Trong nhà kho của đám thủ hạ Phòng Tam.
Lý Dật tay trái cầm điện thoại di động, đầu kia điện thoại Kroff đang hồi báo cho Lý Dật tin tức Đường Hổ bị giết chết.
Nghe được Kroff hồi báo, Lý Dật vươn tay phải, nhẹ nhàng vuốt ve lên hũ tro cốt của Trương Thiết Trụ, nhẹ giọng nói: “Thiết Trụ, cậu rất nhanh sẽ không thấy tịch mịch nữa, ngày mai Dật ca sẽ đưa Đường Hải xuống dưới cùng cậu.”
************* :
Đường Hổ đã chết, điều này tạo nên oanh động không nhỏ trong thế giới ngầm Los Angeles.
Về phần tin tức này rốt cục là do người phương nào truyền ra, thì không ai biết được.
Toàn bộ mọi người trong thế giới ngầm đều đã biết được nữ nhân của Đường Hổ bị Tỉnh Điền hiếp trước giết sau, sau đó Đường Hổ đi báo thù, thành một đống xương trắng.
Đối với cái chết của Đường Hổ, cảnh sát cũng không có tham gia. Hắc đạo có quy tắc của hắc đạo, nếu không ảnh hưởng sinh hoạt của dân chúng bình thường, cảnh sát sẽ không tham gia sự đấu tranh trong hắc đạo.
Dưới dạng tình hình này, hầu như tất cả mọi người cho rằng Hoa Nhân Bang và Sơn Khẩu Tổ sẽ triển khai một hồi sinh tử đấu.
Thế nhưng làm mọi người phá vỡ kính mắt chính là vô luận là long đầu đại ca Đường Hải của Hoa Nhân Bang hay người phụ trách Tỉnh Điền của Sơn Khẩu Tổ, cũng không hề triệu tập nhân mã triển khai tiến công.
Đối với điểm này, Lý Dật cũng không có nghĩ đến.
Theo Lý Dật xem ra, dù Đường Hải nhìn ra đây là một âm mưu, cũng không hẳn sẽ bảo trì trầm mặc.
Dù sao Đường Hổ cũng là con trai ruột thịt của hắn, toàn bộ hi vọng hắn đều ký thác trên người Đường Hổ.
Đường Hải thờ ơ làm Lý Dật lần thứ hai cảm nhận được, đối với một số người mà nói, lợi ích cao hơn tất cả!
Tiêu Thanh Sơn như vậy, Đường Hải cũng như vậy!
Đường Hải trầm mặc nằm ngoài dự liệu của Lý Dật, thế nhưng cũng không đại biểu Lý Dật không có cách nào.
Nhưng khi Lý Dật dự định tiến hành bước bố trí tiếp theo, nhận được một cuộc điện thoại xa lạ.
“Chào ngài, Lý tiên sinh.” Gọi điện thoại cho Lý Dật là một nữ nhân, thanh âm thập phần êm tai.
Lý Dật nhíu mày hỏi: “Xin hỏi, cô là?”
“Lý tiên sinh, tôi là trợ lý của Tỉnh Điền quân, tôi là Mộc Tử.”
Nữ nhân rất nhanh báo ra tên của mình.
Nghe được nữ nhân trả lời, trong lòng Lý Dật khẽ động, mơ hồ đoán được mục đích đối phương gọi điện thoại tới, cũng không vạch trần, giả ngu hỏi: “Cô tìm tôi có việc sao?”
“Lý tiên sinh, Tỉnh Điền quân muốn nói chuyện cùng ngài. Xin hỏi ngài có thời gian rảnh rỗi không?” Mộc Tử cẩn cẩn thận thận hỏi thăm.
Lý Dật lạnh lùng cười: “Mộc Tử tiểu thư, ngày hôm qua các ngươi vừa mới giết chết Đường Hổ của Hoa Nhân Bang. Lúc này đi tìm tôi nói chuyện, là muốn giết chết tôi hay muốn để ngoại giới cho rằng tôi cùng các người là một bọn?”
