[Dịch] Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 8-Chương 99 : Tim đập nhanh.




Người dịch: 6300

Tiếng nói của mập mạp, dần dần lan khắp đại sảnh trống trải. Tiếng ồn ào bốn phía lại lập tức ào lên.

Bất kể là tướng lĩnh của các quốc gia hay là các nhà khoa học trong đoàn nghiên cứu liên h ợp, đều châu đầu ghé tai nghị luận ầm ĩ.

Mập mạp gây chuyện thị phi xong liền điềm nhiên như không có gì, liếc mắt về một góc của đại sảnh. Ở đó, Mễ Lan đứng sau lưng Boswell khẽ nhíu mày, dắt tay một cậu bé mặt ngây thơ đang vugnj trộm lằm mặt quỷ với mình, trên mặt rất sung sướng và đắc ý.

Thông minh như Mễ Lan thế nào lại không biết mập mạp mượn cớ để xả giận cho những uất ức của mình và Boswell phải chịu khi ở trong đoàn nghiên cứu liên hiệp. Bởi vì Phỉ quân được ưu tiên phân phối Lôi Đình, ở trong đoàn đội này, âm thanh gì cũng có. Nhất là các nhà khoa học Phỉ Dương đứng cạnh Barbara, âm dương quái khí chỉ cây dâu mắng cây hòe. Thật giống như mình và thầy đang trộm đồ của bọn họ vậy.

Mễ Lan liếc mắt đưa tình với mập mạp, nàng biết, mập mạp bao che khuyết điểm không thèm nói lý đã thành tính, sẽ không để mình chịu oan ức. Nếu ai trêu chọc mình và thầy, hắn có thể làm những việc trái với lẽ thường.

Chỉ sợ, những người Phỉ Dương kia không nghĩ tới, luận về trình độ robot, mập mạp đã sớm vượt qua những người ở đây.

Đây không phải những thứ mà có thể nghiên cứu được trong các phòng thí nghiệm khép kín, mà là chiếm được trong vô số lần chiến đầu và chạy trốn vào sinh ra tử. Huống hồ, ở trong tay hắn đã nắm giữ khoa học kỹ thuật của Mars đã dẫn xa về phương diện cận thân chiến đấu, cùng với nhật kí làm việc của Kaspar.

"Các vị, thí nghiệm định hình cơ giáp sẽ bắt dầu, xin mời mọi người đi vào." Dường như không muốn bầu không khí quá mức giương cung bạt kiếm, thượng tướng Trenock Phùng Trí bống nhiên dùng sức phất tay, cất cao giọng nói.\

Phùng Trí vừa lúc chặn họng mấy nhà khoa học Phỉ Dương đang kìm nén, lời chất vấn cơ hồ lên tới yết hầu. Mặt bọn họ xanh xám, nhìn về phía Barbara, với bộ dáng tức giận tới cùng cực kia, nếu như chỉ cần Barbara gật đầu một cái, bọn họ sẽ xông lên lột da nuốt sống mập mạp ngay.

Đây là địa bàn của bọn họ, là ngày hội của họ.

Ai cũng biết, robot đời thứ 12 của Binarter đời thứ 12 xuất hiện có hàm ý thế nào với trận chiến này. Cũng bởi vậy, nghiên cứu chế tạo thành công Lôi Đình đời thứ 12 dường như cũng đã là thành tựu cao nhất cuộc đời của các nhà khoa học này.

Màn thí nghiệm định hình robot này thay vì gọi là thí nghiệm, thà rằng gọi là show hàng.

Bọn họ vui sướng phơi phới, đang muốn dùng thí nghiệm này để rung động toàn bộ giới khoa học của Phỉ Minh. Cũng như để tướng lĩnh của các quốc gia hiểu rõ, trong tay bọn họ đang nắm giữ dạng sức mạnh nào!

Mặc dò nghiên cứu phát minh robot cũng không thể bỏ qua cống hiến của các nhà khoa học quốc gia khác. Nhưng những hệ thống cốt lõi nhất của robot đều từ tay họ làm ra. Dưới sự chỉ đạo của bọn họ mới có thể nghiên cứu chế tạo thành công. Học thức của chính họ và tích lũy kỹ thuật của các xí nghiệp khổng lồ đằng sau, khiến họ trở nên kiêu căng tự mãn.

