Bảy bóng người này tạo thành trận thế vây công, sau đó từ các phương hướng khác nhau lao thẳng tới chỗ Kỷ Ninh.
Mặc dù lúc trước bọn họ không chuẩn bị trước cho tình huống "bảy đối một", nhưng bọn họ lại là những thiếu niên có thiên phú cao nhất ở vùng đất do Kỷ Thị Tây Phủ thống lĩnh, tuy trong lòng hơi bất mãn với vị công tử Kỷ Thị này nhưng không có người nào dám khinh xuất, cùng nhau lựa chọn toàn lực vây công!
Kỷ Ninh đứng yên không nhúc nhích, đợi đến khi bảy bóng người đến trước mặt mình, hắn ra tay!
"Vèo"
Giống như một trận gió, chợt lóe lên giữa rừng đao quang kiếm ảnh. Sức mạnh, thân thể, tốc độ...từng hạng mục một đều được Kỷ Ninh khống chế tinh diệu đến mức gần như hoàn mỹ, lúc phát lực lại tuyệt diệu vô song...dễ dàng tìm được một khe hở trong thế vây công của bảy thiếu niên thiên tài kia, men theo đó thoát ra ngoài.
- Cái gì?
- Lướt qua? Tránh thoát?
- Sao có thể như vậy?
Bảy thiếu niên cũng dừng lại, thần sắc khiếp sợ và gần như không thể tin nổi hiện rõ trong mắt họ. Vừa rồi Kỷ Ninh không sử dụng binh khí, chỉ dựa vào bộ pháp đã dễ dàng tránh thoát được thế vây công của họ. Bộ pháp thật đáng sợ...điều này cũng nói rõ chỉ cần Kỷ Ninh muốn thì cho dù bọn họ liên thủ cũng không thể động đến một góc áo của Kỷ Ninh.
- Quá nhanh!
- Cứ như một cơn gió.
- Không hổ là con trai Tích Thủy Kiếm, thật lợi hại đấy, nhanh đến nỗi ta không thấy rõ được, cứ như một cái bóng vậy.
Mấy vạn người đang xem trận tỷ thí kích động không thôi.
Ở vùng đất này, tất cả đều bắt đầu tu luyện từ khi còn nhỏ, cho nên, mỗi người ở đây dù ít hay nhiều cũng biết võ công. Nhưng phần lớn bọn họ chỉ có thể thấy được cái bóng mơ hồ trên sân, cho thấy tốc độ Kỷ Ninh vừa rồi rất nhanh.
...
Kỷ Ninh dừng lại tại một góc đài chiến đấu.
- Bảy người này không thể bắt ta sử dụng kiếm được, bộ pháp không thể bằng ta.
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn bảy đối thủ ở xa. Trong giây lát tránh né ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã có thể phán đoán cảnh giới bộ pháp của bảy đối thủ.
- Có hai người đạt tới cảnh giới Nhập Vi, một người là thiếu niên sử dụng loan đao, người còn lại là Kim Mao dã thú, xem ra tình báo lúc trước vẫn có sai lầm.
Mặc dù cha mình cao ngạo, nhưng Kỷ Ninh vẫn phái người điều tra bảy đối thủ của mình trước, tình báo lúc trước cho biết cảnh giới bộ pháp của thiếu niên sử dụng loan đao đã đạt tới Nhập Vi, nhưng không ngờ rằng ngay cả Kim Mao dã thú cũng làm được.
- Nhưng mà cảnh giới bộ pháp của hắn vẫn thua ta.
Kỷ Ninh tươi cười.
Dù sao bộ pháp Kỷ Ninh đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, mặc dù khi chiến đấu trên đài chỉ có thể thi triển bộ pháp thua kém hơn, nhưng chính nhờ vậy bộ pháp hắn càng viên mãn tự nhiên, cộng thêm việc hắn tu luyện tuyệt học "Phong Ảnh Bộ" nên chiếm ưu thế trong trận tỷ thí này là tất nhiên.
- Vây hắn lại.
- Không cho hắn cơ hội tránh né.
- Cùng tiến lên.
Bảy thiếu niên lại tổ chức tấn công.
Kỷ Ninh cũng chậm rãi bước chân tới.
