[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Quyển 4-Chương 08 : Thu Hoạch Của Kỷ Ninhspan




Kỷ Ninh giật mình, liền nói:

- Cha, Đại Yêu Dực Xà đã bị con chém chết rồi.

- Dực Xà bị con chém chết?

Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai mình.

Uất Trì Tuyết bên cạnh cũng có vẻ khó có thể tin. Hai người bọn họ đều biết con trai mình không phải người nói láo. Nhưng việc này cũng quá...

Lúc trước cường giả năm phủ Kỷ thị đã mấy lần giao thủ với Đại yêu Dực Xà, chưa bao giờ có thể chém chết nó.

Kỷ Ninh liền nói:

- Cha xem này.

Rồi vung tay lên. Bãi đất bên cạnh chợt xuất hiện một vật khổng lồ trên thân còn đầy những vết thương. Đôi cánh xương lân giáp khổng lồ, máu màu xanh sẫm, mọi thứ đều thể hiện đúng thân phận nó.

- Dực Xà?

- Dực Xà?

Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết nhìn thi thể vật khổng lồ trước mắt, không khỏi liếc mắt nhìn nhau.

- Xem ra thực lực con trai chúng ta không đùa được.

Kỷ Nhất Xuyên mở lời nói:

- Chẳng những giết Dực Xà, lại còn có có thể thu cả xác rắn vào trữ vật pháp bảo.

- Cha, mẹ.

Kỷ Ninh cũng không giấu diếm:

- Lúc trước con lang bạt ở Đông Sơn Trạch, đã chạm mặt Thiết Mộc Chiêm của Thiết Mộc Thị.

Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết nhất thời cả kinh.

Thiết Mộc Chiêm?

Đó chính là một đối thủ nguy hiểm.

- Hắn hẳn là muốn đối phó với Không Thanh Xà Yêu, bức Không Thanh Xà Yêu làm nô lệ.

Kỷ Ninh nói:

Nói đến Kỷ Ninh cũng hơi cảm thán. Lúc trước mình và Không Thanh Xà Yêu lần lượt chiến đấu, cũng không làm gì được nhau. Cũng hơi có cảm tình. Sau đó trong trữ vật pháp bảo của Thiết Mộc Chiêm mình cũng không tìm được thi thể Không Thanh Xà Yêu, lại không thấy Không Thanh Xà Yêu bị nô dịch, nên Kỷ Ninh cũng hiểu, Không Thanh Xà Yêu hẳn là vào thời điểm mấu chốt đã ngộ ra năng lực thiên phú của nó là Hư Không Xuyên Toa.

Ngộ ra Hư Không Xuyên Toa, Không Thanh Xà Yêu như cá vượt vũ môn! Khẳng định sẽ ly khai Yến Sơn, lang bạt chung quanh, tìm bảo vật trong thiên địa...

Chẳng biết khi nào mới có thể gặp lại nó.

Kỷ Ninh chẳng mấy chốc tỉnh lại:

- Lúc Thiết Mộc Chiêm đối phó với Không Thanh Xà Yêu, con đã nhân cơ hội đó chạy trốn, lao vào núi hơn ngàn dặm. Ở một bờ hồ nghỉ ngơi, lại cơ duyên xảo hợp ngộ Đạo.

- Ngộ đạo?

Vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhau, đều nín thở.

- Một đêm con ngộ đạo, không ngờ cuối cùng bị Thiết Mộc Chiêm đuổi theo phá mất.

Kỷ Ninh lắc đầu:

- Nhưng lúc đó đã không thể dừng lại, âm dương trực tiếp dung hợp hóa thành Xích Minh Thần Lực, thai nghén Thiên Giáng Thủy Hỏa ra thân thể Tiên Thiên Thần Ma, bước vào cảnh giới Tiên Thiên Sinh Linh. Lúc đó thực lực con tăng nhiều, liên tiếp chém chết linh thú của Thiết Mộc Chiêm là Ngạn Thú, rồi cả bản thân Thiết Mộc Chiêm!

Kỷ Nhất Xuyên kinh ngạc nói:

- Con giết Thiết Mộc Chiêm?

- Dạ.

Kỷ Ninh lật tay, trong tay xuất hiện roi dây bằng gỗ mộc sẫm màu:

- Đây là pháp bảo thiếp thân của Thiết Mộc Chiêm.

