Dõi mắt nhìn Đoàn Chính Tâm rời đi , đến khi khuất bóng .Nam Mộng mới đóng cửa phòng lại, sau đó bước đến bên cạnh giường ,ngồi xuống ,nhắm mắt lại ,suy nghĩ lại những điều vừa xảy ra.
Không biết qua bao lâu sau ,Nam Mộng mở mắt.
Đưa tay lấy chiếc ''ngọc giản'' để trên bàn ,Nam Mộng quan sát cẩn thận.
Theo như những lời nói trước khi Đoàn Chính Tâm rời đi, Nam Mộng phải tu luyện thành công Trúc Cơ kỳ đệ nhất tầng mới có thể tu luyện thành ''Nguyên thần'',đồng thời còn được gọi là ''Thần thức''.Sau đó dùng ''Thần thức '' đọc được những pháp thuật cùng cách tu luyện những tầng cao hơn được ghi bên trong.
Trước đó Đoàn Chính Tâm đã chỉ cho Nam Mộng phương pháp tu luyện lúc đầu , bất quá có chút khác với cách tu luyện của Trần Xuân Bình một chút , nhưng cũng chỉ là đại đồng tiểu dị,không quá lớn.
Dời mắt khỏi ''Ngọc giản '' ,Nam Mộng nhìn vào chiếc hộp đặt trên bàn , hộp gỗ này so với những chiếc hộp gỗ thông thường không hề có chút khác biệt.
Nam Mộng cầm chiếc hộp gỗ lên tay, quan sát một lúc , sau đó mở hộp ra .
Lúc này trong hộp có trên chục quả cây chỉ lớn cỡ một đốt ngón tay của người trưởng thành , quả có hai màu xích hồng ,tỏa ra ánh sáng nhè nhẹ, thoạt nhìn trông rất đẹp mắt.
Nam Mộng quan sát một hồi , sau đó cầm lấy một trái bỏ vào miệng.
Sau đó lại nghe Nam Mộng mở miệng khen :''Cũng không tệ ,bất quá chỉ một quả trái cây bé tí như vậy mà có thể no những ba ngày ,quả thật có chút khó tin !''.
Lắc lắc đầu ,Nam Mộng đóng chiếc hộp lại ,sau đó lại rơi vào trầm tư .
Một lát sau ,chỉ thấy Nam Mộng ngồi khoanh chân lại ,tay kết ấn ,hai mắt nhắm nghiền .
Không biết qua bao lâu ,trên người của Nam Mộng đột nhiên phát sinh dị biến .
Bắt đầu từ ngoài da ,từng đợt hoàng sắc quang mang không hề có dấu hiệu báo trước đột nhiên xuất hiện ,sau đó không ngừng lúc ẩn lúc hiện ,chớp nháy liên tục ,theo thời gian trôi qua tốc độ biến chuyển của dị tượng càng lúc càng nhanh ,đồng thời ánh sáng màu vàng kim nhạt cũng càng lúc càng chói mắt .
Rất nhanh sau đó , theo ánh sáng xunh quanh thân Nam Mộng càng lúc càng sáng ,càng lúc càng chói mắt ,đột nhiên xunh quanh Nam Mộng xuất hiện cỗ tuyền qua .Lấy Nam Mộng làm trung tâm , cỗ hoàng sắc tuyền qua không ngừng xoay quanh ,đồng thời linh khí ở bốn phía trong không trung có thể dùng mắt thường thấy được hóa thành những điểm bạch sắc tinh quang như con thiêu thân bị hút nhập về phía Nam Mộng.Dị tượng cứ duy trì như vậy , một ngày sau vẫn không hề có biến hóa ....
Ba ngày sau .....năm ngày ......
Chín ngày sau.
Cỗ tuyền qua lúc này đã không còn nhạt như lúc ban đầu , hiện tại nó tựa như một cơn lốc xoáy thực chất ,từng đợt cương phong thổi tứ tán trong căn phòng ,từ bên ngoài nhìn vào đã không hề thấy rõ thân hình của Nam Mộng ,chỉ có từng điểm linh khí vẫn không ngừng bị hút nhập vào cỗ tuyền qua.
Đồng thời ,lúc này trong đan điền của Nam Mộng cũng là một phen cảnh tượng không sai biệt lắm.
