- Trúng, lại trúng rồi!
- Móa, trúng thật rồi! Ra số 2 thật!
- Má ơi, là 350 vạn đó, nhân 35 lần là hơn một trăm triệu rồi!
...
Trong lúc mọi người đang gào thét điên cuồng, Đường Kim và Đường Thanh Thanh cũng nhìn về phía roulette. Đôi mắt đẹp của Đường Thanh Thanh nhất thời tròn xoe, cái kim kia chẳng phải đang chỉ đúng số 2 sao?
- Ha ha ha, phát tài, phát tài rồi!
Trên mặt Đường Kim lập tức lộ vẻ mừng như điên, sau đó thừa cơ ôm lấy Đường Thanh Thanh, lại hôn nàng một cái.
Đường Thanh Thanh cũng hơi kích động, chờ mấy tiếng trong sòng bạc, thật ra nàng cũng bị không khí nơi đây ảnh hưởng. Trong tiềm thức, nàng cũng đã coi trọng việc thắng thua. Lúc Đường Kim từ mười vạn thắng lên 350 vạn, nàng cũng đã hơi kích động rồi. Mà bây giờ, thoáng cái đã hơn một trăm triệu, bất kể là ai cũng không nhịn được kích động, Đường Thanh Thanh cũng không ngoại lệ.
Một người bị kích động, não bộ rất dễ làm ra phán đoán không bình thường. Vì vậy, Đường Thanh Thanh mấy lần trước chỉ bị động xâm chiếm, lần này lại nóng đầu lên, chủ động đáp lại!
Mặc dù thật trúc trắc, nhưng loại chuyện này lại là vô sự tự thông. Mà dưới sự dẫn dắt có kinh nghiệm của Đường Kim, nhất thời hai người hôn đến thiên hôn địa ám. Tất nhiên Đường Kim không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, không biết đã thừa cơ xâm chiếm bao nhiêu chỗ trên người Đường Thanh Thanh rồi. Chỗ động vào được chỗ không thể động đều bị hắn sờ qua hết.
Mà giờ khắc này, cả sòng bạc đều sôi trào. Trong tiếng thét chói tai của mười mấy người, cả sòng bạc đều đã hiểu được chuyện gì xảy ra. Nghe nói có người thắng hơn một trăm triệu, gần như tất cả mọi người đều lao qua, muốn hóng hớt tý.
- Đặt thật hay a, đặt thật lớn a. Đặt lớn như vậy, trước đây cũng chỉ nhìn thấy trong phim.
- Hơn một trăm triệu, thằng này giàu to rồi.
- Hơn tỷ, đúng là tiền tỷ đó! Có trả hay không còn khó nói.
- Đúng thế, sòng bạc không thể cho hắn nhiều như vậy.
- Không khéo thì chẳng có xu nào...
- Thằng này hình như đến chơi lần đầu nha, trước kia tôi chưa từng thấy nó.
- Con bé kia ngon thật...
...
Sòng bạc huyên náo dị thường, những người khác đều không đánh bạc, chỉ hóng động tĩnh bên này. Một số người muốn nhìn một chút, thằng này có cầm được tiền đi không. Thậm chí còn có kẻ đang nuôi ý định cướp tiền rồi.
- Vị bằng hữu này, một trò chơi bình thường mà thôi, cậu cần gì phải chơi xấu như vậy?
Một thanh âm nhàn nhạt vang lên, lấn át tiếng huyên náo của mọi người. Một người đàn ông chừng ba mươi đi tới.
- Anh Tường.
Hai tên mặc đồ tay ban nãy chào hỏi người này.
Sòng bạc nháy mắt an tĩnh, con bạc lăn lộn giang hồ lâu năm cũng biết, người gọi là anh Tường này chính là chủ sự nơi này. Hiện tại hắn đã tự thân xuất mã, vừa mở miệng đã nói Đường Kim ăn gian, sợ rằng không hay rồi.
Rốt cuộc Đường Kim và Đường Thanh Thanh cũng dừng ôm hôn, giờ phút này, gương mặt xinh đẹp kia đã đỏ như táo, vô cùng quyến rũ, chẳng qua thân thể nàng đã nhũn ra, đứng cũng không vững, chỉ có thể dựa vào trong ngực Đường Kim.
- Anh muốn quỵt tiền hả?
Đường Kim nhìn anh Tường kia, nhàn nhạt hỏi.
