[Dịch] Ngã Đích Nữ Hữu Thị Zombie

Chương 4 : Giúp nàng thay áo




Nhưng sau một thoáng hoảng hốt, từ trong đôi mắt Diệp Luyến liền lóe lên một tia lạnh lùng, mà cùng lúc đó đầu Lăng Mặc cũng nhói lên một trận đau nhức. Cũng may hắn rất nhanh bình tĩnh trở lại, lần thứ hai Diệp Luyến suýt chút nữa thì mất đi khống chế.

Chỉ là vừa mới thất thần một chút mà Diệp Luyến đã suýt chút nữa thoát khỏi khống chế của hắn rồi, chuyện này khiến cho Lăng Mặc nhất thời cảm thấy sợ hãi không thôi.

Đối mặt với Diệp Luyến, zompet còn chả có sức phản kháng, Lăng Mặc thấy rằng mình cũng chả đủ nhét kẽ răng. Huống chi hắn cũng không muốn làm tổn thương Diệp Luyến chút nào, cũng không muốn bị Diệp Luyến giết chết. Hiện tại đã tìm được Diệp Luyến thì hắn càng không thể chết được, nhất định phải tìm cho được phương pháp giúp nàng khôi phục lại như cũ.

Nơi này không thể ở lâu, Lăng Mặc vội vàng khống chế Diệp Luyến đi về hướng nơi trú ẩn của hắn.

Tại nơi mà dân cư dày đặc như thế này, cho dù cẩn thận như thế nào chăng nữa vẫn khó mà tránh khỏi đụng độ với zombie. Nhưng mà khác với chiến đấu khó khăn lúc đến, lúc này có Diệp Luyến ra tay, zombie hầu như không hề có sức phản kháng.

Cho dù là tốc độ hay sức mạnh, Diệp Luyến đều vượt trội so với zombie bình thường rất nhiều. Vốn dĩ Lăng Mặc lo lắng Diệp Luyến sẽ bị thương tổn, không đành lòng khống chế Diệp Luyến chiến đấu, nhưng thời điểm zombie xuất hiện Diệp Luyến truyền đạt tới một khát vọng tấn công mạnh mẽ, khiến cho bản thân Lăng Mặc cảm thấy một hồi khô nóng. Cái loại cảm xúc điên cuồng khi khống chế zompet trước đây thì vào lúc này đã phóng đại cả chục lần có thừa.

Trong nháy mắt lúc Diệp Luyến bắt đầu xông lên tấn công, Lăng Mặc rõ ràng cảm giác được giữa mình với Diệp Luyến đã trở thành trạng thái nửa khống chế. Thời điểm nàng chiến đấu, bản năng của nàng được kích phát ở cường độ lớn nhất, với năng lực khống chế hiện tại của Lăng Mặc chỉ có thể duy trì liên hệ với Diệp Luyến mà không thể chi phối quá trình chiến đấu của nàng được.

"Thật không ngờ nàng mạnh như vậy..." Trong lòng Lăng Mặc bỗng có cảm giác nguy cơ, nếu như không nhanh tăng cường thực lực của chính mình, có lẽ không bao lâu Diệp Luyến sẽ thoát ly khống chế của mình. Đến lúc đó đừng nói giúp nàng khôi phục, mà không chừng còn có thể chết trong tay nàng. Cho dù may mắn trốn thoát được, sau này nếu muốn tìm lại được Diệp Luyến trong thành phố lớn như vậy chính là chuyện là mò kim đáy biển.

Nghĩ tới đây, Lăng Mặc cắn răng một cái, nắm chặt thanh dao phay, trực tiếp xông tới bên cạnh Diệp Luyến.

Lúc này xung quanh Diệp Luyến có bốn tên zombie, mà nàng đang vặn gãy đầu một tên trong đó xuống. Những zombie này cũng không chủ động tấn công Diệp Luyến, nhưng lúc Lăng Mặc xuất hiện thì lập tức ba tên còn lại liền tấn công hắn.

