉ là, khi Bố Lan Đặc nhìn thấy hai mắt Yến Khuynh Thành lộ ra tia sáng kỳ dị, trong lòng Bối Lan Đặc chợt nổi sóng. Tiểu ma nữ này lại nghĩ tới cái gì rồi? Khi nghĩ tới đây, Bố Lan Đặc không khỏi bước qua bên cạnh vài bước, kéo xa cự ly với Yến Khuynh Thành, giống như lo sợ nàng ta sẽ tới tìm hắn.

"Rất bá đạo. Ta rất thích!" Trên mặt Yến Khuynh thành lộ vẻ hưng phấn nhìn Tần Hiên, tia sáng kỳ dị trong mắt không ngừng hiện lên. Không biết đang nghĩ tới cái gì.

Thủ đoạn huyết tinh lúc này đã chấn trụ đám người của tướng quân phủ, khiến cho cước bộ bọn họ dừng lại. Lập tức nắm lấy chút cơ hội này, Tần Hiên lần thứ hai bổ ra một đao, liền xoay người chạy đi.

"Tiếp được sáu thành lực lượng của ta mà lông tóc không chút hao tổn. Thực lực tên hỗn trướng này ít nhất... đạt đến thất giai!" Lan Đặc trong lòng nảy lên, đánh giá thực lực của Tần Hiên.

"Tuổi còn nhỏ mà có được cảnh giới như vậy. Đợi hắn phát triển thêm hẳn thực lực còn lên rất cao! Ngày hôm nay tuyệt đối không thể để cho hắn rời đi!" Nghĩ tới đây, trên người Lan Đặc lộ ra sát khí sắc bén. Một khắc sau, thân hình hắn nhoáng lên, liền biến mất tại chỗ, hóa thành một đạo quang mang, tức thì nhào tới.

Tần Hiên thầm kêu khổ trong lòng. Ngày hôm nay mặc dù hắn đã đột phá thất giai cảnh giới thành công. Thế nhưng, Lan Đặc lại là bát giai cao thủ! Hơn nữa, hiện tại bên cạnh gia tộc Lan Đặc các gia tộc khác còn chưa xuất thủ. Vả lại, Tần Hiên càng thêm lo lắng chính là, một số gia tộc khác sẽ nhân cơ hội hạ độc thủ. Tỷ như nói, nửa tháng nay vẫn án binh bất động, Tần gia!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.