[Dịch]Một Trăm Phần Trăm

Chương 11 : Lập & Unlimited Break




Lập dáo dác nhìn quanh một hồi rồi lẩm bẩm :

- Tôi vừa thấy cô ấy ở đây xong mà , mới đó mà đã chạy đi đâu rồi ?

Lập nói xong thì vác súng đi vòng ra sau lều tìm kiếm . Một lát sau gã vẫy tay ra hiệu cho Hoàng lại gần . Hoàng vừa chạy tới nhìn theo tay hắn chỉ thì đã thấy Thu Hà đang ngồi xổm đằng sau lều , đầu cúi gằm xuống đất không biết để làm gì . Hoàng nuốt một ngụm nước bọt vào cổ họng rồi nhăn mặt nói :

- Sao tôi thấy .. có cái gì đó không ổn cho lắm . Lập , anh thử gọi cô ta xem sao ..

Lập cầm khẩu súng trường trên tay nhích dần từng bước lại gần Thu Hà , miệng nói lớn :

- Này , cô có nghe tôi nói gì không ? Làm gì ở đó vậy ?

Đến lúc còn cách Thu Hà khoảng ba bước chân thì gã dừng lại , giơ súng lên ngắm sẵn về phía lưng cô ta với vẻ đề phòng . Đột nhiên , Hà quay lại , nét mặt khi thấy Lập giơ súng nhắm về mình thì không giấu nổi vẻ sợ hãi :

- Anh.. anh làm gì vậy ?

Hoàng và Lập thấy cô ta vẫn bình thường thì đều không hẹn mà cùng thở phào một cái . Hoàng nói với vẻ bực tức :

- Mau vào trong lều ! Tình hình có vẻ không ổn cho lắm , cô ..

Hoàng nói tới đây thì lông tóc bỗng dựng đứng hết cả lên . Lúc này , Lập đang quay người đi về phía hắn, đằng sau gã là Thu Hà , hai mắt trợn lên , khuôn mặt đỏ gay như máu , tay phải giơ con dao làm bếp lên đâm xuống cổ Lập .

- A!

Trước diễn biến quá mức bất ngờ , Hoàng chỉ kịp “A “ lên một tiếng. Gã đàn ông để đầu đinh có lẽ cũng đã phát giác được chuyện gì không đúng , vừa nhìn sắc mặt Hoàng thay đổi thì đã nhảy bổ về phía hắn .

Con dao trong tay Thu Hà bổ vào khoảng không . Thế nhưng ngay lập tức, cô ta nhảy xổ về phía hai người . Lập hoảng hốt giơ khẩu súng trường trên tay lên đỡ nhưng đã muộn , nhát dao bén ngót xoẹt một cái đã chém bay cả ngón cái lẫn ngón trỏ trên bàn tay phải của hắn ta . Lập rú lên một tiếng đau đớn , ôm tay lui về phía sau . Lúc này trông Thu Hà không còn vẻ gì của một cô gái , à không , của một con người bình thường nữa . Hai mắt vô hồn , da mặt đỏ ké , miệng sùi bọt mép , trông cô ta giờ không khác một con zombie mà bọn họ đã từng gặp trong Vĩnh Lạc Đồng Sinh là bao .

Lập ngã về phía Hoàng . Cả hai người còn đang hoảng hồn thì Thu Hà đã chồm tới . Hoàng đẩy Lập sang một bên rồi bật dậy đá một cú vào bụng cô ta . Hắn cầm khẩu tiểu liên của mình lên nhắm về phía Hà điên cuồng nã đạn . Thế nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của hắn , trúng nguyên một loạt đạn vào người song cô ta vẫn không hề hấn gì . Hà cười khành khạch , lúc đứng lên thì tay phải không biết đã có thêm một khẩu Desert Eagle từ lúc nào . Hoàng thấy khẩu súng trong tay mình không làm gì được đối phương thì biến sắc .

