Liễu Minh nghe vậy, ngay lập tức đưa một tay vạch một đường vào không trung phía trước, tức thì một tấm thủy kính óng ánh hiển hiện ra, soi rõ ràng dung nhan của hắn.
Gương mặt dù không thay đổi gì nhiều nhưng tóc hắn đã trở nên nửa xám nửa trắng rồi, chẳng còn màu đen bóng nào như trước kia nữa.
“Không có gì đáng ngại, chỗ này không có nguy hiểm gì. Hai đứa các ngươi đi tu luyện trước đi, ta tự mình điều tức một lát đã.” Liễu Minh, sắc mặt hơi trầm xuống nhưng lập tức liền khôi phục lại như thường, cất tiếng trấn an hai linh sủng.
"Tuân mệnh, chủ nhân."
Phi Nhi và Hạt Nhi thấy Liễu Minh thực sự không gặp trở ngại cũng yên lòng, sau khi cung kính thi lễ liền tự tìm một góc nhỏ, bắt đầu tu luyện thần thông của bản thân.
Liễu Minh tức thì lấy ra một viên Kim Nguyên Đan ra rồi nuốt vào, tiếp đó linh hải khô kiệt dần dần khôi phục lại một chút pháp lực, đồng thời hắn thầm cảm thấy có chút may mắn, cảm giác gặp phải nạn lớn mà không chết.
Bóng khí thần bí nếu như hấp thu thêm một hồi nữa thì dù hắn không chết nhưng sinh cơ trong người cũng sẽ rơi vào tình cảnh bị tổn hại nghiêm trọng.
Liễu Minh lập tức thôi động công pháp, dẫn dắt linh lực chảy vào trong xương cốt khắp tứ chi, mái tóc muối tiêu lúc này mới dần dần khôi phục màu đen bóng, cảm giác mê muội cũng dần dần biến mất.
Sau nửa canh giờ, hắn bỗng nhiên dừng tĩnh tọa, nhấc lên đứng lên.
Hắn lúc này gần như đã khôi phục hoàn toàn vẻ bề ngoài nhưng tâm tình lại trở nên vô cùng nặng nề!
Khi hắn ngồi xuống mới rồi đã lẳng lặng xem xét tình hình trong cơ thể một phen, kết quả không ngờ phát hiện hao tổn thọ nguyên hiện tại vượt xa dự liệu ban đầu, tối thiểu cũng bị mất gần năm, sáu mươi năm.
Mà dựa theo phỏng đoán trước đây của hắn thì bằng tu vi Hóa Tinh hậu kỳ có lẽ thừa đủ để đối phó với lần hấp thu pháp lực này.
Hôm nay lại xuất hiện sự tình làm hao tổn thọ nguyên, hiển nhiên lồng giam bí ẩn này đã xảy ra dị biến không biết nào đó.
“Là Hầu tiền bối, kính xin bước ra gặp mặt! Vãn bối có một số việc muốn thỉnh giáo một chút.” Liễu Minh sau mấy lần cân nhắc, đột nhiên chắp tay, lớn tiếng nói về phía không trung tối tăm mờ mịt.
“Không cần lớn tiếng như thế, ta nghe thấy rồi.” Một bóng người lóe hiện, La Hầu thình lình xuất hiện trước mặt, đồng thời dùng mặt không biểu cảm nói.
“La tiền bối…” Liễu Minh sau khi hít sâu một hơi liền định nói gì đó.
“Không cần nhiều lời, tình huống mới rồi ta cũng đã thấy rồi.” La Hầu khoát tay ngăn Liễu Minh nói tiếp rồi thản nhiên đáp.
Liễu Minh há to miệng, cuối cũng cũng không có nói thêm điều gì.
Nếu đối phương đã nói như thế, xem ra nhất định sẽ giải thích rõ ràng ngọn nguồn việc này cho hắn.
La Hầu im lặng một lát, trên mặt mới lộ ra nét khác thường đoạn chậm rãi nói:
“Vốn định qua một khoảng thời gian nữa mới nói cho ngươi biết, nhưng giờ xem ra không nói cũng không được rồi, nhất định phải nói cẩn thận một chút với ngươi.”
“Kính xin tiền bối giải thích nghi điểm!”