Tới lúc này rồi, Đường Kim cũng lười diễn trò, hắn nhìn hai tên to con kia, lắc đầu:
- Các chú nghĩ anh nhầm hả? Aiz, sao không nghĩ đi, B là B chứ, mất một bên sao còn là B được? Trừ phi cắt một bên a!
Thanh niên tóc trắng cùng mấy chục người cùng ngẩn ra. Làm trò mãi, hóa ra vừa rồi thằng này giả vờ hả?
Sắc mặt anh Tường hơi đổi:
- Nói vậy, các hạ là tới phá quán? Tôi là Trình Đạo Tường, không biết các hạ là ai?
Đường Kim vẫn chưa trả lời, Trình Đạo Tường đột nhiên thấy Đường Thanh Thanh, sắc mặt biến đổi lần nữa:
- Tôi có nhìn nhầm không? Đây không phải là cảnh hoa Đường Thanh Thanh đại danh đỉnh đỉnh của cục cảnh sát thành phố sao? Không ngờ nhân viên cảnh sát như Đường cảnh quan cũng thích loại trò chơi này?
Trình Đạo Tường vừa nói ra, không ít người đã thay đổi sắc mặt, vô số ánh mắt nhìn về phía Đường Thanh Thanh. Hóa ra mỹ nữ này là cảnh sát sao?
Rốt cuộc Đường Thanh Thanh cũng hơi thanh tỉnh một chút, nàng nhìn Trình Đạo Tường, cũng không kinh hoảng vì bị nhận ra:
- Trình Đạo Tưởng, chẳng phải các anh vẫn công bố nơi này là hợp pháp sao? Đã như thế, tôi đến đây có gì là không được?
- Lép bép!
Trình Đạo Tường vỗ tay:
- Đường cảnh quan, lời này của cô thật đúng. Các người có thể tiếp tục chơi, chơi cho tân hứng. Nhưng tôi nhắc lại với hai người, chip này của chúng tôi cũng chỉ là đạo cụ. Nói cho chính xác thì chắc khác gì giấy vụn cả. Cho nên, hai người thắng nhiều thì có thể mang hết những chip này đi, chúng tôi không để ý.
- Trình Đạo Tường, chiêu số ăn quỵt này của các người thật thuần thục nha, trước kia thường xuyên làm vậy sao?
Đường Thanh Thanh cười lạnh một tiếng.
Đường Kim than thở một câu:
- Không biết thằng nào nghĩ ra chiêu này, thật là cao minh a! Chẳng những phòng cảnh sát, lại có thể ăn quỵt.
Lời nói xoay chuyển, hắn lại nói tiếp:
- Trình Đạo Tường phải không? Tục ngữ nói, vô lại thua ngang ngược, anh có biết ý gì không?
Lời này vừa nói ra, vô số ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim. thằng này có ý gì? Định cướp à? Dù có nữ cảnh sát bên cạnh nhưng cũng là muốn chết nha!
Trình Đạo Tường cũng lộ vẻ quái dị:
- Cậu muốn chơi liều? Nhưng tôi nhắc nhở cậu, bạn gái cậu là một cảnh sát hình sự. Nếu cậu gây chuyện... có phải cô ấy sẽ bắt cậu vào đồn không?
- Mặc dù tôi rất thích nói lý, nhưng đối phó với vô lại thì cách tốt nhất chính là bạo lực nha.
Đường Kim duỗi lưng một cái:
- Nhưng dùng bạo lực với anh cũng vô dụng, bởi anh chẳng làm chủ được. Vậy đi, nói cho người có quyền thực sự, tôi cho các người hai lựa chọn. Một là đưa cho tôi số vàng giá trị một trăm triệu, song đó sòng bạc Long Phượng cút ra khỏi Ninh Sơn. Hoặc là các người cũng có thể xuống đất trùng phùng với hai thằng Phì Long và Sấu Hổ.
Nghe hắn nói vậy, ánh mắt những người khác càng thêm quái dị. Con hàng này bị điên hay váng đầu? Lại trực tiếp uy hiếp Trình Đạo Tường? Hơn nữa còn muốn sòng bạc Long Phượng cút ra khỏi Ninh Sơn? Ý nghĩ này cũng quá kỳ lạ đi.
Song, làm bọn họ bất ngờ chính là, sắc mặt Trình Đạo Tưởng đột nhiên đại biến, lùi lại một bước theo bản năng, giọng nói như phát run:
- Mày... mày là Đường Kim?