Thật không nghĩ tới, lúc chuẩn bị lên đỉnh thì một trung tướng Leray đi tới, dứt khoát phủ nhận đại kiệt tác đắc ý nhất của họ.

Hệ thống động cơ, hệ thống truyền động và hệ thống điều khiển, đây không phải cố tình chọn các lĩnh vực của họ để chửi sao.

Nếu như tranh luận về thứ khác, có lẽ bọn họ còn kiêng rè vị trung tướng này, nhưng tại lĩnh vực họ quen thuộc nhất, bất kì chất vấn khiêu khích uy quyền của bọn họ sẽ đều bị đánh trả không chút lưu tình nào.

Chỉ gần Barbara gật đầu, bọn họ sẽ để tên béo này rõ ràng rằng, trong lĩnh vực khoa học, không phải là nơi để đám quân nhân đầu óc đơn giản có thể ngự trị. Bọn họ sẽ dùng học thức của mình để sỉ nhục thằng béo này không ngẩng đầu lên được!

Barbara mỉm cười nhìn Phùng Trí rồi khẽ lắc đầu. Hiện tại, trò hay vừa mới mở màn, cô ta không muốn chống đối chủ nhà vào thời điểm này. Khi bắt đầu thí nghiệm robot, sẽ có rất nhiều cơ hội.

"Điền tướng quân, lát nước hi vọng có cơ hội lãnh giáo học thức của tướng quân!" Mấy nhà khoa học Phỉ Dương rốt cuộc vẫn không nhịn được sự phẫn nộ trong lòng, hừ lạnh, quẳng ra một câu rồi xoay người rời đi.

Các nhà khoa học Phỉ Dương nổi giận đùng đùng về phía sảnh thí nghiệm. Mập mạp và Barbara nhìn nhau cười mỉa rồi đồng thời cất bước, mọi người ở đây đều giật thót.

Tất cả mọi người đều hiểu, trong cuộc thí nghiệm robot tiếp tới, e rằng sẽ rất tưng bừng.

Đoàn người đi theo thông đạo, đi vào đại sảnh thí nghiệm rộng rãi.

Đại sảnh thí nghiệm có hình lục giác, cấu trúc bằng kim loại. Khắp nơi trên vách tường cùng sàn nhà khảm nạm bằng hình lúc giác nhỏ, xem ra đại sảnh này giống như một tổ ong cực lớn màu trắng bạc.

Mười mấy nhân viên công tác đã sớm chờ ở trung tâm số liệu phía dưới đại sảnh.

Hàng trăm tên tướng quân và nhà khoa học các quốc gia đi theo lối đi hình tròn, đi tới phòng quan sát hình tròn ngay phía trên đại sảnh.

Phòng quan sát rất lớn, màn hình của trung tâm số liệu đã được bật lên, ngay khi chiếc robot màu trắng ở trung tâm đại sảnh khởi động, các chùm sáng bay múa sẽ biến ảo tổ hợp thành từng tổ hợp số liệu.

Có thể nhìn ra được, vì buổi biểu diễn lần này, đoàn nghiên cứu liên hợp đã có sự chuẩn bị tỉ mỉ.

Vừa nhìn thấy chiếc robot màu trắng đứng thẳng ở giữa sảnh thí nghiệm, dòng người vốn đi chậm rãi lập tức rảo bước.

Những tướng quân thành thục lão luyện không hề để ý phong độ, ghét sát vào mặt pha lê của phòng quan sát, mắt lấp lánh nhìn chằm chằm robot, thỉnh thoảng thốt lên vài tiếng chậc chậc tán thưởng.

Đây là lần đầu tiên bọ họ chân chính nhìn thấy sức mạnh cao cấp nhất của lục quân Phỉ minh.

Không phải là video, cũng không phải là những bức ảnh chụp, chiếc robot xinh đẹp này giống như tia sét đọng lại trong không khí, bình tĩnh đứng trước mặt mình. Nó tuyệt đẹp lại giàu tính công kích. Trong tiếng xuýt xoa ước gì có được một sư đoàn bọc thép của loại robot này, không ít tướng quân quay lại nhìn về phía mập mạp và các sĩ quan Phỉ quân.

