Hoả Vân Trận này thoạt nhìn thì có ba người chủ trì, còn cho phép năm người đến phá trận, nói như vậy trận chủ cực kỳ tự tin. Theo lý thuyết, Già Lâu La cùng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương chỉ có hai người, đến phá trận này chính là lấy quả địch chúng (lấy ít địch nhiều), nhưng hai người sở dĩ chọn Hoả Vân Trận cũng là có nguyên nhân khác.
Già Lâu La chính là được sinh ra từ trong hoả diễm, cũng không biết cùng khổng tước chi mẫu phượng hoàng có uyên nguyên gì (có quan hệ sâu xa gì), mặc dù trên người không có hoả nguyên lực, lại luyện theo lối tắt khác, lấy việc thực xà(ăn rắn) luyện được độc thuật, nhưng trời sinh không sợ hoả diễm chi lực, còn có một đôi cánh sắc màu đỏ thắm có khả năng ngự hoả. Mà Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương thân đủ huyền thuỷ chi công, vừa vặn có thể khắc chế hoả diễm chi lực. Mới vừa rồi Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương định chọn Phong Diễm Trận cũng là vì nhìn trúng chữ “Diễm” kia, tự thị đó là sở trường của mình. Nhưng Già Lâu La cực kỳ cẩn thận, lại đã ở Tây Kỳ nhiều năm, biết được việc thập thiên quân cùng Xiển Giáo thập nhị kim tiên đã từng sống mái với nhau, cũng từng có tử vong, kiêng kị Phong Hống Trận lợi hại của Đổng Toàn cho nên cũng không có tiến vào Phong Diễm Trận.
Theo cái tên “Hoả Vân Trận” mà xem ra, phỏng chừng trận này lấy hoả diễm làm chủ, không thể so với nhị trận kết hợp Phong Diễm Trận, cho nên hai người này mới lựa chọn trận này.
Già Lâu La cùng Ngũ Bộ TỊnh Cư Thiên Vương bước vào trong trận, chỉ cảm thấy trước mắt sáng rực, hồng quang đập vào mặt, một cỗ sóng nhiệt hướng tới thân thể hai người mà bao vây lấy, hiện ra phía trước chính là một thế giới lửa.
Không gian trong trận cực kỳ rộng lớn, toàn bộ được “trang hoàng” theo phong cách giống như động dung nham cùng núi lửa, thậm chí còn có dung nham trên mặt đất loé sáng, mãnh liệt lưu động, sôi trào, cũng không biết là thật có vật ấy, hay chỉ là ảo giác. Đường đi dưới mặt đất rắc rối phức tạp, giống như là một mê cung, thỉnh thoảng lại có dung nham trám đến. Hơn nữa bề mặt cũng không rộng, chỉ sợ ràng sẽ rơi xuống dòng dung nham.
Quả nhiên như Già Lâu La cùng Ngũ Bộ TỊnh Cư Thiên Vương dự đoán, đây là một đại trận lấy hoả diễm chi thuật làm chủ. Hai người tín tâm tăng lên rất nhiều, lập tức sử dụng thuật ngự không, phiêu phù bay đến.
Đường đi từ bốn phía tụ hội về phía trung tâm có một khoảng không thật lớn có ba người đang ngão nghễ đứng đó. Người ở giữa mang ngư vĩ quan, mặt đỏ rực, dưới cằm có bộ râu đỏ, tóc hồng, có ba mắt, tướng mạo có vẻ hung ác. Bên cạnh là một nam một nữ. Nam tử mặt vàng râu quai nón, thân xuyên phục, tay cầm một cây tiểu kỳ hình tam giác. Nữ thì dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, thân mặc trường bào, đầu đội kim quan chói mắt, lưng đeo cổ kiếm, giữa trán có một ấn ký hình hoả diễm mầu hồng, toả ra sát khí lẫm liệt.
Già Lâu La từ xa đã kêu lên:
- Ba vị đạo hữu xưng hô như thế nào? Ta hôm này đã đến chỗ này, tất không thiếu được phải phân tài cao thấp một phen!
