Lúc này, khắp người Tần Hiên nhuộm đầy máu tươi. Chính là máu của đàn sói. Sau khi liên tục giết chết hơn mười mấy đầu sói nữa, Tần Hiên đã không còn chút hào hứng nào. Bởi hắn phát hiện ra rằng, đối với người bình thường thì đàn sói quả rất đáng sợ, nhưng đối với hắn thì lại không có chút uy hiếp nào. Thậm chí mục đích của hắn đề ra cũng không đạt được.Vì vậy Tần Hiên quyết định rời khỏi nơi này .
“Ầm”
Tần Hiên tung cước đá bay một con sói chắn trước mặt mình. Sau đó hắn định lao ra ngoài rời đi. Đúng lúc này….
“Ngao ô!”
Một âm thanh lanh lảnh truyền tới. Ngay sau đó đàn sói vốn đã cực kỳ hung dữ, khi nghe âm thanh này, lại như bất kể sống chết hướng về phía Tần Hiên lao tới .
“Chẳng lẽ là Lang Vương ?”Tần Hiên nhướng mày xoay người lại nhìn về phía âm thanh phát ra .
Một bóng trắng còn to hơn cả một người bình thường hiện ra trước mắt Tần Hiên, đây chính xác là một cự lang toàn thân phủ lông màu trắng.
Lúc trước Bạch lang ẩn nấp sâu trong bụi gai nên Tần Hiên không phát hiện ra, lúc này nó mới từ phía sau đi ra, nằm trên mặt đất. Đôi mắt lấp loáng tinh quang hung tợn nhìn chằm chằm vào Tần Hiên . Mà bên cạnh Bạch Lang lại xuất hiện thêm bốn con sói đen, so với bạch lang nọ thì nhỏ hơn một chút. Bốn đầu Hắc Lang đồng thời nhìn chằm chằm vào Tần Hiên với ánh mắt hung ác.
“Ngao ô !” Lang Vương ngửa đầu tru lên một tiếng, lập tức bốn con sói bên cạnh nó hoá thành bốn đạo hắc ảnh hướng phía Tần Hiên đánh tới Tần Hiên trong mắt tinh quang loé lên. Sau đó trên mặt hé ra một tia cười mỉm, dường như, Lang Vương này cũng không đơn giản a.
Thân hình Tần Hiên dừng lại, một cước tung ra đá bay một đầu lang ra ngoài. Sau đó hắn xoay người đối diện với Lang Vương .
Bốn con hắc lang cực kỳ nhanh nhẹn , một trận tinh phong thổi qua, chúng đã xuất hiện trước mặt Tần Hiên.
Đối với bốn con lang này Tần Hiên tuyệt không có hứng thú. Vì thế Hắn tiếp tục di chuyển.
“Ầm”
Tần Hiên một quyền đã đem một cự lang đập bay ra ngoài. Sau đó hắn tiếp tục bước nhanh đến phía của Lang Vương
“Ngao”
Một con cự lang giận dữ rống lên, thân hình chồm tới, nhằm đúng cổ Tần Hiên mà cắn.Nếu như cổ Tần Hiên mà bị cắn trúng, khẳng định đầu một nơi người một nẻo.
Một đạo tinh quang loé lên trong mắt Tần Hiên! Tâm niệm vừa động, chân khí điên cuồng vận chuyển, chúng chảy qua kinh mạch rồi xuyên thấu qua cánh tay, cuối cùng tập trung ở lòng bàn tay phải.Nhất thời, cả bàn tay Tần Hiên xuất hiện quang mang nhàn nhạt. Sau đó hắn vung tay lên, tức khắc một đầu cự lang bị trảm rớt xuống.
Liên tục hai đầu cự lang bị giết, nhưng Bạch lang vẫn như cũ nằm xoài trên mặt đất bất động, chỉ có đôi mắt lạnh lùng không ngừng nhìn Tần Hiên.
“Con lang vương này sợ rằng không đơn giản.”
Tần Hiên trong lòng thầm nói, đồng thời tay chân hắn đều động, liên tục trảm sát mấy con ác lang, y như người ta đang thái thịt vậy. Chỉ trong chốc lát, hắn đã đi đến trước mặt lang vương.Mà lúc này, trong đàn sói chỉ còn lại mười mấy con. Phía sau Tần Hiên ngổn ngang xác sói .
Có lẽ chứng kiến cảnh Tần Hiên chém giết quá đỗi kinh hoàng, nên mười mấy con sói còn lại cũng chỉ dám đứng từ xa vây lấy tần hiên, tuy miệng vẫn không ngừng rít gào nhưng tuyệt không dám lao tới lần nữa.
“Xuy xuy”
Đột nhiên lang vương hé miệng, trong không khí liền xuất hiện mấy đạo phong nhận bén nhọn, chớp nhoáng lao về phía Tần Hiên, trên đường đi chúng rít lên những tiếng kêu xé gió.