Nghĩ tới Phỉ quân sẽ được phân phối tận mười sư đoàn bọc thép Lôi Đình, ngọn lửa đố kị trong lòng tất cả mọi người bỗng nhiên bùng cháy.

Thấy mọi người tỏ ra sợ hãi than thở, mấy nhà khoa học Phỉ Dương nhìn nhau rồi cười thành tiếng. Những chiếc robot này nếu như không có bọn hắn và các sĩ nghiệp sau lưng làm cơ sở, tuyệt đối không thể hoàn thành được. Mặc dù các nhà khoa học quốc gia khác cũng có cố gắng đóng góp không ít, trong nhiều điểm mấu chốt của thiết kế robot đều cung cấp những trợ giúp có giá trị, nhưng chiếc robot này vẫn là một chiếc robot chính cống của Phỉ Dương.

Nói cách khác, nếu như không có những xí nghiệp vũ khí của Phỉ Dương, sẽ không có bất kì một quốc gia nào có thể thực hiện chế tạo sản xuất và nâng cấp về sau!

"Mọi người có thể nhìn thấy" Một vị cơ giới sư của Phỉ Dương tên là Mạt Sâm, đứng tại sân khấu phía trước trung tâm số liệu của phòng quan sát, mỉm cười giới thiệu " đứng tại giữa đại sảnh thí nghiệm chính là nhân vật chính của chúng ta, robot Lôi Đình đời thứ 12 của Phỉ Dương. Một sản phẩm gần như là kiệt tác hoàn mỹ."

Tức thời, tiếng vỗ tay như sấm rền.

Tâm tình của mọi người đều vì câu nói này của Mạt Sâm mà hoàn toàn thay đổi.

Quyết định thắng lợi của chiến tranh hiện đại không chỉ là chiến lược chiến thuật mà còn có kinh tế và khoa học kỹ thuật.

Khi cơ giáp đời thứ 12 của đế quốc Binarter toàn diện xuất kích, trở thành vô địch trên các chiến trường. Lôi Đình xuất hiện đối với các quốc gia Phỉ minh chắc chắn là một liều thuốc an thần cực mạnh. Cũng có nghĩa là rốt cuộc Phỉ Dương đã có thủ đoạn kiềm chế đối thủ trên mặt chiến lược.

Đối mới một chiến dịch, một quốc gia, cùng ngàn vạn sinh mạng mà nói, Lôi Đình đời thứ 12 có ý nghĩa cực kì trọng đại.

Nhiều người không nhịn được quay đầu nhìn xem mập mạp và các cơ sĩ Phỉ quân phía sau. Trong chiến dịch Thương Lãng tinh, hình tượng Phỉ quân lái 10 chiếc Lôi Đình tung hoành ngang dọc, đánh đâu thắng đó trong ngàn vạn quân địch dường như hiện ra trước mắt.

"Tiêu tốn mấy chục tỉ Phỉ nguyên, hơn 800 khoa học gia đến từ các quốc gia khác nhau tham dự nghiên cứu phát minh, trải qua thời gian gần một năm" Mạt Sâm ấn mở số liệu trên màn hình, xuất thần ngắm biểu đồ hình ảnh lập thể của Lôi Đình, lẩm bẩm mang theo sự si mê: "Chúng ta rốt cuộc có được nàng, ta tin tưởng, nàng sẽ đem tới Phỉ minh không chỉ là thắng lợi!

Im lặng một lát, ngón tay Mạt Sâm nhẹ nhàng gõ bàn phím ảo phía trên đài số liệu trung ương, gửi đi chỉ lệnh tới sảnh thí nghiệm/

"Thí nghiệm robot bắt đầu."

Robot màu trắng, dưới sự điều khiển của cơ sĩ cấp chín, bắt đầu một loạt các thí nghiệm khắc nghiệt.