Hồng bào đạo nhân đứng ở giữa nói:
- Ta là Hoả Long Đảo Diễm Trung Tiên – La Tuyên. Hai vị đạo hữu phía sau ta đây là Cửu Long Đảo luyện khí sỹ Lưu Hoàn, còn vị kia là Bích Du Cung Đa Bảo đạo huynh môn hạ - Hoả Linh Thánh Mẫu. Hai người các ngươi không biết tự lượng sức mình, dám can đảm xông vào Hoả Vân Trận của ta, thực là tự tìm tử lộ!
La Tuyên cùng Lưu Hoàn đích thị cũng chỉ là hạng vô danh. Còn Hoả Linh Thánh Mẫu kia, tuy có sư phụ là đại đệ tử của Triệt Giáo thánh nhân, nhưng bản thân cô ta cũng bất quá chỉ là Triệt Giáo đệ tam đại đệ tử mà thôi, ngày thường cũng không có sự tích vượt trội hơn người gì.
Già Lâu La cùng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương nhìn ra trong ba người thì thực lực cao nhất chính là La Tuyên, cũng tương đương với Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương, Nhận định thấy thực lực đối phương bất quá cũng chỉ đến thế, chẳng qua là ỷ vào hoả diễm lực trong trận mà thôi. Nếu là thường nhân, đứng trong một hoả diễm đại trận như vậy, tất sẽ bị áp chế thập phần khó chịu. Nhưng hai người lại thân hoài các loại bí thuật, tất nhiên là không sợ.
Hai người nhìn nhau cười to nói:
- Chỉ là một hoả diễm thuật nho nhỏ, có gì đáng nói! Lần này Vạn Tiên Trận phong vân tế hội, chính là lúc so sánh cao thấp. Xem đến cuối cùng là ngươi chết, hay là ta sống!
La Tuyên thấy thấy đối phương khinh thị như thế, trong lòng giận dữ, trong tay liền xuất ra hai thanh Phi Yên Kiếm, hồng quang mãnh liệt, hướng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương lăng không đánh tới. Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương thấy Phi Yên Kiếm thanh thế kinh người, cũng không dám bất cẩn, trong tay lấy ra một thanh lục sắc trường kiếm rời tay nghênh đón. Trường kiếm kia toả ra quang mang nhàn nhạt, không hề sợ hoả diễm lực của Phi Yên Kiếm, trong nhất thời không phân cao thấp.
Hoả Linh Thánh Mẫu cước khẻ điểm trên đường nhỏ, mượn lực đằng không. “Thương” một tiếng, Thái A Kiếm liền thoát vỏ bay ra, hướng Già Lâu La đâm tới. Già Lâu La sớm đã có chuẩn bị, pháp đao trong tay nổi lên một phiến kim hà (mây vàng), không chút yếu thế hướng đến nghênh chiến. Nhất thời kim tinh tứ tiên (ánh sao loé lên khắp nơi), phát ra tiếng kim thiết trong trẻo.
Thái A Kiếm là thượng cổ thần kiếm, do bản thân Đa Bảo Đạo Nhân tự mình phối kiếm, thập phần tâm đắc, sau lại tặng kiếm này cho đồ nhi. Năm đó, Hoả Linh Thánh Mẫu từng lấy kiếm này chém rách lưng chân thân Khổng Tuyên cứu Đa Bảo ra, có thể thấy được sắc bén đến nhường nào. So sánh ra, pháp đao của Già Lâu La còn lâu mới bì kịp. Giao kích vài lần liền xuất hiện vài lỗ hổng rõ ràng, kim hà cũng ảm đạm đi không ít. Mà hoả kình cũng thông qua pháp đao phá khẩu nhanh chóng xâm thực vào trong thể nội Già Lâu La.
Già Lâu La có thể chất đặc dị, đối với hoả kình phảng phất như không việc gì. Chỉ là thấy pháp đao bị hao tổn mà cảm thấy đau lòng. Mà trên đài cao, Lưu Hoàn cũng không có cùng La Tuyên, Hoả Linh Thánh Mẫu phát động công kích mà lại bay đến một chỗ trên thạch thai (đài đá), trong tay cầm một cây tiểu kỳ lay động.
