[Dịch]Nghĩa Hải Hào Tình

Chương 190 : Em muốn...một đêm!




Robben vốn cũng không phải ngu ngốc, hắn tự nhiên từ thái độ của Seaman nhìn ra thân phận Lý Dật không phải chuyện đùa, mà lúc này Lý Dật nói cũng không phải lời nói dối.

Chỉ là hắn hiếu kỳ chính là, Lý Dật đã có năng lượng lớn như vậy, vì sao không trực tiếp đi đối phó Ðường Hải? Còn nữa hắn nghĩ Lý Dật viện lý do giúp hắn cũng có chút gượng ép, dù sao Lý Dật cũng có thể giải thích nếu đã bị lão Quỷ thành công vu oan.

Hắn không biết chính là, cho tới nay Lý Dật đều là cáo mượn oai hùm, luận hậu trường, AnđreW Luofo miễn cưỡng cũng có thể nhưng khi gặp chuyện chân chính liên quan tới lợi ích, AnđreW có giúp Lý Dật hay không, trong lòng Lý Dật cũng không chắc. . .

Về phần Lý Dật giải thích trước vụ vu oan, một là sợ bị vu oan rồi mới giải thích sẽ có chút phiền phức. trọng yếu hƠn là. những người khác không biết chuyện Lạp Đinh Bang buôn lậu thuốc phiện, thế nhưng Lý Dật thập phần rõ ràng. Dù sao, nơi phát ra tình báo của Lý Dật chính là Kroff, mà Kroff từ ý nghĩa nào đó mà nói đại biểu cho cục điều tra liên bang của toàn bộ nước Mỹ. Mạng lưới tình báo của các đại gia tộc mafia đúng là kinh khủng, thế nhưng so sánh với cục điều tra liên bang, vậy phải thua kém hơn rất nhiều. Cho nên không chút nào khoa trương nói. trong tay Lý Dật nắm bắt tử chứng của Lạp Ðinh Bang, đợi khi thời cơ chín mùi đem tin tức này để lộ cấp cho ủy ban mafia, như vậy không đợi Lý Dật động thủ, bọn Lạp Ðinh Bang cũng sẽ cút ra khỏi Los Angeles.

Đương nhiên, hiện tại thời cơ còn chưa thành thục. Trong lòng tuy nghi hoặc dụng ý của Lý Dật, thế nhưng sau khi suy nghĩ thật nhanh, Robben cũng gọi điện thoại thông tri cho Andros, đồng thời cho Andros phái người đi điều tra chân tướng.

Thấy Robben cắt đứt điện thoại, Lý Dật quay Xa Xa nhìn Đường Hải vẫn đang quan tâm hắn và Robben nói Chuyện lộ ra vẻ mỉm cười, dáng tươi cười phảng phất như nói cho Đường Hải: Lão già, tuy rằng ta chỉ là cáo mượn oai hùm, thế nhưng hiện tại chiếm cả thiên thời địa lợi nhân hòa, ngươi dựa vào cái gì theo ta đấu?

Sống giữa hai kiếp người, cũng giống như trong lòng là một mãnh hỗn độn, không biết lúc trước gặp phải chuyện gì đến, một giây sau chuyện gì sẽ phát sinh. Cuộc sống luôn luôn tràn ngập những chuyện ngoài dữ liệu. Nếu cần hình dung chuyện đêm nay Lý Dật gặp được, như vậy theo những lời của Seaman cũng thập phần thỏa đáng.

Trước khi đến gia tộc Gambino. Lý Dật một lòng tưởng rằng sẽ gặp mặt AndreW Luofo, tuy nhiên hắn không có trông thấy thân ảnh của AndreW mà lại gặp được Mộ Dung Tuyết. hơn nữa còn bởi vì nàng mà đắc tội Johnson. Seaman vì muốn ông chủ vui vẻ, nên âm thầm uy hiếp Lý Dật, những thực không ngờ cuối cùng AndreW lại ra mặt, một cú điện thoại hoàn toàn giải quyết vấn đề, còn hắn thì được mang tiếng là cáo mượn oai hùm?

Lúc buổi tiệc kết thúc thì cũng đã hơn mười một giờ tối.

Lý Dật không rỜi đi cùng Ðường Hải, mà tìm Đường Hải nói chuyện kêu hắn trở về một mình. Đối với yêu cầu của Lý Dật, Đường Hải tự nhiên sẽ không nói nữa chữ “Không”,

thậm chí trong mắt hắn Xem ra, thời gian sau này Lý Dật mà còn đi chào hỏi hắn thì quả thực là muốn giết hắn rồi. Lúc Đường Hải rời đi, sắc mặt phi thường khó coi, tựa như hắn đã nhận được tin tức do Lão Quý thông tri, chuyện tình vu oan không có thành công.