Cả thể giới tưởng chừng như chỉ tồn tại sương mù , xunh quanh ,trái phải ,đâu đâu cũng chỉ trông thấy từng điểm bạch quang kết hợp lại cùng một chỗ tạo thành một đoàn bạch vụ .
Đột nhiên đoàn bạch vụ vốn yên ổn bỗng trở nên xao động ,bắt đầu từ trung tâm ,một điểm bạch quang bắt đầu chuyển động , sau đó xoay tròn ,dần dần theo thời gian trôi qua những điểm bạch quang xunh quanh dường như cũng bị tác động ,càng ngày có càng nhiều điểm bạch quang lấy điểm bạch quan lúc đầu làm trung tâm ,không ngừng xoay tròn.
Cả thế giới bạch vụ lúc này đã hoàn toàn biến đổi , trong đan điền của Nam Mộng lúc này chỉ có cỗ bạch sắc xoáy vụ không ngừng xoay tròn ,theo thời gian trôi qua cỗ bạch sắc xoáy vụ xoay tròn càng lúc càng nhanh ,đồng thời những điểm tinh quang không ngừng từ bên ngoài gia nhập vào .Dần dần chỉ thấy bạch sắc xoáy vụ càng ngày càng thực chất ,càng ngày càng nhỏ lại .
Chẳng biết qua bao lâu ,cỗ bạch sắc xoáy vụ lúc trước giờ chỉ còn lại những sợi tơ bạch sắc đan sen vào nhau không ngừng xoay tròn cùng một chỗ .
Đột nhiên những sợi tơ bạch sắc vốn đang chậm rãi xoay tròn bỗng nhiên mãnh liệt gia tốc ,càng lúc càng nhanh .Chỉ thấy khi tốc độ của những sợi tơ đạt đến mức dùng mắt thường đã không thể trông thấy rõ ràng đột nhiên biến cố xuất hiện.
Những sợi tơ bạch sắc đan xen vào nhau ,ban đầu là một ti ,tiếp đó lại càng lúc càng nhiều ,không lâu sau nguyên vốn thế giới có rất nhiều bạch sắc ti nay đã không còn , ở đó chỉ còn lơ lửng duy nhất một sợi , bất quá sợi ti bạch sắc này to lớn cùng sáng lòa hơn những sợi ti lúc ban đầu rất nhiều.
Đến lúc này thế giới vốn hỗn loạn nay lại trở nên tĩnh lặng rất nhiều ,chỉ còn duy nhất một sợi bạch sắc ti không ngừng chậm rãi xoay tròn trong đan điền của Nam Mộng.
Đồng thời dị tượng trong căn phòng của Nam Mộng cũng chậm rãi biến mất ,hoàng sắc tuyền qua đã không còn theo đó hoàng sắc quang mang lưu chuyển quanh thân của Nam Mộng cũng đã không còn thấy đâu ,căn phòng đã trở lại vẻ tĩnh lặng như lúc ban đầu.
Nam Mộng đang muốn thu công ,đột nhiên cảm giác được như có ai đó lôi kéo mình ,nói chính xác lôi kéo tâm thần của hắn ,tựa như cả linh hồn của Nam Mộng đột nhiên bị Ma vương đoạt đi .Lực kéo rất mạnh ,Nam Mộng muốn chống cự nhưng không hề có tác dụng gì . Sau đó Nam Mộng chỉ thấy trước mắt mình tối sầm lại ,tiếp đó lại trở nên sáng lòa....
....................
''Đây là...''
Một thế giới chỉ toàn màu trắng !
Dưới đất là mây trắng ,trên trời cũng là mấy trắng , thậm chí xunh quanh cũng có những đám mây chậm rãi trôi nổi ,lơ lửng .
Nam Mộng nhất thời bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây người.
Một lúc sau Nam Mộng mới khôi phục tinh thần lại , sau đó Nam Mộng quan sát xunh quanh một lúc .
Bốn phía lúc này chỉ toàn mây , trong tầm mắt của Nam Mộng cho dù là xa nhất cũng không tồn tại chút khác biệt .
Nhìn nhìn một lúc Nam Mộng có chút nghi hoặc ,cũng có chút thấp thỏm ,không biết bản thân mình đã lạc vào đâu .
Nam Mộng cố gắng khống chế cái đầu của mình không được suy nghĩ lung tung .Cố gắng hít thở thật sâu để duy trì sự tỉnh táo .
