Kỷ Ninh chưa bao giờ thi triển Tiểu Thiên Kiếm Trận tầng thứ sáu. Lúc trước trong Thủy Phủ vẻn vẹn chỉ là tầng thứ năm đã đạt tới cực hạn rồi. Nhưng từ khi tìm hiểu Trận Pháp Cửu Quyển, Kỷ Ninh thi triển Tiểu Thiên Kiếm Trận rất thuận lợi. Vừa nãy thi triển tầng thứ năm cũng rất nhẹ nhàng. Hắn cảm giác tầng thứ sáu mặc dù khó khăn, nhưng mình cũng có thể thành công.
“Phải thành công, không thành công sẽ chết! “ Kỷ Ninh kiệt lực khống chế. Chỉ thấy bốn trăm tám mươi sáu pháp bảo kiếm khí đều lơ lửng. Một vài kiếm khí mấu chốt trong Tiểu Thiên Kiếm Trận do thần niệm Kỷ Ninh kiệt lực khống chế, dần dần dẫn dắt những cái khác. Nhất thời bốn trăm tám mươi sáu pháp bảo kiếm khí đều như sóng nước chìm nổi không chừng.
Mặc dù khó khăn, nhưng trên bốn trăm tám mươi sáu pháp bảo kiếm khí đều xuất hiện bạch quang mông lung.
“Thành! “ Mặc dù lúc này Kỷ Ninh còn phải chống đỡ độc trùng, thậm chí thường xuyên bị độc trùng cắn, đồng thời còn phải tránh né con Hắc Mao Cương Thi phía sau truy sát. Nhưng Kỷ Ninh lại vô cùng kích động! Bằng vào thành tựu trên trận pháp, hắn thật sự thi triển ra Tiểu Thiên Kiếm Trận tầng thứ sáu.
- Giết!
Kỷ Ninh điên cuồng nhìn chằm chằm vào Bột Tử Thiện trên Chu Thuyền xa xa.
Trước người một kiếm quang cô đọng đến cực hạn, cũng vô cùng sắc bén trong nháy mắt theo ý chí Kỷ Ninh, như một viên sao băng lướt qua trời cao, dùng khí thế không thể ngăn cản tập kích vào Bột Tử Thiện.
- Chết!
Bột Tử Thiện trên Chu Thuyền cũng đang vẫy lá cờ vải đỏ như máu trong tay.
Lá cờ vải lay động.
Chung quanh thiên địa đều tối sầm, chỉ thấy những quỷ hồn hung dữ mắt thường có thể thấy được hò hét bay ra. Lệ quỷ đều là do vô số lệ quỷ của các cường giả lúc trước chiến đấu với nhau còn lại, hơn nữa trải qua pháp bảo lá cờ vải thai nghén cũng càng thêm cường đại. Mà đây vẻn vẹn chỉ là bán thành phẩm. Nếu hoàn toàn luyện thành, đó mới là đáng sợ.
Nhưng dù vậy, dựa vào pháp bảo bán thành phẩm, Bột Tử Thiện cũng đủ để ngạo thị tuyệt đại đa số tu sĩ Tử Phủ rồi.
- Rống...
- Giết!
- Ăn ngươi!
Vô số lệ quỷ đều vô cùng dữ tợn, phát ra một tiếng rít chói tai. Sau khi trải qua lá cờ vải thai nghén, lệ quỷ đã có thể phát ra thanh âm! Chúng lần lượt đổi chỗ cho nhau, mãnh liệt bay về phía Kỷ Ninh, tốc độ cực nhanh. Đương nhiên so với kiếm quang Tiểu Thiên Kiếm Trận của Kỷ Ninh thì vẫn chậm hơn.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Bột Tử Thiện cầm phất trần, phất trần hóa thành ba ngàn tơ trắng điên cuồng ngăn cản, nhưng uy lực của kiếm quang lớn hơn trước nên đã xuyên qua tầng tầng ngăn cản. Bột Tử Thiện hấp tấp, thậm chí dùng một tay cầm cán của lá cờ vải đỏ như máu đỡ kiếm quang đó.
