Lúc này Vưu Thiên Nhận cũng khuyên nhủ: “Chu Chu học là luyện đan không phải là đấu pháp, cần gì mạo hiểm dính líu tới chuyện như vậy? Trịnh trưởng lão tới Tây Nam thời gian không lâu, không biết Hội Đoạn Tiên cốc mười năm một lần này thật sự vô cùng hung hiểm.”
Tổ sư sáng lập ra Tây Nam tứ phái vốn là hảo hữu chí giao, lúc mới sáng lập thì tứ phái thân như người một nhà, Đoạn Tiên cốc là chỗ bọn hắn chọn lựa bố trí liên thủ rèn luyện khảo nghiệm thực chiến pháp lực của đệ tử, trong cốc có rất nhiều yêu thú trời sinh tính hung tàn ham mê công kích, mặc dù cao nhất mới là cấp bốn, nhưng đều là loài hết sức khó đối phó.
Thực lực yêu thú cấp bốn tương đương tu sĩ hậu kì Trúc Cơ, xung quanh Đoạn Tiên cốc có pháp trận tứ phái cùng bày năm đó, chỉ cho phép đệ tử Luyện Khí kỳ, Trúc cơ kỳ dưới bảy mươi tuổi tiến vào, trước khi mỗi đệ tử tiến vào đều sẽ nhận được một tờ linh phù, lúc nguy cấp chỉ cần xé bỏ bùa là có thể truyền tống đến chỗ tập hợp ngoài cốc, mỗi đệ tử đi vào nhiều lắm là mười ngày, cũng sẽ bị pháp trận truyền tống xuất trận.
Cho dù như vậy, mỗi lần Hội Đoạn Tiên cốc hao tổn đệ tử ở trong cốc vẫn không ít.
Từ khi tổ sư sáng lập tứ phái lần lượt qua đời, quan hệ từ từ phai nhạt, các loại gút mắc ích lợi nhiều năm, tứ phái sớm không còn quan hệ hảo hữu như năm đó nữa, Hội Đoạn Tiên cốc mười năm một lần từ từ thay đổi mùi vị, chuyện đệ tử các phái báo thù ám toán lẫn nhau cũng phát sinh trong lúc đó, sau khi đại hội kết thúc, bị truyền tống xuất trận ngoài người sống, còn có thi thể, thậm chí có chút ít đệ tử từ đó biến mất…
Các phái cao tầng cũng ngầm đồng ý tình huống như thế, chỉ cần không quá đáng cũng sẽ không truy cứu, theo bọn hắn nghĩ, đường tu tiên chính là hung hiểm như thế. Chỉ cần có khả năng bước ra từ tầng tầng đào thải mới có thể cười đến cuối cùng.
Về phần hạn chế tuổi các đệ tử vào cốc, còn là vì ý rèn luyện người mới. Bảy mươi tuổi là một điểm giới hạn, nếu như đệ tử Luyện Khí kỳ không thể tiến vào Trúc Cơ trước tuổi đó, trên căn bản là sẽ vô vọng tiến vào Trúc Cơ, mà đệ tử Trúc cơ kỳ bảy mươi tuổi, trừ trường hợp thiên tài cực kỳ cá biệt, cấp bậc cũng sẽ không quá cao.
Có thể kết đan trước bảy mươi tuổi thì vô cùng thưa thớt, có thể được xưng tụng là yêu nghiệt. Bốn đệ tử của Vưu Thiên Nhận, vừa vặn đều có hi vọng này.
Hội Đoạn Tiên cốc diễn ra trong tổng cộng mười ngày, sau khi kết thúc tứ đại môn phái căn cứ vào số lượng yêu thú mà các đệ tử đi săn được để định thứ hạng từng người cùng thứ hạng môn phái, bảo vật các phái đưa ra trước lúc đại hội đem làm phần thưởng cho người thắng.