Công kích viễn trình, tốc độ khởi động, nháy mắt gia tốc, tốc độ cực hạn, cường độ của vòng năng lượng phòng hộ, phụ tải lớn nhất của kết cấu kim loạt, công suất vận chuyển cực hạn của động cơ, tốc độ phản ứng của điều khiển, kiểm tra kháng quấy nhiễu của máy tính robot. Hệ thống điện tử tổng hợp số liệu của từng mục kiểm tra rồi hiện lên màn hình đài số liệu trung ương. tất cả mọi người ở đây không kìm được mà há hốc miệng.

Nhất là các tướng quân lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Đình, đôi mắt trừng đến mức muốn rụng ra.

Trực quan nhất là một biểu đồ so sánh số liệu.

Giá trị của các đời robot thứ tám, chín, mười, mười một, tạo thành các gợn sóng với màu sắc khác nhau sắp xếp trên biểu đồ. Mà dây màu đỏ biểu thị cho số liệu của robot đời thứ 12, áp đảo ở trên cùng.

Đến cuối cùng, mỗi khi xuất hiện một số liệu không thể tưởng tượng nổi, bên trong phòng quan sát sẽ vang lên tời tràng vỗ tay.

Đối với những quân nhân dâng hiến toàn bộ sinh mạng cho cuộc chiến tranh này, Lôi Đình mang tới sự hưng phấn không cách nào kiềm chế.

Đến lúc hạng mục kiểm tra cuối cùng kết thúc, các dụng cụ thu thập số liệu bay quanh đại sảnh trở về, máy tính trung tâm sẽ dựa theo số liệu của chương trình để tổng hợp năng lực dự kiến tại thời điểm tác chiến, bên trong phòng quan sát tràn ngập sự hưng phấn và kích động. Tất cả mọi người nóng nảy chờ đợi số liệu cuối cùng xuất hiện.

Thật ra cũng đã chẳng cần nữa rồi. Chỉ cần nhìn thấy cái dây đỏ bắt mắt kia, mọi người có thể có biết Lôi Đình đời thứ áp đảo hoàn toàn Trường Đao đời thứ mười một. Hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn của robot đời thứ 12!

"Thật để người ta sợ hãi thán phục" Barbara mỉm cười với mập mạp: "Điền tướng quân, thứ rác rưởi mà anh nói là chiếc robot này à?"

Tiếng nói của Barbara giống như một thanh trường đao, chém đứt bầu không khí hân hoan bên trong đài quan sát.

Nhóm người đang bàn luận như bị đọng lại trong phong ấn thời gian, ngơ ngác nhìn Barbara và mập mạp. Bọn họ bây giờ mới nhớ tới, đây mới là chủ đề chính của buổi thí nghiệm này.

"Không phải chiếc robot này." Mập mạp cười ngây ngô tiếp lấy ánh mắt của Barbara. "Ta nói tới là hệ thống khởi động động cơ, hệ thống điều khiển và hệ thống truyền lực. Hiện tại ta vẫn giữ quan điểm, những hệ thống này quả thực là rác rưởi."

Mập mạp đặc biệt nhắc lại, như xối gáo nước lạnh vào trong chảo dầu đang sôi. Ngay tức thì đã chọc giận các nhà khoa học Phỉ Dương lên tới cao trào.

Barbara cụp mắt, hai tay đan trước bụng, khẽ nghịch chiếc nhẫn đen trên ngón tay.

Sự phản kích của mập mạp nằm trong dự tính của cô ta. Nếu như Hasting và Phỉ quân không có bài gì thì mới là lạ. Qua nhiều năm như vậy, nàng vẫn luôn muốn biết con bài bí ẩn nhất của Hasting, có lẽ bây giờ chính là cơ hội.

Barbara nhoẻn miệng cười. Cuộc gặp ngẫu nhiên cách đây mười tiếng đã khiến trận chiến này bắt đầu một cách thầm lặng.

Lần xung đột mất mặt đó cũng không tính là vấp váp nghiêm trọng gì với cô. Coi như những vị khách cũ trên thương trường với ánh mắt khiến người ta tức giân và xấu hổ muốn chui xuống lỗ cũng không thể khiến nàng ngần ngại chút nào. Cũng không phải vì tính cách bình tĩnh như mây bay trên trời, cũng không phải vì được bao bọc bởi một lớp giáp đao thương bất nhập, mà chỉ đơn giản vì những ánh mắt kia chẳng đáng để cô e ngại.

