[Dịch] Mãng Hoang Kỷ

Quyển 3-Chương 06 : Đường Vềspan




Kỷ Ninh nhìn tờ bìa ánh kim. Trên bìa sách có bốn chữ to Phong Dực Độn Pháp!

Lập tức, Kỷ Ninh mở bộ sách, đọc rất cẩn thận.

“Phong Dực Độn Pháp, là căn bản của Uất Trì Thị ta, không thể truyền cho người ngoài!”

Vừa mở trang sách đầu tiên, thấy dòng chữ này, Kỷ Ninh chợt sửng sốt. Uất Trì Thị? Mẹ là Uất Trì Tuyết. Chẳng lẽ nói mẹ chính là người của bộ tộc Uất Trì Thị? Ở vùng đất cằn cỗi này, có nhiều người căn bản là không có dòng họ. Còn tên đều là tùy ý mà đặt, như Hắc Nha, Hắc Thạch, Thiết Hạng. Bình thường chỉ một vài đại bộ tộc mới có qui tắc tên họ một chút!

“Mẹ chưa bao giờ đề cập qua với ta về Uất Trì Thị. “ Kỷ Ninh thầm nói: “ Ta là con của mẹ, trên người cũng xem như có huyết mạch Uất Trì Thị. Nhưng nếu nói nghiêm khắc, ta chỉ có thể xem như một nửa đệ tử Uất Trì Thị. Mẹ lại truyền thụ cho ta. Hơn nữa từ khi ta sinh ra cho tới bây giờ, căn bản không nghe nói qua về Uất Trì Thị.”

Kỷ Ninh xem khá nhiều sách! Nhưng trong những quyển sách hắn đọc không hề nói gì về Uất Trì Thị, chứng tỏ Uất Trì Thị hẳn không phải là một bộ tộc vùng chung quanh.

Đúng...

Mẹ và cha gặp nhau trong Bắc Minh Đại Hải mênh mông. Về sau cùng nhau lang bạt mạo hiểm.

“Ta chưa nghe mẹ nói về Uất Trì Thị này bao giờ. Có lẽ mẹ đã rời nhà, hoặc là Uất Trì Thị suy bại rồi? Thôi đi, kệ. “ Kỷ Ninh cúi đầu tiếp tục xem. Sách này bắt đầu miêu tả chi tết lai lịch của Phong Dực Độn Pháp.

Tổ tiên của Uất Trì Thị là Uất Trì An Thông, vốn xuất thân là nô lệ.

Vào một lần lên núi săn bắn, đã cứu được một đứa bé trọng thương. Người vất vả chăm sóc. Đứa bé này dần dần khôi phục, nửa năm sau đứa bé này mới hiển lộ ra thân phận. Nguyên lai người nhìn như đứa bé, nhưng lại tu luyện thời gian vô tận, đã sớm trở thành một Thiên Tiên, ra ngoài Tam Giới. Lần này cũng gặp phải đại nạn, thi triển phương pháp liều mạng mới chạy trốn tới vùng núi này. Nhưng người không hề còn sức phản kháng nữa. Nếu gặp phải một tiểu yêu bình thường, sợ cũng có thể ăn người.

Đứa bé này, tự xưng là Tô Hoàn, đã thành tiên ở Thời Đại Thần Ma.

Sau đó tiên nhân Tô Hoàn này bắt đầu truyền thụ cho Uất Trì An Thông phương pháp tu luyện. Ai ngờ Uất Trì An Thông lại khá sở trường về Thần Ma Luyện Thể. Tô Hoàn ở cạnh Uất Trì An cả trăm năm, cẩn thận dạy dỗ, đồng thời còn truyền thụ một môn thần thông là Phong Dực Độn Pháp. Sau đó Tô Hoàn mới nói: “ Duyên phận giữa chúng ta đã hết, mong rằng ngươi tự thu xếp ổn thoả!”

Lập tức liền đi luôn.

...

“Thiên Tiên? “ Kỷ Ninh khiếp sợ: “ Thần thông?”

Việc này, việc này...