Kiếm quang quá nhanh, Bột Tử Thiện miễn cưỡng mới chạm được kiếm quang.
Xoẹt... kiếm quang đánh vào cán. Cả lá cờ vải đỏ như máu đều khẽ chấn động, uy lực kiếm quang nhất thời suy yếu hơn, về sau chạm hắc bào hóa thành pháp bảo hộ giáp trên người Bột Tử Thiện, miễn cưỡng mới lưu lại một điểm đen hắc bào rồi biến mất.
“May mà gạt được. Thiếu chút nữa là đâm xuyên qua thân thể ta rồi. “ Bột Tử Thiện cũng giật bắn người. Tu sĩ Tử Phủ chiến đấu vốn là sinh tử. Sơ sót một chút là trúng chiêu đối phương, xem như mất mạng: “ Hừ, bây giờ bị lệ quỷ cắn xé, hắn căn bản không thể phân tâm thi triển kiếm quang nữa. Bị nhiều lệ quỷ như vậy cắn xé, chắc chắn sẽ chết.”
Bột Tử Thiện rất tự tin. Cho dù là hắn nếu bị đám lệ quỷ này cắn xé chắc chắn cũng phải chết.
...
Kỷ Ninh nhìn hàng loạt lệ quỷ dày đặc gầm thét bay tới cũng không khỏi biến sắc. Tiếng rít lệ quỷ dễ dàng xuyên qua sáu tầng Thủy Hỏa Liên Hoa. Lệ quỷ vốn là quỷ hồn, như binh khí, Thủy Hỏa Liên Hoa căn bản không thể ngăn cản.
- Ăn ngươi.
- Ăn.
Vô số lệ quỷ trong nháy mắt vọt tới, thoáng cái đã tràn ngập Kỷ Ninh, cả đám đều điên cuồng tiến vào trong cơ thể Kỷ Ninh.
“Chết chắc rồi. “ Bột Tử Thiện xa xa càng tự tin đợi Kỷ Ninh ngã xuống. Nhưng sau đó hắn biến sắc. Vì lá cờ vải đỏ như máu trong tay hắn bắt đầu rung động, khí tức lá cờ vải cũng không ngừng suy yếu, hiển nhiên uy lực đang không ngừng suy giảm: “ Chuyện gì thế? Sao, sao lại như thế?”
Bột Tử Thiện kinh sợ.
Lá cờ vải này là đòn sát thủ, mọi việc đều thuận lợi! Nhưng bây giờ khí tức lá cờ vải không ngừng suy yếu, đại biểu cho uy lực pháp bảo này đang đi xuống. Còn căn cơ pháp bảo này chính là những lệ quỷ. Chỉ có một khả năng, hàng loạt lệ quỷ đã chết!
“Sao có thể? Lệ quỷ là hồn phách tràn ngập khí hung lệ, tất cả binh khí cũng không thể ngăn cản. Lệ quỷ sẽ cắn xé hồn phách đối phương. Chẳng lẽ vô số lệ quỷ như vậy mà không ăn được hồn phách đối phương à? “ Bột Tử Thiện không dám tin. Mặc dù là tu sĩ Tử Phủ sợ cũng không kiên trì được lâu. Hồn phách sẽ bị cắn xé ăn sạch.
...
Trong Thức Hải.
Chỗ hồn phách Kỷ Ninh, vô số lệ quỷ điên cuồng tràn vào, phát ra tiếng rít muốn ăn tươi.
“Làm sao bây giờ? “ Kỷ Ninh cảm ứng được vô số lệ quỷ tràn vào trong Thức Hải , cũng kinh hãi. Hồn phách chính là căn cơ, hồn phách không còn, dù chuyển thế đầu thai cũng không thể. Còn Kỷ Ninh thì chưa bao giờ có kinh nghiệm chiến đấu hồn phách.
“Nữ Oa Đồ. “ Kỷ Ninh trước tiên nghĩ tới Nữ Oa Đồ.