Phải rồi , khẩu súng này dùng chính là đạn phù chú mua từ chỗ chủ thần ..đối với người thường thì không có chút tác dụng nào cả . Nhưng khoan đã , cô ta lúc này còn là người thường nữa hay sao ? Hoàng không còn thời gian suy nghĩ nữa vì lúc này Hà đã giơ khẩu Desert Eagle lên nhằm về phía hắn . Bằng tốc độ vượt xa người bình thường , Hoàng lao thẳng về phía căn lều và chui vào trong trước khi khẩu súng trong tay cô ta rít lên một tiếng chói tai .

Một tiếng “Đùng “ đanh gọn vang lên . Hoàng vừa lao vào trong lều thì đã dáo dác ngó quanh tìm vũ khí . Đúng lúc này , cảnh tượng xung quanh đột ngột thay đổi . Túp lều mà bọn họ dựng đêm qua nay đã trở thành một căn phòng kiểu Nhật ngày xưa , với lớp chiếu rơm trải trên thảm và bốn bức vách làm bằng giấy dán . Hoàng và Lập nhìn nhau kinh hãi . Họ liều mạng chạy vô đây là để tìm vũ khí nhằm đối phó với con quỷ đội lốt người ngoài kia , thế nhưng ý định đó bây giờ đã tan thành bụi khói . Chỗ súng đạn họ dự trữ và để sẵn trong đây đã biến mất không còn một chút dấu vết .

- Nhất định là ảo giác ! Tôi nhớ mình để khẩu Beretta vô hạn đạn ở đây mà ! Lập hét lên .

- Suỵt !

Hoàng đưa tay lên miệng khẽ suỵt một tiếng rồi chỉ tay về phía bức vách bằng giấy bên cạnh . Một bóng người lờ mờ đi qua . Cả Hoàng và Lập đều nín thở ngồi im không dám nhúc nhích . Hơn ai hết , họ rất rõ kẻ đang chầm chậm tiến lại gần đó là ai .

"Đoàng , Đoàng , Đoàng "

Âm thanh của khẩu Desert Eagle lúc khạc đạn vang lên khô khốc . Thu Hà trong trạng thái mất kiểm soát chậm rãi bước vào trong lều .

" Bốp "

Bất ngờ , một bóng đen từ bên phải chồm tới , hai tay nắm chặt khẩu tiểu liên bổ vào đầu kẻ vừa mới bước chân vào trong phòng .

Ăn nguyên cái báng súng của Hoàng vào đầu , Thu Hà nghiêng ngả . Cùng lúc đó , Lập đâm mạnh lưỡi lê luôn dắt theo hông vào ngực nàng ta . Lưỡi lê trong tay Lập lập tức ngập lút sâu vào người Hà , máu tuôn xối xả .

Thu Hà hú lên một tiếng đầy quái dị , khẩu Desert Eagle trong tay vừa mới giơ lên đã bị Hoàng đánh văng ra góc phòng . Hoàng đang định thừa thế vật cô ta ra cho Lập xử lý thì bị một cú thúc như trời giáng vào bụng . Hắn đau đến xanh mét mặt mày , hai mắt nổ đom đóm , trước khi ăn thêm một cú chặt vào gáy .

Hoàng bây giờ mang trong người huyết thống Thánh Gióng sơ cấp , tuy chưa hoàn toàn khai mở được thứ " bản năng sinh tồn " mà Hằng nói theo ý muốn nhưng sức lực cũng đã gấp năm , sáu lần người bình thường . Vậy mà hắn sau khi ăn xong hai đòn này của Hà thì cũng thấy xây xẩm mặt mày . Cô ta bây giờ dường như đã biến thành một người hoàn toàn khác , cả sức mạnh , phản xạ lẫn tốc độ đều cao hơn trước rất nhiều .

Hoàng vừa mới loạng choạng đứng lên thì đã ăn tiếp một cú đá của cô ta vào ngực . Hắn bay thẳng ra ngoài phòng , rớt phịch xuống mặt đất . Lập thấy cô ta vẫn còn nguyên lưỡi lê cắm trên ngực mà lao tới chỗ mình , không có vẻ gì là đau đớn thì kinh hãi lùi ra sau . Thu Hà lúc này trông không khác gì một con zombie mà họ gặp trong Vĩnh Lạc Đồng Sinh . À không , mạnh hơn một con zombie thông thường rất nhiều .

