[Dịch] Ngã Lão Bà Thị Hiệu Hoa

Chương 120 : Ăn bóng đi!




Một đám người liền cầm di động lên chụp, mặc dù nhiều người rất muốn cho Đường Kim một trận, nhưng bây giờ bọn hắn đều cảm thấy cần quay lại cảnh này.

Đường Kim chụp được mười quả bóng là sự thật, khiến cho người ta phải sợ hãi than, ngay cả đám nam sinh bất mãn Đường Kim bây giờ thậm chí có chút khâm phục, thậm chí là sùng bái người này.

Mười trái bóng phân biệt nằm ở mười nơi khác nhau trên người Đường Kim nằm ở hai tay, hai nách, hai vai, hai chân, đầu và một trái kẹp ở giữa hai chân, tư thế chụp đúng là không thể tưởng tượng được, vài người sút đã không thể chụp được mà lần này tới mười người, dùng loại khả năng khó tin được chụp hết bóng, hắn đã biến chuyện không thể thành có thể.

- Thật là đẹp trai!

- Đường Kim thật sự rất đệp trai.

- Nếu hắn có thể làm bạn trai của tôi thật tốt.

- Mơ đi cưng, không thấy ngay cả Tần Thủy Dao hắn còn muốn từ hôn à.

- Nhưng tôi nhìn thấy hắn không phải cùng Tiếu Thiền là một cặp sao?

- Cậu thấy Tiếu Thiền có xinh đẹp không?

- Có thể Tiếu Thiền không đẹp nhưng Tần Thủy Dao có đẹp không?

..

Nữ sinh Trữ Sơn Nhị Trung đã bắt đầu đổi trận tuyến, phải biết rằng đám nữ sinh đối với Đường Kim không có quá nhiều địch ý, hiện tại Đường Kim tỏ ra đập chai như vậy, một ít nữ sinh đã bắt đầu ủng hộ Đường Kim.

Trên khán đài, Hàn Tuyết Nhu ăn mặc gợi cảm lúc này dùng ánh mắt có chút khác thường nhìn Đường Kim, lầm bầm nói một câu:

- Không thể tưởng tượng được hắn thật sự là có bổn sự nha.

Mà trên khán đài, Tiếu Thiền có chút hưng phấn nhìn Vương Giai hừ nhẹ một tiếng:

- Chuẩn bị ăn bóng đi.

- Chờ Đường Kim sút vào rồi tính sau.

Vương Giai cũng không yếu thế:

-Trước gôn có mười người làm thủ môn tôi không tin hắn có thể sút vào.

Tiếu Thiến lúc này đã tin tưởng, Đường Kim có thể một lần chụp mười quả bóng, chuyện khó như thế mà hắn còn làm được, kế tiếp chỉ cần đem quả bóng sút vào gôn , vậy càng đơn giản hơn.

Chính là, một phút đồng hồ sau, nàng liền phát hiện, nếu muốn đem trái bóng sút vào gôn thật là không đơn giản như vậy, bởi vì có mười người thủ môn đứng thành một hàng, đem gôn hoàn toàn chặn lại, chỗ còn hở duy nhất là đỉnh đầu của bọn hắn, bảo vệ cái gôn này thật sự dễ dàng.

- Thật sự là không biết xấu hổ, nào có thủ môn như vậy?

Tiếu Thiền căm giận nói.

Không chỉ mình nàng cảm thấy như vậy, mà nhiều người ngồi đây cũng cảm thấy phương thức này thật là vô sỉ.

Bất quá cũng có người ủng hộ Trịnh Vân Hạo tìm lý do vô sỉ nói:

- Muốn đối phó Đường Kim thì phải dùng biện pháp vô sỉ.

- Mười thủ môn, sử dụng phương pháp này bảo vệ gôn có chút lạ lùng, Đường Kim không thể nào phá vỡ được thế phòng ngự này, Đường Kim cầm bóng đi tới khu vực ngoài vòng cấm chuẩn bị sút, à không hắn lại tiếp tục lui về, hắn đã lui tới giữa sân.

Trương Tiểu Bàn đang chém gió tưng bừng, hắn thật là có khả năng làm MC, trên khán đài mọi người đều trợn mắt há mồm, Đường Kim đang làm cái trò gì thế này?

Rõ ràng là có thể đứng ngoài vòng cấm là sút được nhưng người này lại chạy ra giữa sân, có một thủ môn còn khó sút vào được nói gì là đối mặt với mười thủ môn.