Bất quá xunh quanh quá trống trải ,trống trải đến mức Nam Mộng có cảm giác không an toàn .
Cố gắng tự nhủ bản thân mình cần phải bình tĩnh ,không được hoảng loạn.Nam Mộng chậm rãi bước về phía trước ,vừa đi hắn còn không ngừng quan sát xunh quanh đề phòng có nguy hiểm đột nhiên xuất hiện.
Không biết Nam Mộng đi bao lâu ,trong tầm mắt của Nam Mộng đột nhiên xuất hiện thứ gì đó ,bất quá vì quá xa ,có chút không rõ ràng.
Thấy thế trong lòng Nam Mộng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi ,chí ít cũng có thứ gì đó ,chứ không phải trống không một mảnh khiến lòng người không khỏi có chút bất an.
Không hề do dự ,Nam Mộng bước nhanh về phía trước .
Không lâu sau , thứ mà Nam Mộng thấy được khi nãy giờ đã hiện rõ trước mắt.
Là một tấm bia đá cao sừng sững ,ước chừng phải tới ngàn trượng ,bề ngang cũng đạt tới gần trăm trượng ,thoạt nhìn chỉ có hai chữ hùng vĩ là hoàn toàn phù hợp với nó.
''Thiên Nhai ?''.
Trên tấm bia đá có khắc hai chữ :''Thiên Nhai ''.
Nam Mộng nghi hoặc ,thoạt nhìn nơi đây không hề có người ,không biết ai là người khắc lên tấm bia đá hai chữ này .Bất quá khung cảnh nơi đây cũng chẳng khác gì hai cái tên này.
Trống không .....Tĩnh mịch.....Trầm lặng.....!
Quan sát một lúc Nam Mộng mới dọc theo tấm bia đá đi tới.
Vừa ra tới phía sau trước mắt Nam Mộng lại xuất hiện thêm một thứ.
Nam Mộng lại gần quan sát.
Là năm cây thạch trụ cao ước chừng gấp ba lần Nam Mộng ,đường kính cũng cỡ sáu người ôm mới xuể.Điểm đặc biệt ở đây là năm cây thạch trụ phân biệt thành năm màu khác nhau ,theo thứ tự là Hoàng Kim ,lục nhạt , lam ,xích hồng ,hôi sắc.
Bất quá thứ đặc biệt thu hút sự chú ý của Nam Mộng là con mắt Bạch sắc ở giữa những cây thạch trụ , tựa như được điêu khắc từ đá mà thành,không hề có đồng tử ,chỉ có mỗi viền mắt .Bất quá điều đáng chú ý ở đây là lấy con mắt làm trung tâm có không ít những đường tuyến tựa như những con sông phân nhánh hướng bốn phía lan tràn ra.Điều đáng kinh ngạc là những đường tuyến tựa như được bày bố hết sức có chủ ý.Các đường tuyến khi con ở gần con mắt thì không hề phân phương hướng ,cứ lan tràn ra một cách cực kỳ tự nhiên ,bất quá khi đến gần những căn thạch trụ lại dường như bị thạch trụ hấp dẫn ,các đường tuyến phân chia thành tất cả năm đường chính ,tập trung lại hướng phía những căn thạch trụ lan tràn tới . Tạo nên cảnh tượng những căn thạch trụ tựa như những cái chân của bạch sắc mục.
Những đường tuyến này lan tràn xunh quanh những cây thạch trụ tựa như cây leo đang cố gắng bám lên những cây cao to xunh quanh ,bất qua khi tới gần đỉnh của thạch trụ thì những đường tuyến thoạt nhìn như những bộ rễ này lại đột nhiên biến mất.
Ngoài những thứ này ra Nam Mộng đã không còn trông thấy thứ gì khác .
Đang lúc Nam Mộng đang đánh giá ''Dị vật'' ở trước mắt đột nhiên có một âm thanh vang lên .
''Chào chủ nhân ''.
Nam Mộng nhất thời liền giựt mình ,ngẩng đầu lên nhìn ngó xunh quanh ,đồng thời còn hô lớn.
''Ai ?''
''UY ,ta ở sau lưng ''
Nghe thấy âm thanh từ phía sau Nam Mộng liền lập tức quay đầu lại.
Vừa nhìn Nam Mộng lại lâm vào sững sờ.
