Đại sảnh vô cùng yên tĩnh, cây nến to như cánh tay đang cháy bập bùng.
Kỷ Ninh cắm đầu ăn uống vô cùng say sưa, nhanh chóng ăn hết cả bàn thịt rượu trái cây trước mặt, hôm nay là ngày ăn mừng cha trở về, vì thế nên Kỷ Ninh mới được uống chút rượu trái cây.
"Cha." Kỷ Ninh lên tiếng.
"Ừ." Kỷ Nhất Xuyên nhíu mày nhìn con trai.
Kỷ Ninh cảm thấy được tâm tình của cha không được tốt, bởi vì lần này ông đã thất bại trong việc đi giết Dực Xà, muốn giết chết một Đại yêu Thủy Tộc là Sinh Linh Tiên Thiên hậu kì dưới hồ nước sâu quá khó khăn, nhưng nếu Tây Phủ Kỷ Thị chấp nhận trả một cái giá lớn vẫn có thể làm được. Thế nhưng hẳn là Tây Phủ Kỷ Thị không muốn thế, vì uy tín, Tây Phủ Kỷ Thị đã quét sạch khu vực xung quanh hồ Dực Xà, không những thế còn đóng quân canh giữ ven hồ, phái ra vài cao thủ Sinh Linh Tiên Thiên canh giữ ở đó, khiến Dực Xà không dám ra khỏi hồ… Đây là một trận đánh lâu dài, chỉ cần Dực Xà sơ ý một chút là có thể bị bao vây giết chết.
"Con muốn ra ngoài phiêu lưu một phen." Kỷ Ninh nói.
"Đi phiêu lưu?" Kỷ Nhất Xuyên nhíu mày
Uất Trì Tuyết vội nói: "Ninh nhi, lần này con bị Dực Xà đánh lén, con nên hiểu được sự đáng sợ của Đại Yêu. Ở ngoài thành Tây Phủ... Rất nhiều nơi núi sâu đầm lầy có Đại yêu ẩn nấp, bây giờ con còn quá nhỏ, muốn ra ngoài phiêu lưu thì hãy đợi vài năm nữa."
"Bây giờ ở thành Tây Phủ đã không còn đối thủ đủ sức cho con tôi luyện rồi." Kỷ Ninh lắc đầu.
Kỷ Nhất Xuyên quát: "Con mới được mấy tuổi? Đợi khi con đủ mười sáu tuổi, khi đó ra ngoài phiêu lưu cũng không muộn."
"Nhưng thưa cha!" Kỷ Ninh lo lắng nói, "Từ nhỏ con vẫn chỉ sinh sống ở thành Tây Phủ nhỏ bé này! Con muốn đi xem vô số bộ lạc bên ngoài, muốn phiêu lưu mạo hiểm giống như cha, chiến đấu với tất cả Đại yêu, thậm chí giết chết Đại yêu."
"Giết chết Đại yêu? Với chút sức mạnh của con..." Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu.
"Con thì sao chứ? Khi Dực Xà toàn lực tấn công con, con vẫn sống sót. Thực lực của con thì làm sao?"
Kỷ Nhất Xuyên khẽ ngẩn người hỏi: "Phải rồi, ta còn chưa hỏi, làm sao con sống được khi bị Dực Xà tập kích?"
Uất Trì Tuyết đang ở bên cạnh liền cười nói: "Nhất Xuyên, chàng mải đối phó với Dực Xà không về nên thiếp chưa có cơ hội nói cho chàng biết. Trong khoảnh khắc sinh tử khi bị Dực Xà tập kích, thân pháp con chúng ta đã đột phá cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, nhờ vào thân pháp Thiên Nhân Hợp Nhất mà tránh được tai họa."
"Thiên Nhân Hợp Nhất?" Kỷ Nhất Xuyên giật mình nhìn con trai.
Mới gần mười tuổi, thân pháp đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất?
"Đỡ ba kiếm của ta." Kỷ Nhất Xuyên bỗng nhiên vung tay lên, ba bóng kiếm lập tức bao phủ lấy Kỷ Ninh, nhanh như chớp giật.
Kỷ Ninh đang ngồi chồm hỗm trước bàn ăn, lúc này liền lập tức né tránh. Thân ảnh phiêu hốt, phảng phất như một cơn gió lóe lên trong ba đạo kiếm ảnh mịt mờ.
"Thế nào hả cha?" Kỷ Ninh tự hào nói.