Nhác thấy khẩu Desert Eagle nằm lăn lóc cách đấy không xa , Lập vội xoay người chạy tới . Nhưng Hà còn nhanh hơn , cô ả chỉ nhảy hai bước đã chặn trước mặt gã , tay trái giơ con dao đầm đìa máu me bổ xuống .

Lập hoảng hồn lùi vội ra sau . Trong lúc luống cuống , chân gã vấp phải cạnh bàn rồi cứ thế ngã ngồi ra mặt đất . Thu Hà cười khành khạch giơ dao đâm xuống . Lập há hốc miệng , dịch đầu sang trái năm phân , vừa kịp tránh một dao bổ xuống đầu trong nháy mắt . Gã vừa lăn người một vòng định chạy thì ăn một đầu gối của cô ta vào bụng . Lập còn đang choáng váng vì đau thì con dao đầy máu đã xuất hiện trước mắt .

Hoàng gượng dậy , cố nén đau đớn mà lao người tới chỗ khẩu Desert Eagle nằm lăn lóc trong phòng . Thế nhưng đột nhiên lúc này chân hắn bị ai đó dùng tay kéo lại . Một cảm giác lạnh buốt truyền từ dưới lên làm hắn rùng mình ớn lạnh . Hoàng quay mặt xuống nhìn , rồi không kìm được sợ hãi mà gào lên một tiếng . Không biết từ bao giờ , từ lòng đất , một cánh tay trắng nhợt trồi lên nắm chặt lấy chân hắn mà kéo xuống . Năm ngón tay thon dài xương xẩu đó lạnh toát , không hề có một chút sức sống nào , giống như của người chết vậy . Dây thần kinh trong người Hoàng lúc này gần như đông cứng hết cả , hai tay điên cuồng bám trên mặt đất để ghìm người lại .

Cùng lúc ấy , trong căn phòng kiểu Nhật trước mặt , Lập đang cố hết sức giữ không cho con dao trong tay Thu Hà đâm xuống mặt mình , mồ hôi chảy ròng ròng trên trán . Trong khoảnh khắc đi sát bờ vực cái chết , gã bỗng cảm thấy có cái gì đó mở ra trong ngực mình . Một cảm giác vô cùng sảng khoái tràn vào đầu óc làm hắn không kềm được mà rên nhẹ một cái . Cảm giác đó ... giống như được rít một điếu thuốc lào sau cả tháng không động đến điếu vậy ! Đó là những gì thoáng vụt qua tâm trí Lập lúc này .

" Mở khóa 3% giới hạn thân thể , lượng (%) đã kích hoạt hiện tại là 10 ,25 % "

Khẽ gầm một tiếng , cánh tay phải của Lập phồng lên gấp đôi , từng múi cơ cùng mạch máu bên trong hiện rõ mồn một . Gã giật phăng cả con dao lẫn cánh tay trái của con ma nữ trước mặt , đầu cụng vào trán Thu Hà . Hà rú lên một tiếng , cánh tay trái của ả lúc này đã bị giật đứt , nhìn thấy cả xương cốt bên trong . Lập lúc này giống hệt một con thú điên cuồng , vừa nhổm dậy đã xáp lại đấm liên tục vào người đối phương . Trong hai giây gã tung ra tất cả là ba mươi lăm cú đấm , tiếng xương gãy vang lên răng rắc .

" ****** , ***** ! "

Một tiếng rầm trầm đục vang lên , Thu Hà bị hắn đấm văng vào vách tường bằng giấy gần đó rồi nằm bẹp dí xuống đất . Lập gầm gừ lao về phía cô ta , nhưng vừa bước được hai bước thì sụm người xuống , sắc mặt trắng nhợt . Gã vừa thở hồng hộc vừa nhìn chằm chằm vào con quái vật trước mặt . Lúc này Thu Hà đã đứng dậy , ngực nát bấy , đầu vì quán tính mà xoay ngược một trăm hai mươi độ về phía sau , cánh tay trái đứt lìa chỉ còn một ít thịt dính trên bả vai . Cô ta lấy tay phải xoay đầu trở lại vị trí cũ rồi nhặt khẩu Deseart Eagle bị vứt lăn lóc gần đó lên ngắm về phía Lập .