Trước mắt hắn là một ''Tiểu quang cầu '' đang trôi nổi lơ lửng ở giữa không trung,thoạt nhìn thứ này chỉ như một con đom đóm nhìn từ xa được phóng đại lên mà thôi .
Bất quá sở kiến sở văn của Nam Mộng thực sự rất có hạn nên nhất thời đầu óc của Nam Mộng vẫn chìm trong sương mù ,cứ đứng im như vậy mà hai mắt trợn to nhìn về phía trước.
''Này này .......''
''A!''
''Ngươi ...ngươi là ...?''
Nam Mộng cả nói cũng đã nói năng lắp bắp.Bất quá đây cũng là hắn đang cố gắng đè ép cảm giác bất tường trong lòng mình nên nói năng không được thông suốt cho lắm.
''Ta?''
''Tiểu quang cầu'' lắc lư cái thân của mình ,nói:''Ta là ta ''.
Nam Mộng chớp chớp mắt !
Nam Mộng hít sâu một hơi ,cố gắng hỏi :''Ngươi là người sống ở đây?''
''Tiểu quang cầu'' lắc lắc cái thân của mình ,nói :''Không sai ,ta là người sống ở đây ,chủ nhân không cần quá kinh ngạc ,ngài cũng gặp qua ta rồi đấy thôi ''.
Nam Mông nghi hoặc :''Ta đã gặp qua ngươi?''.
''Đúng rồi ,là cái hôm trời mưa rất lớn ,bất quá ánh mắt của chủ nhân lúc đó nhìn ta khiến ta cảm thấy có chút sợ hãi ,tựa như con mèo nhìn thấy mỡ ,rất đáng sợ !!''.
''Khụ khụ ,cái này......cái này......''.
Sau đó Nam Mộng liền nghi hoặc hỏi lại :''Mà ngươi sao gọi ta là chủ nhân? không lẽ ngươi chính là viên châu ta đã nhặt được sau đó tự nhiên biến mât một cách khó hiểu ''.
''Không sai ,ta cũng chẳng biến mất đi đâu ,là bị cái tên ''thiên lôi ''di chuyển chỗ ở mà thôi''.
''Ngươi nói gì ta không hiểu ?''.
''Tiểu quang cầu ''lắc lắc :''Trước kia ta cũng bị như vậy một lần ,lúc đó xunh quanh ta còn có hai ''người anh em ''nữa ,bất quá là bị tên ''Thiên lôi '' đáng chết kia đem chúng ta di chuyển đi .Lúc ta nhìn lại xunh quanh chỉ thấy mình đang nằm ở trong một thân cây ,chẳng biết qua bao lâu ,đến khi chủ nhân nhặt ta lên ,rồi sau đó ta lại tiếp tục bị cái tên ''Thiên lôi ''kia đem ta di chuyển vào trong đầu của người ''.
Nam Mộng gật gật đầu ,bất quá hai chữ ''di chuyển'' này Nam Mộng lại chữ hiểu chữ không.
Suy nghĩ một chút ,Nam Mộng lại hỏi lại nghi vấn lúc nãy :'' Sao ngươi lại gọi ta là chủ nhân ,ta gọi Nam Mộng ,còn ngươi ?''.
''Ta?''.
''Ta chẳng có tên ''.
''Không có ?''.
Nam Mộng nghi hoặc ,bất quá nghĩ lại những gì ''tiểu quang cầu '' vừa nói liền hiểu được.
Sau khi hiểu ra ,Nam Mộng liền cười cười nói:'' Cũng không phải là vấn đề gì lớn ,không có tên thì đặt tên ,nếu ngươi cảm thấy không có vần đề gì ,ta cũng có thể đặt tên cho ngươi ''.
''Thật ?''
Nam Mộng gật đầu :''Thật ''.
''hắc hắc ,vậy đa tạ chủ nhân''.
Nam Mộng ngẫm nghĩ một lúc ,sau đó nói :'' thế này vậy ,nếu ngươi khi mới sinh ra đã ở đây ,vậy thì lấy hai chữ trên tấm bia đá kia làm tên của ngươi ,gọi là Thiên Nhai ,thế nào ?''.
Tiểu quang cầu lắc lư thân mình không nói gì,tựa như đang suy nghĩ ,một lát sau mới nói :''Được ,ta gọi Thiên Nhai ,đa tạ chủ nhân ''.