Liễu Minh nhướng mày, sau đó lại chắp tay nói, trong lòng mơ hồ có dự cảm không tốt.
“Lại nói tiếp, kỳ thực việc này cũng đơn giản, chính là Khí Linh chính thức của lồng giam sắp thức tỉnh cho nên việc hấp thu pháp lực mới có thể đột nhiên tăng gấp bội. Có điều số mệnh của ngươi cũng coi là tốt, thân thể và pháp lực tinh thuần vượt xa tưởng tượng nên mới không có bị hút một cái trở thành người khô.” La Hầu mới mở miệng đã nói ra lời khiến Liễu Minh cả kinh.
“Khí Linh chính thức của lồng giam? Lời này là có ý gì, tiền bối, người chẳng phải là…” Liễu Minh trở nên hoảng sợ.
“Ngươi trước giờ vẫn tin ta chính là Khí Linh của lồng giam a.” La Hầu lạnh nhạt nhìn Liễu Minh một cái, khóe miệng thoáng lộ ra nét mỉa mai.
"Không sai "
Liễu Minh chỉ có thể thành thực gật đầu.
“Ta trước đây cũng đã nói với ngươi, không gian lồng giam này là một cái phong ấn, bên trong phong ấn rất nhiều Ma Hồn, nghiêm khắc mà nói thì kỳ thực ta cũng là một tồn tại bị phong ấn nào đó.”
“Có điều, so với Ma Hồn bình thường thì có điểm khác, ta với Khí Linh của lồng giam này là đồng căn đồng nguyên, là một trong những tia linh tính độc lập năm đó bị chủ nhân lồng giam thu lấy tinh hồn. Chủ nhân lồng giam năm đó tuy dung nhập tinh hồn vào bảo vật này đồng thời hóa thành dạng Khí Linh nhưng ta vì lý do nào đó mà không cách nào bị người đó giết chết, chỉ có thể cũng bị phong ấn trong lồng giam. Cũng chính bởi vì quan hệ này, trong khoảng thời gian Khí Linh trường kỳ ngủ say này, ta cuối cùng có thể phá phong ấn, hóa hình mà ra, đồng thời có có thể điều khiển một bộ phân uy năng của lồng giam.” La Hầu rút cuộc chậm rãi nói ra lai lịch chính thức của mình.
“Thì ra là thế, vãn bối cuối cũng đã thông suốt một số nghi điểm trước kia. Nhưng mà theo như lời tiền bối thì nếu Khí Linh chính thức tỉnh lại, rút cuộc sẽ lại biến thành ra như thế nào?” Liễu Minh sau khi nghe xong, trông như có chút bừng tỉnh đại ngộ.
“Một khi ‘Gã’ hoàn toàn tỉnh lại mà nói, sẽ là tu bổ bản thân, ta cũng sẽ bị gã thôn phệ luyện hóa mất, mà ngươi, người mà lồng giam này tạm thời nhận định là ngụy chủ nhân, tự nhiên cũng sẽ vô tình bị hút thành người khô. Phải rồi, vị trí không gian hiện giờ của ngươi cũng chính là do lúc trước ‘Gã’ tự tay xây dựng lên đấy.” La Hầu nói một hồi khiến cho Liễu Minh sởn hết cả gai ốc.
Thần sắc Liễu Minh lập tức cứng lại, qua một lúc lâu hắn mới cười khổ nói:
“La Hầu tiền bối nếu như đồng căn đồng nguyên với Khí Linh, có thể nói cho ta biết lai lịch Khí Linh và chủ nhân lồng giam chăng? Ta nếu biết chi tiết hai người này, nói không chừng có thể tìm ra biện pháp ứng phó.”
“Bản thể của ta lúc đầu tuy rằng tồn tại trong thời gian rất dài, có điều sau khi bị luyện hóa Khí Linh, đại bộ phận trí nhớ đã bị tổn thất, những điều có liên quan đến người đầu tiên đảm nhận vị trí chủ nhân lồng giam và cả bản thân ta chỉ có một chút ấn tượng mơ hồ, giờ chẳng có cách nào nhớ ra được thứ gì cụ thể. Nhưng mà ta lờ mờ nhớ được bản thể của ta là một cự thú kình thiên có thể du tẩu các giới, còn chủ nhân lồng giam có thần thông sâu không lường được, đã từng một mình quét ngang mấy giới.” Trên mặt La Hầu lộ vẻ hoài niệm sâu sắc, sau một lúc lâu lão mới lắc lắc đầu.