Trong Hoả Vân Trận hồng quang càng ngày càng thịnh, hình ảnh mà Nhiên Đăng đạo nhân tạo ra bởi vì sức nóng đáng sợ mà bắt đầu xuất hiện ảo giác vặn vẹo. Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương cảm giác được sức nóng đang ập thẳng đến, ngay cả tiên thể cũng không khỏi chảy ra mồ hôi lạnh, đối với loại độ ấm này có chút bất ngờ, lập tức nhanh chóng vận xuất huyền thuỷ chi công trấn áp.
Do Lưu Hoàn làm như vậy, Phi Yên Kiếm uy lực được tăng cường không ít, còn lục sắc kiếm tiên kia lại bị khắc chế, dần dần không địch lại, quang mang lập loè diệu động dần dần bị áp chế xuống.
Già Lâu La nhận ra Lưu Hoàn làm như vậy chính là đang thao túng toàn bộ cường độ trận pháp. Lúc này bèn chém ra một đao, bức lui Hoả Linh Thánh Mẫu, thân hình triển hiện, ngay tại không trung hoá thành bổn tướng Già Lâu La kim thân, hướng tới Lưu Hoàn bay tới. Kim thân này mỏ nhọn như chim ưng, diện mạo phẫn nộ, đầu đội bảo quan có đỉnh nhọn, trên mình mặc thiên y dát đầy châu ngọc, toàn thân một màu kim sắc, giương hai cánh màu đỏ thắm bay lên.
Hoả diễm ấn ký ở my tâm Hoả Linh Thánh Mẫu phát ra hào quang, không đợi Già Lâu La tiếp cận Lưu Hoàn, song tụ phi vũ (hai tay áo múa như bay), từ mặt đất nhất thời phun ra mấy trăm cỗ dung nham hướng lên trên, uốn lượn phóng lên trên giống như một con hoả long, hướng đến vây lấy Già Lâu La.
Già Lâu La liền vận ra ngự hoả thần thông, ở trong dung nham mà không hề sợ hãi, hai cánh màu đỏ thắm đột nhiên vươn dài ra, hướng tới hoả long vỗ liên tục. Sức gió cực mạnh thổi hoả long bay tứ tán. Cho dù có bị dính dung nham lên kim thân cũng vẫn bình yên vô sự.
Lưu Hoàn thấy Già Lâu La lại có thần thông bực này, liền thầm cảnh giác, mặc niệm chú ngữ, tiểu kỳ tam giác trong tay bỗng nhiên bùng cháy, hoá thành phiến phiến bụi hồng bay khắp nơi. Tiểu kỳ vừa bị đốt, toàn bộ Hoả Vân Trận dung nham đều điên cuồng sôi trào lên, sức nóng lại càng tăng lên đến một mức độ khủng bố. Nếu không phải Già Lâu La cùng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương có công pháp thần thông đặc thù, mà chỉ là tiên nhân bình thường, chỉ sợ sớm đã không chịu nổi sức nóng mà hoá thành tro bụi.
Hai con ngươi của Hoả Linh Thánh Mẫu phiếm xuất ra hồng quang nhàn nhạt, đem Thái A Kiếm hướng lên không trung ném đi. Thanh tiên kiếm kia tức thì hoá thành hàng nghìn hàng vạn đạo hồng quang, bám vào bên trên dung nham khiến cho lực lượng của dung nham đột nhiên tăng mạnh.
Già Lâu La có thể chất đặc thù, vốn đối với dung nham vẫn không để ý. Không ngờ dung nham nguyên bản vốn không thể làm hắn bị thương đột nhiên phát ra nhiệt lực khủng bố khiến người ta kinh hãi, hướng Già Lâu La nhanh chóng phóng đến, xâm nhập thẳng vào trong pháp thân. Già Lâu La không tưởng tượng nổi nham thạch nóng chảy này lại có thể sắc bén như lưỡi dao xuyên thấu phòng ngự của pháp thân, chỉ cảm thấy đau nhức vô cùng. Còn chưa kịp có phản ứng tiếp theo, chỉ thấy bộ phận bị xuyên thấu bỗng nhiên phát ra âm thanh bạo liệt. Lực lượng bạo tạc (nổ mạnh) này thập phần lợi hại, toàn bộ kim thân chống đỡ không được, chỗ vỡ lan ra bốn phía xung quanh phóng xuất hồng quang. Cuối cùng Già Lâu La còn có vài phần thần thông, kịp thời đem thu hồi lại pháp thân, cho dù nửa người bị bạo liệt vỡ nứt ra, bản thể dùng hết tàn lực, hướng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương bay tới, miệng hét lớn:
- Thiên Vương giúp ta!
