[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Quyển 3-Chương 17 : Khải Giáp Đạo Binhspan




“Ta phải sống. “ Kỷ Ninh nhìn chằm chằm vào những thi hài xa xa, lập tức đi lững thững tới đó.

Hai tay Kỷ Ninh cầm một thanh Bắc Minh Kiếm, di chuyển giữa hành lang cổ xưa.

Đột nhiên trước sau mấy trăm trượng đồng thời xuất hiện rất nhiều hạt giống màu xanh đen. Phía trước có bốn hạt giống, phía sau là năm hạt giống. Chín hạt giống này cùng chín bộ vũ khí khải giáp đồng thời xuất hiện. Khải giáp thống nhất một màu đen, vũ khí cũng là một cây trường côn chất liệu bằng đá giống nhau như đúc.

Chín hạt giống, chín bộ vũ khí khải giáp.

- Loạt xoạt...

Hạt giống màu xanh đen trong nháy mắt hóa thành chất lỏng chảy vào giữa khải giáp, biến nó thành một cự hán da màu xanh đen. Cự hán cao hơn một trượng, trên trán có hai sừng nhọn, khuôn mặt xấu xí, đồng thời có một cặp răng nanh, tay nắm lấy thạch côn hơn một trượng.

Chín cự hán xấu xí đưa mắt nhìn nhau, trong mắt có một vẻ tàn bạo và hưng phấn.

- Đã lâu rồi, chúng ta rốt cục lại được ra ngoài!

- Lần này chúng ta cần đối phó với thiếu niên nhân tộc này. Nhân tộc da non thịt mềm như vậy, một mình ta có thể bóp chết rồi. Chín người chúng ta xông lên, còn có thần giáp thần binh, ha ha, thật sự là quá dễ dàng.

- Trước hết bày trận.

Chín cự hán xấu xí đều mở lời oang oang nói với nhau. Đây là ngôn ngữ ngoại tộc, Kỷ Ninh nghe không hiểu, nhưng hắn cũng biến sắc. Vì hắn hiểu những cự hán xấu xí này do hạt giống hóa thành là có trí tuệ! Thậm chí còn có thể trao đổi với nhau!

Chỉ thấy hai hành lang nổi lên sương mù dày đặc.

- Nhân tộc, chịu chết đi.

Chín cự hán xấu xí phát ra tiếng gầm. Chỉ thấy trên người bọn họ, những khải giáp cổ xưa nhất thời phát ra hắc quang chói mắt, hắc quang tản ra khí tức tanh hôi nhanh chóng quấn lấy nhau, giữa không trung hình thành một ảo ảnh con rết khổng lồ.

Kỷ Ninh khiếp sợ:

- Khải giáp đạo binh?

Đạo binh, là thứ binh chủng vương triều Đại Hạ thường dùng. Như ở Kỷ Thị, binh chủng mạnh nhất là Xích Giáp Vệ cũng sử dụng đạo binh cấp thấp nhất. Khải giáp trên người mỗi một đạo binh đều có hàng loạt phù văn. Đám đạo binh có thể làm cho sức mạnh dung hợp với nhau thành một khối, công kích có thể liên hợp, phòng ngự cũng có thể liên hợp cùng nhau.

Như khải giáp đạo binh của Xích Giáp Vệ Kỷ Thị, nhiều nhất là cho chín Xích Giáp Vệ như một khối, một khi liên hợp lại, chín Xích Giáp Vệ thậm chí có thể liều mạng với một cường giả Tiên Thiên Sinh Linh sơ kỳ.

Còn Kỷ Thị có tới trên năm vạn binh chủng mạnh nhất Xích Giáp Vệ!

Đó mới là nội tình chân chính của Kỷ Thị.

Bình thường khi hành động, đều là Hắc Giáp Vệ đi. Còn mỗi lần Xích Giáp Vệ xuất động, đó phải là một đại sự liên quan tới Kỷ Thị, phải năm phủ Kỷ Thị thống nhất quyết định mới phái ra.