" Đoàng ! "

" BỤP"

Đầu của Thu Hà nát bấy , trông không khác gì quả dưa hấu bị người ta đập nát , một thú chơi phổ biến trong những dịp hội hè . Thế nhưng cánh tay cầm súng vẫn chầm chậm giơ về phía Lập không sai một ly . Một tiếng " Đoàng " nữa vang lên ,lần này tới lượt bàn tay phải cầm súng của Hà nát như tương . Độ sát thương của khẩu M88 đã qua cải tiến giá 2000 điểm trên tay Hằng không hề kém cạnh Deseart Eagle chút nào .

Cái xác không đầu lao bổ về phía Lập .

" Bản Năng Sinh Tồn - 22% : Khai Mở ! "

Hai mắt sáng rực , Hằng dậm chân lao tới , vụt một cái đã áp sát cái xác ghê tởm trước mặt . Khi mà Lập và Hoàng còn đang ngây ra đó thì ngực Thu Hà đã bị một cùi chỏ của Hằng đánh cho nát bấy , cả người chia làm hai khúc . Hằng đá xác cô ta ra xa rồi kết thúc bằng một loạt đạn từ khẩu M88 trong tay .

- Kết thúc ..kết thúc thật rồi sao ?

Lập nằm ngửa trên mặt đất , thở hổn hển nói . Hằng nhìn cái xác không toàn vẹn , lỗ chỗ vết đạn của Thu Hà khẽ lắc đầu rồi thở dài một cái . Cô thấy Hoàng nằm úp mặt xuống đất cách đó không xa thì vội chạy tới . Hằng sau khi kiểm tra thấy hắn vẫn còn thở thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm :

- Làm sao thế ? Có chỗ nào không ổn à ?

Hoàng lúc này mới lờ đờ tỉnh dậy . Hắn thấy mình đang tựa đầu trên đùi Hằng thì tự nhiên an tâm hơn rất nhiều . Hắn vẫn còn sống ..thế là tốt lắm rồi . Hoàng ngồi dậy , nhìn ra phía sau mình với vẻ nghi hoặc . Cảnh tượng ban nãy vẫn còn in sâu trong óc hắn , chẳng lẽ tất cả ..chỉ là ảo giác ?

Hoàng đưa mắt nhìn quanh thì không thấy căn phòng kiểu Nhật kia đâu nữa , thay vào đó là túp lều tan hoang cùng Lập lúc này đang nằm dài trên mặt đất . Hắn quay sang nhìn Hằng hỏi :

- Chị , chị ... Thu Hà .. đâu rồi ?

Hằng chỉ tay về chỗ cái xác nằm cách đó không xa . Hoàng hít một hơi dài , ngồi ngẩn ngơ một lát rồi giật mình hỏi :

- Huy , còn Huy nữa .. hắn đi đâu mất rồi ?

Hằng đứng dậy ngoắc tay với hai người tỏ ý theo sau . Lập lúc này cũng đã lồm cồm bò dậy . Gã cầm khẩu Desert Eagle dùng đạn thường của Hà và khẩu súng trường xài đạn phù chú của mình giắt vào người , rõ ràng là đã rút được kinh nghiệm từ vụ ban nãy . Hai người theo Hằng đi lên tầng hai quán trọ của nhà Yamamura . Hằng nhìn về phía phòng của Hoài My rồi cau mày nói :

- Các cậu tự vào xem đi .

Hoàng và Lập cùng tiến vào , thứ đầu tiên đập vào mắt họ là Hoài My , hiện đang bị trói nghiến vào chiếc ghế dựa ở góc tường . Ở giữa phòng lúc này trải một mảnh chiếu , phủ bên trên là một tấm vải màu trắng nhờ . Hoàng lắp bắp nói :

- Không ..phải chứ ? Cậu ấy ..