Mặc dù là ở Địa Phủ, dựa theo thuyết pháp của Thôi Phủ Quân, thiên binh thiên tướng ở thiên giới có phương pháp quan tưởng Nữ Oa Đồ, cũng cần trải qua rất nhiều kiếp nạn mới có thể trở thành Thiên Tiên! Tại vương triều Đại Hạ, e rằng trăm vạn năm cũng khó có thể sinh ra một Thiên Tiên, đây một nhân vật chính thức ra ngoài Tam Giới, không bị Địa Phủ khống chế, tiêu diêu tự tại, không hề trói buộc.

“Không ngờ gia tộc mẹ ta là Uất Trì Thị lại có lai lịch như vậy. “Trong lòng Kỷ Ninh chấn động: “ Như vậy họ có địa vị lớn hơn Kỷ Thị chúng ta nhiều.”

“Hơn nữa, Phong Dực Độn Pháp lại là thần thông!”

Kỷ Ninh nín thở.

Cái gì gọi là thần thông?

Như một vài thần thông nổi danh, tỷ như Pháp Thiên Tượng Địa, Khoa Phụ Truy Nhật, Thất Thập Nhị Biến, Tam Đầu Lục Tí, Hậu Nghệ Xạ Nhật, vân vân đều là thần thông. Đây là một vài pháp môn do những Thần Ma viễn cổ cường đại dùng thiên phú sáng chế, mới xứng với từ thần thông! Phải là người tu luyện Thần Ma Luyện Thể Lưu mới có thể học, đạt tới cảnh giới Tử Phủ mới có thể học!

Bất kỳ một môn thần thông nào cũng đều vô cùng trân quý. Rất nhiều Thần Ma Luyện Thể đạt tới Tử Phủ rõ ràng có thể tu luyện thần thông, nhưng lại không luyện được.

“Pháp môn thần thông, hẳn là Tử Phủ mới có thể thi triển ra. Mẫu thân bảo ta đạt tới Tiên Thiên mới có thể lật xem, là ý gì nhỉ? “ Kỷ Ninh xem tiếp. Kế tiếp chính là cách tu luyện Phong Dực Độn Pháp.

Rào!

Vừa mở ra trang giấy đầu, trước mắt xuất hiện cũng là những trang giấy ánh kim. Nhìn rất rõ ràng, giấy ánh kim và trang sách lúc trước hơi khác nhau. Trên giấy ánh kim còn ánh lên một tinh quang lấp lánh. Trên mặt khắc một bức đồ họa, đều là hình một con chim đại bàng phi hành.

Lúc thì vỗ cánh, lúc thì hạ xuống, lúc phi hành trên trời cao, lúc thì chui vào trong nước, lúc thì đi trên mặt đất, lúc thì chui xuống đất sâu...

Kỷ Ninh không khỏi bị hình ảnh này ảnh hưởng. Như thấy được một con chim đại bàng khổng lồ phi hành, kiếm ăn, nghỉ ngơi. Hơn nữa con chim đại bàng còn có vô số tinh quang. Những điểm tinh quang này chính là những điểm mấu chốt lưu chuyển thần lực khi chim đại bàng phi hành.

Những điểm sáng, cơ hồ đều tụ tập trên đôi cánh.

“Đại bằng giương cánh, vỗ một cái bay mười vạn dặm!”

“Đây là sư phụ Tô Hoàn từng nói với mẹ. Đáng tiếc cảnh giới mẹ còn cách đó quá xa. Đệ tử hậu bối Uất Trì Thị ta cần phải chuyên tâm tu luyện Phong Dực Độn Pháp, hi vọng một ngày kia có thể đạt tới mức cao nhất của môn thần thông. Tám mươi mốt đồ hình Phong Dực Độn Pháp, đều có ảo diệu bên trong. Cần phải tìm hiểu! Có ích vô cùng!”

“Phong Dực Độn Pháp phân ra nhiều lớp cảnh giới, khi thần lực trong cơ thể có thể ngưng tụ ra một cặp cánh sau lưng, sẽ được xem là luyện thành thần thông. Nhưng Phong Dực Độn Pháp chính là pháp môn thần thông, sẽ bị một vài bộ tộc cường đại nhất vương triều Đại Hạ ham muốn. Đệ tử trong tộc cần phải sử dụng pháp bảo cánh chim, phối hợp với pháp bảo này thi triển thần thông, một là có thể dựa vào lực pháp bảo mà phi hành nhanh hơn, hai là không cho người khác biết được pháp môn thần thông...”