- Khải giáp đạo binh, không phải đều là sinh linh cấp Hậu Thiên sao? Trên đó đều có hàng loạt phù văn, liếc mắt là có thể hiểu được.

Kỷ Ninh dán mắt nhìn:

- Còn chín cự hán ngoại tộc trước mắt lại mặc thứ khải giáp đạo binh bề ngoài không có một chút phù văn nào. Hơn nữa nói về thực lực, mỗi một người đều không thua gì Tiên Thiên.

- Phiền phức lắm đây.

Kỷ Ninh nín thở.

Khải giáp đạo binh cho Tiên Thiên Sinh Linh dùng, sáu đại bá chủ ở vùng Yến Sơn căn bản không có. Kỷ Ninh thậm chí chưa từng nghe nói qua, e rằng quân đội vương triều Đại Hạ mới có!

- Giết!

Chín cự hán xấu xí hai tay cầm thạch côn to đùng, gầm lên từ hai hướng lao vào Kỷ Ninh. Trên đầu họ còn ngưng tụ một ảo ảnh rết khổng lồ.

Kỷ Ninh lập tức hóa thành một luồng khói nhẹ mông lung, nhanh chóng lao sang một mặt. Vẻn vẹn chỉ có bốn cự hán xấu xí ngoại tộc, đều bảo trì khoảng cách mấy trượng, cầm thạch côn khổng lồ xông đến.

- Chết!

Một cự hán xấu xí hai tay vung thạch côn khổng lồ lên cao.

- Đến đây đi.

Kỷ Ninh cũng bộc phát hoàn toàn sức mạnh. Sức mạnh như Thần Ma hoàn toàn quán thâu vào Bắc Minh Kiếm, cứng chọi cứng giao kích thẳng một lần. Hắn muốn biết rõ thực lực của gia hỏa xấu xí này rốt cuộc như thế nào.

Bang!

Thạch côn to bằng đùi người thường, dài hơn một trượng xé rách không gian, nện thẳng vào Bắc Minh Kiếm trên tay Kỷ Ninh. Sau đó cả người Kỷ Ninh bay ngược ra ngoài. Còn cự hán ngoại tộc chỉ lùi một bước, kêu lên xí xô bằng ngôn ngữ bản tộc của hắn:

- Khí lực nhân tộc này lớn thật. Nhưng vẫn kém ta, chứ đừng nói chín chúng ta liên thủ.

Mặc dù Kỷ Ninh vẻn vẹn chỉ chính diện giao kích với một người, nhưng vì nguyên do khải giáp đạo binh, trên thực tế một côn là lực do chín cự hán ngoại tộc liên hợp.

Kỷ Ninh bay ngược trong không trung, cảm thấy toàn thân tê dại, hổ khẩu tay phải bị xé nát, Bắc Minh Kiếm trong tay muốn rời tay.

“Không thể cứng chọi cứng! “ Kỷ Ninh trong không trung vội xoay người, thể chất Thần Ma làm hắn nhanh chóng khôi phục, giữa không trung đạp mạnh vào vách tường hành lang, như một con chim đại bàng chạy trốn ra ngoài, nhanh chóng lướt qua bốn gã cự hán xấu xí ngoại tộc đang vọt tới.

- Đừng chạy!

- Chạy trốn chẳng phải là bổn sự gì.

- Nhân tộc chỉ biết chạy trốn.

Chín cự hán ngoại tộc há hoác miệng rộng đầy răng nanh, gầm lên. Họ cũng đã phát hiện ra tốc độ nhân loại này còn nhanh hơn họ.

Kỷ Ninh chỉ một ngón tay:

- Thủy Hỏa Liên Hoa!

Rào rào rào...

Mỗi một đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đều có một Thủy Liên Diệp và một Hỏa Liên Diệp, có sáu đôi Thủy Hỏa Liên Hoa xuất hiện, đã bao phủ cả chín cự hán xấu xí. Chỉ thấy những phiến lá sen đều chuyển động chậm rãi, quay ngược chiều nhau, hình thành lực vặn xoắn nghiền nát đáng sợ.

