[Dịch]Nghịch Lân

Chương 39 : Phong vân nhân vật!




Trong tích tắc sau khi mở mắt ra , Tần Hiên đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ …

Phía trước , cách đó không xa, không biết từ lúc nào , đã tụ tập mấy tiểu động vật . Đám động vật đó mắt lộ vẻ hoảng sợ không ngừng giãy dụa tựa hồ định rời khỏi địa phương này .Chỉ là , vô luận đám tiểu động vật đó giãy dụa như thế nào , cũng không thể ly khai nơi này . Hết thảy , cũng đơn giản là từng đạo thất thải quang mang đem chúng bao vây ở phía bên trong.

Thất thải quang mang ? Tần Hiên trong lòng rúng động , nghĩ tới bảo bảo lúc trước , không phải cũng là thất thải quang mang kia sao ?

- Quả nhiên là …

Tần Hiên hướng phía trước nhìn tới , nhưng lại vừa lúc chứng kiến bảo bảo trong tâm trạng chán chường vô cùng , đang ngồi xổm trên một tảng đáng , đôi tay nhỏ bé thấu phát ra từng đạo thất thải quang mang , liền sau đó trói vào những tiểu động vật kia .

- Năng lực này là sao ?

Tần Hiên trong lòng cực kỳ kinh hãi .

Trên thực tế , Tần Hiên cũng có thể phóng chân khí ra ngoài khống chế tiểu động vật . Nhưng , điều kiện tiên quyết chính là lực lượng của mình phải đủ cường đại . Hơn nữa còn cần phương pháp khống chế chân khí cực kỳ tinh diệu !Nhưng , mặc dù là như thế , trong quá trình đó , khẳng định không thể tránh được khí tức của chân khí lan toả ra ngoài .Nhưng là ! Tần Hiên chỉ nhìn thấy thất thải quang mang , mà không cảm giác được bất cứ khí tức nào của năng lượng ba động ! Đây mới là điều khiến cho Tần Hiên kinh hãi !

- Y y nha nha .

Nhìn thấy Tần Hiên tỉnh lại , trong mắt bảo bảo tràn đầy ý tứ hưng phấn . Đồng thời , tiểu thủ vung lên, mấy tiểu động vật đang bị giam cầm kia lập tức vô thanh vô tức lăn ra ngất xỉu .

Hưu !

Bạch quang chợt loé , bảo bảo xông tới trước mặt Tần Hiên , sau đó liền vung cặp tay nhỏ bé mềm như nhung lên không ngừng trước mặt Tần Hiên huơ qua huơ lại .

Tần Hiên nhìn thấy thế thì không khỏi bật cười . Bảo bảo dĩ nhiên là muốn mình nướng mấy con tiểu động vật kia làm bữa tối .

- Được rồi !

Tần Hiên cười cười , liền đứng dậy .

Không lâu sau đó , mùi thịt nướng từng đợt lan toả ra , khiến cho một người một thú không khỏi nuốt nứơc bọt thèm thuồng .

Sau khi ăn xong , Tần Hiên liền ngồi xuống một khối đá sạch sẽ , hai tròng mắt không nhúc nhích nhìn bảo bảo .

Bị Tần Hiên nhìn chăm chú như vậy , bảo bảo sắc mặt không khỏi có chút mất tự nhiên . Sau đó , từ từ lộ ra một tia thần sắc không muốn …

- Y y nha nha .

Bảo bảo ý tứ phi thường khó chịu nhìn Tần Hiên ,huy động song thủ nhỏ bé .

- Bảo bảo nói ta biết , thất thải quang mang vừa mới rồi , có phải là thần thông của ngươi không ?

Trên thực thế , Tần Hiên đã nghi hoặc hồi lâu rồi . Chỉ là , không biết như thế nào để mở miệng nói mà thôi .Bảo bảo sửng sốt một chút , sau đó liền gật đầu . Ánh mắt vô tội nhìn Tần Hiên .

- Quả nhiên !

Mặc dù , Tần Hiên sớm đã kiến thức qua thần thông của bảo bảo . Nhưng lại là có chút khiếp sợ. Thân phận của bảo bảo như thế nào ? Vì sao có thần thông kinh khủng như thế ? Tiếp theo , Tần Hiên không ngừng đem toàn bộ nghi hoặc của mình ra hỏi .

- Y y nha nha …

Bảo bảo bộ dáng khó chịu nhìn Tần Hiên , nó mặc dù hiểu được lời nói của Tần Hiên , nhưng là nó cũng sẽ không thể trả lời , cho dù có nhiều lời muốn nói , cũng không thể biểu đạt ra được .

Điều này khiến cho Tần Hiên buồn bực . Ta đây con mẹ nó quả thực là đàn gảy tai trâu a , không đúng, phải là thú đánh đàn !

- Được rồi !

Tần Hiên cuối cùng bất đắc dĩ đình chỉ đặt câu hỏi . Mặc dù hắn có rất nhiều nghi hoặc , cũng không có lấy được đáp án.

Thượng Đô thành , sau khi Tần Hiên diệt sát Vu gia lục giai cao thủ , đại danh Tần Hiên liền nhanh chóng truyền ra cả Thượng Đô thành .Không bao lâu sau đó, đại danh Tần Hiên liền đã kinh động đến rất nhiều người . Không chỉ là tu luyện giới cùng các gia tộc , mà ngay cả những bình dân dân chúng cũng biết đến Tần Hiên như vậy một đại nhân vật .

Đồng thời , quá khứ của Tần Hiên cũng được lưu truyền ra !

Xế chiều ngày hôm đó , Thượng Đô thành , một cảnh náo nhiệt trên một tửu lâu !

- Huynh đệ , có biết hay không, Thượng Đô thành chúng ta gần đây lại xuất hiện thêm một thanh niên tài tuấn .