Trong nháy mắt, bảy thiếu niên và Kỷ Ninh lại xông vào lẫn nhau, chỉ thấy kiếm quang đao ảnh liên tục lóe lên, nhưng Kỷ Ninh vẫn chậm rãi bước tới. Trường kiếm trong tay hắn giống như một sợi roi, toàn bộ sức mạnh đều tụ ngay đầu mũi kiếm, sau đó mạnh mẽ quất ra ngoài. Bởi vì đại điển Kim kiếm muốn hạn chế tử vong, toàn bộ binh khí đều không khai phong (*), trong tình huống như vậy, chiêu thức tấn công mạnh nhất tất nhiên là bổ, quét, rút kiếm.
Nhanh!
Kỷ Ninh sử dụng kiếm nhanh đến mức khiến lòng người run sợ!
Chỉ thấy Kỷ Ninh nhẹ nhàng bước ra khỏi vòng vây bảy người, đồng thời nhanh như chớp tung bảy kiếm.
"Bịch!" "bịch!" "bịch!" "bịch!" "bịch!"
Năm bóng người bị Kỷ Ninh đánh ra ngoài, bay ra xa hơn mười trượng mới rơi xuống đất. Cả đám khó khăn đứng lên, mặt người nào người nấy cũng dính đầy bụi đất, không nhịn được lấy tay che ngực rồi ho khan phun ra một ngụm máu tươi. Không chỉ bị thương trên mặt, sắc mặt bọn họ bây giờ cũng rất khó coi, thần sắc không thể tin được lại hiện rõ trong mắt, bởi vì vừa rồi rõ ràng năm người họ đã thấy Kỷ Ninh xuất kiếm, cố gắng ngăn cản, nhưng lại không có người nào chạm được kiếm của Kỷ Ninh.
Còn chưa chạm được kiếm nhưng đã bị Kỷ Ninh đánh bay!
- Nhân Kiếm Hợp Nhất!
Trong nháy mắt, năm thiếu niên này lập tức biết cảnh giới kiếm pháp của vị công tử Kỷ Thị đang đứng trước mặt, cũng hiểu rõ chênh lệch hai bên lớn đến cỡ nào.
Trên chiến đài chỉ còn ba thiếu niên.
Kỷ Ninh cầm chặt thanh kiếm màu đen, mắt nhìn thiếu niên sử dụng loan đao cùng với Kim Mao dã thú đằng xa, thầm nói:
- Khi nãy ta tung bảy kiếm chém vào từng người bọn họ, nhưng hai người này lại có thể ngăn cản kiếm của ta. Thiếu niên sử dụng loan đao kia xuất kiếm rất nhanh, nhưng chưa đạt tới cảnh giới Nhập Vi. Còn Kim Mao dã thú...thật không ngờ người này lại đạt tới cảnh giới Nhập Vi "Nhân Đao Hợp Nhất".
- Kỷ Ninh công tử, nhớ kỹ...Ta tên Bi! Kỷ Bi!
Kim Mao dã thú liếc nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Đánh bại ngươi chính là Bi ta!
Thiếu niên sử dụng loan đao lại hơi biến sắc:
- Thì ra ta không phải là người mạnh nhất trong các thiếu niên tất cả bộ lạc. Mạnh hơn ta lại có đến hai người, ngay cả Bi này cũng đạt tới cảnh giới Nhân Đao Hợp Nhất.
Trong mấy năm tu luyện ở võ điện, hắn vẫn luôn khổ luyện.
Hắn biết mình xuất thân thấp hèn, không thể lấy được đao pháp tuyệt đỉnh, nên đã dứt khoát vứt bỏ các đao pháp quá phức tạp, một lòng truy cầu đao pháp "nhanh"! Đao của hắn phải nhanh, càng nhanh càng tốt. Hắn truy cầu tốc độ trong đao pháp mình, phối hợp với bộ pháp Nhập Vi....Không xuất đao thì thôi, một khi đã xuất đao nhất định phải đánh bại các thiếu niên khác.
Nhưng bây giờ hắn lại kinh ngạc phát hiện chẳng những con trai của Tích Thủy kiếm Kỷ Nhất Xuyên mạnh hơn mình, ngay cả Kim Mao dã thú đứng bên cạnh không hề có danh tiếng gì cũng mạnh hơn.
- Kỷ Ninh.
Thiếu niên sử dụng loan đao bỗng nhiên trầm giọng:
- Ta biết ngươi mạnh hơn ta, nhưng ta hi vọng ngươi tiếp ba đao của ta! Một mình tiếp ba đao của ta...Còn ngươi, Bi, ngươi đừng xen vào.