"Thật sự đã đạt đến." Kỷ Nhất Xuyên khiếp sợ nhìn con mình, "Thiên Nhân Hợp Nhất, thân pháp của con quả thật đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Còn kiếm pháp của con… cũng sắp đạt tới Thiên Nhân Hợp Nhất."
Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, trong lòng vô cùng kích động, đồng thời không ngừng tự hỏi. Con của hắn có thiên phú cao như vậy, trong cả vùng đất Yên sơn này cũng là một thiên tài hiếm thấy, thiên phú như thế , không thể đối đãi như bình thường! Với tốc độ tiến bộ này, đúng là bên trong thành Tây Phủ bây giờ đã không còn đủ cho Kỷ Ninh tôi luyện!
"Con muốn đi ra ngoài mài giũa, cũng không phải không thể." Kỷ Nhất Xuyên nhìn con trai, "Nhưng phải hoàn thành một yêu cầu của ta."
"Nhất Xuyên!" Uất Trì Tuyết vội vàng lên tiếng. Kỷ Nhất Xuyên đưa tay ngăn nàng lại.
"Cha cứ nói." Kỷ Ninh lại có vẻ rất mong đợi.
Kỷ Nhất Xuyên gật đầu: " Đại điển Kim Kiếm bốn năm mới diễn ra một lần, tất cả thiếu niên dưới mười sáu tuổi đều sẽ tham gia. Ta muốn con lấy được Kim Kiếm trong đại điển lần này! Chỉ cần con lấy được Kim Kiếm, ta sẽ cho phép con đi ra ngoài phiêu lưu."
"Kim Kiếm?" Ánh mắt Kỷ Ninh bỗng sáng lên.
Hắn đã sớm biết ước định năm đó, chỉ cần mình đoạt được Kim Kiếm là sẽ trở thành phủ chủ tiếp theo. Hơn nữa trong mấy năm hắn luyện kiếm cha mẹ cũng đã nhắc đến việc 'Đoạt Kim Kiếm làm phủ chủ'.
"Con muốn đoạt được Kim Kiếm cũng không khó." Kỷ Ninh nghi hoặc nhìn Kỷ Nhất Xuyên, "Cha, có khi con chỉ cần một thành thực lực là đã có thể làm được rồi, việc này không thể coi là khảo nghiệm được, chẳng lẽ cha lại quan tâm đến vị trí phủ chủ?"
Cha chỉ một lòng bước vào tiên lộ.
Kỷ Ninh cũng vậy, khát vọng bước lên tiên lộ.
"Vị trí phủ chủ?" Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu, "Con là con trai của Kỷ Nhất Xuyên ta, đứa con làm ta tự hào nhất. Ta tin tưởng, sau này con sẽ tiến xa hơn cả ta.. Vị trí phủ chủ Tây Phủ Kỷ Thị sẽ chỉ trói buộc con, con nhất định phải giương cánh bay cao đó."
Kỷ Ninh nghi hoặc: "Vậy sao cha lại bảo con đi đoạt Kim Kiếm?"
"Một là để cho Kỷ Liệt hết hy vọng." Kỷ Nhất Xuyên nói, "Còn nguyên nhân thứ hai, sau khi con giành được Kim Kiếm thì sẽ biết. Chỉ cần đoạt được Kim Kiếm, ta nhất định sẽ cho phép con ra ngoài lang bạt. Nhưng nếu không làm được thì con hãy ngoan ngoãn ở lại thành Tây Phủ đi!"
"Được ạ." Kỷ Ninh nhếch miệng cười cười.
Ở bên cạnh, Uất Trì Tuyết vẫn có chút lo lắng.
"Tốt rồi, con về nghỉ ngơi đi." Kỷ Nhất Xuyên nói.
Đứng dậy, Kỷ Ninh vui vẻ đi về chỗ ở. Trong sảnh, Kỷ Nhất Xuyên liền giải thích với Uất Trì Tuyết sao mình lại làm vậy.
...
Sáng sớm ngày thứ hai.
Cùng với cha mẹ ăn uống, Uất Trì Tuyết dặn dò: "Sau khi con đoạt được Kim Kiếm, ta cũng sẽ không ngăn cản con đi ra ngoài mạo hiểm, nhưng con phải mang theo người hầu."
"Người hầu?" Kỷ Ninh nghi hoặc, "Lần này là con đi mạo hiểm, mang một đống người hầu theo làm gì."
