Chương 14 Chiến bại
Ta thầm rõ mặc dù ma lực ta không yếu hơn Lộ Tây Pháp,nhưng về kinh nghiệm ta không thể so sánh được đọa lạc thiên sứ đã tung hoành hơn vạn năm qua,một kích "Bạo long quyển" chỉ là thủ đoạn nhằm tranh thủ thời gian của ta,sau đó ta lập tức chuẩn bị sử dụng "Oanh lôi"
Đây là cơ hội duy nhất của ta để chiến thắng,trong lúc Lộ Tây Pháp chưa kịp chuẩn bị,lập tức phát ra chung cực cấm chú,lợi dụng việc ta không phải ngâm một tràng chú văn đánh cho hắn không kịp trở tay.
Mây đen trên không trung vội vàng tập trung,đạo đạo thiểm điện như ngân long lấp loáng trên bầu trời,tiếng sấm liên tục vang lên không dứt,càng lúc càng lớn hơn.
Ma tộc mỗi người sinh ra đều đã có ma lực,khả năng cảm ứng đối với ma pháp năng lượng vượt xa nhân loại,năng lượng khổng lồ trên bầu trời "Tất hắc chi thành" khiến mọi người kinh khủng vạn phần,toàn bộ "Tất hắc chi thành" liền hỗn loạn.
Lộ Tây Pháp chăm chú nhìn,nói " "Oanh lôi" ? ,thú vị đây,tốt,ta phải thử qua chung cực cấm chú lôi hệ này"
Ta đột nhiên hét to,cửu thiên kinh lôi từ không trung bắn thẳng xuống,do ta đã có kinh nghiệm tại Ái Nhĩ Tiên Khắc thành,toàn bộ ma lực tập trung thành một điểm,đạo kinh lôi tập trung bắn thẳng tới người Lộ Tây Pháp,uy lực tăng cường gấp bội lại không hề ảnh hưởng đến các chỗ khác.
Lộ Tây Pháp thân thể rung động,sau lưng đột nhiên xuất hiện mười hai cánh đen,vung mạnh cánh bay lên không trung,quyền đầu đánh thẳng lên không trung,tựa như muốn bổ "Oanh lôi" ra làm đôi.
"Oành" một âm thanh chấn động cả đất trời,sí mang chói lóa,Á Dạ không chịu nổi hai tay ôm mặt,đôi mắt khẩn trương nhìn lên không trung,tại đó hai nam nhân quan trọng nhất đời nàng đang đánh lẫn nhau.
Oanh lôi uy lực quả không có đối thủ,Lộ Tây Pháp tuy hiện nguyên hình đọa lạc thiên sữ,đồng thời sử ra thánh ma chi lực kháng cự lại uy lực cửu thiên kinh lôi,mái tóc dài đã bị tĩnh điện làm cho dựng đứng,hắc y bên trên người xé thành từng mảnh nhỏ,có chút khổ sở.
Có chút tức giận cùng xấu hổ Lộ Tây Pháp ngược lại điên cuồng cười nói "Tiểu tử,xem ra ta quá coi thường ngươi,có thể dễ dàng phát ra "Oanh lôi" . có qua mà không đáp lại thì không lịch sự,tốt,ngươi tiếp lấy chiêu này của ta.
Mười hai cánh sau lưng hắn liền vung lên,một cổ năng lượng hắc ám to lớ hội tụ trên người hắn,chỉ nhìn cũng biết chắc chắn là hắc ám ma pháp đáng sợ cùng cực.
"Oanh lôi" vô hiệu,trong lòng ta dâng lên cảm giác chán nản,nhưng đối diện hắc ám năng lượng cuốn tới,ta dồn hết ma lực toàn thân vào hai tay,ngâm lên "Xuất hiện đi,long quyển phong từ thiên giới a"
Một đạo long quyển phong to lớn kinh người xuất hiện trong không trung xoay tròn,bao bọc lấy ta ở bên trong,long quyển phong chu vi vài chục mét trong không khí xoay chuyển nhanh chóng tạo nên một vùng chân không,đấy là ma pháp phong hệ tuyệt kĩ "Cự phong long quyển trảm" .
Ta mặc dù phát ra phong hệ cấm chút khí thế ngất trời,nhưng ta cũng hiểu rõ nó không thể uy hiếp nổi Lộ Tây Pháp,chỉ đủ để tự bảo vệ mình.
Bị năng lượng khổng lồ bức lui ra Á Dạ nhìn "Cự phong long quyển trảm" khí thế mạnh mẽ của ta khuôn mặt liền lộ vẻ vui mừng,nhưng vừa nhìn thấy động tác của phụ thân,khuôn mặt lại biến thành trắng bệch,bởi vì nàng nhận ra đấy là hắc ám hệ chung cực ma pháp - - -"Địa ngục hạo kiếp" thứ phụ thân nàng chỉ dùng khi quyết đấu với vua của các vị thần
Long quyển phong xung quanh ta càng lúc càng mạnh,cuối cùng rít lên âm thanh xé trời rạch đất khí thế điên cuồng hướng thẳng về Lộ Tây Pháp cuốn tới," Cự phong long quyển trảm" cuối cùng cũng xuất thủ.
Lúc này,xung quanh người Lộ Tây Pháp đã bị bao phủ bởi một khối hắc ám khí lưu quỷ dị,hắn hét lên "Địa ngục hạo kiếp" .