Ngoài ra, trong Đoạn Tiên cốc có không ít linh dược. Bản thân nội đan của yêu thú cùng một số bộ phận thân thể chúng lại là tài liệu luyện đan luyện khí tốt, coi như là một trong những chỗ tốt khi vào cốc thí luyện.
Vưu Thiên Nhận để cho Cơ U Cốc tinh tế giới thiệu mọi chuyện về Hội Đoạn Tiên cốc một lần, lại không ngừng nói khoác chuyến đi này vô cùng nguy hiểm. Hi vọng khuyên Trịnh Quyền thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, Chu Chu ngồi ở bên cạnh Trịnh Quyền, tội nghiệp nhìn hắn, ngay cả tiểu Trư trong ngực cũng mang vẻ mặt giống vậy. Nhìn qua thật có mấy phần tức cười.
Trịnh Quyền suy nghĩ một chút, cuối cùng kiên trì: “Ta để cho Chu Chu đi, tự có dụng ý của ta, các ngươi không cần khuyên nữa. Hơn nữa đồ phòng thân trên người Chu Chu cũng không ít, còn có Tiểu Trư đi cùng nàng, ai nấu đồ ăn cho ta là hai chuyện khác nhau.”
Vưu Thiên Nhận nghĩ nghĩ thấy cũng đúng, trên người Chu Chu còn có Bát diện kim tước bình, tự vệ có thừa, nếu Trịnh Quyền kiên trì như vậy thì tùy hắn đi, bốn đệ tử của mình đều thân thiết với Chu Chu, không cần mình phân phó cũng sẽ chăm sóc nàng cẩn thận.
Mười năm trước hai người Đề Thiền Thượng và Cơ U Cốc đã nhập môn, tuy nhiên Vưu Thiên Nhận và Phù Ngọc suy tính đủ kiểu, cũng không để cho bọn họ tham gia Sướng Tiên cốc chi hội, mặc dù những năm gần đây đã từng dẫn đội tham gia “Tỷ thí hữu nghị” giữa bốn phái, nhưng cảm thấy không đã nghiền. Lần này rốt cục có thể đạt được ước muốn, tự nhiên rất là cao hứng.
Doãn Tử Chương nghe Đề Thiền Thượng nói khoác Hội Đoạn Tiên cốc hung hiểm kích thích. Trong lòng cũng dâng lên mấy phần mong đợi, nhưng thấy vẻ mặt Chu Chu ủ rũ, tâm không tự chủ được trầm xuống mấy phần.
Hắn tin tưởng Trịnh Quyền sẽ không hại Chu Chu, nhưng biết rõ tính tình Chu Chu lại đẩy nàng đi mạo hiểm, là vì cái gì đây?
Đề Thiền Thượng tiến tới bên cạnh Chu Chu vỗ vỗ bả vai của nàng đắc ý nói: “Tiểu sư muội đích thân làm cho Đại sư huynh ta mấy món ăn ngon , đến lúc đó có Đại sư huynh bảo bọc muội nhất định không có việc gì, ha ha!”
Hơn một tháng trước hắn từ Trúc Cơ sơ kỳ thành công tấn nhập Trúc Cơ trung kỳ, giờ là lúc ngứa người hận không thể phô trương khoe khoang chung quanh, đánh mấy trận đại chiến nghiệm chứng thực lực.
Thạch Ánh Lục ngồi vào bên cạnh Chu Chu, cười tủm tỉm nói: “Có Tứ sư đệ ở, nơi nào đến phiên huynh? Chờ ngày nào đó huynh dễ dàng thắng Tứ sư đệ thì hãy huênh hoang không muộn.”
Không thể không nói, sự xuất hiện của Doãn Tử Chương khiến ba sư huynh sư tỷ bọn hắn có áp lực thật lớn!