Con kiến có ánh mắt mỉa mai thì cũng chỉ là con kiến mà thôi. Nếu có người xấu hổ giận dữ mà muốn chết vì những ánh mắt chế nhạo kia, thì người đó thực sự nên chết đi.

Nhưng Barbara cũng phải thừa nhận, trong lần gặp trước, cô đã thất bại hoàn toàn. Để cô kiêng rè không phải vì quản gia Edward và mấy chục tên vệ sĩ bị Phỉ quân tóm gọn mà vì trước đó cô không nhìn ra nội tình của tên báo cãi nhau trước cửa hàng này.

Ở Phỉ Dương, đã quen đấu đá, minh thương ám tiễn, dùng tính mạng tranh đấu, cô đã sớm tạo ra một loại bản năng. Cô vô số lần đứng trước cạm bẫy cùng nguy hiểm, vô số lần hóa giải để đi tới cấp độ như hiện tại là dựa vào khả năng ngửi được mùi nguy hiểm.

Mà tại trước cửa hàng, khứu giác của nàng đã hoàn toàn mất linh. Tên béo cố chấp kia rõ ràng là một tên nhà quê đang tức giận, cậy có bản lĩnh đánh lộn mà không chịu ném mặt mũi trước bạn gái xinh đẹp.

Khi trận chiến kết thúc thì mới phát hiện ra hư thật của đối thủ, loại cảm giác thất bại này còn khó tiếp nhận hơn thua một cách rõ ràng dưới tay đối phương.

Khi Barbara đi ra khỏi cửa hàng, cũng đã xếp tên béo này vào cấp nguy hiểm cao nhất.

Cô ta tin rằng, đám người Edward rơi vào trong tay đối phương thì không có chuyện sẽ không lộ ra điều gì.

Không ai có thể biết rõ hơn cô về nhược điểm của nhân tính, Lòng trung thành và kiên trung cũng có lúc bị cạy miệng.

Thế nhưng, từ trước tới nay, cô cầm được thì cũng buông xuống được, cũng không có ý nghĩ đòi người về. Đừng nói là vệ sĩ bình thường, coi như là Edward cũng không biết bí mật cốt lõi của cô.

Điều Phỉ quân có thể biết là khi cô tới Trenock thì đã đi những nơi nào, gặp ai mà thôi. Tin tức này lộ ra thì cũng không biết cô phải lo lắng gì cả.

Chiến tranh leo thang không ngừng nghỉ, xưa nay cô chưa bao giờ lãng phí thêm một binh một tốt nào cho chiến hào đã thất thủ. Điều cô làm chỉ là tắm và mơn trớn cặp chị em sinh đôi kia với tiếng thở gấp ớ ớ, sau đó ngồi trên giường một giờ để ước lượng lại thực lực khoa học kỹ thuật của Phỉ quân một lần nữa, và gọi mấy cuộc điện thoại mà thôi.

Theo biển hiển của tình báo thu được, tại phương diện khoa học kỹ thuật, Phỉ quân hoàn toàn có ưu thế của riêng mình.

Chí ít, trong chiến dịch tinh hệ Long Bow, sự xuất hiện bất ngờ của chiến hạm Phỉ quân ngay giữa trung tâm hạm đội của Humphrey, còn có cả robot mập mạp cho bọn họ sản xuất, cũng đủ để mọi người lau mắt nhìn.

Bỏ qua không nói tới chiến hạm của họ, căn cứ vào ước lượng, loại robot béo được Phỉ quân được gọi là Du Hiệp kia, có lẽ tại một số phương diện cao hơn Thần Tứ đời thứ 10, nhưng số liệu tuyệt đối không thể vượt qua Trường Đao đời thứ 11, càng không nói tới Lôi Đình đời thứ 12.

Kỹ xảo điều khiển của họ mới là nhân tố chủ yếu khiến sức chiến đấu của robot tăng lên một bậc.