Một hắc sắc quang cầu ảm đạm vô quang từ trong tay bắn ra,đường kính chỉ khoảng một thước,lại không có chút dị sắc phản quang,chỉ là một khối hắc ám âm trầm không thể nói rõ.
Quang cầu khí thế lăng thiên cùng siêu cự hình long quyển phong lao thẳng vào nhau. dị biến xuất hiện,năng lượng " Cự phong long quyển trảm" liền bị hắc sắc tiểu quang cầu trong sát na hấp thụ,long quyển phong biến thành vô hình,quang cầu thể tích đại tăng,gia tăng tốc độ bắn thẳng về phía ta.
Ta dù có dự cảm không thể thẳng nổi,nhưng tình cảnh trước mắt khiến ta đại kinh thất sắc,ta vốn nghĩ rằng "Cự phong long quyển trảm" dù không chống lại được,ít nhất cũng tiêu hao hơn nửa công kích lực của Lộ Tây Pháp,ngờ đâu... .
Quả là hắc ám ma pháp khủng khiếp.
Nhìn quang cầu bắn tới,ta toàn lực phát xuất "Thánh quang linh trận" ngạnh đấu cùng hắc ám quang cầu quỷ dị đáng sợ.
Một âm thanh còn lớn hơn "Oanh lôi" truyền tới,toàn thân ta đau đớn từng đợt,kim sắc quang của " Thánh quang linh trận" nhanh chóng tan mất,trước sát na phòng ngự tiêu tán ý thức mất đi,ta dùng ý chí tối hậu dùng ma lực phát ra một đạo hư không mãnh liệt cắt tới,phát ra không gian ma pháp tự chế tạo - -"Đại thứ nguyên trảm" .
Không gian chồng chéo. Rồi hoàn toàn bị nứt vỡ,ta lập tức rơi vào trong vô biên hắc ám.
Tốt rồi. . . . thư thái quá,một cảm giác ôn nhu mềm mại,một làn hương thơm nhẹ bao vây quanh ta,ta dù trong hắc ám lại cảm thấy ấm áp thoải mái. Loại cảm giác này,ta chưa từng cảm nhận từ khi sinh ra.
Ta phải thoát khỏi hắc ám trước mắt,chắc chắn vậy,ta nhất định phải xem "cái gì" khiến ta có loại cảm giác này.
Nỗ lực rồi lại nỗ lực,cuối cùng một chút ánh sáng cũng tiến vào trong mắt ta,ta lắc lắc đầu nhìn xuống tức thì há hốc miệng ngây ngốc:Một thân thể trắng muốt tràn đầy nữ tĩnh đang quấn lấy cơ thể ta,nhưng ta. . . . ta không ngờ cũng đang trần truồng.
Trời ơi,lại là chuyện quái gì thế này?
Nữ hài trong lòng ta không phải ai khác,chính là ma giới công chúa Á Dạ Hà Lộ Tây Pháp,lúc này trên khuôn mặt ngọt ngào ngủ say trong lòng ta,bên dưới đôi chân trong như ngọc lại có điểm huyết hồng,thế nghĩa là. . . . .
Trời ơi,thảm quá,không thể tưởng tượng lần đầu tiên của ta lại mất đi như thế này,ta không muốn . . . . nhưng dù sao thân thể xử nam mất trên người tuyệt sắc đại mĩ nữ Á Dạ,cũng là diễm phúc tề thiên a.
Trường mi đột nhiên rung nhẹ,đôi mắt mĩ lệ của Á Dạ mở ra,nhìn ta vưa xấu hổ vừa có chút ham thích,vội vàng quấn khăn tắm định chạy đi.
Ta ôm chặt nàng nói "Tiểu ni tử này,còn muốn chạy nữa sao,nói mau,nguyên nhân gì khiến nàng làm vậy với ta? là mị lực của ta quá lớn,nàng không thể kháng cự,nhớ nhung không dứt..."
Á Dạ vừa giận vừa xấu hổ đẩy nhẹ ta xuống,nói "chàng tưởng đẹp lắm sao,nếu không phải chàng bị "Địa ngục hạo kiếp" của phụ thân đánh bị thương,vì để giải trừ thương hại của hắc ám năng lượng với chàng,ta phải ... hưmph,không để ý đến chàng nữa."
Ta cúi đầu hôn nhẹ lên má phấn của nàng,thân thể mềm mại của Á Dạ liền run nhẹ,hai mắt nhắm chặt lại,bộ dạng chờ đợi khả ái vô cùng.
Món ngon trước mắt,ta tự nhiên không ngờ nghệch bỏ qua,lần đâu tiên của nam nhân ta lại mất đi trong lúc bất tỉnh,ta không biết không hiểu điều đó là gì,tuyệt sắc mĩ nữ trước mắt này giờ đã là người của ta,ta còn khách khí nữa sao?
Xuân tiêu nhất khắc đáng giá nghìn vàng,ta cuối cùng cũng nhận ra niềm kiễu hãnh của nam nhân,nhìn thân thể yêu kiều của Á Dạ dưới người ta,ta cảm giác niềm vinh quang vô thượng.
Lần đầu tiên nam nhân đều tham lam vô cùng,ta không thể nhớ đã cùng Á Dạ bao nhiêu lần,nàng cuối cùng tê liệt ngủ sâu trong lòng ta.