Từ trong cơ thể Già Lâu La phụt ra nhiều điểm hồng quang rồi lại hợp nhất lại một chỗ, phục hồi lại thành hình dáng Thái A Kiếm như cũ, quay trở lại tay Hoả Linh Thánh Mẫu. Một chiêu này ngày thường không thể dùng đến, chỉ có phối hợp với loại thế trận đặc thù này mới có thể thi triển.
Già Lâu La một bên kim thân bị hỏng mất, thụ thương không nhẹ. Nếu không phải hắn quyết định thật nhanh làm chuyện tráng sĩ chặt tay, e rằng ngay cả tính mạng cũng khó giữ. Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương ở bên này cũng thập phần căng thẳng, có cảm giác toàn bộ tiên thể huyền thể chi lực dường như ngày càng khô kiệt, không khỏi thầm cảm thấy kinh hãi: trong Tây Phương Giáo, kẻ có hoả diễm chi lực cường đại nhất chính là A Tu La trong bát bộ chúng thần, Hồng Liên hoả diễm kia uy lực còn muốn hơn xa tam vị chân hoả của tu chân đạo sĩ. Nhưng cho dù là A Tu La cũng vô pháp áp chế được huyền thuỷ chi thể của hắn. Lúc này, sức nóng trong Hoả Vân Trận còn muốn hơn xa hồng liên hoả diễm của A Tu La, không khỏi phải kinh hô một tiếng:
- Ngũ muội chân hoả!
Hết thảy tiên gia đều có tam muội chân hoả (ngay cả Khương Tử Nha cũng có), mặc dù uy lực khác nhau, có cường có nhược, nhưng vô luận có cố gắng thế nào cũng khó có thể đột phá khỏi phạm trù tam muội chân hoả. Ngũ muội chân hoả cùng tam muội chân hoả khác biệt rất lớn, cũng giống như sự khác biệt giữa kim tiên với huyền tiên thông thường, chính là một sự thay đổi về chất có tính nhảy vọt.
Nhưng mà Ngũ muội chân hoả cũng không thể so với tam muội chân hoả, chỉ có thể chất thiên phú cực lỳ đặc thù hoặc là lấy thiên tài địa bảo nào đó, dùng đại thần thông luyện chế thành pháp bảo mới có thể thi triển. Tỷ như Lục Áp là thái cổ Ly Hoả chi tinh cho nên có thể phát ra ngũ muội chân hoả chi lực. Pháp bảo Ngũ Hoả Thất Cầm Phiến của Thanh Hư Đạo Đức chân nhân, pháp bảo Ngũ Hoả Thất Linh Phiến của Nam Cực Tiên Ông cũng là như thế
Tuy nói thuỷ hoả tương khắc, những nếu hoả diễm vượt quá một trình độ nhất định sẽ khắc chế ngược lại thuỷ.
La Tuyên ha hả cười to, cũng không có trả lời, khống chế hai thanh Phi Yên Kiếm, muốn đem lục sắc kiếm tiên gần như đã khô héo kia chém làm vài đoạn. Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương trong lòng biết được hôm nay đã quá mức tự tin, vô ý đá phải thiết bản, lúc này vỗ lên đỉnh đầu, lúc này hiện ra một toà kim thân cùng với bản thể kết hợp làm một. Kim thân này nửa bên này là gương mặt già nua, nửa kia lại có vẻ mặt của thanh niên, thập phần quỷ dị. Kim thân này cũng có sáu cánh tay, đều đang cầm pháp khí, quanh thân có lục quang vờn quanh.
Trong tay pháp thân kia bay ra một đoá hắc sắc liên hoa (hoa sen màu đen), liên hoa chậm rãi xoay tròn, hướng về bốn phía phun ra rất nhiều hắc thuỷ, bị hắc thuỷ dính vào đến cả mặt đất cũng bị ăn mòn, ngay cả dung nham kia nhất thời cũng bị hắc thuỷ cản lại.
