[Dịch] Mỵ Ảnh (Dị Giới Mỵ Ảnh Tiêu Dao

Chương 1739 : Chiến Hồng Thánh




Yêu Hậu hạ xuống xa xa, nhìn hai đạo nhân ảnh phía trên hư không. Đặc biệt ánh mắt ngưng tụ trên thân thể hơi có vẻ đơn bạc đằng kia, ánh sáng trong mắt đẹp càng lưu chuyển.

Nghệ Phong nhìn Hồng Thánh trước mắt, tuy chỉ là giao phong ngắn ngủi. Nhưng sự khủng bố của Chí Tôn vẫn cảm thấy cảm thán không thôi, tuy Nghệ Phong đạt tới cấp độ cửu giai đỉnh phong, nhưng so với Chí Tôn còn kém hơn không ít, mà thời điểm lực lượng Ngũ hành của Nghệ Phong hội tụ lại, không gian bốn phía bắt đầu điên cuồng nhúc nhích, trong lúc nhúc nhích đó, từng đạo lực lượng khủng bố oanh kích về phía Nghệ Phong.

Điều này khiến Nghệ Phong kinh ngạc, đồng thời một quyền thẳng tắp oanh kích vào hư không, dưới một đòn tới này, Nghệ Phong bị chấn văng ngược lại.

- Không gian thật cứng rắn!

Nghệ Phong kinh hãi nhìn không gian nhúc nhích bốn phía, vừa rồi một quyền của hắn giống như oanh kích trên mặt kim cương, cứng rắn đến mức tận cùng, khiến Nghệ Phong thân là cửu giai đỉnh phong cũng âm thầm kinh hãi.

Hồng Thánh nhìn Nghệ Phong, cười lạnh một tiếng nói:

- Nghệ Phong! Không phải Chí Tôn và Chí Tôn không thể so sánh với nhau. Sở dĩ Chí Tôn được gọi là Chí Tôn, đó là bởi vì hắn có thể khống chế một mảnh thiên địa. Mà hiện tại, vùng thiên địa này chính là ta khống chế.

Trong mắt Hồng Thánh tràn đầy ý khinh thường, trong phiến trời đất này, hắn chính là thần, hắn có thể làm bất luận chuyện gì hắn muốn làm. Nếu không có lực lượng khống chế lực lượng thiên địa, làm sao có thể ngăn cản hắn?

Nghệ Phong nhìn lực lượng khủng bố lan tràn về phía hắn, Nghệ Phong phát hiện mảnh thiên địa này quả nhiên giống như tan ra làm một thể với Hồng Thánh, loại tình huống này khiến Nghệ Phong âm thầm kinh hãi, một người có thể khống chế thiên địa, xác thực có thể coi là tồn tại như thần.

Đương nhiên, coi như là Chí Tôn, khống chế thiên địa cũng bất quá là một khu vực. Cho nên, hắn không thể xưng là thần, chỉ có thể gọi là Chí Tôn.

Nghệ Phong cũng thật không ngờ, nguyên lai sau khi đào móc tiềm lực đến mức tận cùng lại là cộng hưởng với thiên địa, đạt tới hiệu quả khống chế một mảnh nhỏ thiên địa.

- Khóa!

Dưới một tiếng khóa của Hồng Thánh, Nghệ Phong có thể cảm giác không gian bốn phía càng nhúc nhích không ngừng, dưới hình thức nhúc nhích này, không gian không ngừng co rút lại, đồng thời từng đạo lực lượng công kích về phía Nghệ Phong.

Dưới công kích như vậy, Nghệ Phong biến sắc, Tru Tiên Kiếm bay ra từ trong cơ thể, lực lượng Ngũ hành cũng bay nhanh ra, bao trùm ở phía trên Tru Tiên Kiếm, một kiếm hung hăng quét về không gian phía trước.

Răng rắc...

Thanh âm răng rắc thanh thúy vang lên ở dưới một kiếm này của Nghệ Phong, nguyên bản không gian chắc chắn đến mức tận cùng, rõ ràng dưới một kiếm này bị chém ra một vết nứt thật lớn, Nghệ Phong bay vào trong cái khe, rời khỏi không gian mà Hồng Thánh tập trung.

Thấy Nghệ Phong thoát khỏi không gian mà hắn tập trung, trong mắt Hồng Thánh hiện lên một tia ghen ghét. Ngũ hành hợp nhất quả thật khiến người khác cảm thấy khó giải quyết, lĩnh vực thiên địa cũng có thể bị nó phá vỡ, nếu là khác võ giả, không đạt tới Chí Tôn, không có lực lượng thiên địa, căn bản không có khả năng đối chiến với Chí Tôn. Nghệ Phong là một lần ngoài ý muốn duy nhất.

Nghệ Phong phá vỡ không gian bay nhanh ra, Tru Tiên Kiếm ngăn cản trước ngực, lạnh lùng nhìn Hồng Thánh, không thể không thừa nhận, thực lực của Chí Tôn rất cường hãn.

Hồng Thánh cũng không nói nhảm, một thanh lợi kiếm xuất hiện trên cánh tay hắn, thanh lợi kiếm này tản ra quang mang khiến tim đập nhanh. Vừa nhìn là biết không phải vật phàm. Nghệ Phong tự nhiên biết rõ, bất luận linh khí của võ giả nào đạt tới cấp bậc Chí Tôn đều là đạt tới cấp độ Linh khí cửu giai.