Điều này khiến cho trong lòng hắn càng thêm lo lắng. Bởi theo thân phận hiện tại của Lý Dật, nếu như hắn trở mặt cùng với mình cũng chưa chắc đã rơi vào thế hạ phong, thậm chí phần thắng còn cao hƠn một chút. Lợi thế duy nhất của Đường Hải là đại bộ phận những thành viên trong Hoa Nhân Bang đều trung tâm với hắn, mà Lý Dật mặc dù có hậu phương vững chắc nhưng uy vọng trong bang hội vẫn còn kém hắn nhiều. Thế nhưng hắn cũng biết thứ mà Lý Dật tối muốn có được cũng chính là uy vọng, chỉ cần đủ uy vọng là sẽ danh chính ngôn thuận lật đổ địa vị của hắn.

Lợi thế này nhiều ít cũng làm cho Đường Hải sống dễ chịu hơn, nhưng hắn phi thường rõ ràng, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp thủ tiêu Lý Dật. Trước kia hắn không nghĩ nuôi hổ sẽ gặp nạn, nhưng mà hiện giờ đầu hổ đã hoàn toàn to lớn, có được răng nanh sắc bén. nuôi không cẩn thận, nó sẽ Xé nát chính mình. Tuy nhiên hắn không hiểu, Lý Dật cùng hắn không phải là long hổ đầu, mà là rắn nuốt voi

Trong lúc Lý Dật cùng Seaman đi ra ngoài bãi đậu Xe, thì lại gặp phải Johnson. Johnson ngồi trên một chiếc Rolls-Royce phong cách màu bạc, sau khi chứng kiến Lý Dật bước tới liền mở cửa Xe. Đi Xuống, đứng nguyên tại chỗ thần tình mỉm cười nhìn Lý Dật, cái thói quen tập quán mỉm cười che giấu nội tâm của hắn thực cao siêu, không một ai biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.

Chứng kiến Johnson, vẻ mặt Seaman nhiều ít có chút không được tự nhiên, nguyên bản đầu hắn muốn thông qua bức bách Lý Dật để chiếm hảo cảm của Johnson, cuối cùng nữa đường gặp phải Andrew Loufu Xông ra chém giết, làm cho hắn không thể không thay đổi phương châm Hiện tại chạm mặt Johnson. trong lòng hắn cũng có chút hổ thẹn, nhưng hơn nữa còn lo lắng Johnson sẽ tức giận, bởi hắn hiểu được với năng lực của Johnson không có khả năng không biết ám muội trong chuyện này.

Bất quá Seaman tựa như đã lo lắng thái quá Johnson cũng không có phô trương mặt lạnh, mà mỉm cười nhìn hắn nói: “Chú Seaman, chắc rằng ngài con nhiều khách hàng cần phải đưa tiễn, mau đi chào hỏi bọn họ thôi, không cần phải Xen vào chuyện giữa chúng ta. Tôi muốn nói chuyện riêng tư cùng Lý tiên sinh một chút.”

Nhìn nụ cười nhã nhặn trên gương mặt của Johnson. Lý Dật không thể không bội phục hắn có hàm lượng tu dưỡng thật tốt, ít nhất ở bên ngoài là như vậy. Nếu như Johnson đem phần tu dưỡng này dùng trên ứng biến mưu kế, tuyệt đối sẽ trở thành một đối thủ đáng sợ.

“Hiểu rồi, thiếu gia.” Seaman gật đầu rời đi, trong con ngươi lóe ra quang mang kích động, Johnson không có trách tội mình, đây là chuyện tình nằm ngoài dự liệu của hắn.

Seaman rời đi, Johnson vẫn chưa mở miệng luôn, mà chăm chú đánh giá Lý Dật. Còn hiện tại. Mộ Dung Tuyết cũng mở cửa kính chiếc Xe thể thao Lamborgini ra, hơi có phần lo âu nhìn nhìn Lý Dật.

Lý Dật đưa cho Mộ Dung Tuyết một cái ánh mắt an tâm đừng nên nóng nẩy, sau đó mỉm cười nhìn Johnson nói: “Johnson tiên sinh, không biết anh có chuyện riêng tư gì muốn nói cùng tôi"

“Nếu không để ý, vào trong ô tô của tôi nói chuyện đi, trong ô tô có rượu cùng cafe ngon.” Johnson ảm đạm cười. vươn tay ra hiệu mời Lý Dật.

