Thân thể Áo Luân tựa như một toà đại sơn , hung hăng nện xuống mặt đất , lực lượng thật lớn sinh ra chấn động khiến cho ngay cả mặt đất cũng bị rung động theo . Một cái hố to hình người cũng nhanh chóng xuất hiện , đem cả người Áo Luân vùi dưới mặt đất .
- Hống hống !
Áo Luân bây giờ thực là dị thường tức giận ! Liên tục hai lần phóng lên đều bị Tần Hiên đánh bay đi . Mà chính mình dĩ nhiên lại không nhận biết thủ đoạn của đối phương ! Điều này với lòng tự tin bành trướng của hắn trước đây mà nói không thể nghi ngờ là một sự sỉ nhục ! Bởi vậy , sau khi bị đánh hung hăng tụt vào mặt đất , Áo Luân bất chấp thân thể đau đớn , nổi giận gầm lên một tiếng , một quyền liền nện trên mặt đất .
Lực lượng cuồn trào từ cánh tay phun mạnh ra . Theo một tiếng nổ , cát bụi đất đá trên mặt đất bắn đi tung toé . Cùng lúc đó , Áo Luân giống như một vầng mặt trời , từ trong lòng đất vọt lên . Cả người lấp lánh quang mang chói mắt !
- Khốn kiếp !
Nhìn thấy Áo Luân lần nữa như không có việc gì từ trong lòng đất vọt lên, Tần Hiên trong lòng thầm rủa nhỏ một tiếng .
- Hay là mình xuống tay chưa đủ tàn nhẫn !
Tần Hiên song thủ khoanh trước ngực , mái tóc màu tím đặc biệt theo gió phiêu đãng sau lưng , sắc mặt lạnh nhạt nhìn Áo Luân phía trước cách đó không xa.
- Tiểu bạch kiểm ...
- Câm miệng !
Tần Hiên mới nói nửa câu , đã bị Áo Luân gầm lên một tiếng cắt đứt ! Tần Hiên cứng lại , tiếp đó trong lòng tức thì trở nên giận dữ . Tần Hiên nhìn Áo Luân không cần biết sống chết .
- Hỗn đản này chẳng lẽ còn tiếp tục được nữa sao ? Ngại đả kích còn chưa đủ ?
Trên thực tế , Tần Hiên thực ra đoán sai rồi . Áo Luân toàn thân cơ hồ bị bạch sắc đấu khí bao trùm . Nhưng là cùng bạch sắc thánh khiết đấu khí hoàn toàn trái ngược chính là , từ trên người Áo Luân bộc phát ra một loại khí tức bạo ngược . Song nhãn đỏ hồng như độc xà loé ra ánh mắt oán độc.
Áo Luân nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Tần Hiên , bước từng bước chân đi về phía Tần Hiên , đại kiếm lại càng không ngừng thôn thổ bạch sắc đấu khí rực rỡ . (chữ thôn thổ ở đây có nghĩa là : Nuốt vào rồi nhả ra , thôn như trong thôn phệ , thổ như trong thổ nạp nên mình mạn phép để nguyên chữ này không dịch ra tiếng việt vì không hay lắm ) . Một cỗ lực lượng cường bạo không ngừng từ thân đại kiếm chấn động ra , từng con sóng trong không khí xao động , tựa như một vằn nước , hướng phía xa xa truyền ra.
“ Gia hoả này , như thế nào mà trở nên cường đại như vậy ?”
Tần Hiên khẽ cau mày. Lúc này , khí tức trên người Áo Luân rõ ràng so với vừa rồi không ngừng tăng lên không chỉ một điểm hai điểm , loại cuồng bạo này , khí tức bạo ngược cũng là lần đầu tiên thấu phát ra . Một mực ở phía bên ngoài chăm chú nhìn vào trận chiến kia Bố Lan Đặc lúc này mày nhíu chặt lại.
- Ta nhổ vào . Không có thiên lý mà . Tên gia hoả này , mới nửa năm thời gian a, thực lực dĩ nhiên ...
Bố Lan Đặc trong lòng phi thường khó chịu . Nửa năm trước , thực lực của mình vượt xa Áo Luân , không nghĩ tới, mới gần nửa năm mà thôi...
- A , không đúng .
Cơ hồ đồng thời , Tần Hiên cùng Bố Lan Đặc liền phát hiện có điểm bất thường ! Áo Luân trên người toàn bộ bị quang mang chói mắt bao trùm, thậm chí , ngay cả thân thể hắn cũng không còn thấy rõ . Nhưng là , mặc dù như thế , Tần Hiên cùng người đang chú ý đến Áo Luân Bố Lan Đặc lại phát hiện ra ở bên trong bạch sắc đấu khí tựa như một vầng mặt trời kia dĩ nhiên – Dĩ nhiên hỗn loạn một tia huyết hồng sắc quang mang !
Chỉ là , tia huyết hồng sắc quang mang này thế nhưng rất yếu ớt , nếu như không phải ánh mắt của Tần Hiên quá mức lợi hại , cơ hồ sẽ không nhìn thấy một tia huyết hồng sắc quang mang bị che dấu dưới bạch sắc đấu khí .
Vào giờ khắc này , Tần Hiên lộ ra thần sắc ngưng trọng . Theo bản năng , hắn cảm giác được một tia hồng huyết sắc quang kia không hề đơn giản !