“Không, không, không, Lý tiên sinh, ngài hiểu lầm rồi.” Nghe được Lý Dật nói, đầu kia điện thoại Mộc Tử có vẻ có chút khẩn trương: “Tỉnh Điền quân cùng Sơn Khẩu Tổ tuyệt đối không có ý tứ làm kẻ địch của Lý tiên sinh.”
“Vậy chính là muốn cho bên ngoài nghĩ tôi và các người là cùng một bọn?” Lý Dật cười lạnh hỏi.
Mộc Tử lần thứ hai phủ quyết: “Ngài hiểu lầm, Lý tiên sinh, lần này chúng ta gặp mặt có thể âm thầm tiến hành. Chúng tôi bảo chứng sẽ không tiết lộ nửa điểm tin tức, sẽ không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì đối với danh dự của ngài.”
“Người Nhật Bản có tính bội bạc đã thành thói quen, khả năng tin tưởng các ngươi thật sự rất thấp!” Lý Dật trào phúng nói: “Nói đi, chủ tử nhà ngươi tìm ta rốt cục có chuyện gì?”
“Lý tiên sinh, ngài thật không dự định gặp mặt Tỉnh Điền quân sao?” Mộc Tử không cam lòng dò hỏi.
“Mộc Tử tiểu thư, tôi muốn cô hiểu rõ, thời gian và sự kiên trì của tôi đều rất có hạn.” Lý Dật có chút không nhịn được.
Đầu kia điện thoại, Mộc Tử chần chừ cắn răng nói: “Lý tiên sinh, Tỉnh Điền tiên sinh kỳ thực thầm nghĩ muốn hỏi ngài một câu, chuyện của ngài và Đường Hải, ngài có nhúng tay không?”
Nghe được Mộc Tử nói, Lý Dật khẽ tươi cười.
Khi Mộc Tử vừa báo ra thân phận, Lý Dật liền suy đoán được mục đích của Mộc Tử tìm hắn chính là vì chuyện này. Bởi vì hắn hiểu được Tỉnh Điền không đánh trả là bởi vì sợ Đường Hải, mà là lo lắng hắn sẽ nhúng tay.
Dù sao, một loạt biểu hiện của Lý Dật ngày đó trong buổi tiệc của Gambino gia tộc cũng làm Tỉnh Điền có chút sầu lo, Tỉnh Điền có thể xé rách da mặt tử chiến với Đường Hải cho đến cùng, thế nhưng hắn không dám trêu chọc Lý Dật có thân phận thần bí.
“Lý tiên sinh, Tỉnh Điền quân nói, nếu như ngài không nhúng tay vào chuyện lần này, hắn có thể bang trợ ngài trở thành tân nhậm long đầu của Hoa Nhân Bang, đồng thời thỏa mãn điều kiện khác của Lý tiên sinh.” Mộc Tử tựa hồ lo lắng Lý Dật sẽ cự tuyệt, vội vã tung một chỗ tốt đến mê hoặc Lý Dật.
“Nga? Chủ tử của cô khẩu khí không nhỏ. Tôi muốn hắn đưa cho tôi, hắn sẽ nguyện ý sao?” Lý Dật cười lạnh hỏi.
Đầu kia điện thoại, Mộc Tử tựa hồ thật không ngờ Lý Dật sẽ nói ra một câu nói như vậy, sau thoáng ngây người ngắn ngủi, dùng giọng nói cực kỳ kiên định đáp: “Nguyện ý!”
“Tôi không muốn!” Thanh âm Lý Dật trở nên thập phần âm trầm: “Cô chuyển cáo hắn, hắn muốn từ nội bộ phân hóa Hoa Nhân Bang cũng được, điều kiện trước tiên là, hắn giúp tôi tiêu diệt Mãnh Hổ Bang!”
Dứt lời, Lý Dật không đợi Mộc Tử đáp lời, trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Trong ống nghe truyền ra thanh âm “đô đô”, biểu tình Mộc Tử có chút phiền muộn. Tỉnh Điền nhìn thấy biểu tình thất lạc của Mộc Tử, tựa hồ đã biết cái gì, hỏi: “Tiểu tử kia không muốn phối hợp sao?”
