[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Quyển 4-Chương 06 : Kỷ Ninh Xuống Nước Chiến Dực Xàspan




Rào!

Kỷ Ninh chỉ cảm thấy có một hư ảnh đầu gấu ngựa khổng lồ thoáng xuất hiện nuốt chửng mình vào. Thời gian không gian xung quanh hoàn toàn méo mó. Hắn hiểu, phải về trên đảo hồ Dực Xà rồi.

Kỷ Ninh chỉ cảm thấy thời gian không gian biến ảo, sau đó tất cả bình tĩnh lại.

“Hả?“ Kỷ Ninh nhìn thông đạo âm u. Nơi này chính là chỗ lúc trước mình bị na di đi vào, không khỏi cười.

Kỳ ngộ lần này, thật ra là cửu tử nhất sinh.

Nhưng mình còn sống đi ra, thực lực mạnh hơn trước nhiều.

“Lần sau muốn đi vào nữa, cần phải luyện hóa tín phù. “ Kỷ Ninh lật tay. Trên bàn tay xuất hiện một khối phù bài thô. Trên phù bài có văn tự Thần Ma chữ Hữu. Kỷ Ninh cũng thử luyện hóa, đáng tiếc Tiên Thiên Chân Nguyên căn bản không thể xâm nhập. Xem ra phải đợi mình trở thành tu sĩ Tử Phủ rồi.

“Hữu? “ Kỷ Ninh thì thào tự nói: “ Vì sao trên phù bài là một chữ Hữu? Không biết lai lịch ra sao.”

Kỷ Ninh không suy nghĩ nhiều lập tức thu phù bài lại. Chân hắn chợt động, liền hóa thành một luồng gió nhẹ nhanh chóng bay ra khỏi thông đạo.

...

Một căn phòng ở bờ hồ Dực Xà, vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên đang ngụ ở đây.

Uất Trì Tuyết đang lặng lẽ ngồi bên hồ, trong tay bưng bát nước nóng nghi ngút hơi, từ từ uống.

- Tuyết nhi, Tuyết nhi.

Bỗng nhiên có tiếng kêu kinh hỉ từ trong phòng truyền ra. Uất Trì Tuyết vội quay đầu nhìn lại. Lúc trước Kỷ Nhất Xuyên tựa như núi băng, bây giờ thần tình kích động nhảy ra ngoài vẻ rất vui mừng, trên ngực còn có cả nước, thoáng còn có mùi rượu.

Uất Trì Tuyết vừa thấy chồng mình như vậy, cũng thoáng có dự cảm, liền nói:

- Sao vậy?

- Ta cảm ứng được rồi.

Kỷ Nhất Xuyên liền nói:

- Ta cảm ứng được ngọc bài rồi. Ngọc bài không tổn hao chút nào! khẳng định là lúc trước Kỷ Ninh đột nhiên tiến vào một nơi bí ẩn, một tiểu không gian hoặc tiểu thế giới, hoặc một đại trận cổ xưa. Bây giờ hắn còn sống từ chỗ bí ẩn đó ra ngoài rồi.

Di tích là kỳ ngộ, nhưng cũng đại biểu cho nguy hiểm khổng lồ! Hơn một tháng Kỷ Ninh chưa từng ra ngoài. Hai vợ chồng họ càng ngày càng lo lắng, càng ngày càng hoảng hốt.

Uất Trì Tuyết nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt chảy xuống, nàng thì thào tự nói:

- Cám ơn trời đất, cám ơn trời đất.

- Bây giờ Ninh nhi đang ở giữa hồ Dực Xà, phỏng chừng là ở trên đảo.

Kỷ Nhất Xuyên liền nói.

- Chúng ta đi xem con trai.

Uất Trì Tuyết đứng lên.

- Ừm.

Đã rất lâu rồi Kỷ Nhất Xuyên không hấp tấp như vậy. Mặc dù biết nhi tử mình đột phá trở thành Tiên Thiên Sinh Linh, hắn cũng không kích động như vậy. Lúc này hắn nắm tay thê tử, trực tiếp bước vào nước hồ, như hành tẩu trên bình địa, hóa thành một luồng khói xanh nhanh chóng bay ra xa.

Thanh Diễm Điểu cũng không thể một mạch ở lại đây. Đó là linh thú của Kỷ Hồng Hoa! Hôm nay Kỷ Nhất Xuyên và Uất Trì Tuyết sống ở ven hồ, Thanh Diễm Điểu cũng đã trở về lâu rồi.

Bỗng nhiên --

- Đại Yêu Dực Xà, Kỷ Ninh ta lại tới! Còn không ra!

Một tiếng hét lớn truyền khắp tứ phương, cũng truyền nhập vào tai vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên đang hành tẩu trên mặt hồ.

- Ninh nhi?