(Tác giả: Về màu sắc của đấu khí , Ốc Sên nói sơ qua một chút . Màu sắc đấu khí tại thiên nguyên đại lục sẽ không biến hoá theo cấp bậc , một người đã tu luyện ra đấu khí có màu sắc nào , thì màu sắc đó là vĩnh viễn , đương nhiên , cũng có một chút ngoại lệ , nhưng là , tuyệt đại bộ phận đấu khí của con người không có thay đổi . Bởi vậy, vào lúc Tần Hiên và Bố Lan Đặc chứng kiến đấu khí quang mang hỗn loạn đỏ như máu mới lộ ra vẻ ngưng trọng ! )
- Tốt lắm , ngươi vậy mà bức ta xuất toàn lực ra , hôm nay ngươi có thể chết trên tay ta , cũng là vinh hạnh cho ngươi rồi ! Hai tròng mắt đỏ như máu hung hăng trừng mắt nhìn Tần Hiên , lời lẽ hoàn toàn là miệt thị nói với Tần Hiên .Tựa hồ , ở trước mặt hắn , Tần Hiên chỉ là một con sâu cái kiến.
Tần Hiên tịnh không nói một câu , sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm tròng mắt đỏ như máu của Áo Luân , trong lòng nảy lên một chút mất tự nhiên , cảm giác không được thoải mái .
- Hừ !
Tần Hiên đơn thuần hừ lạnh một tiếng , một tia cảm giác mất tự nhiên lướt qua trong lòng . Mặc dù cảm giác trên người Áo Luân có gì đó không đúng , nhưng là , Tần Hiên không nhận thấy , Áo Luân có thể giết mình .
Chênh lệch ! Rõ ràng là dao động ở chỗ này . Tần Hiên chưa bao giờ tự đại , nhưng là cũng chưa bao giờ thiếu tự tin mà đau khổ. Đối với tam đại thần công của mình Tần Hiên khá là tin tưởng.
- Tiểu bạch kiểm , ta có thể hai lần đánh bại người , thì sẽ có lần thứ ba !
Tần Hiên khinh thường nhìn Áo Luân , trên mặt vẻ bình tĩnh khôi phục trở lại
- Hôm nay ta muốn cho ngươi xem , như thế nào gọi là không biết tự lượng sức !
- Như lời ngươi nói .
Áo Luân lạnh giọng nói một câu , sau một khắc , lực lượng trên người hắn bùng nổ , một luồng quang mang cường đại , chói mắt trong nháy mắt toả rộng ra bốn phương tám hướng.
Cùng lúc đó , chỉ thấy cả người Áo Luân cũng hoá thành một đạo quang ảnh – Hưu ! - Một tiếng biến mất tại chỗ , khi xuất hiện trở lại , đã đến trước người Tần Hiên.
Trong quá trình này , đại kiếm trong tay Áo Luân đã bị hắn giơ lên cao , sau đó hung hăng chém nghiêng xuống . Từng đạo năng lượng cuồng bạo tràn ngập khắp không gian , bầu trời tựa hồ cũng bị năng lượng cuồng bạo kia xé nát , một tiếng gió rít bén nhọn lanh lảnh không ngừng truyền ra xa xa phía bên ngoài .
Tần Hiên đứng tại chỗ , hai mắt bị quang mang chói lọi kích thích hơi nheo lại . Mà bảo bảo đang ngồi trên vai Tần Hiên trên mặt lại lộ ra thần sắc tức giận , bị bạch quang rực rỡ trên người Áo Luân làm cho chói mắt.
- Y y nha nha ...
Bảo bảo vẻ mặt phẫn nộ nhìn Áo Luân đang nôn nóng xông đến . Tần Hiên hai mắt híp lại , nhìn Áo Luân đang vội vã lao tới , khoé miệng nhẹ nhàng nhếch lên , lộ ra một tia cười lạnh.
Ở bên ngoài Bố Lan Đặc phát hiện ra tia cười lạnh trên khoé miệng Tần Hiên . Trong lòng âm thầm mà phỉ báng .
- Thật không hổ là kẻ có thể diệt sát lục giai cao thủ , tự tin đến mức như vậy .
Khoan nhắc tới việc Bố Lan Đặc phỉ báng , lúc này Áo Luân đã vọt tới trước mặt Tần Hiên . Nhìn thấy Tần Hiên cứ như vậy không thèm trốn tránh đứng tại chỗ . Áo Luân trong lòng lúc này tức thì trở nên giận dữ .
- Chết đi !
Nổi giận gầm lên một tiếng , Áo Luân khống chế lực lượng , ầm ầm lao đến hướng Tần Hiên không xa trước mặt hung hăng chém xéo xuống !
Ngay lúc này ....
Tần Hiên hai mắt vẫn đang khép hờ cực nhanh mở ra . Một đạo tinh mang bắn ra . Đồng thời , hai ngón tay trên bàn tay phải đang nắm chặt của Tần Hiên mãnh liệt bổ ra .
Hưu !
Một đạo giống như dòng nước nhỏ màu tím từ ngón trỏ và ngón trung gian (ngón giữa) của Tần Hiên cực nhanh bắn ra ngoài , hướng phía Áo Luân kích tới . Cùng lúc đó , từ trên vai Tần Hiên , bảo bảo cũng nhân cơ hội hoá thành một đạo bạch quang , tựa như điện xẹt bắn đi .