- Nhân tộc thật là lợi hại.

Chín cự hán xấu xí đều ngừng lại nhìn nhau:

- Không có thần giáp, sợ rằng chúng ta sẽ bị thương.

Kỷ Ninh thấy chín cự hán xấu xí ngừng lại, còn xì xào nói với nhau cái gì đó.

Xem ra, tuy Thủy Hỏa Liên Hoa của mình khá tốt, nhưng căn bản không thể thương tổn họ chút nào.

“Quả thật là không được. “ Kỷ Ninh trong lòng cả kinh. Lần trước đối phó với Thiết Mộc Chiêm, Thiết Mộc Chiêm có thể bằng vào trận pháp và Kim Cương Phù chống đỡ hồi lâu, Kỷ Ninh cũng hiểu Thủy Hỏa Liên Hoa của mình tuyệt không phải mọi việc đều làm được: “Thủy Hỏa Liên Hoa của ta lúc trước ngộ ra, chính là dùng để hộ thân, về phương diện công kích quả nhiên vẫn kém một chút.”

...

Chín cự hán ngoại tộc cầm thạch côn, xông tới như muốn ép chết hắn.

“Hoa sen hộ thể. “ Quanh thân thể Kỷ Ninh xuất hiện ba phiến Thủy Liên Diệp, ba phiến Hỏa Liên Diệp, vờn quanh người hắn. Khi chín ngoại tộc cự hán vừa tới, bị Thủy Hỏa Liên Hoa xoay tròn, nhất thời cả thân hình bị ảnh hưởng, không thể cùng nhau công kích Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm, nhìn chằm chằm vào một tên!

- Chết đi.

Kiếm quang như lửa, nhanh kinh người. Hắn chính đang thi triển sát chiêu Điện Quang Hỏa Thạch trong Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Những luồng kiếm quang chém vào cự hán này, cự hán xấu xí phẫn nộ gào thét, vung thạch côn lên. Thạch côn nặng vô cùng. Kỷ Ninh lần trước cố chống cự bị đánh bay, hơn nữa toàn thân tê dại, bây giờ căn bản không dám đỡ thẳng, hoàn toàn là dựa vào kiếm pháp tinh diệu hơn mà hành hạ cự hán trước mắt.

Khải giáp, cũng chỉ là bảo vệ đại bộ phận vị trí thân thể. Nhưng đầu, hay tay chân vẫn lộ ra ngoài.

Kiếm nào của Kỷ Ninh cũng chém vào đầu cự hán!

Nhưng mỗi một kiếm đâm ra đều bị hắc quang dày đặc cản trở, dù miễn cưỡng đột phá cản trở, cũng chỉ có thể lưu lại trên mặt cự hán một vết thương. Sau đó cự hán sẽ liền lập tức khôi phục, không tổn hao chút nào.

- Giết, giết, giết.

Kỷ Ninh quyết sống mái.

“Ta muốn sống! Do đó phải giết các ngươi! “ Kỷ Ninh đem hết toàn lực, đến cả Tiên Thiên Chân Nguyên cũng liều mạng quán thâu vào Bắc Minh Kiếm. Nhưng vẻn vẹn chỉ có thể lưu lại một chút thương tổn da thịt cho cự hán ngoại tộc. Ảnh hưởng của chút thương tổn da thịt này đối với thực lực hoàn toàn có thể quên.

Chiến đấu thời gian uống cạn một chén trà.

Vì luôn khống chế Thủy Hỏa Liên Hoa, lại kiệt lực chiến đấu, thần lực tiêu hao đặc biệt nhanh.

“Thực lực của chúng không hề giảm chút nào. Ta cũng không thể đánh trọng thương bất kỳ ai trong số chúng. “ Kỷ Ninh nhận thấy thần lực mình không còn một nửa, không dám liều mạng nữa, vội né tránh, nhanh chóng thoát ra vòng vây.

Vèo! Vèo! Vèo!

Kỷ Ninh thi triển Phong Dực Độn Pháp, lần lượt lao đi các hướng, tránh né đám cự hán ngoại tộc truy sát.