Chỉ thấy trong Thức Hải, Kỷ Ninh một thân áo trắng ngồi khoanh chân, đồng thời trước người giữa không trung chợt xuất hiện một tượng Nữ Oa. Nữ Oa nương nương đứng đó như vĩnh hằng, mặc dù thời gian trôi qua cũng không thể tiêu diệt. Ánh mắt bà mang theo sự thương xót che chở, như ánh mắt của mẫu thân. Bà tản ra hào quang vô tận, bao phủ chung quanh.
Khi đám quỷ hồn hung dữ vọt tới, vừa bị hào quang vô tận Nữ Oa nương nương bao phủ, chẳng mấy chốc lệ khí trên người họ đã tiêu tán. Trên mặt họ ai nấy cũng đều lộ ra nụ cười hạnh phúc yên ả.
Họ đều lộ ra vẻ cảm kích Kỷ Ninh, có người khom người cảm tạ, có người quỳ lạy cảm tạ.
Về sau cả đám tiêu tán, trực tiếp đi Minh Giới đầu thai.
Hàng loạt lệ quỷ lớp trước lui xuống, lớp sau tràn lên, nhưng đều bị bản tôn Nữ Oa nương nương hóa giải lệ khí. Một khi Quỷ hồn không có lệ khí thì không thể ở lại thế gian, đều phải đi Minh Giới.
Kỳ thật hồn phách Kỷ Ninh vốn là tương đương với cấp độ Vạn Tượng Chân Nhân. Mặc dù không quan tưởng ra Nữ Oa nương nương, với cường độ hồn phách hắn, lệ quỷ cũng không thể tiêu diệt hắn. Dù sao món pháp bảo đó chỉ là bán thành phẩm, cũng chỉ đối phó được với tu sĩ Tử Phủ mà thôi. Còn chưa đủ để đối phó với Vạn Tượng Chân Nhân.
Nhưng như vậy, Kỷ Ninh vẫn muốn dựa vào chính hồn phách cường đại của mình, lấy cứng chọi cứng nhất nhất tiêu diệt đám lệ quỷ.
Còn Kỷ Ninh quan tưởng Nữ Oa nương nương, ngược lại làm họ được giải thoát đầu thai, lại là một hồi công đức lớn.
...
Nói thì chậm, kì thực chỉ trong nháy mắt.
Kỷ Ninh căn bản không sợ vô số lệ quỷ tràn vào trong cơ thể cắn xé linh hồn, ngược lại nhìn chằm chằm vào Bột Tử Thiện xa xa, phát ra tiếng gầm: “ Giết!”
Veo! Veo! Veo! Veo!
Một kiếm quang bắn ra, tiếp theo lại là một kiếm quang khác, tổng cộng bốn kiếm quang bay về phía Bột Tử Thiện. Bốn kiếm quang gần như tiêu hao sạch Tiên Thiên Chân Nguyên trong cơ thể Kỷ Ninh. Còn sót lại chút chân nguyên, căn bản không thể thi triển được gì nữa. Đây cũng là công kích toàn lực của Kỷ Ninh.
“Sao có thể. Một thiếu niên sao có thể không sợ vạn quỷ cắn xé? “ Bột Tử Thiện cầm lá cờ vải đỏ như máu vẫn khó có thể tin. Đợi đến khi thấy những kiếm quang phóng tới, hắn sợ tới mức vội khống chế Chu Thuyền muốn chạy trốn.
Nhưng tốc độ Chu Thuyền làm sao bằng được tốc độ kiếm quang?
Bột Tử Thiện kinh hoàng thi triển phất trần dùng hết sức cản lại, cũng huy động lá cờ vải trong tay ngăn cản. Nhưng vừa miễn cưỡng đánh bạt kiếm quang đầu tiên, kiếm quang thứ hai đã đảo qua một luồng vòng cung, trực tiếp từ một bên đâm xuyên qua pháp bảo hộ giáp trên người hắn, đâm vào thân thể hắn.
Veo! Veo!
Hai kiếm quang khác cũng trong nháy mắt xuyên qua đầu và cổ. Ấn đường hắn xuất hiện một lỗ thủng, cổ cũng hoàn toàn bị cắt, đầu bị ném văng đi.
“Không thể... “ Trên khuôn mặt Bột Tử Thiện còn có vẻ khó có thể tin.