Bi đứng bên cạnh cười lạnh, không thèm quan tâm. So với hắn, thực lực thiếu niên sử dụng loan đao này còn thua kém rất nhiều, huống chi bộ pháp của Kỷ Ninh lại quá lợi hại, không thể nào vây công được, vậy cứ để cho thiếu niên sử dụng loan đao này tự rước lấy nhục nhã đi.
Kỷ Ninh đứng đối diện lại liếc nhìn thiếu niên sử dụng loan đao một cái, dường như đang suy nghĩ điều gì đấy. Hắn có thể cảm giác được niềm tin trong lời nói của thiếu niên sử dụng loan đao.
- Được.
Kỷ Ninh gật đầu.
Thiếu niên sử dụng loan đao hét to lên một tiếng rồi hóa thành một ảo ảnh, hai tròng mắt hắn trở nên hung ác như loài sói lang, ngay trong nháy mắt áp sát Kỷ Ninh lập tức vung loan đao! Ánh đao rất chói mắt, đao đầu tiên chính là chém mạnh tới cổ Kỷ Ninh. Theo lý lẽ thông thường, đao hắn đang sử dụng còn chưa được khai phong, dùng chiêu như vậy là không thích hợp. Nhưng hiển nhiên thiếu niên sử dụng loan đao đang muốn thể hiện tuyệt chiêu hắn am hiểu nhất.
- Lui.
Kỷ Ninh vẫn như một cơn gió, lập tức lui ngay về sau, thanh loan đao lướt mạnh qua người hắn.
"Vèo!'
Thiến niên sử dụng loan đao đột nhiên trở tay vung đao, tốc độ đao đột ngột tăng nhanh, từ một phương hướng còn lại chém tới cổ Kỷ Ninh. Kỷ Ninh lập tức sử dụng bộ pháp tránh né, nhưng hắn vẫn có cảm giác mình đã cố hết sức. Nếu như tiếp tục sử dụng bộ pháp cảnh giới Nhập Vi, vậy chỉ cần đao pháp đối phương tăng nhanh hơn nữa, Kỷ Ninh bắt buộc phải xuất kiếm.
"Vèo!"
Ánh đao bỗng nhiên rời tay, tốc độ càng nhanh hơn, trong nháy mắt phóng ngay tới trước mặt Kỷ Ninh.
Đao thứ ba - đao rời tay!
Loan đao vừa rời tay lập tức cấp tốc xoay tròn. Nhờ có hai đao trước gia tốc nên tốc độ của đao thứ ba này đã đạt tới mức kinh người, Kỷ Ninh dứt khoát vung kiếm ngăn cản.
"Keng!"
Đao kiếm vừa chạm nhau, loan đao lập tức bay ngược về, thiếu niên sử dụng loan đao lại nắm chặt trong tay.
Thiếu niên sử dụng loan đao gật đầu, nói:
- Ta thua.
Ngay sau đó lập tức nhảy xuống đài chiến đấu. Thiếu niên sử dụng loan đao hiểu rất rõ tình hình trước mắt...hắn căn bản không thể sánh vai chiến đấu với Kỷ Ninh, không nói tới việc đối thủ nhất định tu luyện kiếm pháp tuyệt đỉnh của Kỷ Thị, chỉ riêng cảnh giới Nhân kiếm Hợp Nhất đã đủ khiến hắn không thể làm gì. Có thể thể hiện được thực lực mạnh nhất của mình ở ngay trên đài chiến đấu này, hắn đã thỏa mãn.
- Mời gọi thiếu niên sử dụng loan đao kia vào Kỷ Thị!
Đang ở nơi xa xem trận chiến, phủ chủ Kỷ Dậu Dương dặn dò với một tôi tớ đứng sau, nói:
- Hắn có tiềm lực trở thành Tiên Thiên.
- Vâng, chủ nhân.
...
Trên chiến đài chỉ còn Kỷ Ninh và Bi.
Con ngươi trong mắt Bi đột nhiên xuất hiện màu vàng óng, liếc nhìn Kỷ Ninh ở xa, đồng thời xung quanh thân thể hắn cũng bắt đầu lấp lánh ánh vàng, một khí tức cường đại tự nhiên thu phát, làm cho Kỷ Ninh đang đứng đối diện chợt nheo mắt, thầm nói:
- Thật không ngờ Bi cũng tu luyện pháp môn Thần Ma luyện thể, hơn nữa, dường như đã tu luyện tới cảnh giới rất cao.
- Kỷ Ninh!