- Đường Kim chết tiệt, cậu như vậy là muốn thua sao?

Trên khán đài Tần Thủy Dao tức giận, nàng cảm thấy là Đường Kim cố ý thua, muốn nàng đi ăn cơm với người khác.

- Haha, Tiếu Thiền tôi thấy là Đường Kim biết chúng ta đánh cược nên muốn xem cậu thoát y mặc bikini chạy một vòng đấy.

Vương Giai đang rất cao hứng:

- Chẳng lẽ hắn với cậu chưa ngủ chung, hắn còn chưa được ngắm thân hình cậu?

- Đợi lát nữa tôi dùng mấy trái bóng nhét đầy miệng cậu.

Tiếu Thiền hung hăng trừng mắt nhìn Vương Giai một cái

- Sút, Sút!

Trương Tiểu Bàn lại hô lên:

- Đường Kim sút một phát trái bóng bay rất nhanh về gôn, Đường Kim có thể tạo ra huyền thoại hay không, đáp án lập tức sẽ được công bố.... Ai da, không tốt!

- A, không xong.

Tiểu Đậu Nha uyển chuyển hô to.

Tiếu Thiền cũng có chút khẩn trương, trong lòng thầm mắng: “Đường Kim chết tiệt, ai bảo cậu đứng xa như vậy làm gì?”

Trái bóng quả thật bay tới gần gôn, nhưng bất quá ai cũng thấy được trái bóng bay càng lúc càng chậm, nhìn qua giống như vô lực, mọi người đều cảm thấy điều này thực bình thường, dù sao vị trí sút của Đường Kim là ở giữa sân, trận này Đường Kim thua không thể nghi ngờ.

Tần Thủy Dao mắng Đường Kim:

- Đường Kim thối, cậu cố ý thua hử!.

- Dao Dao đừng nóng vội còn chưa có kết quả mà.

Tần Khinh Vũ lúc này dịu dàng an ủi một câu.

Trả lời Tần Khinh Vũ là giọng của Tiểu Bàn đáng hét lớn:

- Bóng đã sắp đến gôn, bất quá tốc độ quá chậm, Trịnh Vân Hạo lao ra.... Ai nha Trịnh Vân Hạo đã chụp được bóng, trận này Đường Kim.....

- YEAH!

Vương Giai nhảy dựng lên:

- Tiếu Thiền nhanh đi thoát y đi.

Trên khán đài bất tri bất giác rất nhiều người thở dài, giống như có rất nhiều người chờ mong Đường Kim thắng trận, bây giờ nhìn hắn thua lại có chút tiếc nuối.

Nhưng lúc này Trương Tiểu Bàn gào thét lớn:

- Bóng đã rời tay, Trịnh Vân Hạo để bóng rời tay, Trịnh Vân Hạo từng vinh dự nhận giải thủ môn vương tử, lại không đón được bóng, trái bóng đột nhiên tăng tốc lao thẳng vào gôn! Đường Kim lại lập nên kì tích, hắn dùng năng lực của mình đánh bại toàn bộ tình địch.....

Vương Giai đang nhảy nhót thì đứng hình tạo ra một tư thế buồn cười, toàn trường yên lặng vài giây đồng hồ, tất cả mọi chuyện đều ngoài dự liệu của mọi người, Trịnh Vân Hạo thì đần mặt ra đứng trước gôn, hoàn toàn choáng váng.

- Anh Đường Tinh thật sự rất soái.

Tiểu Đậu Nha ném băng rôn xuống, hưng phấn vỗ tay.

- Tên gia hỏa Đường Kim lại có thể thắng?

Tần Thủy Dao ngơ ngác, tựa hồ có chút không thể tin.

- Á ha ha ha….

Trên khán đài Tiếu Thiền cười không kiêng nể:

- Vương Giai tôi xem làm sao cậu nuốt trôi hết mấy trái bóng này đây, cậu muốn chưng lên ăn hay là nấu ăn đây? Ôi ôi ôi, vui chết tôi…

Vương Giai có chút tức giận nhưng không thể tránh được, bên cạnh có rất nhiều người đang nhìn nàng chằm chằm, nàng bây giờ mới cảm thấy thật hối hận a.

Tiếu Thiền bộ dáng vui vẻ:

- Cậu không muốn ăn mấy trái bóng sao? Rất đơn giản cậu không phải muốn tôi thoát y mặc bikini sao? Cậu hiện tại có thể thoát y mặc bikini đi một vòng trong sân vận động, cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.