Barbara không tin một trung tướng đến từ liên bang Leray đã bị chia năm xẻ bảy, tới chiến hạm cũng chẳng còn mấy chiếc lại có thể dùng thế giới tự do Mars có thể đấu lại những tài phiệt nắm mạch máu kinh tế và tài nguyên vô hạn của Phỉ Dương. Bất kì ai trong những tài phiệt này đứng ra cũng có thể khiến cho nguyên thủ quốc gia của một nước nhỏ phải khom lưng cúi đầu. Phỉ quân có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ là đám nhà quê thân mang tuyệt học. Mập mạp dám nói như vậy, đơn giản chỉ là do có Hasting chống lưng mà thôi.

Hasting sẽ cho Phỉ quân thứ gì đây? Barbara chậm rãi nhìn thoáng qua mấy nhà khoa học đang nổi giận cạnh mình.

Nhận được sự ám chỉ của Barbara, một người đàn ông trung niên 40 tuổi không kiềm chế được, hừ lạnh rồi nói nhanh với mập mạp: "Điền tương quân, ngài có biết là đang sỉ nhục chúng tôi không?"

Người trung niên này có khuôn mặt dài, hai hàng lông mày rất sat, mắt lõm sâu và sống mũi cao, lại phối hợp với chiếc cằm lồi cao ngạo, khuôn mặt của hắn y như vầng trăng mặt người trong phim hoạt hình. Thân hình hắn rất cao, cao hơn hẳn mập mạp 1,78m tận một cái đầu. Khi hắn hất cằm lên, mập mạp không chịu được phải lùi về sau một bước, để tránh khí từ mũi hắn phun vào mình, hoặc chiếc cằm chọc vào mặt.

Mập mạp nhìn cái cằm của người trung niên này với ánh mắt hoảng sợ, khiến cho các nhà hoa học quốc gia khác cười rúc rích.

"Ông là ai?" Mập mạp vẫn ngây ngốc nhìn cằm của người trung niên kia.

Đồ quỷ giả vờ, Helen cười thầm trong lòng. Với khuôn mặt đặc sắc như thế, với người đã thuộc lòng tư liệu như mập mạp thì làm sao không biết là ai. Thằng khốn này đã biết còn cố tình hỏi.

" Bobby Clark" người trung niên này cực kì mẫn cảm với cái cằm của mình, hai mắt phun lửa, cắm răng gằn từng chữ "Chủ tịch cố vẫn kĩ thuật robot Rashad nước cộng hòa Phỉ Dương!"

"Ông phụ trách nghiên cứu cái gì?" Mập mạp chớp chớp mắt, tò mò nói.

"Động cơ! Khắc Đốn ngạo nghễ nói. "Động cơ bốn thì cực hạn, trước mắt là kỹ thuật tiên tiến nhất toàn vũ trụ!"

"Loại phế phẩm này cũng xứng là động cơ đứng đầu à? Mập mạp cười nhạo. "Nhiều như ông cho rằng tôi vũ nhục ông thì coi như là vậy đi. Dù sao tôi cũng không muốn vũ nhục trí thông minh của tôi!"

Tiếng ồn ào xung quanh bộc phát như muốn phá tan nóc sảnh thí nghiệm,

Tất cả mọi người đều biết Lôi Đình sử dụng động cơ bốn thì motor max A của công ty quân sự Rashad lớn thứ hai thế giới. Loại kỹ thuật động cơ này cũng được sử dụng trên robot Trường Đao, nhưng sử dụng trên Trường Đao là motor max G, trên phương diện số liệu, thấp hơn motor max A không ít/

Vì công ty Rashad có đầy đủ kỹ thuật dự trữ còn phái ra đoàn nghiên cứu khoa học lên tới 20 người, lại có sự phối hợp của nhóm nghiên cứu liên hợp, tụ tất nhiều nhà khoa học có hiểu biết độc đáo về phương diện động cơ từ các quốc gia. Cho nên, motor max A là hệ thống được hoàn thiện sớm nhất của robot Lôi ĐÌnh. Cũng chính vì thế, cái tính ngạo mạn và lòng dạ hẹp hòi của Clark có đủ thời gian để tiếng tăm vang khắp nhóm này.

Nói thật, Bobby Clark là người đầu tiên nhảy ra tuyệt đối không vượt quá dự kiến của mọi người. Lấy tính cách thường ngày của hắn, cộng thêm vẻ mặt hâm mộ Barbara, hắn không phải là người thứ nhất nhảy ra mới là lạ.