“Từng có thợ săn nói rằng, đối với bạn bè, ta sẽ mang ra rượu ngon thượng hạng nhất. Con đối với địch nhân, ta sẽ giương cao súng săn.” Lý Dật cảm thán nói: “Tôi nói, trong Xe Johnson tiên sinh hẳn là có súng săn phải không?”

Tuy nói như thế nhưng hắn lại không có một chút hoảng sợ. bước đến bên chiếc Rolls-Royce màu bạc. Ở những năm 2050 chiếc Rolls-Royce màu bạc này đã biến thành giá trên trời. Kiếp trước mặc dù Lý Dật phong quang vô hạn, tuy nhiên hắn không có cơ hội thưởng thức loại đồ cổ này, hiện giờ tự nhiên sẽ không chịu buông tha.

Chứng kiến vẻ mặt của Lý Dật....không chút nào hoảng sợ, Johnson hơi ngẩn ngơ một chút, theo sau mới cười qua đi, theo chân Lý Dật bước vào trong ô tô.

Bảo tiêu của Johnson là một người da trắng thấp bé. Nói đến chuyện này thì người da đen cùng người da trắng đều cao lớn hƠn người da vàng, thứ nữa lực lượng cũng cường hãn hƠn nhiều. Bỗng nhiên chứng kiến được bảo tiêu của Johnson, Lý Dật khẽ híp mắt lại. Mặc dù gã bảo tiêu này dáng người hơi nhỏ con, nhưng gã lại đem đến cho Lý Dật một loại cảm giác nguy hiểm

Từ sau khi khôi phục được bảy thành thực lực, đã rất ít người có thể làm cho Lý Dật nẩy sinh tâm e ngại. Lão Miêu bên cạnh Tiêu Thanh Sơn chính là người thứ nhất, con Lão Quỷ của Đường Hải thì ngay cả tư cách cũng đều chưa có.

Gã bảo tiêu người da trắng kia sau khi mở cửa Xe, vốn nhìn thoáng qua Johnson nhận chỉ thị, rồi không nói hai lời, nhanh chóng ra khỏi Xe.

Lý Dật nhẹ nhàng bước vào trong ô tô, ngồi trên chiếc ghế bọc da sang trọng, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ mục đích của Johnson muốn nói đến chuyện gì. Johnson theo sau mà bước vào trong ô tô còn gã bảo tiêu của hắn chậm rãi đóng cửa Xe, tiếp theo như bóng u linh biến mất trong đêm đen

Sau khi Johnson vào trong khoang Xe, ban đầu mở tủ lạnh cầm chai rượu vang ra, đúng tư thế tao nhã rót hai ly, đem một đưa sang cho Lý Dật. Lý Dật cũng không khách khí mà tiếp nhận ly rượu.

Johnson mỉm cười, đồng thời hướng Lý Dật làm ra một cái động tác chạm ly. Lý Dật cũng tỏ vẻ một chút, sau đó nhẹ nhàng thưởng thức rượu vang. So sánh cùng Lý Dật mà nói, động tác Johnson uống rượu càng thêm chuyên nghiệp và tao nhã. giữa lúc rượu vang tiến qua cổ họng chui vào trong bụng, Johnson nhịn không được nhắm chặt mắt lại. trên khuôn mặt anh tuấn lộ ra loại biểu tình hưởng thụ.

“Johnson tiên sinh, chẳng biết anh muốn cùng tôi nói chuyện gì vậy?” Lý Dật tay phải nhẹ nhàng nâng ly thủy tinh, khẽ đung đưa, chất lỏng trong ly tạo thành một cái lốc Xoáy. nhưng rượu lại không sánh ra bên ngoài nữa giọt.

Chứng kiến Lý Dật hỏi ám muội, Johnson hiểu ý cười, sau đÓ nói: “Anh cùng chị tôi quan hệ như thế nào?"

“Tôi có thể lựa chọn không trả lời được chăng?” Lý Dật khẽ cười nói, biểu tình cũng không hề tỏ vẻ kinh ngạc. Hiển nhiên, hắn sớm đoán trước được Johnson vì Andrew Loufu nên mới muốn nói chuyện riêng cùng mình.