"Con chỉ cần mang hai người." Uất Trì Tuyết cười nói, "Một là Thu Diệp, nàng rất quen thuộc cách ăn ở của con, cũng có thể hầu hạ con. Người còn lại là Mạc Ô, Mạc Ô ngày trước là Hắc Giáp Vệ Cửu Nha Chiến Sĩ, sau này trường kỳ đi theo cha con, vô cùng trung thành, thực lực của hắn tuy rằng không bằng con, nhưng hắn lại có rất nhiều kinh nghiệm mạo hiểm trong núi rừng hoang dã."
Kỷ Ninh ngẫm nghĩ xong liền gật đầu: "Tốt, vậy sẽ dẫn theo hai người bọn hắn. Không thể dẫn theo nhiều hơn nữa."
...
"Công tử phải rời khỏi thành Tây Phủ đi mạo hiểm? Còn có thể mang theo ta?" Thu Diệp kích động vô cùng, nàng từ nhỏ tiến vào Tây Phủ Kỷ Thị, đã lâu lắm rồi không được đi ra ngoài.
"Đừng đứng đó ngây ngốc nữa, tranh thủ thời gian đi Tàng Thư Lâu ghi lại tất cả Đại Yêu, Bộ Lạc trên toàn bộ lãnh thổ Yên sơn, còn cả địa đồ. . . , đưa toàn bộ đến đây." Kỷ Ninh hăng hái dặn dò Thu Diệp, "Ta muốn xem xét thật cẩn thận, rồi sẽ quyết định lộ trình đại khái đi mạo hiểm lần này."
"Vâng, công tử." Thu Diệp vội vã rời đi.
Thu Diệp là thiếp thân nữ bộc của Kỷ Ninh, từ nhỏ đã được truyền thụ pháp môn Luyện Khí thượng đẳng, hiện giờ đã tiếp cận cảnh giới Hậu Thiên Viên Mãn. Là thiếp thân thị nữ, nhất định sẽ được truyền thụ pháp môn Luyện Khí cùng một ít tuyệt học, mục đích chính là để vào thời khắc mấu chốt sẽ hi sinh thay chủ nhân!
"Tới rồi." Thu Diệp bưng một chồng sách vở cao ngất, thả "bịch" xuống dưới đất. Một đống lớn sách vở này nặng đến mấy trăm cân.
Kỷ Ninh bắt đầu lật xem.
Tất cả truyền thuyết kể về Đại Yêu...
Bây giờ Kỷ Ninh mới biết, trong thâm sơn đại trạch ẩn núp bao nhiêu Đại yêu. Chính vì có quá nhiều Đại yêu, mỗi tên lại rất khó đối phó. Thế nên Đại yêu môn cùng với thế lực bá chủ Kỷ Thị thật ra là tồn tại một ước định ngầm: Đại yêu bình thường sẽ không tàn sát nhân loại điên cuồng trắng trợn, còn thế lực bá chủ Kỷ Thị cũng sẽ không dốc sức liều mạng đi săn giết Đại yêu.
Đôi bên cùng lùi một bước, cố gắng duy trì mặt ngoài yên ổn.
Tuy nhiên thường xuyên có một vài Bộ Lạc bị tàn sát, Đại yêu bị chém giết, Tiên Thiên Sinh Linh tử vong... Nhưng đây vẫn nằm trong phạm vi có thể khống chế! Tồn tại một ranh giới vô hình mà rất nhiều thế lực bá chủ bao gồm có Kỷ Thị cùng với Đại yêu môn cũng không muốn vượt qua. Bởi một khi vượt qua ranh giới đó, thì sau đó nhất định sẽ là một phen gió tanh mưa máu.
"Bộ Lạc Hắc Nha." Kỷ Ninh chỉ vào địa đồ, "Đây chính là bản đồ rất mới trong lãnh thổ Tây Phủ Kỷ Thị, Bộ Lạc Hắc Nha này là một Tiểu Bộ Lạc vừa xây dựng bởi cha Xuân Thảo. Ở đây, cách chúng ta chỗ này hơn một ngàn dặm!"
"Công tử, công tử, chúng ta nhất định phải đi qua Bộ Lạc Hắc Nha, tiện thể gặp Xuân Thảo một chút." Thu Diệp liền nói.
"Đương nhiên sẽ đi."