“Hắn nói nếu như ngài có thể giúp hắn tiêu diệt Mãnh Hổ Bang, hắn sẽ nguyện ý.” Lúc Mộc Tử nói ra những lời này, nghĩ miệng mình có chút phát khổ, tiêu diệt Mãnh Hổ Bang còn khó khăn hơn đối phó Hoa Nhân Bang tại Los Angeles, thậm chí là chuyện không có khả năng.
Ngạc nhiên nghe được Mộc Tử nói, sắc mặt Tỉnh Điền hơi đổi, sau đó hung hăng cầm ly rượu trong tay ném ra ngoài.
“Phanh!”
Tiếng vỡ giòn qua đi, ly rượu bể nát, biến thành một đống phấn vụn.
“Mẹ nó, người kia rõ ràng là đang đùa giỡn cô!” Tỉnh Điền hổn hển mắng.
Mộc Tử cũng không tức giận, mà có chút nghi hoặc nói: “Ngài nói, vì sao hắn lại tuyển chọn cự tuyệt? Căn cứ tình báo của chúng ta đến xem, hắn và Đường Hải thuộc về tử địch, hắn hẳn nên tuyển chọn phối hợp chúng ta mới phải.”
“Quỷ biết hắn vì sao lại cự tuyệt.” Tỉnh Điền có vẻ thập phần phiền muộn, theo hắn xem ra, nếu Lý Dật không nhúng tay, hắn có bảy thành nắm chắc tiêu diệt Hoa Nhân Bang, kể từ đó hắn liền có công tích, không lo lắng có ai tới thay thế vị trí của hắn, nhưng hôm nay Lý Dật cự tuyệt, điều này làm cho hắn có chút không biết làm sao.
Vô luận là Tỉnh Điền hay Mộc Tử cũng không nghĩ đến, sở dĩ Lý Dật cự tuyệt, là bởi vì hắn hiểu được, người trong quốc nội đều rất phản cảm người Nhật Bản, nếu hắn vì thượng vị mà hợp tác với người Nhật, cũng chẳng khác gì Hán gian của thời kỳ kháng chiến chống Nhật. Điều này sẽ làm rét lạnh lòng của huynh đệ thủ hạ, bản thân hắn cũng không nguyện ý thông đồng làm bậy với người Nhật Bản!
Huống chi, Tỉnh Điền là một trong những người kế tiếp hắn muốn giết.
Sau khi cắt đứt điện thoại, Lý Dật đầu tiên rút ra một điếu thuốc lá, sau đó đơn độc gọi Phòng Tam vào trong phòng.
Từ sau khi Trương Thiết Trụ bị giết chết, tâm tình của Phòng Tam vẫn thập phần không xong, bởi vì cho tới bây giờ, Lý Dật còn chưa áp dụng bất cứ hành động gì đối phó Đường Hải.
“Dật ca, anh tìm tôi?” Phòng Tam đi vào, có chút không tinh thần hỏi thăm.
Lý Dật nhìn thấy biểu tình của Phòng Tam, đầu tiên đưa hắn một điếu thuốc, đợi Phòng Tâm châm lửa xong, mới nói: “Có phải trong lòng rất phiền muộn, trách Dật ca không cho các huynh đệ đi báo thù cho Thiết Trụ?”
Phòng Tam vô ý thức gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
Thấy cử động của Phòng Tam, Lý Dật cũng không tức giận, ngược lại còn nở nụ cười.
Phòng Tam thấy dáng tươi cười nghiền ngẫm nơi khóe miệng Lý Dật, nhịn không được hỏi: “Dật ca, rốt cục anh tính làm thế nào, nói cho Tam nhi, tôi thật sự vô cùng khó chịu.”
Lý Dật không lập tức trả lời, mà nhìn thẳng vào Phòng Tam đang đứng trước mắt.
Khi Mạnh Thục còn sống, Phòng Tam là tâm phúc tuyệt đối của Mạnh Thục, thân thủ không tệ không nói, ý nghĩ cũng tốt, then chốt gặp chuyện thì tương đối lãnh tĩnh.