Johnson tựa hồ thực không ngờ Lý Dật sẽ nói như vậy, ánh mắt hơi nheo lại một chút, theo sau đó tươi cười không sao cả nói: “Đương nhiên. anh có quyền không trả lời. Bất quá từ nhỏ tôi rất hiểu con người của chị tôi. Nàng là một nữ nhân phi thường hoàn mỹ, ân, đối với những lão già kia mà nói, thì đúng vậy?”

Hiển nhiên, ngụ ý của Johnson là Andrew Loufu ở trong lòng Johnson có thể không được tính là một nữ nhân hoàn mỹ.

Đối với một công tử phong lưu bay bưỚm mà nói, một nữ nhân không có tư vị thục nữ, ở trong lòng nhóm người này cho dù cỡ nào cũng không được Xứng danh hai chữ hoàn mỹ! Thậm chí những người khác đều biết, Johnson từ nhỏ đến lớn một mực chưa từng coi Andrew Loufu trở thành nữ nhân

Lý Dật không biết tại sao Johnson lại cảm thán như vậy, nên bảo trì trầm mặc, hắn hiểu được, dưới tình huống không rõ ràng mục đích của đối phương, tốt nhất là ít mở miệng nói chuyện, càng nói nhiều càng dễ bại lộ nhược điểm của mình. Đương nhiên nếu như nắm bắt được tử huyệt của đối phương, chính mình cũng có thể dồn đối phương vào tử lộ

“Ừm, có thể nghe tôi nói như vậy, anh có chút mất hứng. Bất quá tôi cũng nói thật lòng, ở trong mắt những lão già kia cùng nam nhân khác, chị của tôi đúng là thiên tài kinh doanh và còn là một nữ nhân tràn ngập sức quyến rũ. Nhưng ở trong mắt tôi, khụ khụ...” Johnson nói đến đây thì ngừng lại một chút, sau đó ngoái cổ sang nhìn Lý Dật, nhỏ giong nói: “Lý tiên sinh, chị của tôi, có phải đã nảy sinh tình cảm đối với anh hay không?”

Giờ khắc này, Johnson không hề giống một vị quý tộc thanh nhã như lúc trước, mà ngược lại, biến thành một cậu bé nghịch ngợm, vì muốn rình coi chuyện riêng tư của chị mình mà trở nên lém lỉnh.

Noi thực, Lý Dật cũng không ngờ, Johnson sẽ bởi vì Andrew Loufu mà biến thành cái dạng này. Thế nhưng hắn không biết là, từ nhỏ đến lớn Johnson không sợ trời không sợ đất, chỉ kiêng kị riêng Andrew mà thôi. Đương nhiên, nếu muốn hắn quản lí sự tình trong gia tộc thì Xin miễn đi. Dùng quan niệm của Johnson mà nói: “Thượng đế đã cho ta điều kiện vĩ đại như vậy, ta không đi làm yên lòng tâm linh của những mỹ nữ yếu đuối, mà lại đem thời gian lãng phí ở trên chuyện tình sinh ý gia tộc, đó chẳng phải là đã cô phụ hi vọng của Thượng Đế hay sao? Chẳng phải là đã tiết độc thần linh sao?”

SỞ dĩ Johnson tò mò bởi vì từ nhỏ người chị của mình đối với nam nhân đều không có hứng thú, luôn luôn thờ ơ lạnh nhạt, khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng như băng tảng, thậm chí Johnson còn nghĩ. liệu bà chị của mình có phải đã mắc chứng bệnh lãnh đạm hay không nữa?

Đối với tâm tư của Andrew Loufu, Lý Dật cũng không hiểu rõ ràng lắm, nên trầm ngâm qua đi, Lý Dật vẫn lựa chọn giả ngu: “Thật Xin lỗi, Johnson tiên sinh, tôi không hiểu anh đang nói đến chuyện gì.”

“Oh, Lý tiện sinh, anh không cần phải lo lắng, cũng đừng hiểu lầm tôi. Tôi không có ý gi khác, chỉ là đối với chuyện này phi thường tò mò mà thôi. Coi như chị của tôi thích anh, tôi cũng sẽ không đi kể cho Mộ Dung Tuyết đâu! Tuy rằng tôi thích chinh phục mỹ nữ, nhưng tôi thường chinh phục quang minh chính đại, không ưa dùng thủ đoạn cặn bả." Johnson nói mang đậm chất phong độ nam nhân.

Vừa nghe Johnson nói như vậy, Lý Dật trầm ngầm một hồi, tiếp theo vẫn lắc lắc đầu.

“Chị tôi không thích anh?" Johnson lập tức truy hỏi: “Hay là anh không biết?”