Mặc dù Nghệ Phong có Tru Tiên Kiếm, chỉ là đối mặt với linh khí bực này, vẫn phải vô cùng cẩn thận, mười thành lực lượng trong cơ thể truyền vào Tru Tiên Kiếm.

- Hôm nay! Ta tiễn ngươi xuống cửu tuyền!

Hồng Thánh nhìn Nghệ Phong, khóe miệng tràn đầy vẻ âm trầm, pháp tắc chi lực trong cơ thể truyền vào trong thân kiếm, dưới lực lượng truyền vào này, vùng thiên địa xung quanh hơi bị chấn động, lực lượng thiên địa hội tụ vào thân lợi kiếm của hắn, lợi kiếm tản ra lực lượng khủng bố khiến lòng người sợ hãi, dưới một kiếm này, phảng phất không có vật gì ngoài nó, chỉ có thiên địa này hoàn toàn dung hợp với một kiếm.

- Chết!

Một tiếng gầm lên, lợi kiếm của Hồng Thánh phá toái hư không, một kiếm mang theo uy lực thiên địa trực tiếp đâm thẳng vào Nghệ Phong. Nghệ Phong nhìn một kiếm này, sắc mặt vô cùng ngưng trọng, không ngừng sử dụng Ngũ hành đại tuần hoàn. Có thể ngăn cản năng lượng uy lực thiên địa của Chí Tôn, trừ Ngũ hành hợp nhất, Nghệ Phong không có biện pháp khác.

Dưới Ngũ hành đại tuần hoàn không ngừng điều khiển, Tru Tiên Kiếm cũng bộc phát ra hào quang khủng bố, ẩn ẩn hóa làm một thể với thiên địa, lực lượng trong Tru Tiên Kiếm hội tụ thành một Ngũ hành đại tuần hoàn cực lớn, Nghệ Phong có thể cảm giác rất rõ rang, dưới loại lực lượng tuần hoàn này, năng lượng đang không ngừng tăng lên.

Keng...

Một tiếng va chạm kịch liệt vang vọng, hai thanh lợi kiếm giao phong cùng một chỗ, toàn bộ không gian dưới hai thanh lợi kiếm mang theo uy lực thiên địa, một dòng xoáy không gian cực lớn trống rỗng xuất hiện, dòng xoáy không gian giống như hắc động tinh không, thay đổi không gian. Kình khí trong đó gào thét, nhưng lại yên tĩnh dị thường, tất cả thanh âm đều bị dòng xoáy không gian khủng bố mấy nghìn trượng này thôn phệ hoàn toàn.

Một kiếm này khiến sắc mặt Nghệ Phong trắng bệch lui ngược lại, cánh tay run rẩy lợi hại, lướt qua mấy nghìn thước trên hư không, lúc này thân thể mới đứng vững, quỳ một gối trên mặt đất.

Thân ảnh của Hồng Thánh cũng giống như vậy, bạo lui ngược lại, tuy thoạt nhìn tốt hơn rất nhiều so với Nghệ Phong, nhưng sắc mặt lại âm trầm lợi hại, ngẫu nhiên rung động cánh tay, nói cho người khác biết hắn tiếp một chiêu này của Nghệ Phong cũng không thoải mái gì.

Yêu Hậu sững sờ nhìn hai người, lại nhìn thoáng qua hắc động cực lớn hiện rõ vẻ tĩnh mịch, trong lòng rung động không thể nói gì, lực lượng như vậy, chỉ cần một tia dư ba cũng có thể hủy diệt nàng dễ dàng.

Theo ánh mắt của Yêu Hậu nhìn kỹ, sau khi hai người phân tách ngắn ngủi, lại lần nữa quấn cùng một chỗ, từng đạo lực lượng khủng bố bạo phát, hai thanh lợi kiếm xẹt qua góc độ quỷ dị không thể tưởng tượng nổi, giao phong cùng một chỗ trên hư không.

Khiến người ta kinh hãi chính là, không hề bộc phát thanh âm khủng bố, tất cả chỉ là sau khi giao phong sẽ bộc phát ra kình khí khủng khiếp và từng dòng xoáy hắc động thật lớn.

Hai đạo thân ảnh nhanh đến không thấy rõ bóng người, chỉ còn lại có hai đạo quang mang lập loè trên không trung. Dãy núi và thảm thực vật phía dưới sớm đã bị phá hủy sạch sẽ, bùn đất bị nhấc lên che kín cả bầu trời, hoàn toàn là cảnh tượng tận thế hiện ra.

Trong khu vực hai người đánh nhau, dư ba kiếm khí đánh ra từng khe vực cực lớn giống như tự nhiên hình thành. Những khe vực này lan tràn khắp khu vực rộng lớn giống như mạng nhện, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Yêu Hậu nhìn hai người phía trên hư không ngươi tới ta lui, ta tới ngươi lui, giao thủ không ngừng, vẫn cho rằng mặc dù Nghệ Phong có tư cách giao thủ với Chí Tôn, nhưng thật không ngờ có thể chiến đấu kịch liệt với Chí Tôn như vậy. Nghệ Phong lúc này, cho dù nói là Chí Tôn cũng không ai dám phản bác!

Chí Tôn a! Trong lòng Yêu Hậu rung động, nàng tự nhiên hiểu rõ từ này đại biểu ý nghĩa gì. Một trận chiến này truyền đi, Nghệ Phong liều mạng không chia trên dưới với đối phương, điều này đủ để khiến người khác đánh đồng hắn với cấp độ Chí Tôn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.