[Dịch]Nghịch Lân

Chương 60 : Quyết định của Tần Thiên!




- Tiểu Kỳ triệt để bị phế bỏ.

Tần gia gia chủ , Tần Thiên đứng dậy , ngữ khí vô cùng bình thản, tựa hồ vấn đề hắn đang nói cùng hắn không có quan hệ. Tựa hồ, Tần Kỳ không phải người Tần gia, không phải nhi tử Tần Thiên hắn !

- Lão gia, huynh nhất định phải giết Tần Hiên, nhất định phải thay tiểu Kỳ báo thù a !

Ở bên cạnh Tần Thiên, một trung niên thiếu phụ diễm lệ, lúc này đang bi thương, hai mắt tràn ngập lửa giận nhìn Tần Thiên khóc lóc nói.

Nghe thấy thiếu phụ trung niên nói, Tần Thiên cau mày , chỉ hờ hững liếc mắt nhìn trung niên diễm phụ một cái, sau đó liền quay về chỗ ngồi của mình. Trong suốt quá trình đó, vẻ mặt của hắn thậm chí không một lần biến hoá.

- Tên tiểu hỗn đản Tần Hiên kia!

Trung niên diễm phụ nhìn thấy Tần Thiên như không nghe thấy lời của mình, lần thứ hai hướng nhìn về phía Tần Kỳ đang hôn mê, ánh mắt tràn ngập thần sắc oán độc.

- Ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn!

Trung niên diễm phụ nghiến răng nghiến lợi giọng đầy căm hận. Sau khi nhìn Tần Kỳ đang hôn mê, hai mắt nàng không kìm được mà trào lệ. Nàng chính là thân sinh mẫu thân của Tần Kỳ, phu nhân của Tần Thiên.

- Đại ca !

Nhìn vẻ mặt bình thản của Tần Thiên, Tần Khải trong lòng nảy lên từng đợt căm giận ngút trời ! Tần Kỳ, là hi vọng của cả Tần gia, một đời thiên tài, thế nhưng, ngày hôm nay bị Tần Hiên đánh cho tàn phế , hoàn toàn phế đi !

- Lẽ nào việc này cứ như thế quên đi ?

Tần khải tức giận chất vấn.

- Ngươi muốn thế nào ?

Tần Thiên ngước mắt lên , liếc nhìn Tần Khải cùng trung niêm diễm phụ nhàn nhạt nói.

- Muốn thế nào à ?

Nhìn bộ dáng thờ ơ của Tần Thiên , Tần Khải bốc hỏa .

- Đệ đương nhiên là muốn lập tức giết tên hỗn đản Tần Hiên !

Tần Khải tức giận nói.

- Giết hắn? Tần Thiên rồi đột nhiên đề cao thanh âm .

- Dựa vào cái gì ?

Vừa nói, Tần Thiên vừa lạnh lùng quét mắt nhìn hai người, trong mắt thấu phát ra một tia sát khí nhàn nhạt !

- Vì sao ?

Tần Khải gần như gầm lên giận dữ

- Huynh nhìn xem tiểu Kỳ bị hắn phế thành như vậy , ngươi còn hỏi ta dựa vào cái gì! Hừ, Tần Kỳ có đúng là con của ngươi hay không?

- Nhi tử của ta ? Hừ.

Tần Thiên bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng.

- Tần Kỳ là nhi tử của ta .Nhưng đừng quên Tần Hiên cũng là nhi tử của ta!

Cùng lúc đó, khí thế trên người Tần Thiên đột nhiên đề thăng, tản ra một tia sắc bén, mang theo khí thế thượng vị giả!Nghe vậy, Tần Khải cùng mẫu thân của Tần Kỳ hoảng sợ khẽ run lên. Sau đó, Tần Khải liền nở nụ cười lạnh.

- Tần Hiên, bất quá chỉ là phế vật mà thôi . Đã sớm bị đuổi ra khỏi Tần gia chúng ta ! Hắn không phải là người của Tần gia chúng ta ! Hơn nữa, huynh không được quên. Tần Kỳ là niềm hi vọng của Tần gia chúng ta. Thế nhưng hiện tại nó lại bị Tần Hiên phế đi !

Tần Khải nhìn Tần Thiên, thân đại ca hắn, một bên cười nhạt, một bên chất vấn!

- Hừ !

Tần Thiên lạnh lùng nhìn Tần Khải .

- Đừng cho là ta không biết việc làm trong mấy năm nay của các ngươi ! Trước đây , Tần Hiên quả thực là một phế vật ! Nhưng ta đã sớm trục xuất hắn ra khỏi gia tộc. Thế nhưng , các ngươi đã làm những gì ? Hắn không có một chút ma pháp hay đấu khí, lẽ nào, các ngươi cho rằng , ta sẽ đem cả Tần gia giao cho hắn?