-Thật sao ? Ngươi nào a ? So với Thập đại kiệt xuất thanh niên lợi hại hơn không ?

- Không phải là ta khoa trương, hiện tại xuất hiện một thanh niên tài tuấn thực lực bài danh trong thập đại kiệt xuất thanh niên ! Phải biết rằng , hôm nay hắn diệt sát một cái lục gia cao thủ a !

- Lục giai cao thủ ?

Vừa nói người này vừa lộ ra vẻ mặt không thể tin.

- Đúng vậy. Hơn nữa thanh niên tài tuấn này hôm nay nhưng mới chỉ mười bảy tuổi a . Mười bảy tuổi có thể diệt sát một cái lục giai cao thủ . Nói cách khác , ít nhất hắn cũng đạt tới lục giai cảnh giới rồi !

Gã kia vừa nói chuyện nước bọt vừa văng tung toé , cực kỳ hưng phấn .

- Rốt cuộc là ai hả ?

Mọi người trong tửu lâu liền tụ tập lại . Đám người đó cũng tò mò nhìn hán tử đang nói chuyện kia .

- Hắc hắc , các ngươi biết Vu gia sao? Chỉ là một cái tiểu gia tộc . Thế là bị thanh niên tài tuấn kia phất tay nhân tiện tiêu diệt .

- A ? Xảy ra chuyện gì ?

- Nghe nói trước đây gia tộc này có người đắc tội với thanh niên tài tuấn kia. Vì thế , nhân gia liền tới báo thù.

Vừa nói , tên này vừa đem chuyện Tần Hiên đại chiến với Vu gia miêu tả như thật , nói rất tự nhiên tựa như chính hắn vừa mới lạc vào kỳ cảnh vậy.

- Ta khinh ! Huynh đệ , ngươi không phải cho chúng ta minh bạch mọi chuyện sao ? Nói lâu như vậy , rốt cục thanh niên tài tuấn kia là ai hả ?

Một người không nhịn được hỏi.

- Tần Hiên !

- Tần Hiên ? Tần Hiên nào? Như thế nào ta nghe có chút cảm giác quen tai ?

- Chẳng lẽ , chính là tên phế vật trong truyền thuyết sao ?

- Đúng thế ! Chính là hắn ! Bất quá , nhân gia bây giờ phi thường lợi hai. Lục giai cao thủ a , hay chỉ là phế vật , các người sau này phải cẩn thận mà ăn nói . Nếu không để hắn nghe được , hắc hắc …

Chúng nhân nổi lên một trận sợ hãi , vội vàng dáo dác nhìn xung quang , sợ là Tần Hiên đột nhiên xuất hiện

- Huynh đệ nói rõ một chút , Tần Hiên kia như thế nào đột nhiên trở nên cường đại như vậy ?

- Trước đây, Tần Hiên biến mất nửa năm . Nghe nói , hắn gặp được một hảo sư phụ , nguyên nhân chính là sư phụ hắn , khiến cho thực lực của hắn tăng vọt !

- Ôi trời , nếu cấp cho ta một vị sư phụ như vậy mà nói , ta đây cũng chẳng phải là .Ha ha …

- Ngươi mơ giữa ban ngày đi !

…..

Thượng đô thành , Tần gia .

Phanh !

Thanh thuý một tiếng gió rít lên từ trong một gian phòng truyền ra , ở bên ngoài đám người hầu đều là bị làm cho hoảng sợ . Đám người đó một mực câm như hến nhìn phòng bên kia .

- Tần Hiên !!

Tần Kỳ trong ánh mắt tràn đầy tức giận !

Lúc đầu , Tần Kỳ còn chưa tin kẻ tiêu diệt cả Vu gia kia chính là anh trai hắn Tần Hiên! Nhưng là , trải qua hắn tìm hiểu , hắn biết kẻ đó không thể nghi ngờ chính là Tần Hiên !

Nhưng là , như vậy khiến cho Tần Kỳ không có chút nào sảng khoái !

Từ nhỏ đến lớn , Tần Kỳ đều là sống trong vầng hào quang của một thiên tài . Sự thật cũng gần chính xác như thế , tuổi còn trẻ nhưng hắn cũng đã đạt tới ngũ giai cảnh giới !

Mà Tần Hiên kia . Từ nhỏ đến lớn đều là một tên phế vật ! Tên phế vật mà Tần Kỳ tuỳ ý bắt nạt cũng không dám phản kháng ! Trong mắt Tần Kỳ , Tần Hiên vĩnh viễn là một tên phế vật ! Một kẻ phế vật mà mình muốn chà đạp như thế nào thì là thế ấy !Nhưng là , Tần Hiên lại quật khởi . Trở thành một nhân vật phong vân giữa Thượng Đô thành !

Tần Kỳ không cam lòng !

- Dựa vào cái gì mà một kẻ phế vật có thể đả bại một lục giai cao thủ chứ?

Tần Kỳ mặc dù sớm trở thành một ngũ giai cao thủ . Nhưng là hắn biết thực lực lục gia cao thủ vô cùng kinh khủng . Nếu như cùng lục giai cao thủ đối diện , Tần Kỳ hắn chính là có phần bị chà đạp !

Chính là bởi vì dự đoán này , Tần Kỳ mới nghĩ rằng , thực lực Tần Hiên đã vượt qua hắn , đạt tới lục giai cảnh giới !Bởi vậy , Tần Kỳ mới cảm thấy căm tức ! Mới cảm thấy không cam lòng ! Một kẻ từ nhỏ đều bị chính mình dẫm đạp dưới chân như phế vật , lúc này không chỉ danh tiếng vượt qua chính mình , thực lực lại càng vượt xa mình , hắn làm sao có thể cam tâm !


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.