La Tuyên thấy thế, cười lạnh một tiếng, cầm Vạn Nha Hồ đem ra:
- Vậy đó chính là Huyền Thuỷ Hắc Liên, có thể nào địch nổi Ngũ Muội Chân Hoả?
Quả nhiên, mới chỉ trong chốc lát, hắc thuỷ nhanh chóng bị bốc hơi lên, diện tích càng ngày càng nhỏ, đoá hắc liên cũng héo rũ ra.
Lúc này Già Lâu La cũng vừa may trốn đến, hé miệng phun ra một viên châu tử toả lục khí liễu nhiễu (khói xanh bay lượn xung quanh), nhằm ngay về phía La Tuyên. Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương cũng phối hợp ăn ý cầm pháp khí đuổi theo Hoả Linh Thánh Mẫu. Hai người sớm đã ăn ý từ trước, lần này thí trận chẳng qua là thăm dò thực hư, vẫn là đào mệnh(bỏ chạy giữ mạng) quan trọng hơn. Mới vừa rồi Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương thi triển pháp thân cũng chỉ nhằm trì hoãn uy lực của Ngũ Muội Chân Hoả để tìm thời cơ đào tẩu.
Viên lục châu bay về phía La Tuyên kia chính là pháp bảo cường đại nhất của Già Lâu La – Như Ý Độc Châu. Nhưng nguyên bản Như Ý Độc Châu ngày đó từng bị độc nhân Cao Hữu Kiền thôn phệ, viên này chính là Già Lâu La sau khi trở về thế giới cực lạc chữa thương xong vội vàng luyện chế ra, độc tính cũng không kém dù rằng không bì được với viên lúc trước.
La Tuyên thấy hạt châu kia lục khí lượn lờ, biết có khác thường, liền đem Vạn Nha Hồ mở ra che, tức thì bay ra vô số hoả nha(cái răng), miệng phun hoả, thân nhiễu sương khói, hướng lục châu kia bay tới. Khi hoả nha tới gần lục châu, chịu ảnh hưởng của độc lực chi cố, có vẻ tinh thần uể oải đi không ít. Những hoả nha trúng độc lập tức bay vào nham thạch nóng chảy phía dưới, bên trong có hàm chứa Ngũ Muội Chân Hoả, lập tức độc tính biến mất, trở nên không còn sợ độc lực của Như Ý Độc Châu. Vô số hoả nha vây quanh Như Ý Độc Châu, làm cho tốc độ chậm lại. Như Ý Độc Châu kia không chịu được Ngũ Muội Chân Hoả chi lực, không bao lâu xong biến thành một làn khói xanh, biến mất không còn thấy đâu.
Cùng lúc đó, Hoả Linh Thánh Mẫu cũng tá (mượn) dung nham chi lực ngưng tụ lại thành cự thuẫn để ngăn chặn Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương thi triển pháp khí. Hoả Linh Thánh Mẫu thấy Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương ngăn trở mình đuổi giết (truy sát) Già Lâu La, trong lòng thập phần tức giận, bất chấp hắn là đối thủ của La Tuyên, lúc này liền niệm chú ngữ, kim quan trên đỉnh đầu liền toả ra hào quang chói mắt, tức thì phóng xuất ra kim quang dài mười lăm, mười sáu trượng, đem Hoả Linh Thánh Mẫu bao vây trong đó, như một đoàn kim tràng, hướng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương bay tới.
Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương chỉ cảm thấy kim quang chói mắt, ngay cả pháp nhãn cũng không thể nhìn thấy, căn bản là không rõ Hoả Linh Thánh Mẫu, trong lòng biết không ổn. Vì đề phòng vạn nhất, hắn nhanh chóng vận xuất một môn bí thuật, đang muốn rút lui, trước ngực cảm thấy có một trận sí nhiệt truyền đến, đã bị Thái A Kiếm xuyên qua.
Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương quát to một tiếng, rồi thân thể đột nhiên bạo liệt. Hoả Linh Thánh Mẫu bất ngờ không kịp đề phòng, cả người lẫn kiếm bị chấn lui ra xa tới mấy trượng. Bạo liệt qua đi, Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương lại có thể bình yên vô sự, cũng không dám luyến chiến (ham chiến), nhanh chóng thoát ly khỏi phạm vi kim quang, xoay người bỏ chạy.