Nguyên bản Lý Dật không rõ ràng, nhưng khi nhìn biểu tình khẩn trương của Johnson, thì dứt khoát nói dối: “Chị của anh không có khả năng thích tôi được.”

Câu nói của Lý Dật làm cho Johnson hơi sững sờ, theo sau đó vẻ mặt kì quái tự nhũ: “Vậy thì thực lạ thường! Từ thuở nhỏ chị của tôi chưa từng nổi giận đối với tôi. Nhưng...mẹ kiếp...Thế nhưng lúc nãy nàng cư nhiên vì anh mà phát hỏa!"

Nói đến chuyện này, biểu tình của Johnson có chút ủy khuất. Theo lý nào mà nói thì dường như Johnson vẫn còn mang tính trẻ con, đương nhiên, chỉ thời gian khi đối mặt cùng với Andrew Loufu thì mới biểu hiện ra ngoài.

Trong lúc Johnson lầm bầm tự nhũ, Lý Dật một mực bảo trì trầm mặc, bất quá thông qua buổi nói chuyện này. Ấn tượng của Johnson ở trong lòng Lý Dật cũng chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều. Hiển nhiên, cùng bản chất công tử phong lưu thường ngày có khác nhau

" Mẹ kiếp, ban đầu tôi con tưởng rằng anh có bản lĩnh cua gái gì đắc thủ, tán tỉnh được Tuyết rồi lại tán thêm cả chị tôi. Còn đang muốn theo anh học tập, cuối cùng không ngờ lại thành như thế này.” Khi Johnson nói đến chữ “Tuyết” thì diễn cảm hơi có chút mất tự nhiên, bất quá rất nhanh hắn lại làm ra bộ dạng nghi hoặc, nói: “Anh không chinh phục chị tôi, như vậy tại sao chị của tôi lại vì anh mà phát hỏa đây?"

“Chuyện này, anh phải đi hỏi chị của mình. Tôi không biết." Lý Dật muốn tăng cường sức thuyết phục nên bổ sung. nói: “Đương nhiên, tôi có âm thầm làm một phi vụ giao dịch cùng chị của anh. Cái này đề cập đến lợi ích của gia tộc Gambino các người, có lẽ bởi chuyện này mà Andrew mới thế đi!”

Trên thực tế, nữa câu sau Lý Dật cũng là nói ra nghi hoặc trong lòng.

Ở trong suy nghĩ của hắn, tuy rằng lần trước chính hắn đã thông báo cho Andrew Loufu biết kẻ nội gián nằm phục trong gia tộc Gambino. Nhưng một câu nói nội gián cũng không thể hoàn toàn điều tra rõ ràng kẻ đó muốn phản bội.

AndreW Loufu lúc trước trợ giúp hắn, có lẽ cũng vì nguyên nhân không công tặng cho hắn nhất cử tam tứ tịện...Chờ ngày sau tìm hắn thu lợi tức. Đương nhiên vấn đề này chỉ là một cái ý niệm nhất thời thoáng qua trong đầu, về phần tại sao Andrew Loufu lại giúp chính mình, hắn đến giờ phút này vẫn không thông suốt. Có thể trên thế giới này, chỉ có bản thân AndreW mới tỏ tường được nguyên nhân chân chính.

Biểu hiện của Lý Dật làm cho Johnson nhiều ít có chút thất vọng. hắn thở dài nói:“ Ðược rồi, Lý tiên sinh. không chậm trễ thời gian của anh nữa.”

Nói đến đây Johnson có vẻ không cam lòng, nói tiếp: “Lý tiên Sinh, tuy rằng ấn tượng của tôi đối với anh không sai. Bất quá tôi sẽ không buông bỏ theo đuôi Tuyết, bởi vì nàng chính là nữ nhân đầu tiên khiến cho tôi động tâm.”

“Tôi cũng vậy!” Lý Dật mỉm cười, sau đó nâng ly rượu lên. cụng ly cùng Johnson một cái.

Lúc này đây hai chiếc ly đụng vào nhau. trong ô tô vang lên một tiếng động thanh thúy, theo sau Lý Dật một hơi đem rượu vang tưới vào trong bụng. mà Johnson vẫn như cũ nhẹ nhàng nhấp từng ngụm nhỏ. Ðối với một quý tộc luôn luôn yêu cầu tác phong bên ngoài mà nói, chắc chắn Johnson sẽ không uống rượu như vậy, coi như tâm tình bất hảo cũng sẽ không.