Nhìn Hắc Mộc Đằng Tiên, Kỷ Nhất Xuyên gật đầu tán thưởng:

- Là Hắc Mộc Đằng Tiên của hắn. E rằng trước giờ, Thiết Mộc Thị vẫn không biết Thiết Mộc Chiêm đã chết. Con vừa bước vào Tiên Thiên Sinh Linh đã có thể đánh chết Thiết Mộc Chiêm, đêm hôm đó ngộ đạo xem ra làm con tiến bộ rất lớn.

Kỷ Ninh gật đầu:

- Đêm hôm đó ngộ đạo, con ngộ ra chút chân ý của Đạo.

- Đạo Chi Chân Ý?

Uất Trì Tuyết đều kinh hô.

- Đúng là Đạo Chi Chân Ý?

Kỷ Nhất Xuyên cũng không dám tin.

Cảnh giới tăng lên, càng lên cao càng khó.

Trên Thiên Nhân Hợp Nhất, đó là Đạo Chi Chân Ý! Mặc dù là tu sĩ Tử Phủ, phần lớn cũng không đạt tới cảnh giới Đạo Chi Chân Ý! Năm đó Kỷ Nhất Xuyên cũng phải nhờ kỳ ngộ mới đạt tới cảnh giới này. Hơn nữa cả Kỷ thị cũng không nói chuyện này ra. Ngoại nhân đều chỉ xem Kỷ Nhất Xuyên là cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất.

- Gần mười một tuổi.

Mắt Uất Trì Tuyết sáng lên:

- Đã tới cảnh giới Đạo Chi Chân Ý, lại tu luyện thành pháp môn Xích Minh Cửu Thiên Đồ, được xem là khó nhất trong các Thần Ma Luyện Thể. Tư chất như vậy mà bái nhập một vài Đại Năng Giả, sợ cũng rất dễ dàng.

- Không vội không vội.

Kỷ Nhất Xuyên lại nhìn nhi tử:

- Con thi triển ra Đạo Chi Chân Ý ta xem?

Ngộ ra là một việc, có thể thi triển ra không là việc khác.

Lúc trong Thủy Phủ cổ xưa, trải qua cửu tử nhất sinh Kỷ Ninh mới thi triển ra được Tích Thủy Chân Ý.

- Cha nhìn này.

Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện Bắc Minh Kiếm, một kiếm đâm thẳng lên hư không.

Hoa...

Mũi kiếm như hóa thành một giọt nước, làm không khí chung quanh kích động.

- Tích Thủy Chân Ý!

Kỷ Nhất Xuyên gật đầu lia lịa:

- Là Tích Thủy Chân Ý, con một đêm ngộ đạo, lại có thể thông qua Đạo Chi Chân Ý thi triển ra kiếm pháp? Rõ là... Rõ là...

Kỷ Nhất Xuyên cũng không biết nên nói cái gì.

Ít nhất ở Yến Sơn, hắn cũng chưa bao giờ thấy thiên tài yêu nghiệt như vậy.

E rằng cũng chỉ có một vài đại bộ tộc xa xôi mới có nhân vật bực này.

- Lúc con ở chỗ bí ẩn mới ngộ ra Tích Thủy Chân Ý.

Kỷ Ninh nói:

- Chắc hẳn cha và mẹ cũng biết con rơi vào một chỗ bí ẩn.

Vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên gật đầu.

- Đột nhiên con biến mất, làm cha mẹ lo lắng...

Kỷ Ninh gặp cha mẹ chẳng mấy chốc cũng đã hiểu. Nhất định là cha không cảm ứng được ngọc kiếm, nên vô cùng lo lắng. Dù sao Thủy Phủ là một không gian bí ẩn, cha làm sao có thể cảm ứng được ngọc kiếm. Lúc đó e rằng cha mẹ rất lo lắng cho mình. Thời gian lâu như vậy, Kỷ Ninh hoàn toàn có thể đoán được tâm tình cha mẹ lúc đó, không khỏi hơi áy náy.

- Việc này không trách ngươi.

Kỷ Nhất Xuyên cảm thán nói:

- Năm đó ta lang bạt bên ngoài, gặp qua mấy lần di tích, nhưng chưa bao giờ đi vào. Trong di tích mặc dù có kỳ ngộ, nhưng tiến vào cả trăm người, cũng chỉ có thể sống được một người đã là không tệ rồi. Con có thể sống ra ngoài, ta và mẹ đã rất vui.