Còn xa xa con Hắc Mao Cương Thi cũng dừng lại, trong mắt có vẻ ngây ngốc nghi hoặc. Còn vô số độc trùng vốn đang lớp trước lui xuống, lớp sau tràn lên, vì công kích Kỷ Ninh giết rất nhiều đồng bạn, bây giờ lập tức nhanh chóng lui về phía sau. Ba đóa Thủy Hỏa Liên Hoa không biết đã giết bao nhiêu đồng bọn của chúng. Nhưng không có mệnh lệnh chủ nhân, chúng cũng nhanh chóng bỏ đi.
Lúc này Kỷ Ninh mới thu pháp bảo kiếm khí, trong mắt có vẻ khó có thể tin: “ Ta … ta giết một tu sĩ Tử Phủ? Thành công rồi?”
Ngay lúc này …
Thi thể Bột Tử Thiện trên Chu Thuyền đang rơi xuống, khi rơi xuống đột nhiên một luồng kim quang từ trong cơ thể hắn bay ra. Với nhãn lực của Kỷ Ninh liếc mắt đã nhìn ra, đó là một con sâu màu vàng!
“Đó là cái gì thế? “ Thi thể lại bay ra một côn trùng màu vàng? Kỷ Ninh cảm thấy khiếp sợ nghi hoặc, đồng thời cũng thấy có gì đó không hợp lý. Hắn có cảm giác không thể mặc kệ cho côn trùng vàng đó bay đi, nhưng Tiên Thiên Chân Nguyên của mình tiêu hao hầu như không còn. Thủy Hỏa Liên Hoa của mình càng không thể tới được khoảng cách xa như thế.
- Rào...
Đột nhiên cả thiên địa từ ban ngày biến thành đêm tối. Trong đêm đen rất nhiều viên ngôi sao sáng chói trên cao. Vô số ngôi sao tựa như một con sông sao. Trong vô số ngôi sao, có một vầng trăng tròn khổng lồ lơ lửng. Ánh trăng tròn bao phủ thiên địa. Ánh trăng ôn nhu cũng hạ xuống con côn trùng vàng đang cấp tốc chạy trốn.
Con côn trùng vàng có vẻ rất kinh hoàng, cấp tốc phi hành muốn chạy trốn.
Đột nhiên ánh trăng ôn nhu ngưng kết thành một ngón tay. Ngón tay như ánh trăng khẽ nắm lấy con côn trùng vàng. Côn trùng vàng càng kinh hoảng, phát ra tiếng rít:
- Tha mạng, tha mạng.
- Bộp!
Bàn tay như ánh trăng khẽ vỗ nhẹ, con côn trùng vàng đã bị nắm nát bấy.
Tiếp theo ngàn vạn ngôi sao trong đêm đen, rồi vầng trăng đều hoàn toàn biến mất. Trời không lại khôi phục ban ngày như lúc trước.
“Đây … đây là... “ Kỷ Ninh đứng đó vẻ mặt khiếp sợ: “ Tinh Thần Vạn Tượng... Là Vạn Tượng Chân Nhân, Vạn Tượng Chân Nhân!”
- Ngươi cũng quá kém.
Chỉ thấy xa xa giữa không trung có một nam tử mặc trường bào màu xanh, tóc dài xõa tung, cưỡi gió bay tới. Hắn mỉm cười nhanh chóng lại gần:
- Khổ cực giết bản tôn Bột Tử Thiện, lại thiếu chút thì cho hắn mượn bổn mạng cổ trùng chạy thoát. Bột Tử Thiện giỏi về dưỡng côn trùng, tự nhiên sẽ dưỡng bổn mạng cổ trùng. Giết hắn tự nhiên phải giết chết bổn mạng cổ trùng. Nếu không sẽ thất bại trong gang tấc, việc này không chấp nhận được.
Kỷ Ninh hiểu là gặp phải đại nhân vật rồi. Ở Yến Sơn cũng không có Vạn Tượng Chân Nhân. Lúc này hắn vội khom mình hành lễ:
- Kỷ Ninh ra mắt tiền bối.