Đề Thiền Thượng hai mươi hai tuổi đã tấn nhập Trúc Cơ, được ca tụng là thiên tài số một dải Tây Nam này, mà Doãn Tử Chương mới mười chín tuổi đã Trúc Cơ rồi, hơn nữa còn là mới vừa nhập môn một năm, ở môn phái so tài kết thúc một ngày sau Trúc Cơ thành công, ngay cả Trúc Cơ Đan cũng không ăn!
Hắn còn chưa tấn nhập Trúc Cơ đã dám khiêu chiến tu sĩ Trúc Cơ chiến lực lại càng làm người ta khiếp sợ ba người bọn hắn nếu như không tu luyện chăm chỉ thêm, tu vi tùy lúc sẽ bị hắn vượt qua, cho nên hơn nửa năm này ba người so với trước chăm chỉ không chỉ gấp mười lần, Vưu Thiên Nhận nhìn ở trong mắt thì rất an lòng, càng cảm thấy thu đồ đệ Doãn Tử Chương này thật sự thu được thật tuyệt vời!
Đề Thiền Thượng hừ nói: “ Vào trong Đoạn Tiên cốc sẽ chân chính rõ ràng! Tiểu Tam muội rất coi trọng lão Tứ a. . . . . .”Sau khi nói xong lời này, còn cố ý liếc xéo Cơ U Cốc một cái, ý khích bác người cũng quá rõ ràng đi.
Cơ U Cốc mỉm cười nói: “Quan hệ của ta và Ánh Lục, không cần phải nói những thứ trống rỗng này.” Vẻ mặt rất đoan chính, lời hắn nói lại mười hai vạn phần mập mờ buồn nôn, cho dù Thạch Ánh Lục là người có thần kinh thô như cây cột nhà nghe được cũng thấy toàn thân có cái gì đó không đúng, nàng và hắn. . . . . . Không phải là quan hệ giữa sư huynh muội sao? Tại sao nói thật giống như rất thân mật.
Nhưng nàng không dám công khai phản bác lời nói của Cơ U Cốc…, cũng không biết phản bác như thế nào.
“Chờ sư huynh ngươi ngày sau ‘ lớn lên, thành nhân ’, dĩ nhiên là hiểu .” Cơ U Cốc tiếp tục thừa thắng xông lên, vẻ mặt như cũ đoan trang tao nhã, nhưng ngay cả Chu Chu cũng có thể nghe ra, trong lời nói ẩn chứa ý tứ hết sức tà ác.
Trong đại điện tất cả mọi người đều hiểu, hơn nữa nam nhân càng hiểu hơn, Đề Thiền Thượng chỉ là bề ngoài nam đồng mà thôi, nội tâm lại là một sắc nam vừa đồi trụy vừa bạo lực vượt xa loại huyết khí phương cương bình thường, hắn tự nhiên hoàn toàn hiểu được, giận đến nhảy dựng lên tại chỗ: “Không đợi Hội Đoạn Tiên cốc, Lão Tử hôm nay liền tiêu diệt ngươi!”
Vưu Thiên Nhận nhức đầu không dứt, chỉ chỉ ra đại môn nói: “Đi ra ngoài đánh, đánh xong tự mình thu thập!” Hắn lười ngăn cản khuyên can.
Trịnh Quyền sờ sờ râu dài, hết sức bình tĩnh cảm thán một câu: “Quả nhiên đồ đệ tốt thì một là đủ rồi.” Nhiều lại ngày ngày cấu véo đánh nhau.
Chu Chu nhỏ giọng nói: “Thật ra thì bọn họ cũng đã ngày ngày đánh nhau đấu pháp rồi, cần gì phải đi Đoạn Tiên cốc đây. . . . . .”
“Các ngươi có thể đi ra ngoài rồi!” Vưu Thiên Nhận cảm thấy trước mặt không sáng sủa, vung tay lên đuổi toàn bộ mọi người ra khỏi cửa.
Nguyên Anh tổ sư phát uy không phải chuyện đùa, ngay cả Trịnh Quyền cũng không thể ngăn cản nổi, bị lực của cái vung tay này văng ra ngoài động phủ.