“Ma thú?” Tần Hiên biến sắc! Nhưng hắn gặp biến không loạn. Hừ lạnh một tiếng, hai quyền đầu bạo phát quang mang, hướng phía phong nhận đập tới .
“Ầm!”
Phong nhận cùng quyền đầu của Tần Hiên va chạm kịch liệt .. Trong nháy mắt phong nhận liền hoàn toàn tản mác. Có điều Tần Hiên cũng không khá gì hơn. Hắn loạng choạng lùi lại phía sau ba bước mới có thể hóa giải hết tàn lực của cú va chạm vừa rồi .
“Mặc dù là ma thú nhưng thực lực nó cũng không cao, cùng lắm chỉ là nhị giai!”
Tần Hiên tuy bị tàn lực chấn lùi nhưng đầu óc vẫn duy trì sự tỉnh táo.
“Nếu như Lang vương này chỉ là cấp bậc nhị giai thì cũng không có gì đáng ngại. Bằng vào chân khí cùng lực lượng cơ thể mình, hắn cũng có thể đánh bại nó.”
Nghĩ vậy, trong mắt Tần Hiên liền xuất hiện một tia chiến ý !
Sau một khắc, Tần Hiên hét lớn một tiếng, thân hình hóa thành đạo tàn ảnh hướng phía Bạch Lang vọt đến. Người chưa tới, vô số quyền ảnh đã nhằm hướng Lang Vương công kích. Lang Vương mắt lộ hung quang, vô số đạo phong nhận từ hư không xuất hiện, tiếp đến như một cơn cuồng phong hướng về phía Tần Hiên bắn tới .
“Xuy Xuy”
Phong nhận phát ra những tiếng rít bén nhọn như xé gió, nháy mắt đã bắn đến trước mặt Tần Hiên. Tần Hiên cười lạnh một tiếng, nhanh chóng huy động quyền đầu đón đỡ. “Ầm ầm..” Phong nhận không ngừng bị quyền đầu của Tần Hiên đập nát. Mà Tần Hiên vẫn như cũ từng bước hướng về phía Lang vương vọt đến .
Đúng vào lúc này!
Tần Hiên rống lên một tiếng trầm thấp, cả người bay lên, toàn bộ phong nhận giữa không trung bị hai quyền đầu đánh cho tản mát hết! Sau đó cả người hắn hoá thành một hư ảnh, nhắm đầu Lang Vương đánh tới.Làm cho người ta kinh ngạc chính là Lang Vương vẫn như trước nằm sấp trên mặt đất không hề di chuyển .
“Súc sinh, dám coi thường ta !”
Tần Hiên trong lòng giận dữ.
Lang Vương hai mắt hung quang bạo phát, từng đạo phong nhận bén nhọn không ngừng xuất hiện trước mặt, tạo thành một long quyển phong hướng phía Tần Hiên cuốn lại.
“Chịu chết đi.”
Tần Hiên gầm lên giận dữ, trên người quang mang bạo phát ! Ngay lúc đó cả người hắn biến thành một đạo ánh sáng xông thẳng tới Lang vương, hai quyền đầu như hai đốm lửa nhằm thẳng đầu Lang vương hung hăng nện xuống.
“Ầm”
Một tiếng nổ vang lên, theo đó là tiếng Lang vương hét thảm. Dưới lực công kích cực mạnh của hai quyền đầu, cả người Lang Vương bị đánh bay ra ngoài!
Cáo giả oai hùm? Hay nó cố tình đánh lừa mình? Trong lòng Tần Hiên nổi lên một trận nghi hoặc. Tuy nhiên động tác của hắn vẫn không ngừng lại, thân hình chớp lên rồi vọt tới, hai tay hợp thành một quyền hung hăng nện vào đầu Lang Vương
Nháy mắt công phu, Lang Vương thất khiếu chảy máu, nó đã bị Tần Hiên giết chết.
“Ầm!” một tiếng, thân hình to lớn của Lang Vương ngã xuống mặt đất. Lúc này Tần Hiên mới phát hiện ra trên thân trắng như tuyết của nó, phía sau lưng loang lổ vết máu! Hơn nữa Tần Hiên còn thấy hai chân sau của nó đã bị chặt đứt!Trách không được Lang vương thủy chung không hề di chuyển lúc chiến đấu. Mà thật sự là nó không thể di chuyển được. Tần Hiên cau mày lại, hắn biết vết thương của Lang Vương không phải do mình tạo ra. Mà rất có khả năng bị những người khác hoặc ma thú gây nên .Lại nghĩ đến bộ dạng hoảng loạn của đàn sói lúc trước, Tần Hiên trong lòng có một dự cảm xấu!
Đúng lúc này, mặt đất phía sau vang lên tiếng “Đông đông”. Tần Hiên cảm nhận được mặt đất đang rung chuyển cùng với thanh âm đó.
Đó là tiếng bước chân. Tần Hiên ngưng thần lắng nghe một hồi sau đó lộ ra vẻ kinh hoàng.
Lời tác giả :Chương tiếp theo :”Đại gia hoả “Hắc Hắc””