Lập đi tới ,cúi người lật tấm vải phủ bên trên lên . Đúng như dự đoán của bọn họ , bên dưới là Huy . Bất quá gã bây giờ chỉ còn là một cái xác không hồn , hai con mắt trợn trừng nhìn về phía Lập, ngực nát bấy dính đầy máu tươi .

Chết không nhắm mắt .

Hoàng sắc mặt tái nhợt nhìn Hằng hỏi :

- Chị Hằng , thế này là sao ? Việc này .. là do ai làm ?

Hằng hít một hơi dài rồi bắt đầu đem tất cả mọi chuyện kể lại một lượt . Từ lúc Hằng rời lều chạy tới phòng của Hoài My thì chỉ mất tối đa là năm phút , thế nhưng cũng không thể ngăn được hiện thực thảm khốc diễn ra .

Thấy cửa phòng bị khóa từ bên trong , Hằng sốt ruột phá cửa . Vừa xông vào , cô tái mặt vì không tiếp nhận nổi cảnh tượng man rợ đập thẳng vào mắt mình .

Lúc này , Hoài My đang nửa quỳ nửa ngồi trên sàn nhà , hai tay cầm con dao gọt hoa quả đâm liên tục vào ngực của Huy nằm bên dưới . Hoài My thấy có người lạ xông vào thì ngước cặp mắt vô hồn lên nhìn Hằng , hai tay vẫn đều đặn làm công việc của mình . Huy nằm ngửa trên nền nhà khi ấy đã chết từ lâu . Hai mắt cho tới khi chết vẫn mở to đầy vẻ kinh hoàng .

Lập quay sang nhìn cô gái trẻ với bộ váy dính đầy máu bị trói nghiến vào chiếc ghế bên cạnh nói :

- Thật độc ác , cô ta đã làm chuyện này sao ?

Hoài My hình như cũng biết có kẻ đang nói tới mình . Cô nhìn Lập nở nụ cười ngờ nghệch.

Hoàng giơ khẩu tiểu liên đã thay đạn thường trong tay mình lên chĩa về phía Hoài My gằn giọng :

- Lỗi không phải của cô ấy , vì kẻ chủ mưu trong chuyện này .. mọi người cũng biết là ai rồi đấy . Cô ta đã bị con ma nữ đó khống chế mất rồi , không thể ở bên cạnh chúng ta được nữa ..

Hằng nhíu mày , bước tới ngăn hắn lại rồi nói :

- Không được , nếu tự tay giết đồng đội thì sẽ bị chủ thần trừ một ngàn điểm ..Lúc này chúng ta không thể để mất thêm một điểm nào nữa ..vì nguy cơ bị chủ thần mạt sát trong bộ phim này là rất lớn !

Lập trầm giọng xen vào :

- Cần gì phải tự tay giết ? Chúng ta vứt cô ta vào nơi nào đó rồi phóng lửa thiêu sống không phải là xong sao ? Hoặc để cho cô ta tự sinh tự diệt cũng được .

Hằng nhìn bộ dạng ngờ nghệch của Hoài My thì không khỏi thở dài :

- Thôi , cứ trói cô ta lại và cách ly một thời gian đã . Dù gì .. ngày mai cũng là " Thời hạn " của cô ấy rồi mà .

Ba người trầm mặc nhìn nhau , ai cũng thấy được vẻ khủng hoảng trong mắt đối phương . Lập , Huy , Thu Hà , ba người có cùng chung hạn cuối là ngày hôm nay thì giờ đã chết mất hai , còn Lập ... giờ mới là bảy giờ tối , liệu gã có thể cầm cự được đến không giờ đêm nay hay không ?

- Hóa ra ba vị tập trung ở đây à ? Tôi có chuyện muốn nói với mọi người !

Hằng , Hoàng và Lập cùng quay đầu lại một lúc . Đó là giọng của Phúc , gã không hiểu đã đứng đằng sau họ từ khi nào .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.