Kỷ Ninh gật đầu, "Nhưng trước hết mạo hiểm phải đi qua chỗ này, chỗ này, chỗ này, còn cả... chỗ này!" Kỷ Ninh chỉ vào một đám khu vực Hắc Ám nguy hiểm trên bản đồ.
"Đó đều là nơi Đại Yêu ẩn núp." Thu Diệp kinh hô.
"Đúng." Đôi mắt Kỷ Ninh tỏa sáng, "Ta muốn đi chém giết Đại Yêu! Yên tâm, ta chọn đều là Đại Yêu cảnh giới Tiên Thiên Sinh Linh sơ kỳ, so với Dực Xà yếu hơn rất nhiều, ta sẽ đánh từng tên một, liên tục... cho đến khi ta đột phá trở thành Tiên Thiên Sinh Linh. Đến ngày ta trở thành Tiên Thiên Sinh Linh, chính là thời điểm đi hồ Dực Xà."
Thu Diệp lo lắng: "Công tử, Dực Xà chính là Đại yêu cảnh giới Tiên Thiên Sinh Linh hậu kỳ."
"Ta tự biết cân nhắc." Kỷ Ninh nói.
Đệ Nhất pháp môn Thần Ma Luyện Thể " Xích Minh Cửu Thiên Đồ ", uy lực vô song, hiện tại mới tầng thứ ba cũng đã có thể sánh ngang Luyện Khí Tiên Thiên Sinh Linh sơ kỳ thông thường!
Một khi đột phá đến tầng thứ tư, sẽ sánh ngang với Luyện Khí Tiên Thiên Sinh Linh hậu kỳ!
Chính diện chém giết với Dực Xà không kém hơn là bao, còn chưa kể đến cảnh giới của mình so với Dực Xà cao hơn.
"Đại yêu Dực Xà." Đôi mắt Kỷ Ninh lóe ra vẻ điên cuồng, hắn không quên được tình cảnh lúc trước bị Dực Xà tập kích, "Lần này ta ra đi ngoài mạo hiểm mài giũa, mục tiêu cuối cùng chính là ngươi, mong rằng ngươi đừng chết quá sớm!"
*******
Thành Tây Phủ Kỷ Thị cứ bốn năm lại có một lần tổ chức đại điển Kim Kiếm. Vô số thiếu niên được bồi dưỡng khắp các Bộ Lạc đều tràn đầy khát vọng đi báo danh, ai cũng đều muốn trong đại điển bên trên đánh bại lần lượt từng đối thủ một, trở thành kẻ chiến thắng chói mắt nhất. Để cho vô số Bộ Lạc đều truyền tụng tên của chính mình!
"Đại điển Kim Kiếm lần này, ta phải trở về bộ lạc. Ta nhất định phải lọt vào Bát cường, đạt được pháp môn tu luyện tới Tiên Thiên Sinh Linh, có vậy thì cả đời này ta mới có thể trở thành Tiên Thiên Sinh Linh!" Một gã thiếu niên có làn da ngăm đen, đeo một thanh đơn đao trên lưng, mặc một bộ đồ da thú rách rưới, chân đi một đôi giày da mài bạc.
"Cái tên Hổ Khiếu, nhất định phải truyền khắp tất cả các bộ lạc!"
"Ta là kẻ mạnh nhất!"
"Đây là cơ hội cuối cùng để lấy được Tiên Ma bí thuật."
Một đám thiếu niên của các bộ lạc ai nấy đều có khát vọng của riêng mình, đi đại điển Kim Kiếm báo danh.
Đây là buổi lễ long trọng.
Một buổi lễ rất quan trọng đối với vô số bộ lạc thiếu niên.
Hầu như toàn bộ thiếu niên thiên tài ở khắp vùng đất Tây Phủ Kỷ Thị thống trị đều tham gia. Bọn hắn khát vọng thành danh, khát vọng từ đại điển Kim Kiếm mà đạt được một chút pháp môn Luyện Khí cao thâm, một chút tuyệt học cường đại. Tương lai bọn hắn có thể chấn nhiếp một phương sẽ dựa vào những thứ này.
...
"Cái gì, Kỷ Ninh cũng tham gia đại điển Kim Kiếm?" Vừa nhận được tin tức, Kỷ Liệt trừng mắt, con rắn độc màu đỏ trên lỗ tai cũng phun lưỡi, "Hắn năm nay mới mười tuổi, có thể đợi bốn năm sau tham gia đợt đại điển Kim Kiếm tiếp theo, Tại sao lại tham gia vào lúc này?"