Uất Trì Tuyết không khỏi lộ ra ý cười:

- Thật là, vừa ra khỏi di tích bí ẩn, lại lập tức đi khiêu khích Đại Yêu Dực Xà rồi.

Kỷ Nhất Xuyên gật đầu:

- Kỷ Ninh bằng vào Xích Minh Cửu Thiên Đồ thành Tiên Thiên, vốn đã không thua gì Đại Yêu Dực Xà. Lần này ở chỗ di tích bí ẩn có lẽ còn có chút thu hoạch. Bây giờ ta có thể cảm ứng được vị trí, cũng đừng lo.

- Ừm.

Úy Trì Tuyết cũng gật đầu.

Hai người bọn họ không ngừng hành tẩu.

Chẳng mấy chốc...

- Xem kìa!

Kỷ Nhất Xuyên nhìn ra xa. Ở nơi rất xa nước hồ tách ra hai bên. Một thiếu niên đạp nước hồ đi xuống đáy hồ:

- Tiểu tử đó xé nước, xuống thẳng đáy hồ rồi.

- Xuống đáy hồ?

Uất Trì Tuyết kinh hãi.

Kỷ Nhất Xuyên lại lắc đầu:

- Không cần lo lắng, nàng đã thấy Kỷ Ninh lớn lên, chẳng lẽ còn không biết tính cách của nó? Nếu không nắm chắc, sao Ninh nhi lại dám xuống dưới?

- Ừm.

Uất Trì Tuyết gật đầu.

- Chúng ta qua đó, nhưng ở trên mặt hồ thôi.

Kỷ Nhất Xuyên nói:

- Liên tục cảm ứng tình huống dưới đáy hồ. Một khi cảm thấy không ổn, ta sẽ lập tức xuống dưới.

...

- Đại Yêu Dực Xà, ta Kỷ Ninh lại tới! Còn không ra!

Đứng trên mặt hồ gọi một lúc lâu không thấy Đại Yêu Dực Xà ra, Kỷ Ninh quyết định thật nhanh, trực tiếp bằng vào năng lực khống chế thủy hỏa, bắt đầu khống chế nước hồ Dực Xà.

Rào rào rào...

Chỉ thấy nước hồ bị gạt ra hai bên mà không cần tác động, hiện ra một thông đạo trong nước.

Kỷ Ninh đạp nước hồ lướt xuống đáy hồ. Càng đi xuống càng sâu, sức ép của nước cũng càng lúc càng lớn. Kỷ Ninh luôn khống chế hình thành một thông đạo hình tròn đường kính ba trượng dưới nước, đủ cho mình đi trong thông đạo.

- Là Kỷ Ninh.

- Là hắn.

Một vài tiểu yêu thủy tộc dưới đáy hồ, nhìn ra xa thấy một thiếu niên nhân tộc đi lại trong thông đạo dưới nước, cả đám đều đi bẩm báo.

Sào huyệt dưới đáy hồ.

Đại Yêu Dực Xà đã biến thành hình người ngồi trên ghế, cố nén lửa giận:

- Hơn một tháng trước tên Kỷ Ninh này đã đến khiêu khích một lần. Bây giờ lại tới khiêu khích! Mặt hồ rộng lớn, tùy tiện một chỗ ẩn nấp vài Tiên Thiên Sinh Linh, ai mà biết? Biết rõ ngươi đặt cạm bẫy, ta đâu ngu mà trúng chiêu?

- Đại vương, Đại vương.

- Đại vương.

Ba tiểu yêu thủy tộc đều vọt vào.

- Chuyện gì?

Đại Yêu Dực Xà phát ra tiếng gầm khẽ.

Ba tiểu yêu thủy tộc do một con tôm dẫn đầu vội bẩm báo:

- Đại vương, tên Kỷ Ninh đột nhiên rẽ nước, lao thẳng xuống đáy hồ.

- Tiến vào đáy hồ à?

Đại Yêu Dực Xà đứng lên, sau đó lại nói:

- Hắn rẽ nước, sao lại rẽ được nhỉ?

- Không thấy hắn dùng Tiên Thiên Chân Nguyên, cũng không thấy gì khác. Nước cứ thế tự động rẽ ra.

Tôm kia liền nói.

Đại Yêu Dực Xà kinh ngạc nói:

- Chẳng trách Kỷ Ninh dám khiêu khích như vậy. Nguyên lai là Thần Ma Luyện Thể bước vào cấp độ Tiên Thiên, có thể khống thủy rồi. Cũng không biết hắn tu luyện pháp môn nào. Kệ hắn. Lúc trước khi ta tới thành Tây Phủ, hắn vẫn là Hậu Thiên. Bây giờ mặc dù bước vào Tiên Thiên, cũng chỉ là Tiên Thiên Sinh Linh tiền kỳ!

- Thế mà dám xuống đáy hồ!