Như Ý Độc Châu của Già Lâu La bị Vạn Nha Hồ phá, cũng không dám dừng lại, cùng Ngũ Bộ TỊnh Cư Thiên Vương hướng lên không trung đào tẩu. Lưu Hoàn hai tay chỉ nhanh ra, dung nham nóng chảy trên mặt đất liền bay lên, như một dòng nước, hướng lên không trung, che khuất bầu trời.
Già Lâu La cùng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương bất đắc dĩ phải hướng tới lối đi vào bay tới. Nhưng lúc này, nham tương “thuỷ liêm” nóng chảy đã theo những con đường nhỏ dưới mặt đất lan toả ra khắp bốn phía, đem không gian hoàn toàn chia cắt, trở thành một địa hoả mê cung danh phù kỳ thực. La Tuyên thấy hai người muốn chạy trốn, nhanh tay nhanh mắt, vận xuất ra pháp bảo Vạn Lý Khởi Vân Yên.
Vạn Lý Khởi Vân Yên này chính là một cây thần cung, La Tuyên cũng không cài tên, đem cung căng ra thành hình trăng tròn, chỉ nghe thấy tiếng dây cung bật lên một cái, hai mũi Ngũ Muội Chân Hoả hoả tiễn đột nhiên xuất hiện ở chính giữa hai người. Hai người Hoả Linh Thánh Mẫu cùng Lưu Hoàn nhìn thấy cũng lớn tiếng quát theo.
Nhất tiễn đã bắn xuyên qua tim Già Lâu La, mà tiễn còn lại cũg bắn trúng sau lưng Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương. Tiễn kia sau khi xuyên qua hai người liền thiêu đốt lên, Già Lâu La chịu không được lực lượng của Ngũ Muội Chân Hoả, đau đến mức rớt xuống, lăn lộn trên mặt đất.
Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương trong cơ thể có huyền thuỷ chi lực mà khi chịu sự dày vò của Ngũ Muội Chân Hoả mà cũng hết sức khổ sở, lập tức hướng về phía trong mê cung bỏ chạy. Hoả Linh Thánh Mẫu vượt lên phía trước, Thái A Kiếm trong tay vung lên, chém bay thủ cấp của Già Lâu La, còn toàn bộ thân thể lập tức bị Ngũ Muội Chân Hoả thiêu đốt thành tro bụi.
La Tuyên toàn thân hồng quang đại thịnh. Liên tục xông vào hoả diễm mê trận, chỉ nghe trong trận lại truyền đến ba tiếng bạo hưởng kỳ lạ trước khi Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương bị Hoả Linh Thánh Mẫu đâm trúng, lập tức không còn tiếng động.
Ba người cùng Hoả Vân Trận đã đạt đến cảnh giới tâm cùng trận hợp nhất, có thể cảm giác được từng động tĩnh nhỏ ở mọi chỗ trong trận. Mới vừa rồi Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương vội vàng thoát thân, kỳ thực đã bị La Tuyên thôi động sát chiêu trong mê trận đánh trúng. Nhưng hình như vị thiên vương này có bí thuật, liên tục hai ba lượt phải rơi vào cảnh tất tử (chết chắc), lại bị hắn dựa vào lực bạo tạc kỳ dị kia đào thoát, cuối cùng thoát được khỏi trận trốn đi.
Bởi vì trong Vạn Tiên Trận có pháp môn đặc thù, có thể gia tăng tốc độ phục hồi nguyên khí, cho nên ba người cũng không ngồi xuống điều tức.
- Đáng tiếc lại để một người chạy mất, môn nhân Tây Phương Giáo kia cũng có điểm môn đạo.