Nam Mộng nghe vậy nhíu mày ,nghi vấn hỏi:''Sao ngươi cứ mãi gọi ta là chủ nhân ,việc này là thế nào ?''.
''Chủ nhân không hiểu?'.
''Không hiểu!! ''.
''Cũng không có gì khó hiểu ,lúc chủ nhân cầm ta lên ,máu trong tay chủ nhân tiếp xúc với ta, rồi bị ta vô ý hút vào, sau đó ''Linh '' trong huyết của chủ nhân dung nhập vào cơ thể ta, từ đó hình thành ấn ký , từ nay trở đi ta cùng chủ nhân ''Sonh thân mà đồng mệnh '' ,nên người đã trở thành chủ nhân của ta ''.
Nam Mộng nghe vậy mới hiểu ra ,sau đó lại hỏi :''Vậy người kéo ta vào đây chắc cũng là ngươi ?''.
''Không sai ,trước kia ta cũng đã muốn kéo chủ nhân vào đây ,nhưng lúc đó chủ nhân linh hồn quá yếu ,ta không thể thực hiện được ,bất quá vừa rồi chủ nhân tu luyện thành công nên thần hồn mạnh hơn không ít nên ta mới có thể kéo vào được ''.
''Nói vậy những việc ta trải qua ngươi đều biết cả ?''.
''Không sai ''.
''Vậy còn việc ta bỗng nhiên xuất hiện tại thời gian sáu năm về trước ngươi có biết nguyên nhân vì sao không ?''.
''Hắc hắc ,là ta làm ''.
''Ngươi làm ?''.Nam Mộng kinh ngac.
''Đúng ,lúc đó tên Trần Xuân bình kia lấy chủ nhân đỡ đòn thay hắn ,ta đã đánh tráo linh hồn của hai người ,sau đó dựa vào linh hồn lực có được từ Trần Xuân Bình ta đã đem chủ nhân trở về quá khứ lúc sáu năm về trước ''.
Nam Mộng thế là đã hiểu tất cả , cũng xem như ''Thiên Nhai ''đã cứu hắn một mạng ,bất quá nhìn vào khung cảnh xunh quanh Nam Mộng lại nhớ đến mình vẫn còn việc cần làm ở bên ngoài ,nên vội vàng hỏi :''Ngươi đã có thể đưa ta vào vậy có thể đưa ta ra hay không ?''
''Đương nhiên được !''.
''Vậy nhanh đưa ta ra một chút ,sau khi luyện thành tầng thứ nhất Trúc Cơ kỳ ta phải đi tới Chấp Sự đường ''.
Thiên Nhai ''lắc'' đầu :''Bây giờ còn chưa phải lúc''.
''Chưa phải lúc?''.
''Ừ,trước ta nói rõ cho chủ nhân nghe một chút''.
''Có chuyện gì ngươi mau nói đi ''.
''Là chuyện liên quan đến ta''.
Nam Mông chỉ gật đầu ,cũng không hỏi gì nhiều .
''Là thế này ,như lúc nãy ta đã nói với chủ nhân , trước lúc ta bị tên ''thiên lôi '' đưa đi thì bên cạnh ta còn có hai ''người anh em ''nữa ''.
Nam Mộng gật đầu :'' Đã biết ,ngươi đã nói ''.
''Vấn đề là nằm ở chỗ này ,trong ba ''người'' ta là người xuất hiện sau cùng ,cũng là em út ,bất quá trong ba chúng ta người được sinh ra thứ hai lại là người tính tình rất hiếu chiến ,hung dữ ,có nhiều lần hắn muốn xuống trần gian nhiễu loạn ,bất quá đều có ''Anh cả '' ngăn cản nên hết lần này hết lần khác ý muốn của hắn đều không thành công .Bất quá lần này đột nhiên bị tên ''Thiên lôi ''trời đánh phá hỏng tất cả .Trong lúc ta đang ngủ một ngấc ngon lành đột nhiên tên ''thiên lôi'' kia xuất hiện ,sao đó đem chúng ta di chuyển xuống trần gian ,bất quá vị trí của mỗi ''người'' đều không đồng nhất ,cho nên hiện tại ta không biết vị trí hiện tại của hai ''người ''anh kia ở nơi nào ''.