Bi Trầm giọng nói:
- Ta thừa nhận thân pháp của ngươi nhanh hơn ta! Nhưng quyết chiến hôm nay phải xác định được người mạnh nhất, nếu như chỉ dựa vào né tránh, ngươi không thể lấy được Kim kiếm! Ngươi tất phải ngay mặt chiến đấu với ta, đáng tiếc, bàn về ngay mặt chiến đấu, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta, ngươi nhất định phải thua!
Kỷ Ninh cầm chặt thanh kiếm màu đen, bình tĩnh nhìn đối thủ!
Từ khí chất hung lệ ẩn chứa trong hơi thở của Bi, Kỷ Ninh có thể nhận ra nhất định Bi đã từng vào sinh ra tử nhiều lần, cộng thêm việc đao pháp đối phương đã đạt tới cảnh giới Nhân Đao Hợp Nhất và pháp môn Thần Ma luyện thể cường đại đang biểu hiện thông qua ánh vàng óng ánh quanh người hắn, nếu như Kỷ Ninh đoán không sai, đối phương hẳn đã tu luyện "Huyền Hoàng Bất Diệt". Dù sao Kỷ Ninh đã từng nhìn qua mười chín pháp môn Thần Ma Luyện Thể của Kỷ Thị ngũ phủ.
- Tên Bi này đã vào sanh ra tử nhiều lần, lại có pháp môn Thần Ma Luyện Thể, đao pháp đạt tới cảnh giới Nhân Đao Hợp Nhất, nhưng lại không có chút danh tiếng nào.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Bi tuyệt đối không phải là người của các bộ lạc, nhất định xuất thân từ Kỷ Thị...Tám chín phần mười là người do tên rắn độc Kỷ Nhất Liệt ngấm ngầm bồi dưỡng.
- Sợ?
Bi cầm chặt thanh đao trong tay, mắt nhìn chằm chằm Kỷ Ninh. Hắn căn bản không áp sát, ngược lại đang chờ Kỷ Ninh chủ động tấn công.
Kỷ Ninh cầm thanh kiếm màu đen, chậm rãi tiến tới. Bước chân của hắn nhẹ nhàng và tự nhiên, giống như đang tản bộ trong nhà vậy. Nếu như gặp phải Bi trước khi bị Dực Xà tập kích, sợ rằng Kỷ Ninh sẽ gặp chút phiền phức. Nhưng từ lúc bị Dực Xà tập kích tính đến nay đã được mấy tháng rồi, nhờ có bộ pháp Thiên Nhân Hợp Nhất nên kiếm pháp của Kỷ Ninh càng tiến bộ nhanh hơn. Nói như vậy là vì tác dụng của Thiên Nhân Hợp Nhất cũng như việc mài nước (**) vậy, nhờ có nó nên kiếm pháp Thiên Nhân Hợp Nhất càng chắc chắn hơn. Mặc dù bây giờ còn chưa đạt đến cảnh giới kiếm pháp Thiên Nhân Hợp Nhất, nhưng kiếm pháp của Kỷ Ninh đã vượt xa thời điểm mấy tháng trước. Căn bản không cần thi triển "Xích Minh Cửu Thiên Đồ" cũng có thể dễ dàng đánh bại Bi.
Kỷ Ninh đột nhiên tung kiếm!
"Vèo!"
Bóng kiếm giống như mưa bay lả tả, trong nháy mắt phủ xuống.
Mỹ lệ, nhiều màu.
Coi kiếm pháp giết người trở thành một sự hưởng thụ nhiều màu sắc, hiển nhiên người sử dụng đã đạt tới một cảnh giới cực cao.
- Phá cho ta.
Bi giận dữ rống to lên, vung đao ngăn cản. Ánh đao nồng đậm như màu máu tươi, từng ánh đao khổng lồ liên tục bổ về phía Kỷ Ninh, phảng phất như cả địa ngục phủ xuống...Từng ánh đao khổng lồ giống như là một thanh đao địa ngục trừng phạt, làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng, giống như cam nguyện chết dưới ánh đao này.
- Huyết Ngục đao?
Kỷ Ninh lại tùy ý vẫy kiếm nghênh đón.
Ánh kiếm giống như những hạt nước mưa đang rơi xuống dòng nước, nước chảy róc rách quấn quanh Bi. Mặc cho Huyết Ngục đao của Bi hung dữ mãnh liệt như thế nào, nhưng khi bị nước chảy róc rách quấn quanh thì đao pháp tựa như yếu hơn rất nhiều. Mà Bi lại càng cảm thấy dường như mình đang bị một cái ngục bằng nước quấn lấy, bốn phương tám hướng đều là nước. Rõ ràng hắn có sức mạnh khôn cùng, nhưng trong hình huống bốn bề là nước này lại không thể thi triển được.