Lần đầu đối phó với nhiều zombie như thế, tâm trạng Lăng Mặc vô cùng hồi hộp. Nhưng chẳng biết vì sao, cảm giác được khí tức điên cuồng từ Diệp Luyến, thời điểm hắn giơ dao phay lên liền cảm thấy một dục vọng chiến đấu mãnh liệt.

Đồng thời phát ra một tiếng gầm nhẹ, Lăng Mặc cũng trực tiếp xông vào giữa ba tên zombie.

Zombie có sức mạnh rất lớn, động tác cũng không cứng ngắc giống như trên điện ảnh, nhưng chỉ là quái vật hành động theo bản năng, thủ đoạn tấn công của chúng cũng chỉ có một hai kiểu đơn giản.

Khi mà một tên zombie giơ tay chộp về phía Lăng Mặc, Lăng Mặc liền hơi nghiêng người tránh thoát công kích của tên zombie này, đồng thời dao phay cũng đâm vào bụng một tên zombie khác.

"Phập!"

Âm thanh dao dâm vào thịt truyền đến nhưng Lăng Mặc không kịp liếc mắt nhìn, liền giơ chân đạp về hướng tên zombie thứ ba.

Tên zombie này bị đạp ngã xuống trước mặt Diệp Luyến, không chờ nó đứng lên đã bị Diệp Luyến trực tiếp đào chọc vỡ sau ót.

Lúc này tên zombie vồ hụt Lăng Mặc kia đã lại xông đến tiếp, mà Lăng Mặc vừa mới đứng vững mới gặp nguy cơ chính thức.

Dao nhỏ còn chưa kịp rút mà tên zombie kia đã giơ hay tay đầy máu me xông tới trước mặt. Chỉ cần bị nó bắt được thì gần như không thể thoát được nữa.

Dưới uy hiếp của tử vong, Lăng Mặc không chút kinh hoảng, hắn cầm lấy dao phay chém mạnh về phía trước, thời điểm cảm nhận được tên zombie kia bị thanh dao chém trúng, Lăng Mặc liền nhanh nhẹn nghiêng người sang bên cạnh.

Hai tên zom chớp mắt bie húc vào nhau đồng thời thanh dao phay trong tay Lăng Mặc cũng đã chém rách ngang bụng một tên, đồng thời không chậm trễ chút nào đâm vào sau ót một tên khác, dùng sức vặn một cái.

Tất cả chỉ xảy ra trong chớp nhoáng, đến lúc Lăng Mặc tỉnh táo lại từ trong điên cuồng, hiện trường đã chỉ còn lại thi thể của bọn zombie.

Lúc này Lăng Mặc mới ý thức được, chính mình vừa rồi biểu hiện ra không chỉ có lãnh tĩnh mà còn có sự đồng bộ cao độ giữa tốc độ phản ứng của thần kinh và cơ thể. Tuy rằng điều đó liên quan tới việc tâm lý cùng với tố chất thân thể của hắn đã gia tăng nhiều, nhưng chắc chắn nó cũng bị ảnh hưởng bởi cái loại cảm xúc điên cuồng kia.

Quan trọng nhất đó là, nhìn thi thể nằm dưới chân, nắm trong tay dao phay đẫm máu, thân thể Lăng Mặc không kìm được hơi run rẩy. Không phải do sợ hãi, mà là bởi vì hưng phấn...

Lúc này Diệp Luyến đã đem những khối đông trong đầu zombie nuốt sạch, mà hai mắt của nàng cũng trở nên càng thêm sáng tỏ, tỏ ra có phần linh động. Nếu như không phải do đôi mắt màu đỏ máu quỷ dị, nàng lúc này nhìn qua hầu như không có bao nhiêu khác biệt so với người sống sót bình thường.

Chẳng biết vì sao khi mà Diệp Luyến phát sinh biến đổi, Lăng Mặc cũng cảm giác được cơ thể xuất hiện rồi một chút biến đổi.