Lý Dật không muốn cùng Johnson lãng phí thời gian, mà trực tiếp Uống Xong rượu, ra khỏi Xe.

Trong khi Lý Dật bước Xuống Xe, ở một nơi bí mật gần đó gã bảo tiêu người đa trắng giống như quỷ mị xuất hiện ở trước cửa ô tô. Chứng kiến Lý Dật bước ra, hắn mở cửa Xe chen vào bên trong, một loạt hành động phi thường lưu loát.

Lý Dật không có đem lực chú ý đặt ở trên người gã bảo tiêu này. Tuy rằng gã mang đến cho hắn chân khí nguy hiểm, nhưng Lý Dật vẫn tin tưởng chỉ trong vòng năm chiêu sẽ tiễn đối phương đi chào Satan, mấu chốt chính là hắn không cho rằng mình sẽ phát sinh Xung đột cùng với gã bảo tiêu này.

“Johnson muốn nói chuyện gì cùng anh vậy?” Chứng kiến Lý Dật ngồi vào trong Xe, Mộ Dung Tuyết biểu tình tò mò hỏi. Phần lớn nữ nhân đều mang tâm lý bát quái, Mộ Dung Tuyết mặc dù là đại minh tinh nổi tiếng nhất toàn cầu cũng không có ngoại lệ.

Lý Dật tự nhiên sẽ không đem chuyện tình của Andrew Loufu nói cho Mộ Dung Tuyết, bởi thế tùy tiện viện cớ: “Không có gì, chỉ hàn huyên đôi câu mà thôi.”

Thấy Lý Dật không muốn nói, Mộ Dung Tuyết tuy trong lòng vẫn còn tò mò như cũ, nhưng nàng không dám gặng hỏi, mà khởi động ô tô, đồng thời yêu mị trừng mắt liếc hắn một cái, Từ khi nào anh đã học được cách nói dối thế?"

Nhìn bộ dạng tức giận của Mộ Dung Tuyết, làm cho Lý Dật không khỏi buồn cười nhịn không được khẽ cười mỉm. . .

Mộ Dung Tuyết hừ lạnh một tiếng, sau đó vươn tay ra cấu ở trên người Lý Dật, tiếp theo giống như chim khổng tước kiêu ngạo bình thường, hất chiếc cằm nhỏ nhắn lên cao.

Nhìn biểu tình của Mộ Dung Tuyết, trong lòng của Lý Dật bỗng nhiên trở nên cực kì thoải mái, tựa hồ mỗi áp lực thường ngày nháy mắt bay tuốt lên chín tầng mây. Hắn không khỏi cảm tạ ông trời. tại thời điểm này đã đem Mộ Dung Tuyết đến bên cạnh mình. Ðối với Lý Dật lúc này mà nói gặp được Mộ Dung Tuyết cũng như được uống nước cam lộ.

Mộ Dung Tuyết tạm trú ở trong một tòa khách sạn năm sao, đương nhiên nàng cũng không ngụ ở phòng tổng thống Xa Xỉ, mà chỉ thuê một gian phòng bình thường. Lần này Mộ Dung Tuyết đến Los Angeles mở buổi lưu diễn ca nhạc. Lăng Vĩnh Bình không có tự mình dọn đường, ngoại trừ một số danh ca cùng đi với Mộ Dung Tuyết ra, thì Lý Dật còn có người quen, đó chính là “Ẻo Lả”.

Ẻo Lả tựa như không sữa được tính tình nữ nhân trên người, hắn mặc một bộ âu phục đỏ tươi. gương mặt trắng nõn như nước. tóc tai phi thường chỉnh tề. Trong chớp mắt trông thấy Lý Dật, Ẻo Lả đứng sững nguyên tại chỗ há miệng hình chủ O. một bộ biểu tình không thế tin nổi! Hiển nhiên Ẻo Lả nằm mơ cũng không ngờ được Lý Dật sẽ Xuất hiện ở nơi này.

Mộ Dung Tuyết đoạn thời gian trước vẫn ngày nhớ đêm mong Lý Dật, hiện giờ thực vất vả mới gặp được hắn. như thế nào con để cho Ẻo Lả lãng phí thời gian đêm Xuân của mình cùng với Lý Dật được chứ?

“A Khải, tôi muốn cũng Lý Dật nói chuyện riêng, anh quay về phòng của mình, đừng quấy rầy chúng tôi.” Mộ Dung Tuyết nói Xong, không đợi cho Ẻo Lả kịp phục hồi tinh thần, kéo tay Lý Dật bước vào trong phòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.