“Tam nhi, tôi hỏi cậu, phải giết ai báo thù cho Thiết Trụ?” Lý Dật hỏi.
Phòng Tam theo lẽ thường đáp: “Đương nhiên là lão tạp chủng Đường Hải!”
“Đúng, không sai, là Đường Hải!” Nói đến Đường Hải, Lý Dật vẻ mặt lạnh lùng: “Thế nhưng cậu có nghĩ tới hay không, nếu như tôi cho cậu dẫn người đi trả thù, sẽ phát sinh chuyện gì?”
Câu hỏi của Lý Dật làm Phòng Tam đầu tiên là ngẩn ra, sau đó hắn nhíu mày suy tư, chỉ chốc lát sắc mặt hắn có chút xấu xí.
“Tin tưởng cậu cũng nghĩ rõ ràng, Đường Hải là đại ca của Hoa Nhân Bang, muốn giết hắn, khó tránh khỏi khai chiến với các huynh đệ Hoa Nhân Bang!” Nói đến đây, Lý Dật đột nhiên đề cao thanh âm: “Cứ như vậy, nội bộ Hoa Nhân Bang chúng ta sẽ tự giết lẫn nhau, chỉ làm cho người ngoài chế giễu!”
“Dật ca, chúng ta có thể sử dụng cách ám sát!” Phòng Tam gần đây học không ít thuật giết người, đối với chính thân thủ của mình tràn ngập lòng tin, khi nói đến hai chữ ám sát thì vẻ mặt tràn đầy biểu tình tự tin.
Lý Dật cũng không lập tức trả lời câu nói của Phòng Tam, mà rít mạnh điếu thuốc, mới hỏi: “Mấy bảo tiêu bên cạnh Đường Hải cậu đều quen thuộc, cái khác không nói, cậu và lão Quỷ nếu đơn độc gặp gỡ, cậu có thể giải quyết hắn sao?”
Phòng Tam biến sắc, không nói gì.
Đáp án rất rõ ràng, tuy rằng hai tháng nay Phòng Tam tiến bộ không nhỏ, thế nhưng luận thực lực lão Quỷ vẫn cao hơn một ít. Dù sao, ngày trước ngay cả Mạnh Thục cũng không phải đối thủ của lão Quỷ.
“Tin tưởng trong lòng cậu cũng đã hiểu, cậu cũng không phải là đối thủ của lão Quỷ.” Lý Dật không chút lưu tình nói: “Cậu ngay lão Quỷ cũng giết không được, làm sao đi giết Đường Hải? Huống chi tôi không ngại nói cho cậu, thủ hạ của Đường Hải còn có một nhóm có thể đánh giỏi, thực lực đám người kia không kém gì các cậu hai tháng trước.”
Đối với tin tức này, Phòng Tam không hế hay biết, lúc này nghe được Lý Dật nói ra có vẻ thập phần khiếp sợ, liên tục lắc đầu nói: “Không có khả năng!”
*Đây là sự thựC!” Lý Dật tức giận nói:" Chớ quên Kroff là bạn của tôi.”
Lý Dật nói ra tên Kroff, Phòng Tam lập tức ngậm miệng lại, tại Los Angeles, nếu như tình báo của Kroff đại gia không chính xác như vậy không ai dám đứng ra nói tình báo của hắn chuẩn.
Nghe xong lời nói của Lý Dật, sự bất mãn trong lòng Phòng Tam trong nháy mắt tiêu mất vô tung vô ảnh chỉ còn lại biểu tình mê man: “Dật ca, vậy cũng không được, kia cũng không được, vậy anh nói nên làm sao bây giờ? Không thể để lão tạp chủng Đường Hải sống thoải mái như vậy chứ?”
“Ngày hôm nay tâm tình của hắn thật không tốt đâu, chớ quên. Đường Hổ mới chết ngày hôm qua" Lý Dật mỉm Cười nói
Không biết vì sao, thấy dáng tươi cười trên mặt Lý Dật, trong lòng Phòng Tam rùng mình trực giác nói cho hắn cái chết của Đường Hổ có quan hệ đến Lý Dật.