Trong con ngươi hẹp dài của Đại Yêu Dực Xà lóe lên hung quang:

- Ngươi rõ là địa ngục không cửa mà ngươi xông vào. Ta sẽ thuận theo ý ngươi, tiễn ngươi xuống mười tám tầng địa ngục.

Đại Yêu Dực Xà chạy ra khỏi sào huyệt của mình.

Nếu là trên mặt hồ, Đại Yêu Dực Xà còn lo lắng có mai phục. Nhưng bây giờ ở đáy hồ, đó chính là địa bàn của nó. Nhân tộc đi vào thực lực mười thành phát huy không đến một thành. Mặc dù là Kỷ Nhất Xuyên đi vào, nhiều nhất cũng chỉ có thể đả thương hắn mà thôi.

“Kỷ Ninh lại ngu xuẩn tự đại như vậy. Đúng, một tiểu oa nhi mới mười tuổi, thực lực lại mạnh, sẽ cho rằng mình là thiên tài tuyệt thế, chẳng để ai vào mắt. Ngươi giết Xích Mang con ta. Lần này nhất định ta phải giết ngươi. “ Đại Yêu Dực Xà vừa ra khỏi sào huyệt đã hóa thành Dực Xà khổng lồ, di động nhanh chóng vô cùng.

“Thật rồi!”

Đại Yêu Dực Xà dừng phắt lại, đứng từ xa nhìn lại. Chỉ thấy xa xa gần sát mặt hồ, một thông đạo hình trụ dưới nước đang không ngừng kéo dài, một thiếu niên đang chầm chậm bước đi.

“Đúng là xuống đáy hồ. “ Con mắt đỏ ké của Đại Yêu Dực Xà đầy hung quang: “ Rõ là muốn chết.”

Rào...

Nó nhanh chóng bơi qua.

...

Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm, đạp sóng nước đi lại dưới đáy hồ Dực Xà. Chỗ hắn lướt qua, sóng nước đáy hồ tự nhiên hình thành một đường thông đạo.

“Hả? “ Kỷ Ninh liếc mắt thấy xa xa một bóng đen khổng lồ đang lướt đến.

“Đại Yêu Dực Xà! “ Kỷ Ninh trong nháy mắt nhận ra. Theo bóng đen khổng lồ đến gần, hắn thấy cái đầu rắn dữ tợn của Dực Xà càng thêm rõ ràng. Cặp mắt đỏ ké đang giận dữ nhìn Kỷ Ninh.

- Kỷ Ninh!

Đại Yêu Dực Xà gầm lên, thanh âm truyền tới chỗ Kỷ Ninh:

- Ngươi giết con ta, hôm nay, ta muốn ngươi đền mạng!

Kỷ Ninh quát:

- Lão yêu, ngươi đồ lục ngàn vạn nhân tộc, lại hại chết Xuân Thảo. Hôm nay ta nhất định phải tự tay chém chết ngươi!

Tất cả ngọn nguồn!

Có rất nhiều người chết, Xuân Thảo chết, tất cả ngọn nguồn chính là ân oán giữa mình và Dực Xà.

- Ha ha ha, ngươi chém chết ta? Tiểu oa nhi này quả nhiên là chẳng biết tự lượng sức, lại xuống dưới nước. Ngươi đã xuống dưới nước, muốn lên mặt hồ e rằng đợi tới kiếp sau đi.

Dực Xà lão yêu rất tự tin:

- Phụ thân ngươi đả thương ta mấy lần, ta cũng cho hắn biết thế nào là nỗi đau mất con!

Vừa dứt lời, Dực Xà lão yêu đã lao mạnh đi, lao về phía thông đạo dưới nước do Kỷ Ninh khống chế.

- Rào...

Một cái đuôi rắn bắn vào trong thông đạo nước, mênh mông cuồn cuộn quét về phía Kỷ Ninh. Tốc độ, uy lực của đuôi rắn mạnh hơn Thanh Xà Yêu chẳng biết bao nhiêu lần.

“Không hổ là Đại Yêu cấp độ Tiên Thiên viên mãn. “ Kỷ Ninh hơi cả kinh. Lúc Đại Yêu Dực Xà còn là Tiên Thiên sinh linh hậu kì thì tốc độ kém Không Thanh Xà Yêu vốn am hiểu tốc độ, nhưng bây giờ lại nhanh hơn Không Thanh Xà Yêu rất nhiều.

Về phần sức mạnh vốn là ưu thế, thì lại càng đạt tới trình độ cực kỳ hãi nhân.

- Lão yêu, chết đi!

Kỷ Ninh thi triển ra Phong Dực Độn Pháp, hóa thành một luồng khói nhẹ mông lung, nhanh hơn cả cái đuôi Đại Yêu Dực Xà quật tới, lao qua thân rắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.