La Tuyên vung tay lên, nham thạch nóng chảy đều hạ xuống, Hoả Vân Trận liền phục hồi nguyên trạng. Lưu Hoàn đem đám tro bụi do tiểu kỳ hoá thành ngưng tụ lại một chỗ, từ tro bụi lại trở thành tiểu kỳ, quả nhiên thần diệu vô cùng
Hoả Linh Thánh Mẫu hừ lạnh nói:
- Nếu lần sau lại đến, nhất định sẽ khiến cho hắn hoàn toàn biến thành tro bụi
Không nghĩ tới, Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương lần này đào sinh cũng kinh hiểm vô cùng, cái mà hắn sử dụng chính là bảo mệnh bí thuật đã khổ tu ngàn năm: tịnh cư hoá thân thuật, có thể tại thời điểm nguy cơ đem hoá ra một phân thân, triệt tiêu sát thân chi ách (hoá giải hoạ sát thân), công hiệu có chút cùng loại với mộc nhân thế thân mà Thông Thiên Giáo Chủ đưa cho Trương Tử Tinh ngày đó. Thế thân mộc nhân có tính bị động phát động, không cần pháp quyết, đối với bản thể cũng không có ảnh hưởng. Nhưng cái bí thuật thế thân này của Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương là chủ động “thế thân”, nếu không nhắm đúng thời cơ thi triển, có thể khó mà lưu được mạng sống.
Mà mỗi khi dùng thuật này, nguyên khí sẽ đại thương, nhiều nhất cũng chỉ có thể sử dụng năm lần, hơn nữa mỗi lần tiêu hao đều cần tới trăm năm công phu mới có thể phục hồi như cũ. Hiện giờ hắn đã tiêu hao bốn lần, chỉ còn một lần cuối cùng. Nếu muốn hoàn toàn khôi phục thuật này, cùng cần phải khổ tu bốn trăm năm. Nhưng mặc kệ thế nào, cuối cũng cũng thoát được một mạng, so với Già Lâu La phải chịu cảnh đầu một nơi thân một nẻo thì cũng còn may mắn chán.
Ngũ Bộ Tịnh Cư Thiên Vương ủ rũ chạy về trận địa, cũng không nói nhiều, lập tức lấy đan dược ăn vào rồi khoanh chân ngồi ngay ngắn, bắt đầu khôi phục nguyên khí. Chúng tiên nhìn thấy Hoả Vân Trận uy lực kinh người như thế, quay mặt nhìn nhau, không nói câu nào. Quảng Thành Tử liền nghĩ đến pháp bảo Tảo Hà Tiên Y có thể phá được Kim Hà Quan của Hoả Linh Thánh Mẫu, nhưng cũng không cách nào địch được Hoả Vân Trận. Huống hồ Tảo Hà Tiên Y trước mắt còn đang ở chỗ đệ tử Ân Giao. Ân Giao hiện mang trọng trách bên người, nhất thời không thể thu hồi lại được.
Nhiên Đăng đạo nhân cũng lông mày nhíu chặt, xem ra đúng như hai vị giáo chủ nói, Vạn Tiên Trận này cực kỳ lợi hại, chỉ sợ không tốn mấy tháng không thể phá được
Nếu đã chuẩn bị tốt để đánh lâu dài, vậy hôm nay cũng không cần nóng vội, trước tiên vẫn chỉ nên thăm dò trận pháp. Nhiên Đăng đạo nhân cùng Nam Cực Tiên Ông dùng tiên thức trao đổi với nhau một chút, cũng đạt được thống nhất chung.
Hai người lại hạ quyết tâm, tiếp tục công tác tìm kẻ chết thay. Sau khi đã trả giá bằng thương vong lớn, cuối cùng cũng tìm hiểu được hai cái phó trận có thực lực yếu kém nhất. Nhiên Đăng đạo nhân phân phó xuống dưới, xuất động người có Khổn Tiển Thằng Cụ Lưu Tôn, sau nhiều lần gian nguy, cuối cùng cũng phá được một trận, vãn hồi được một chút mặt mũi.
Hôm nay, công tác thăm dò các phó trận cơ bản đã hoàn thành, so với Triệt Giáo, Tây Phương Giáo cùng Xiển Giáo có thể nói là tổn thất thảm trọng. Kế tiếp tối trọng yếu chính là thăm dò chủ trận, lưỡng giáo đều là đang trong lúc chọn người. Nhiên Đăng đạo nhân đột nhiên trong mặt xẹt qua một tia hàn quang, đem ánh mắt dừng ở trên thân Từ Hàng chân nhân.
Từ Hàng chân nhân bắt gặp ánh mắt khác thường của Nhiên Đăng đạo nhân, trong lòng liền biết không ổn, quả nhiên chợt nghe thấy Nhiên Đăng đạo điểm đến tên mình, không khỏi đại chấn.