Liễu Minh nghe lần trả lời mơ hồ này, tự nhiên không phản bác nổi.
“Ta vốn tưởng rằng dù Khí Linh lồng giam dù sống lại, có lẽ cùng còn phải mất thời gian mấy ngàn thậm chí hơn vạn năm, không ngờ hiện giờ lại có dấu hiệu thức tỉnh. Như thế, nếu ngươi muốn giữ mạng thì biện pháp duy nhất là trở thành chủ nhân chính thức của lồng giam, đoạt lấy trước khi Khí Linh thức tỉnh, luyện hóa Khí Linh trước kia.” Hai mắt La Hầu tập trung nhìn về phía Liễu Minh xong lão dung ngữ khí lạnh như băng nói tiếp.
"Luyện hóa Khí Linh. . ."
Liễu Minh miệng phát khổ một hồi!
Tuy rằng trí nhớ của La Hầu với lồng gian đã mơ hồ, nhưng mà đơn thuần chỉ cần trông những loại thần thông huyền diệu, bất khả tư nghị của nó thì không biết thực lực Khí Linh sẽ kinh khủng cỡ nào.
“Chỉ dựa vào một người ngươi tự nhiên không được, có điều chỉ cần ngươi hạ quyết tâm mà nói, ta tất nhiên sẽ giúp được ngươi một chút.” La Hầu tựa như nhìn cái liền xem thấy suy tính trong lòng Liễu Minh, lão thản nhiên nói.
“Kính xin La Hầu tiền bối chĩ rõ một chút a.” Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, tiếp đó hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào La Hầu mà hỏi.
“Rất đơn giản, tới đây điều ngươi cần làm trước tiên chính là trong sáu mươi năm phải đột phá đến Chân Đan cảnh. Đây cũng chính là điều kiện cơ bản để ngươi trở thành chủ nhân chính thức của lồng giam. Nếu như làm không nổi việc này, không cần chờ đến khi Khí Linh thức tỉnh chỉ cần lồng giam hấp thu pháp lực cần thiết ở lần kế cũng sẽ khiến cho thọ nguyên của ngươi bị hấp thu gần như chẳng còn, cứ thế mà đi đời nhà ma. Về phần những công việc khác cần chuẩn bị sau đấy cũng đều xây dựng trên cơ sở là cảnh giới Chân Đan. Nếu như ngươi không kết thành Chân Đan, ta nói cũng chẳng có chút tác dụng nào cả.” La Hầu nghe vậy, lộ ra vẻ hài lòng nói.
“Trong sáu mươi năm tới phải kết thành chân đan!” Liễu Minh không khỏi hít một ngụm khí lạnh, nhưng hắn cũng không lộ ra vẻ quá bất ngờ.
Chẳng quá thời gian sáu mươi năm trông thì như rất dài, nhưng muốn trong thời gian ngắn như thế có thể tiến cấp Chân Đan, nói thì dễ chứ làm mới khó vô cùng!
Chỉ là một tầng cảnh giới Giả Đan phía trước thôi cũng không biết đã ngăn cản bao nhiêu tu sĩ rồi.
Mà toái tinh kết đan lại càng là một bước trọng yếu trong con đường tu luyện dài đằng đẵng, có thể nói một khi ngưng kết chân đan thành công thì tu vi sẽ có một bước nhảy vọt về chất, thậm chí từ một khía cạnh nào đó mà nói thì tới đó mới được xem là chính thức bắt đầu bước trên con đường cường giả.
Mà nếu muốn ngưng kết chân đan thành công, chi dù là chân đan tối hạ phẩm dựa vào ngoại vật cũng vẫn là ngàn vạn khó khăn.
Lấy ngay đại lục Vân Xuyên, nơi Liễu Minh ở trước kia mà nói, tu sĩ Hóa Tinh kỳ tuy không nhiều lắm nhưng tuyệt không tính là quá ít, ít nhất mỗi tông môn đều có ít nhiều tồn tại cảnh giới này, nhưng đến một tu sĩ Chân Đan cảnh cũng không có.