- Nhân tộc, đừng chạy.

- Ngươi trốn không thoát đâu.

- Nhân tộc chỉ biết chạy trốn.

Chín cự hán xấu xí phẫn nộ tru lên, chạy nhanh hơn, lần lượt truy sát. Kỷ Ninh căn bản không liều mạng, mà ỷ vào Phong Dực Độn Pháp lần lượt bỏ rơi họ.

Kỷ Ninh cũng cảm khái.

Mình tu luyện kiếm pháp lâu như thế, muốn bảo vệ tính mạng cuối cùng vẫn phải dựa vào Phong Dực Độn Pháp!

...

Lại qua một hồi lâu.

“Rốt cuộc làm sao bây giờ? “ Kỷ Ninh đang lẩn trốn, đồng thời cũng lo lắng suy tư. Đưa mắt nhìn chín cự hán xấu xí điên cuồng, gầm gừ truy đuổi không biết mệt mỏi chút nào: “Họ đuổi đã nửa ngày rồi mà vẫn không mệt chút nào. Nhưng thần lực của ta chỉ còn lại không tới hai thành.”

Phong Dực Độn Pháp, cũng cần tiêu hao Xích Minh Thần Lực! Tuy nói không nhiều bằng lúc chiến đấu, nhưng chạy như vậy nửa ngày cũng tiêu hao rất nhiều.

“Ta dùng kiếm toàn lực ứng phó, chỉ có thể lưu cho chúng chút thương da thịt. “ Kỷ Ninh thầm nói: “ Nhưng chín ngoại tộc này trên thực tế là chín hạt giống biến thành, cũng như lúc trước ta gặp tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp. Nghiền binh tướng mặc kim giáp hoàn toàn nát bấy, họ vẫn có thể ngưng tụ lần nữa.”

Kỷ Ninh hiểu rõ...

Mặc dù mình đâm thủng đầu họ, e rằng không nhất định có thể giết chết họ.

Quan trọng nhất là, một kiếm toàn lực của mình chỉ có thể làm họ lưu lại chút thương da thịt.

“Làm sao bây giờ?”

“Rốt cuộc làm sao bây giờ? “ Kỷ Ninh không ngừng suy tư.

Kỷ Ninh không có biện pháp.

Tuyệt vọng!

“Thời trước, những Tiên Thiên Sinh Linh loại Thần Ma Luyện Thể bị na di vào, e rằng cũng tuyệt vọng nhìn thần lực của mình cạn kiệt như vậy. Rồi sau đó bị giết.” Kỷ Ninh cũng hiểu thế yếu của mình. Thế yếu của mình chính là Xích Minh Cửu Thiên Đồ mới đạt tới tầng thứ tư.

Hành lang này được xây cho những Tiên Thiên Sinh Linh có Thần Ma Luyện Thể đến.

Lúc trước Sư Hoa Tiên Nhân thu đồ đệ, những Tiên Thiên Sinh Linh Thần Ma Luyện Thể đến đây, sợ phần lớn đều là Tiên Thiên Sinh Linh viên mãn! Nhưng còn Kỷ Ninh? Xích Minh Cửu Thiên Đồ tu luyện tới tầng thứ sáu, mới xem như Tiên Thiên viên mãn. Bây giờ mới tầng thứ tư mà thôi! Vô luận thần lực tinh thuần hay mức độ hùng mạnh, hắn vẫn còn kém Tiên Thiên cực hạn xa lắm.

Xông qua ba cửa mới thành công.

“Ta còn yếu hơn những Tiên Thiên Sinh Linh vào đây thời Sư Hoa Tiên Nhân thu đồ đệ. “ Kỷ Ninh hiểu: “ May mà ta ngộ ra Đạo Chi Chân Ý, lại ngộ ra một chiêu Thủy Hỏa Liên Hoa mới may mắn vượt qua cửa thứ nhất! Nếu không sợ rằng đến cả cửa thứ nhất cũng không qua nổi.”

“Nhưng, có tới ba cửa.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.