Uất Trì Tuyết cũng khẽ vuốt tóc nhi tử.

Hơn một tháng qua, nàng thật sự rất lo lắng.

- Nhưng con ở nơi bí ẩn đó cũng có thu hoạch không nhỏ. Có thể chém chết Dực Xà.

Kỷ Nhất Xuyên nói.

Hắn cũng không cho rằng nhi tử ngộ ra Tích Thủy Chân Ý là có thể giết được Dực Xà. Dù sao hắn sớm đã ngộ ra Tích Thủy Chân Ý, hơn nữa Tích Thủy Kinh Cửu Kiếm mỗi một kiếm đều có thể dung nhập Tích Thủy Chân Ý, thế mà cũng không làm gì được Dực Xà.

- Ừm, con có một Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Kỷ Ninh lật tay, lấy ra vài tấm da đưa cho cha mẹ mình.

Tiểu Thiên Kiếm Trận, tuy là bí ẩn.

Nhưng đối với cha mẹ, Kỷ Ninh cũng không cần phải giấu diếm.

- Tiểu Thiên Kiếm Trận?

Hai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên đều nhìn, vừa nhìn xong, hai người chợt biến sắc.

- Cái này...

Vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên hoàn toàn khiếp sợ. Tầm mắt hai người bọn họ đều rất cao. Đặc biệt là Uất Trì Tuyết xuất thân bất phàm, chẳng mấy chốc đã nhìn ra chỗ bất phàm của Tiểu Thiên Kiếm Trận.

Kỷ Nhất Xuyên không kìm được nói:

- Tiểu Thiên Kiếm Trận này mạnh hơn cả những tuyệt học khác của Kỷ thị ta. Tuyết nhi, Tiểu Thiên Kiếm Trận sợ là có thể sánh ngang với Phong Dực Độn Pháp của bộ tộc nàng.

Kỷ Ninh đứng một bên cũng cảm thán.

Thần Ma Luyện Thể Lưu cần thần thông! Nhưng mỗi một môn thần thông, ở Thần Ma Thời Đại đều không truyền ra ngoài. Đến cả Hắc Sắc Lão Ngưu trong Thủy Phủ cổ xưa cũng không biết. Uất Trì thị năm đó cũng có ân cứu mạng với một Thiên Tiên, mới có thể có được một môn thần thông. Sự trân quý của thần thông có lẽ còn trên cả Tiểu Thiên Kiếm Trận! May mà mẹ cho mình một môn thần thông, nếu không không biết tới khi nào mình mới có thể học được môn thần thông đầu tiên.

- Tiểu Thiên Kiếm Trận này uy lực phi phàm, trận pháp đỉnh cao có thể vượt giai chiến đấu.

Uất Trì Tuyết nói:

- Chỉ là Tiểu Thiên Kiếm Trận yêu cầu về pháp bảo cực cao, cũng yêu cầu về tinh thần rất cao. Đây là nhược điểm của nó.

- Ừm, mấy trăm món pháp bảo, ai mà điều khiển được.

Kỷ Nhất Xuyên cũng gật đầu.

Kỷ Ninh nói:

- Cha, mẹ. Con ở chỗ bí ẩn tìm được rất nhiều pháp bảo không đạt chuẩn, số lượng rất nhiều.

Nói rồi xuất ra một trữ vật bảo vệ tay đưa cho cha. Đồng thời Kỷ Ninh cũng thu hồi chân nguyên ẩn chứa trên pháp bảo. Như vậy lúc người khác luyện hóa cũng dễ dàng hơn nhiều.

- Số lượng rất nhiều?

Kỷ Nhất Xuyên nghi hoặc nhận lấy, nhanh chóng luyện hóa trữ vật bảo vệ tay. Vừa xem xét cũng không khỏi lộ ra kinh sắc.

- Làm sao vậy?

Uất Trì Tuyết hỏi.

- Rất nhiều pháp bảo, sợ cả ngàn chiếc.

Kỷ Nhất Xuyên cảm thán nói.

- Nhiều như vậy à!