Thậm chí toàn bộ Thương Hải chi vực, tu sĩ Chân Đan cảnh mà hắn biết cũng chỉ có mỗi Hải Yêu Hoàng mà thôi, nhưng chỉ thế thôi cũng đã hùng bá một phương rồi.
Đến ngay cả như Thái Thanh Môn là một trong Tứ Đại Thái Tông của Nhân tộc, đệ tử Hóa Tinh kỳ trong tông không biết có bao nhiêu nhưng tu sĩ Chân Đan cảnh vẫn là tồn tại như mào phượng sừng lân, có thể trở thành trưởng lão, chưởng tọa một ngọn núi, địa vị cực kỳ tôn quý hiển hách.
Về phần trở thành đệ tử bí truyền có phần thần bí trong Thái Thanh Môn, một trong những điều kiện tiên quyết chính là trong giới hạn tuổi tác nhất định ngưng kết ra chân đan, như vậy mới có một chút khả năng được.
“Người cũng không cần phải ủ rũ quá mức, trong sáu mươi năm tới đây, ta sẽ không tiếc hao tổn nguyên khí bản thân tích góp từng chút một, tận khả năng giúp ngươi đột phá đến cảnh giới Chân Đan.” La Hầu nhìn Liễu Minh một cái, từ tốn nói, trong giọng điệu có phần khích lệ.
“Ồ, nếu là La Hầu tiền bối đích thân ra tay thì vãn bối cũng có vài phần lòng tin.” Liễu Minh nghe thế vui mừng, vội vàng thi lễ một cái thật sâu với La Hầu.
Nếu thực sự chỉ dựa bản thân hắn mà nói, việc tu luyện trong thời gian sáu mươi năm tới cảnh giới Chân Đan, thực sự hắn không có nắm chắc được mấy phần.
Mà lão La Hầu này, tuy tự xưng chỉ là một tia linh tính biến thành nhưng bằng vào những biểu hiện trước sau luôn luôn sâu không thể dò kia, nhất định là có thể nắm chắc được nên mới có thể nói như vậy.
“Ngươi cũng không cần cảm ơn ta lúc này, ta cũng không phải trợ giúp không điều kiện cho ngươi, ngươi tới lúc đó tu dùng bí thuật Vạn Kiếp Tâm Chú, sau khi đã trở thành chủ nhân chính thức của lồng giam, nhất định phải tìm một thân thể phù hợp cho ta đồng thời thả ta rời khỏi lồng giam.” La Hầu dùng thần sắc lạnh băng nói.
“Điều này là đương nhiên, chỉ cần tiền bối có thể giúp ta khống chế lồng giam, những điều kiện kia tại hạ tự nhiên sẽ làm theo hết, quyết không nuốt lời.” Liễu Minh chỉ suy nghĩ một chút xong liền đáp ứng đầy đủ.
“Rất tốt, như thế thì ta và ngươi đến lúc đó mới có thể hỗ trợ mong muốn của mỗi người được.”
La Hầu tựa như rất hài lòng với câu trả lời của Liễu Minh, thần sắc lão cũng theo đó hòa hoãn một chút.
Thời gian tiếp theo, Liễu Minh lại nhân cơ hội hỏi thăm một ít vấn đề khác có liên quan đến lồng giam và Khí Linh, La Hầu nếu có thể trả lời đều tận lực giải đáp tường tận chi tiết.
Điều này khiến cho sự thông hiểu của Liễu Minh với lồng giam thoáng chốc tăng thêm không ít.
“Phải rồi, La Hầu tiền bối, về Hồn Thiên Bia trong Thần thức hải của ta có phải là một bộ phận của lồng giam không?” Liễu Minh như sực nghĩ tới điều gì đó, đột ngột hỏi.
Chẳng biết vì sao mà hắn một mực có cảm giác Hồn Thiên Bia có chút thần bí, dường như không chỉ có đơn giản là dẫn dắt thần thức của hắn vào pháp khí không gian thần bí mà có lẽ còn có huyền cơ gì ở trong đó.
Hôm nay có cơ hội, hắn tự nhiên dứt khoát muốn trực tiếp hỏi.