Lý Dật đem biểu tình của Phòng Tam thu hết vào trong đáy mắt, nhìn ra sự sợ hãi trong con ngươi Phòng Tam trong lòng hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm, Hắn có thể xem Kroff mặt ngoài cà lơ phất phơ, nhưng nội tâm tự ti như là huynh đệ, Hắn có thể xem Trương Thiết Trụ mặt ngoài hung hãn nhưng nội tâm hàm hậu như là huynh đệ, Thế nhưng tuyệt đối sẽ không xem Phòng Tam là huynh đệ.
Bởi vì hắn hiểu ra, Phòng Tam cùng với hắn ngoài trừ bị thủ đoạn của hắn uy hiếp, còn có bộ phận nguyên nhân rất lớn chính là rời khỏi hắn, đám người Phòng Tam cũng không thành được khí. dù sao Đường Hải sẽ không đối xử tử tế với đám người PhòngTam
“Tam nhi, Cừu của Thiết Trụ do tôi đi báo!” Mắt thấy thời cơ đã thành thục Lý Dật đem mục đích gọi Phòng Tam vào nói ra: “Bất quá trước đó, cậu tuyển chọn hai mươi huynh đệ cơ linh, đi làm chút chuyện cho tôi.“
“Dật ca thỉnh phân phó,” Phòng Tam cung kính nói
Ngay lúc thể giới ngầm và cảnh sát Los Angeles cho rằng Đường Hải vì lấy đại cục làm trọng mà tuyển chọn nén giận, Tỉnh Điền cũng không dám tùy tiện tiến công thời điểm này, nguyên bản cục diện bình tĩnh đã bị đánh vỡ, Vào mười một giờ đêm, một đám “Nhật Bản nhân“ vọt tới địa bàn của Đường Hổ, phá tan hai hộp đêm, bất quá cũng không phát sinh xung đột với người của Đường Hổ, mà sau khi đập phá xong lập tức dẫn người rời đi.
Nguyên bản cái chết của Đường Hổ cũng đã làm đám thủ hạ thập phần phẫn nộ, kết quả chuyện này phát sinh đám thủ hạ Đường Hổ vọt tới nơi ở Đường hải xin lệnh Đường Hải để đi tìm đám Nhật Bản liều mạng
Không ngờ Đường Hải lại dùng tư thế cường ngạnh cự tuyệt. Đồng thời nghiêm lệnh nói cho thủ hạ Đường Hổ, không cho bọn họ hành động thiếu suy nghĩ!
Vào lúc nữa đêm 0 giờ, “người Nhật Bản” lần thứ hai lại đập bãi. Lúc này đây, bọn họ đập phá chính là một hộp đêm nằm ngay khu phố Tàu Khu phố Tàu là tổ chim của Hoa Nhân Bang nhân thủ trong hộp đêm tương đối ít, kết quả “người Nhật Bản” lúc đập phá xung đột với Hoa Nhân Bang đám 'người Nhật Bản” đánh thương vài tên thành viên Hoa Nhân Bang thế nhưng cũng không xuất hiện tình huống tử vong
Tựa hồ đám “người Nhật Bản” kia cũng không muốn nháo tai nạn chết người.
Hai giờ sáng một võ quán của khu phố Tàu bị người phóng hỏa thiêu hủy, Võ quán này là võ quán trước kia của đám người Mạnh Thục Lý Dật mang theo đám người Phòng Tam rời đi, võ quán trống không bên trong cũng không có người ở, bởi vậy vẫn chưa tạo thành thương vong
Trọn cả đêm, tình huống cùng loại xảy ra liên tiếp mười lần
Cử động thình lình của người Nhật Bản làm hắc đạo Los Angeles vốn đang yên tĩnh lại khởi lên chiến hỏa
Đi ra ngoài sự dự liệu của mỌi người chính là, Đường Hải vẫn không hề đánh trả không biết đang chờ đợi Cái gì.