- Phá.
Đao của Bi lại càng điên cuồng hơn, mặc dù nước không ngừng quấn quanh, nhưng không những không do dự mà còn mãnh liệt hơn.
- Đao pháp quả nhiên dũng mãnh.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng mở miệng.
Đối với Kỷ Ninh, một đối thủ như Bi thật không thể uy hiếp đến hắn được, duy chỉ có loại đao pháp đã được tôi luyện từ trong sinh tử đối phương đang sử dụng mới khiến hắn chú ý tới, nên Kỷ Ninh mới muốn chiến đấu với loại đao pháp này để tích lũy thêm kinh nghiệm. Hơn ai hết chính Kỷ Ninh hiểu rõ rằng so với những cường giả đi trước, bản thân hắn còn thiếu một thứ, đó chính là kinh nghiệm chiến đấu.
Trường kiếm màu đen trong tay Kỷ Ninh đột nhiên đâm ra, trong khoảnh khắc đấy, cả trời đất tựa như yên tĩnh lại, ánh kiếm mông lung mờ ảo phảng phất như hóa thành những giọt nước mưa. Các giọt nước mưa đấy xuyên qua đại đao, đại đao vỡ vụn ra, giọt nước mưa lại rơi xuống ngực Bi, giống như từng giọt từng giọt tích nhiễu xuống phiến đá.
"Rắc rắc..."
Tiếng xương vỡ vụn tựa có tựa không vang lên, Bi bị đánh bay ra xa vài chục trượng, nặng nề rơi xuống đất, xung lực mạnh đến nỗi làm cho mặt đất xuất hiện một cái hố nhỏ.
Tích Thủy Xuyên Thạch trong Tích Thủy kiếm!
"Phốc!"
Bi dùng tay ôm ngực, miệng phun một ngụm máu tươi.
Hắn cúi đầu nhìn ngực mình. Chiêu thức vừa rồi của Kỷ Ninh đã khiến tấm da đại yêu thú Tiên Thiên hắn mặc trên người bị rách, xương lồng ngực bị lõm sâu vào trong, đây còn là khi Kỷ Ninh sử dụng một thanh trường kiếm màu đen rất bình thường, một thanh kiếm còn chưa được khai phong.
...
Mấy vạn người ở luyện võ trường đang xem trận chiến đầu tiên là chợt yên tĩnh, sau đó những tiếng hô lớn ngất trời cùng lúc vang lên. Bọn họ hoàn toàn bị Kỷ Ninh kích động rồi, quả nhiên không hổ là con trai Tích Thủy kiếm Kỷ Nhất Xuyên, khó trách ông ta lại cuồng ngạo đến mức để con trai mình một đấu bảy...Vị công tử Kỷ Ninh thoạt nhìn rất thanh tú này thật là đáng sợ, dễ dàng đánh bại bảy đối thủ.
- Ha ha ha...
Phủ chủ Kỷ Dậu Dương sảng khoái cười lên, cười rất là thoải mái.
Thắng.
Dòng họ ông ta lại thắng, Kỷ Ninh đoạt được Kim kiếm chính là phủ chủ sắp tới.
- Tích Thủy Xuyên Thạch! Nhập Cảnh Chi Kiếm!
Kỷ Liệt ngồi bên cạnh ông ta cũng rung động không thôi, bàn tay phải đang đặt lên lan can chợt siết chặt lại, làm cho tay vịn bằng đá cũng bị bóp lại nát vụn.
- Nhị đệ.
Phủ chủ Kỷ Dậu Dương quay đầu nhìn nhị đệ của mình.
Kỷ Liệt nhìn đại huynh phủ chủ của mình, sắc mặt biến đổi không thôi, cuối cùng trầm giọng nói:
- Nhập Cảnh Chi Kiếm...mới mười tuổi nhưng kiếm pháp đã Nhập Cảnh, luyện "Tích Thủy kinh" trong ngũ đại kiếm pháp Kỷ Thị ta đến mức tiểu thành! Tiểu tử này còn lợi hại hơn phụ thân! Đại huynh, dòng họ của huynh trước có Kỷ Nhất Xuyên, giờ lại có Kỷ Ninh. Là trời không giúp ta, ta thua thật rồi!