Chẳng ai ưa nổi cái thằng mặt trăng khuyết này, nói chuyện thì cay nghiệt, thích khoa chân múa tay. Càng đáng ghét hơn là hành động tự ôm hết công lao vào người mình. Tuy nhiên, cho dù nghiên cứu động cơ có sự góp sức của các chuyên gia nước khác nhưng không thể không thừa nhật, thằng này có rất có trình độ trên phương diện động cơ cộng thêm tích lũy kỹ thuật của hùng hậu của công ty Rashad, đủ để cho hắn không hề kiêng rè mà ngạo mạn với bất cứ chuyên gia động cơ nào.

Mà bây giờ, ở trước mặt mọi người, ngay trước biểu đồ số liệu đỏ chót trên màn hình số liệu trung tâm, mập mạp chỉ thẳng mặt Clark tuyên bố động cơ tiên tiến nhất toàn vũ trụ do hắn lãnh đạo nghiên cứu lại là đồ chơi rác rưởi.

Đối với một nhà khoa học tự phụ đến ngạo mạn, đây đích thực là sỉ nhục.

Xung đột leo thang, để bầu không khí trở nên ngột ngạt. Các tướng quân nhìn nhau rồi từ trong mắt nhau thấy được sự bất đắc dĩ và khiếp sợ.

Thí nghiệm robot vừa mới kết thúc, Barbara lại khiêu khích một lần nữa, mà mập mạp cũng không khách khí tẹo nào mà đáp lại. Trong phòng khách này, hai bên dường như không dự định dùng phương thức ôn hòa để tranh đấu mà không kiêng nể công kích lẫn nhau.

Theo hai bên đối lập kịch liệt, chỗ trống để xoay sở càng ngày càng nhỏ, tại thời điểm nào đó, các tướng quân ở đây nhất định phải làm ra lựa chọn của mình.

Nên biết rằng, không ai có thể đứng ở giữa trung tâm chiến trường mưa bom bão đạn.

Trong những ánh mắt trao đổi và tiếng ồn ào, tất cả mọi người lại tập trung nhìn vào người mập mạp. nếu như nói động cơ max này là đồ chơi rác rưởi thì mập mạp phải có thứ tân tiến hơn.

Ý nghĩ vừa xuất hiện, liền để tim mọi người ở đây đập rộn, hít thở dồn dập.

Ngay cả Barbara vẫn luôn cười mỉa cũng phải thay đổi sắc mặt.

Nếu như nói Phỉ quân tại phương diện khác của robot có chỗ độc đáo hoặc vượt qua trình độ của robot đời thứ 12 thì Barbara cũng chẳng thấy quái lạ lắm, nhưng mập mạp nổ súng tại mặt kỹ thuật động cơ lại hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của cô.

Mặc dù không nói tất cả kỹ thuật khoa học đỉnh cao đều nằm trong tay Phỉ Dương nhưng Barbara không tin có kỹ thuật tân tiến hơn lại nằm ngoài phạm vi tình báo của mình. Vị trí đầu bảng động cơ của công ty Rashad đứng số một, cơ hồ không thể lay động. Mà robot của bọn họ dựa vào động cơ tiên tiến vẫn luôn giữ chắc vị trí thứ hai.

Làm quái gì có kỹ thuật động cơ nào tân tiến hơn của công ty Rashad? Barbara nhìn chằm chằm vào mặt mập mạp, với ý đồ tìm ra đầu mối, nếu có thì quả thật Hasting quá sợ.

Cô không tin đây là kỹ thuật của Phỉ quân, dưới góc nhìn của cô, đây chỉ có thể là át chủ bài bí mật của Hasting.

Kỹ thuật động cơ là kỹ thuật mấu chốt cốt lõi của bất kì quốc gia nào. Đối với những xí nghiệp coi kỹ thuật là sinh mạng, thì đây là cám dỗ không thể nào chối từ.

Từ xưa tới nay, có bao nhiêu xí nghiệp lên như diều gặp gió vì một hạng mục kĩ thuật, cũng không biết bao nhiêu bị kỹ thuật tiên hơn của đối thủ đánh bại!