Uất Trì Tuyết cũng cả kinh. Tuy họ không quan tâm tới pháp bảo không nhập giai, nhưng gặp mấy ngàn chiếc, mặc dù là năm phủ Kỷ thị cũng hơi thèm thuồng.

Kỷ Ninh nói:

- Những pháp bảo này con cũng không dùng, cứ giao cho cha và mẹ giải quyết.

Mình để lại hơn mười cái trữ vật pháp bảo, hơn một ngàn món pháp bảo kiếm khí, cùng với những pháp bảo khác, tỷ như pháp bảo cánh chim. Đây là thứ thích hợp cho mình thi triển Phong Dực Độn Pháp. Cũng có vài pháp bảo khác cũng để lại, như đạo phù, trận pháp.

Về phần hơn một ngàn trữ vật pháp bảo khác, đao khí, trường tiên, côn, thương, phủ, tự nhiên đều cho cha.

...

Có được Tiểu Thiên Kiếm Trận, lại tìm được nhiều pháp bảo như vậy, vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên còn chưa kịp phản ứng, Kỷ Ninh lại nói:

- Lần này con ở chỗ bí ẩn tìm được một món bảo vật, đó mới là thứ có ích nhất cho Kỷ thị ta.

- Cái gì?

Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết nhìn lại.

Kỷ Ninh lật tay. Trong tay liền xuất hiện một tấm da thú. Trên tấm da thú có phật đà mặt trăng mặt trời treo sau lưng, phát ra hào quang vô tận.

- Phương pháp quan tưởng!

Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết cùng nói.

Kỷ Ninh kinh ngạc:

- Cha mẹ, các ngươi biết à?

- Sao không biết.

Uất Trì Tuyết nhìn họa quyển phật đà:

- Năm đó Uất Trì thị ta cũng có một họa quyển quan tưởng. Chỉ là sau đó họa quyển quan tưởng bị mất trong chiến tranh bộ tộc. Nhưng Ninh nhi, phương pháp quan tưởng là pháp môn có thể cô đọng hồn phách, hồn phách chính là căn cơ con người. Bình thường không thấy chỗ tốt, nhưng chỗ tốt đều là vô hình. Nó trợ giúp rất lớn, con tự mình lưu lại, cứ thường thường quan tưởng.

Kỷ Ninh liền nói:

- Con ở chỗ bí ẩn dưới cơ duyên xảo hợp, trong trí nhớ đã quán nhập đồ quyển quan tưởng khác rồi! Còn tốt hơn nó cơ!

Uất Trì Tuyết thấy thế vui vẻ nói:

- Con ta kỳ ngộ phi phàm, theo truyền thuyết tổ tiên Uất Trì thị ta gặp được Thiên Tiên, Thiên Tiên dùng một ngón tay, nhập quan tưởng đồ quyển trực tiếp vào giữa thần hồn của ông tổ Uất Trì thị trước chúng ta. Làm họa quyển càng rõ ràng hơn. Hơn nữa còn có thể thường thường quan tưởng. Không ngờ con ta ở chỗ bí ẩn cũng có thể có được kỳ ngộ như thế.

Kỷ Ninh hồi ức lại lúc trước đầu thai, ở âm tào địa phủ gặp được Thôi Phủ Quân, lúc đó Thôi Phủ Quân cũng dùng một ngón tay đưa Nữ Oa Đồ vào trong trí nhớ hồn phách của mình.

- Cha mẹ, phương pháp quan tưởng tên là Nội Quan Nhật Nguyệt Quang Minh Phật.

Kỷ Ninh lại bổ sung.

- Kỷ Ninh.

Lúc này trong lòng Kỷ Nhất Xuyên cũng cuộn trào, nhìn con trai mình:

- Nội Quan Nhật Nguyệt Quang Minh Phật có ảnh hưởng lâu dài cho cả Kỷ thị. Ta sẽ nhanh chóng mang về. Nhưng Tiểu Thiên Kiếm Trận thì nên tạm thời không công khai. Nó quá khó tu luyện. Trong Kỷ thị ngoại trừ con cũng không ai có thể phát huy ra oai của Tiểu Thiên Kiếm Trận. Đợi đến tương lai khi thực lực con tăng lên, địa vị cao hơn, con tự mình quyết định xem có công khai không. Về phần pháp bảo không đạt chuẩn, ta giúp con giải quyết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.