Kỷ Ninh khép quyển sách lại.

Hồi lâu, mới dần dần bình tĩnh.

“Mẹ ta quả thật có lai lịch phi phàm. “ Kỷ Ninh nhíu mày: “ Nhưng rất rõ ràng, một bản thư tịch này mặc dù đều là giấy ánh kim, nhưng tám mươi mốt tờ giấy vẽ đồ hình đại bàng, lại hoàn toàn khác với chất liệu của tờ khác. Hơn nữa tranh vẽ huyền diệu như thế, sợ là do Tô Hoàn tiên nhân tự mình lưu lại.”

“Tô Hoàn tiên nhân, mặc dù truyền thụ Phong Dực Độn Pháp, phỏng chừng cũng lưu lại một phần thôi. Nói cách khác, Uất Trì Thị hẳn vẻn vẹn chỉ có một phần bí tịch! “ Kỷ Ninh suy đoán.

Mặc dù lần đầu tiên xem tám mươi mốt đồ hình đại bằng, nhưng Kỷ Ninh có thể xác nhận, tám mươi mốt bức đồ hình đại bằng thật ra là huyền diệu vô cùng, giống như cảm giác lúc mình ngộ đạo. Huyền diệu không lường được như thế, sợ là khi tu luyện môn thần thông này tới tầng cao nhất mới có thể khắc ra được.

“Uất Trì Thị vẻn vẹn chỉ có một bí tịch này thôi. Nhưng lại ở trên người mẹ ta. “ Kỷ Ninh suy tư: “ Chẳng lẽ Uất Trì Thị diệt tộc rồi? Hay có nguyên nhân gì khác?”

Tuy nghĩ mấy điều về mẹ, nhưng dù sao từ bé cũng chẳng liên quan gì nhiều tới Uất Trì Thị, nên Kỷ Ninh cũng rất nhanh không còn suy nghĩ nhiều nữa.

“Tìm hiểu cẩn thận.”

Mặt trăng treo cao, Kỷ Ninh lẳng lặng ngồi bên bờ hồ lật xem đồ hình đại bằng.

Phong Dực Độn Pháp phân ra nhiều lớp cảnh giới.

Thần lực ngưng tụ ra cánh chim phi hành, mới được xem là luyện thành thần thông. Nhưng đối với thần lực cũng yêu cầu rất hà khắc, phải là tu sĩ Tử Phủ mới được.

“Mẹ bảo ta đạt tới Tiên Thiên hãy lật xem bí tịch. “ Kỷ Ninh cười: “ Ta mặc dù không thể đạt thần lực ngưng tụ cánh chim, nhưng tám mươi mốt đồ hình đại bằng lại ẩn chứa huyền diệu Đạo vô cùng lớn, ta tìm hiểu nó cũng có ích rất lớn cho thân pháp ta.”

Kỷ Ninh về mặt cảnh giới đã ngộ ra chút chân ý của Đạo.

Cảnh giới cao như thế, tự nhiên liếc mắt nhìn ra trong tám mươi mốt bức đồ họa cũng ẩn chứa Đạo vô cùng lớn, thậm chí huyền diệu vô tận hơn nữa, tự nhiên phải thể ngộ thật kỹ.

...

Thời gian trôi qua.

Mặt trời xuống, mặt trăng lên.

Một ngày lại qua, Kỷ Ninh trong núi rừng hoàn toàn đắm chìm vào Phong Dực Độn Pháp, chỉ thấy hắn lần lượt lắc mình bay tung trong núi rừng. Khoảng cách hắn bay càng ngày càng xa, càng lúc càng nhanh, thậm chí cũng dễ dàng thoải mái tự nhiên hơn.

“Ta đã tu luyện tại đây một tháng. “ một ngày, Kỷ Ninh nhìn lên mặt trời, đột nhiên bừng tỉnh: “ Nếu không trở về, sợ Thu Diệp sẽ sốt ruột hồi báo cho thành Tây Phủ.”

“Cần phải trở về.”

Kỷ Ninh nở nụ cười, quay đầu nhìn lại hồ nước phía sau, nước ao cũng từ từ chảy qua lớp rong tảo.