Nếu như trong tay mập mạp thực sự có động cơ tân tiến hơn thì chắc chắn là một đả kích nặng nề với Rashad, nếu như kỹ thuật này bị những công ty khác đoạt được, công ty Rashad lập tức đánh mất ưu thế.

Nếu bị công ty đứng đầu là Martin đoạt được, như vậy Rashad sẽ bị bỏ xa. Nếu như bị công ty thứ ba là Star đoạt được, thì Rashad sẽ bị vượt qua.

"Ồ." Clark buồn cười, nhiều năm qua, công ty Rashad vẫn tự phụ là đứng đầu về phương diện kỹ thuật động cơ, nên hắn chỉ coi mập mạp là đang nói chuyện giật gân. Hắn châm chọc nói: " Xem ra Điền tướng quân có động cơ tốt hơn so với loại cực hạn này nhỉ?"

Mập mạp nghiêm túc gật đầu: "Đó là đương nhiên."

Clark không nhịn dược bật cười to một tràng. Là chủ tịch cố vấn kĩ thuật của công ty Rashad, hắn không thể nào tưởng tượng được có động cơ nào tân tiến hơn động cơ của Rashad. Đối với hắn mà nói, thằng béo này giống như chuyện cười một tên nhà giàu mới nổi chạy tới ngân hàng dự trữ quốc gia nói rằng mình mới là người có tiền hơn.

Hắn nhìn quay, cười nói: "Không biết chúng ta có vinh hạnh được mở mang kiến thức không nhỉ? Thế nhưng, tôi nghĩ mãi không ra, nếu Leray có kỹ thuật như thế thì tại sao bị Tây Ước đánh cho tan tác, chết nhiều người như vậy?"

Clark hả hê, nhưng cũng không nghe thấy tiếng cười trào phúng phụ họa như trong tưởng tượng.

Không chỉ có các tướng lĩnh, ngay cả mấy nhà khoa học Phỉ Dương bên cạnh Barbara cũng sụ mặt. Vô luận thế nào thì Tây Ước cũng là kẻ dịch. Dùng kẻ địch để nhục mạ đồng minh của mình là tối kị. Huống chi, bốn năm chiến tranh vệ quốc của liên bang Leray, ba ngàn vạn tướng sĩ kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, đã khiến đại đa số người Phỉ minh tôn trọng.

Một quốc gia cỡ nhỏ vừa, một mình đối chọi với mấy quốc gia lớn Tây Ước thay nhau công kích dài suốt bốn năm, cho thế nào thì cũng phải không phải là điều sỉ nhục.

Trên mặt mập mạp vẫn biểu lộ nụ cười ngây ngô, tuy nhiên, những người quen thuộc hắn như Helen và Mễ Lan đều biết, khóe miệng của hắn nhếch lên đã dần cứng lại mà lạnh lùng. Clark ngàn vạn lần không nên vén lên vết sẹo này của hắn, làm dơ bẩn vùng thánh địa. Đây không phải cá nhân hắn thèm muốn dành lấy danh dự và tự tôn, mà hắn quyết tâm dùng máu tươi của kẻ địch trong chiến tranh và sự cường thịnh của Leray để tế ba ngàn vạn anh linh,

Trong lúc bốn bề yên tĩnh, mọi người trông thấy mập mạp vươn tay nắm lấy cổ áo của Clark. Kéo khuôn mặt hoảng sợ kia tới trước mặt mình.

Động tác của hắn cũng không nhanh nhưng không hiểu sao Clark cũng không thể né.

"Mày là cái thá gì!"

Phì! Mập mạp nhổ nước bọt như mưa bắn vào mi tâm của Clark.

Barbara quay mặt đi chỗ khác, không dám nhìn khuôn mặt dữ tợn kia của mập mạp.

Cô từng bị súng chĩa vào đầu, từng bị dao đâm vào bụng, cô chưa từng sợ hãi khi đối mặt với cái chết, nhưng không hiểu vì sao từ dưới đáy lòng, khi thấy tên béo hơi tí là nhổ nước bọt vào mặt người khác này, cô lại thấy tim đập thình thịch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.