''Mà điều ta lo lắng chính là người anh thứ hai của ta ,với mục đích ban đầu cùng tính tình của hắn ,ta sợ trần gian lại bị hắn quấy đến mức không thể cứu vãn nổi,đến khi ấy sinh linh lầm than ,không những là ''Hạ giới'' ,cho dù là '' Trung giới '' cùng ''Thượng giới '' đều không có ngày an lành, việc ta muốn nói là chủ nhân có thể hay không giúp ta trấn áp hắn ,bằng không đến lúc đó không biết bao nhiêu sinh linh ở 12 vạn 8000 hạ giới ,cùng 1 vạn 6000 trung giới ,thậm chí là 3000 thượng giới cũng không thoát khỏi cảnh bị sát hại ''.
Nam Mộng nghe vậy mắt đã trợn to đến hết mức có thể .
Một lát sau Nam Mộng mới có chút thận trọng hỏi :''Lợi hại như vậy ,không lẽ không ai có thể chế ngự được hắn ? Như ngươi nói có nhiều giới như vậy nhiều người như vậy không lẽ không một ai có được thực lực hơn hắn sao ?''.
''Không ,tuyệt đối không !!''.
''Tại sao ?''.
''Bởi vì bản thân ba chúng ta trên mình mỗi '' người '' đều mang bổn nguyên lực lượng của thiên địa ,thứ này không phải con người có khả năng chống lại được ,trừ khi là tên ''Thiên lôi '' chết tiệt kia lại đem ba chúng ta di chuyển trở về chỗ cũ ,sau đó có ''Anh cả ''áp chế hắn may ra mới có thể thay đổi cục diện ''.
''Ngoài tên '' Thiên lôi chết tiệt ''kia cùng với ''Anh cả '' mà ngươi nói không lẽ không còn ai có thể áp chế hắn sao ?''.
''Có''
''Là ai?''
''Chính là chủ nhân''.
''Là ta ?''.Nam Mộng sửng sốt .
Ngay sau đó Nam Mông có chút dở khóc dở cười nhìn Thiên Nhai mà nói: ''Ngươi......chuyện gì có thể đùa chứ chuyện này không thể tùy tiện đem ra đùa được ."Hắn '' đã lợi hại như vậy ,một kẻ mới gia nhập tu tiên giới như ta ngay cả Linh Nguyên kỳ còn chưa tới ,ngươi nghĩ bằng sức của ta có đủ khả năng đi chêu chọc vị ''Anh hai '' đó của ngươi sao?''.
''Sao lại không được ?''.
Nam Mộng lắc đầu :'' Không được ,tuyệt đối không được''.
''Nếu như có sự trợ giúp của ta thì sao ?''.
''Của ngươi?''.
Nam Mộng nghe vậy liền ngây người .
Sau đó lại cười khổ , nói :''Không phải ngươi nói chỉ có tên ''Thiên lôi chết tiệt ''cùng ''Anh Cả '' của ngươi mới có thể áp chế hắn sao ?''.
Thiên Nhai lắc đầu :'' Còn có một điều trọng yếu ta còn chưa nói cho chủ nhân ''.
''Điều gì?''
''Về hành động của ''Anh hai'' ''.
''Nếu hắn muốn làm loạn thế gian điều đầu tiên hắn cần phải làm chính là phải làm ''ô nhiễm '' một đối tượng nào đó ,sau đó cám dỗ nạn nhân ,từ đó thông qua thân xác của người bị cám dỗ thay hắn làm những việc hắn muốn làm ,cho dù là chuyện gì ,một khi đối tượng bị cám dỗ rồi liền tuyệt đối nghe theo lời hắn ,đến lúc đó hắn chỉ cần cám dỗ đủ số người nhất định liền có thể đem quân đi đánh khắp các giới diện nhằm thỏa mãn dục vọng hiếu chiến ,hung tàn của hắn , khi đó thế gian này đã không còn nơi nào có thể yên thân .Đây cũng là lý do vì sao ta muốn chủ nhân giúp đỡ trấn áp hắn ,chỉ cần có sự trợ giúp của ta ,đến lúc đó chủ nhân chỉ cần đối mặt với đoàn quân bị cám dỗ của hắn là được''.
Sau đó Thiên Nhai lại nói với Nam Mộng :'' Chủ nhân có thấy ''Ngũ Hành Nhất Nguyên Hợp '' trước mắt đó không ?''.