Tuy rằng rất nhỏ nhưng Lăng Mặc quả thực cảm giác được sức lực của mình mạnh hơn nhiều so với lúc trước, thể lực tiêu hao cũng được khôi phục một ít, mà quan trọng hơn chính là, liên hệ tinh thần của bản thân cùng Diệp Luyến càng thêm chặt chẽ.

Chẳng lẽ là bởi vì tồn tại liên hệ tinh thần cùng với Diệp Luyến, cho nên thời điểm nàng xảy ra biến dị thì bản thân cũng đã bị ảnh hưởng hay sao? Trừ cách này Lăng Mặc cũng không tìm được cách giải thích nào phù hợp hơn.

Trước đây Lăng Mặc còn không cách nào xác định loại biến đổi này là tốt hay xấu. Nhưng hiện tại cảm nhận được những biến đổi này lại khiến cho Lăng Mặc bỗng trở lên hưng phấn.

Không gây ảnh hưởng tới lý trí, lại còn có thể cùng với Diệp Luyến trở nên mạnh mẽ! Lăng Mặc thậm chí bắt đầu mong chờ biến đổi thêm lần nữa. Nhưng mà trong lòng hắn hiểu rõ dục tốc bất đạt, vạn nhất mang đến cho Diệp Luyến nguy hiểm nào đó thì hối không kịp.

Trên đường trở về, Lăng Mặc tìm được trong một cửa hàng trang phục một chiếc váy liền áo sạch sẽ cùng một đôi giày xăng đan, dự định thay thế quần áo đã dính đầy máu tươi trên người Diệp Luyến.

Tên zompet dáng dấp ghê tởm lúc trước thì bỏ qua không nói tới, nhưng Diệp Luyến rất thích sạch sẽ, cho dù biến thành zombie đi nữa cũng không thể để cho nàng mặc như vậy được.

Thế nhưng sau khi trở về nơi trú ẩn, nhìn Diệp Luyến im lặng ngồi trước mặt, Lăng Mặc lại không biết làm thế nào ra tay!

Cho dù là khống chế Diệp Luyến tự cởi hay là hắn tự mình ra tay, đều khó tránh khỏi trông thân thể từng khiến cho hắn ảo tưởng vô số lần kia...

Trước đây bởi vì điều kiện bản thân không đủ, trong lòng Lăng Mặc tuy rằng rất thích Diệp Luyến nhưng chưa từng một lần bày tỏ, càng không nghĩ tới quan hệ cùng Diệp Luyến sẽ có gì thay đổi. Dù sao hắn cũng chỉ là một tên trạch nam nghèo khổ, thu nhập không cao, mà Diệp Luyến lại là hoa hậu giảng đường đại học thành phố X, xung quanh đầy rẫy người có điều kiện vô cùng tốt theo đuổi.

Nhưng lúc này bởi vì phải giúp nàng thay quần áo, nên không thể không nhìn thấy thân thể của nàng...

Mặc dù lúc này Diệp Luyến không có lý trí, nhưng Lăng Mặc vẫn cảm thấy một hồi miệng đắng lưỡi khô.

Nhìn thoáng qua chậu nước đặt dưới chân, lại nhìn Diệp Luyến cả người bẩn thỉu, Lăng Mặc do dự rồi một hồi lâu rốt cục từ từ giơ tay ra...

Cùng với cúc áo từng chiếc từng chiếc bị gỡ ra, làn da non mịn trắng nõn của Diệp Luyến cũng từng chút một hiển lộ ra trước mắt Lăng Mặc.

Lăng Mặc cả người khô nóng khó khăn mà kìm chế xúc động xuống, cầm khăn mặt đã vắt khô từng chút một lau trên cơ thể nàng.

"Bình tĩnh, bình tĩnh... Đẩy ngã dưới tình huống này, không phải con người mà..."

Đối mặt với thân thể của người con gái yêu mến, nếu nói không có xung động là giả, nhưng nhìn đôi mắt không có cảm tình kia của Diệp Luyến, Lăng Mặc lại cảm giác trong lòng đau xót.

Lúc nào, mới có thể làm cho Diệp Luyến khôi phục lại lý trí đây...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.