Đồng thời với sự ẩn nhẫn của Đường hải, Tỉnh Điện cũng thập phần Phiền muộn! Bởi vì hắn vốn không hề hạ mệnh lệnh tiến công, dưới tình hình nầy, hắn lập tức phái ra Mộc Tử đi điều tra sự tình chân tướng kết quả điều tra biểu hiện, người của Sơn Khẩu Tổ đêm đó cũng không có hành động
Đương nhiên kết quả này cũng chỉ có Tỉnh Điền và Mộc Tử tin tuởng nói cho những người khác những người này tự nhiên sẽ không tin tưởng
Người người đều biết hiện tại Sơn Khẩu Tố và Hoa Nhân Bang đang làm gì, hôm nay bãi của Hoa Nhân Bang bị đập vỡ, ngu ngốc đều có thể đoán được do người Nhật Bản làm.
" Người Nhật Bản” liên tục khiêu khích khiển Hoa Nhân Bang thập phần phẫn nộ, chỉ là thái độ Đường Hải thập phần kiên quyết, không cho thủ hạ đi trả thù Sơn Khẩu Tổ. Vì thể không ít người trẻ tuổi nhiệt huyết lập tức trở mặt với Đường Hải ngay tại chỗ, vào thời gian này, uy vọng của Đường Hải trong Hoa Nhân Bang cũng giống như đang chơi trò rơi tự dO, thẳng tắp giảm xuống
vào bốn giờ sáng sự hỗn loạn cũng được dẹp yên xuống tới,
Đường Hải hai mắt đỏ bừng ngồi trên ghế trong phòng sách Trong tay cầm một điếu thuốc lá, điếu thuốc đã Cháy hơn phân nữa thế nhưng hắn cũng không gạt tàn Gạt tàn thuốc đặt ngay trước người hắn đã nhồi đầy tàn thuốc trong đó đại bộ phận chỉ hút được phân nữa. Trong mấy tiếng đồng hồ vừa qua khói thuốc trong tay Đường Hải vốn chưa từng ngừng lại.
“Hải ca. anh nên đi nghỉ ngơi thôi” Lão Quỷ vẫn đang bồi bên người Đường hải tự nhiên biết tâm tình của Đường Hải trong đêm nay hoàn toàn không ổn chút nào.
Đường Hải phun ra một ngụm trọc khí thật mạnh thanh âm khàn khàn hỏi thăm: “Lão Quỷ. ộng nói xem chuyện đêm nay do người Nhật Bản làm sao?"
“Đều không phải!” Lão Quỷ rất kiên định lắc đầu
Đường Hải vẻ mặt dữ tợn: “Lý Dật hắn thực sự là bức người quá mức!”
Lão Quỷ rất tán thành lời Đường Hải nói thể nhưng thủ hạ của Lý Dật lại làm việc quá cẩn thận không hề lộ ra chút dấu vết. mặc dù Đường Hải nói cho mọi người trong Hoa Nhân Bang sự tình này là do chính Lý Dật làm ra ngoại trừ tâm phúc của hắn ra sẽ không ai tin tưởng dù sao uy vọng của Lý Dật trong Hoa Nhân Bang cũng thực sự rất cao.
“Chỉ là vì sao hắn phải làm như thế ? Lẽ nào! hắn nghĩ gây xích mích cho tôi và Tỉnh Điền khai chiến sao?" Đường Hải vẻ mặt không giải thích được: “Chẳng lẽ hắn không biết. vô luận là tôi hay Tỉnh Điền cũng không khả năng khai chiến! Tỉnh Điền thì kiêng kỵ hắn nhúng tay. mà tôi càng kỵ hắn thông dao nhỏ từ phía sau.”
“Một lát ông sẽ rõ.” Đường Hải Vừa nói xong trong phòng sách truyền ra một thanh âm lạnh lùng.