''Ý ngươi nói là những cây thạch trụ kia ''.
''Không sai ''.
''Chủ nhân đợi ta một chút ,ta cho người xem cái này'' Dứt lời Thiên Nhai liền bay đi về hướng nào đó.
Nam Mộng tuy nghi hoặc nhưng vẫn nghe lời đứng tại chỗ ,đợi Thiên Nhai quay lại.
Một lát sau ,Thiên Nhai đã trở về ,bất quá lúc này lại có một viên đá có năm màu ,thoạt nhìn rất mĩ lệ được Thiên Nhai treo lơ lửng ở trên đầu .
Sau đó chỉ thấy Thiên Nhai đặt viên đá chỉ cỡ quyền đầu người trưởng thành này vào vị trí con mắt ở giữa các cây thạch trụ mà Thiên Nhai gọi là ''Ngũ Hành Nhất Nguyên Hợp''.
''Đây là ...''.
''Chủ nhân đợi một chút sẽ rõ ràng cả thôi ''.
Nam Mộng nghe vậy cũng không nói gì nữa ,đành đứng im tại đó chờ đợi sự việc phát sinh .
Đột nhiên nơi năm cây thạch trụ lúc này lại xảy ra dị biến.
Chỉ thấy năm cây thạch trụ vốn dĩ tĩnh lặng nay lại phóng lên trời năm cột sáng với năm màu phân biệt ,tương ứng với chính màu sắc trên thân thạch trụ .Cột sáng lấy kích thước bản thể phóng lên cao ,cùng lúc đó ngay tại vị trí con mắt nay đã không còn viên ngũ sắc thạch đâu ,thay vào đó là một quang cầu bạch sắc ,kích thước chỉ lớn hơn viên ngũ sắc thạch khi nãy một chút . Sau đó khi đường sáng phóng lên không trung không lâu ,từng đường tuyến chằn chịt như rễ cây xunh quanh con mắt lóe sáng lên ,tiếp đó những luồng sáng tựa như dòng điện hướng về con mắt ở giữa chạy tới ,theo đó quang cầu cũng càng ngày càng lớn ,đến khi kích thước ngang bằng với chiều dài của con mắt ở nguyên lai vị trí lúc đầu mới thôi.
Ngay sau đó quang cầu cũng phóng vút lên cao ,bất quá bạch sắc quang cầu chỉ bay lên tới vị trí ở giữa những cây cột liền dừng lại,tiếp đó chỉ thấy quang cầu lơ lửng ở giữa không trung.Đồng thời bạch sắc nhãn ngay lúc này truyền ra từng luồng bạch quang như những con xà chạy dọc theo các đường tuyến ,sau đó những con ''bạch xà ''này lại theo những đường tuyến như những bộ rễ bám trên các cây thạch trụ chạy tới ,sau đó dung nhập vào thạch trụ ,ngay sau đó liền biến mất.
Ngay sau đó ở trên đỉnh của năm cây thạch trụ đồng thời xuất hiện năm quang cầu với năm màu sắc khác nhau .Ngay khi vừa xuất hiện năm quang cầu liền dọc theo cột sáng phóng lên cao,cho đến khi ngang vị trí với bạch sắc quang cầu đang lở lửng ở giữa không trung.
Đến lúc này đột nhiên năm quang cầu đồng thời cùng xoay tròn ,tốc độ càng lúc càng nhanh ,đến khi đứng từ ngoài nhìn vào chỉ thấy trên không trung xuất hiện một cái vòng tròn ,ngay sau đó vòng tròn phát ra từng tia lôi điện bạch sắc dung nhập vào trong bạch sắc quang cầu .
Không lâu sau tất cả đều dần dần biến mất , chỉ còn lại bạch sắc quang cầu lơ lửng ở giữa không trung ,đến khi tất cả đều trở lại như lúc ban đầu ,bạch sắc quang cầu mới chậm rãi hạ xuống vị trí cũ ,tiếp đó quang cầu hóa thành những điểm tinh quang tan biến vào không trung ,lúc này nơi vị trí con mắt chỉ còn lại mười hai viên ngũ sắc thạch nằm bất động ,nhè nhẹ tỏa ra ngũ sắc hào quang .Khung cảnh xunh quanh lúc này lại khôi phục yên tĩnh .