“Ta ở đây hơn một tháng, nhưng đã tiến bộ rất lớn. “ Kỷ Ninh vô cùng vui mừng. Bất luận là luyện khí, thần thể, hồn phách, thậm chí đã học được pháp môn thần thông trấn tộc Phong Dực Độn Pháp.

“Đi.”

Kỷ Ninh nhảy lên.

Vèo!

Như một luồng ảo ảnh mông lung, lại như một con chim giương cánh bay đi, trong nháy mắt đã đến nơi cách đó một dặm. Tốc độ còn nhah hơn cả khi Thiết Mộc Chiêm sử dụng Khinh Thân Phù Thần Hành Phù.

******

Trên cánh đồng hoang vu, trong một bộ lạc đổ nát, những căn nhà đá có cái đã sụp đổ. Trong bộ lạc cũng vô cùng bừa bãi. Hiển nhiên người bộ lạc sớm đã ly khai, đây là một điểm tập hợp đã bị bỏ đi từ lâu.

Rìa bộ lạc có vài chục căn nhà đá còn nguyên. Một đám Hắc Giáp Vệ đang tụ tập tại đây.

Thu Diệp thì ngồi trên ghế đá, lặng lẽ nhìn ra xa chờ đợi.

Lúc trước vì Đại Yêu Dực Xà từng ra khỏi hồ Dực Xà, lúc đó Kỷ Ninh mang theo Thu Diệp, Mạc Ô ly khai bộ lạc Thiết Thạch. Nhưng đợi lúc việc về Đại Yêu Dực Xà lắng lại, Kỷ Ninh đã bảo Thu Diệp, Mạc Ô tạm thời sống tại một cứ điểm Hắc Giáp Vệ.

Lãnh địa Kỷ Thị thống lĩnh quá lớn.

Do đó có rất nhiều đội Hắc Giáp Vệ, phân tán ở những nơi trên vùng đất này. Một khi có việc quan trọng, là lập tức phát hiện được ngay. Đồng thời cũng có thể chấn nhiếp vô số bộ lạc.

“Công tử. “ Thu Diệp kinh hỉ đứng lên.

Đám Hắc Giáp Vệ và Mạc Ô cũng đều quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy xa xa đang có một bóng người mơ hồ lóe lên rồi biến mất, lại xuất hiện ở cửa chính bộ lạc đổ nát, lập tức mỉm cười đi tới.

“Hả? “ Thu Diệp hơi giật mình. Nàng phát hiện người vừa tới có vài điểm không giống công tử. Cả người có khí chất làm cho người ta quen, hơn nữa, giống như được thiên địa tinh hoa tụ lại! Đương nhiên chỉ có nàng, người từ bé đã làm bạn bên người Kỷ Ninh mới phát hiện ra khí chất Kỷ Ninh đã biến hóa một chút.

“Công tử. “ Mạc Ô cung kính tiến lên chào.

“Công tử. “ Đám Hắc Giáp Vệ bên cạnh thì chỉnh tề quì một gối xuống.

“Chuẩn bị một chút, chúng ta nên đi rồi. “ Kỷ Ninh cười mở lời.

Thu Diệp giật mình: “ Đi? Trở về?”

“Trước tiên tới hồ Dực Xà. “Trong mắt Kỷ Ninh lóe lên vẻ chờ mong. Lần này ra ngoài mạo hiểm sớm đã quyết định một khi đột phá trở thành Tiên Thiên Sinh Linh, sẽ đi đối phó với Đại Yêu Dực Xà. Mặc dù bây giờ Đại Yêu Dực Xà đã đột phá trở thành Tiên Thiên viên mãn nhưng Kỷ Ninh vẫn tự tin mười phần.

“Công tử ngươi... “ Thu Diệp lộ ra vẻ kinh hỉ. Nàng đương nhiên biết lúc trước Kỷ Ninh tính toán một khi thành Tiên Thiên Sinh Linh, sẽ đi đối phó với Đại Yêu Dực Xà.

“Ừm. “ Kỷ Ninh gật gật đầu.

Thu Diệp cũng rất hiểu chuyện, không nói toạc ra, gật đầu lia lịa: “ Mạc Ô, nhanh, thu thập đồ vật, chúng ta xuất phát.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.