" Ai ? " Lão Quỷ Vô ý thức định rút súng
" Sưu,,"
Ngay lúc lão Quỷ định rút súng một cây dao màu đen giống như một luồng sáng đen bay về phía lão Quỷ. Nhận thấy được đạo hàn quang trong không khí lão Quỷ theo bản năng lẫn tránh sang một bên. thế nhưng tốc độ của hắn chung quy cũng chậm, cây dao vẫn ghim vào thân thể hắn, Chỉ bất quá không ghim trúng bộ vị yểu hại chỉ là Xuyên vào cánh tay hắn
Không đợi lão Quỷ may mắn mình đã tránh được một kiếp. một bóng đen phảng phất như u linh từ cửa sổ nhẩy vào. trong nháy mắt đi tới bên người hắn cảm giác nguy cơ cường liệt làm sắc mặt lão Quỷ đại biển Hắn vô ý thức chém ra một quyền, nắm tay thẳng tắp vào bóng đen.
Đối mặt nắm tay của lão Quỷ. Lý Dật cũng không Cứng rắn đón đỡ. mà thân thể hơi nghiêng. né tránh đồng thời tay phải chụp thành trảo. nhanh như thiểm điện chế trụ cổ họng lão Quỷ. dùng lực bóp mạnh!
“Lượt sát”
Thanh âm giòn vang qua đi. thân thể lão Quỷ bỗng nhiên khựng lại. cùng lúc đó trong tay Đường Hải không biềt từ bao giờ hiện ra một cây súng hắn dùng tốc độ nhanh nhất hướng Lý Dật nổ súng
Lý Dật mạnh túm thân thể lão Quỷ. đem lão Quỷ che trước người hắn Đồng thời khi Đường Hải nổ súng Lý Dật rút con dao hướng Đường Hải vọt tới.
“phanh”
“Điển”
Đạn bắn trúng cơ thể lão Quỷ. mà con dao trực tiếp tước rớt tay phải của Đường Hải
Đường Hải còn muốn dùng tay trái chụp súng Lý Dật cũng không cho hắn cơ hội này mà một bước nhẩy đến bên bàn đạp lên tay trái Đường Hải. Đường Hải vô ý thức muốn kêu to. đã thấy Lý Dật ghé sát vào người hắn lãnh u u nói: “Vô dụng tâm phúc bên ngoài của ông đều bị ta giết chết.”
Nghe được Lý Dật nói Đường Hải giống như gặp phải sét đánh Sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt như tờ giấy: chỉ là trong con ngươi tràn ngập vẻ không cam lòng cũng giọng nói giống như rít gào mắng: “Lý Dật. ngươi quá độc!”
“có độc cũng không độc bằng ông. không phải sao?” Lý Dật cười nhạt: “Ta chí ít sẽ không giết huynh đệ của mình"
Đường Hải lặng lẽ.
sau đó hắn lại nghĩ tới điều gì. cười nhạt: “Dù là ngươi giết chết ta ngươi cũng không khả năng trở thành đại ca Hoa Nhân Bang!”
“Đường Hải ông đừng quên buổi diễn kịch tối nay của ta.” Lý Dật không cho là đúng:" như người ngoài biết ông bị sát thủ của người Nhật Bản giết chết. sẽ có phản ứng gì?”
Đường Hải biến sắc!
Đường Hải ta nói rồi. sẽ cho ộng chôn cùng Thiết Tru.” Lý Dật mỉm cười nói: “Mặt khác ông không cần lo lắng xuống tới dưới sẽ bị Thiểt Trụ khi dễ đến khó chịu. ta rất nhanh sẽ cho Tỉnh Điền xuống dưới cùng ông.”
Nghe được Lý Dạt nói như vậy. đối mắt Đường Hải xoay động tựa hồ hiểu được điều gì:" hắn bỗng nhiên nở nụ cười: “Từ ngày ngươi tiến nhập Hoa Nhân Bang ta cũng đã hối hận chính mình dưỡng hổ gây họa nhưng không nghĩ tới ngươi so với sự tưởng tượng của ta xuất sắc hơn nhiều lắm!”
Hiển nhiên Đường Hải đã đoán được mưu kể của Lý Dật.
"Ðáng tiếc thế giới này không có thuốc trị hối hận!” Lý Dật nói tay phải lần thứ hai nhanh như thiểm điện chém ra trực tiêp nắm lấy cổ họng Đường Hải. dùng lực siết mạnh
“Lược sát!”
Thanh âm giòn vang qua đi Đường Hải tắt thở tại Chỗ!