- Ngay cả một người được xưng là phế vật, các ngươi cũng không có ý định buông tha. Tâm tư các ngươi như thế, không cần ta phải nói ra!

Ngữ khí Tần Thiên càng ngày càng băng lãnh, khí thế thượng vị giả trên người hoàn toạn lộ rõ. Tần Khải trong lòng run lên, trên trán toát ra một tia mồ hôi lạnh! Có điều, Tần Khải tuy rằng bị Tần Thiên ảnh hưởng nhưng không phải vì thế mà lửa giận trong lòng hắn bị dập tắt! Ngược lại, lúc này hắn càng thêm giận dữ.

- Ta chỉ biết ngươi phải làm như vậy ! Hừ hừ.

Tần Khải hừ lạnh, mắt bắn nhanh ra hai đạo sát khí vô cùng lăng lệ!

- Câm miệng cho ta !

Mắt Tần Thiên thấu phát ra một tia lãnh mang. Tần Khải trong lòng run lên , lập tức ngậm miệng. Lạnh lùng nhìn mặt mấy người trong phòng, sắc mặt Tần Thiên bỗng nhiên trở lại bình thản. Trong lòng thở dài một hơi.

- Được rồi! Mấy năm nay bạc đãi ngươi. Có thể, đây là báo ứng a !

Tuy rằng , Tần Thiên sắc mặt không có gì biến hóa . Thế nhưng, trong lòng Tần Thiên lại có tư vị không rõ ràng. Hai người đều là nhi tử do chính mình sinh ra. Thế nhưng ngày hôm nay lại xuất hiện một hồi sự tình như thế. Tần Kỳ bị phế. Mà Tần Hiên lại mãnh mẽ quật khởi. Tần Thiên trong lòng không khỏi có chút hối hận. Thế nhưng , những suy nghĩ này đều trở nên vô ích. Nghĩ tới sự tình mấy năm qua Tần Khải cùng với đám người Tần Kỳ đối xử với Tần Hiên. Tần Thiên trong lòng không khỏi thở dài một hơi .

Hai nhi tử. Tần Hiên hiện tại tuy rằng đã đoạn tuyệt quan hệ cùng Tần gia. Thế nhưng, nói như thế nào cũng là nhi tử do chính mình sinh ra. Nếu như muốn Tần Thiên đối phó Tần Hiên , Tần Thiên là không có khả năng làm như vậy . Dù sao, hắn đã mất đi một nhi tử, hắn không thể lại mất nốt đứa còn lại . Nghĩ tới đây , Tần Thiên liền hạ quyết định.

- Truyền ra mệnh lệnh của ta.Sau này, không cho phép ai đối phó với Tần Hiên. Nếu có người dám cả gan chống lại mệnh lệnh của ta, lập tức phế bỏ thân phận đệ tử của Tần gia!

- Đại ca !

- Lão gia !

Tần Khải cùng mẫu thân của Tần Kỳ ngay lúc đó sững sờ. Sau đó liền phản ứng mạnh. Không cho phép đối phó Tần Hiên, chuyện tình Tần Kỳ cứ như thế bỏ qua sao? Bởi vậy, sau khi phản ứng, bọn họ không biết nói gì mà nhìn Tần Thiên, mọi người đều cho rằng mình nghe lầm.

- Chưa nghe rõ ràng ? Hả ?

Tần Thiên nhướng mày.

- Chuyện tình Tiểu Kỳ cứ như thế quên đi?

Mẫu thân Tần Kỳ sắc mặt âm trầm nhìn Tần Thiên, nhi tử chính mình bị người phế đi, khiến nàng rất phẫn nộ! Lúc này nàng thực sự hận không thể đem Tần Hiên mà lột da! Thế nhưng, Tần Thiên lại quyết định như thế !

- Hừ, đừng cho là ta không biết việc làm phía sau của các ngươi! Nói khó nghe một chút chính là, Tần Kỳ có ngày hôm nay đều là nó tự mình chuốc lấy!

Tần Thiên lạnh lùng liếc mắt quét qua hai người .

- Ta chỉ nói đến đây, nếu như ai trái lời, chớ trách ta tuyệt tình!

Nói xong, Tần Thiên phất tay áo đứng lên, tiêu sái đi nhanh ra ngoài. Một mực ở bên canh, Hà quản gia thở dài một hơi , nhìn thoáng qua sắc mặt liên tục biến ảo của hai người Tần Khải , cuối cùng cũng theo Tần Thiên đi ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.