[Dịch] Ma Thần Thiên Quân

Chương 574 : Đệ tử ký danh




Từ khi Thiên Quân xuất đạo đến nay bất quá cũng chỉ mấy chục năm, hắn tuy rằng đã xem như có được thực lực nhất định nhưng cũng chưa có ý định thu đồ, nhất là tại Ngao Thần tinh không này, hắn đến nơi này bất quá mới hơn hai năm mà thôi, thực lực cho dù cường đại hơn nhiều nhưng cũng không có ý định thu đồ, một phần là do thời gian của hắn còn không đủ tu luyện, làm sao còn muốn thu đồ? Một phần khác nhưng là do còn không có tìm được kẻ thịch hợp làm truyền nhân, bất quá hôm nay thông qua Hạo Thiên Thần địa thi tuyển chọn lần này thì nhìn thấy một cái khá hợp mắt.

“Đúng!”. Mạc Dương ngẩng đầu nhìn Thiên Quân, khuôn mặt nghiêm nghị sau đó gật đầu nói. “Ta biết ngài cường đại nhưng ta không muốn cuốn ngài hay Hạo Thiên Thần địa vào tràng thù hận này, thù này Mạc Dương ta sẽ tự mình đến, tuy rằng không chắc chắn có thể làm gì được Bích lạc hoàng tuyền hay không nhưng ta tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc, một ngày kia ta sẽ đánh thẳng vào Hoàng tuyền thiên cảnh!”.

“Ha ha...”. Mấy vị hỗn độn cảnh nghe vậy thì lại phá lên cười, có thể trước đây tại thời kỳ toàn thịnh của Bích lạc hoàng tuyền thì Hạo Thiên Thần địa lúc này mới kiêng kị, bây giờ chưa nói Bích lạc hoàng tuyền đã khôi phục được bao nhiêu thực lực, cho dù khôi phục đỉnh phong thì lại làm sao? Hạo Thiên Thần địa nhưng đang bước trên con đường tăng mạnh, thực lực rất nhanh sẽ nhảy lên một cấp độ mới, cơ bản là không sợ Bích lạc hoàng tuyền.

“...”. Mạc Dương thấy vậy thì hơi có chút kinh ngạc, Bích lạc hoàng tuyền năm xưa uy danh chắc chắn còn vượt xa bất kỳ Thần địa nào lúc này, bọn hắn cho dù đã bị tổn thất thảm trọng nhưng hai vị tôn giả theo như truyền thuyết thì vẫn còn, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, theo như hắn thấy thì bất kỳ Thần địa thế lực nào nghe đến cái tên này cũng đều là kiêng kị không thôi mới phải, mấy vị này ngoài lúc trước hơi chút kinh ngạc ra thì đều không hề có chút nào kiêng kị, không lẽ cái kia Bích lạc hoàng tuyền uy danh cũng chỉ là tầm thường?

“Ngươi muốn tự mình tới trả thù? Đúng là có chí khí!”. Thiên Quân cúi đầu nhìn Mạc Dương cười nhạt khen một tiếng. “Chỉ là rất thắc mắc một điểm, ngươi thu được cái này Hỗn nguyên thiên kinh, cái kia bảo tàng có khả năng cực cao chính là tổ tiên của ngươi để lại, dựa vào những này cộng thêm ngươi thiên phú thì ta thấy ngươi có khả năng cực cao sẽ có thể tu thành Hỗn độn cảnh, ngươi làm sao lại còn cần bái ta làm thầy? Ta bất quá cũng chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất mà thôi!”. Sau đó nhưng đúng là vô cùng nghi hoặc hỏi.

“Ngài đã hỏi thì ta cũng không dám dấu diếm!”. Mạc Dương nhìn Thiên Quân một chút rồi thở ra một cái nặng nề nói. “Bảo tàng kia ta biết vị trí nhưng không có khả năng đi vào, muốn đi vào chí ít cũng cần Bán bộ Hỗn độn cảnh mới được, Mạc gia ta bị tiêu diệt chính là do đã bao năm nay không có ai tu đến cảnh giới này, mà lại theo như ta thấy ta cho dù có dựa vào Hỗn nguyên thiên kinh tu thành Hỗn độn cảnh cũng không có khả năng đánh lại Bích lạc hoàng tuyền, cùng lúc ta nhận được một vị tu giả cho một cái Tiếp dẫn lệnh nên mới có ý định đến Hạo Thiên Thần địa để đạt được càng mạnh mẽ hơn thực lực, mà ngài là người mà ta nhìn thấy cái này tiềm lực! Vô cực chiến đạo nếu ta hoàn toàn nắm giữ chắc chắn sẽ mạnh mẽ hơn Hỗn nguyên thiên kinh nhiều!”.

“Ah... Tiểu tử này ánh mắt không sai! Tiểu quỷ, ta thấy hắn cũng thích hợp làm đệ tử của ngươi ah, sao không cho hắn một cơ hội?”. Y Thần mấy người nghe thấy như vậy thì đều thầm khen Mạc Dương tâm trí mạnh mẽ, dĩ nhiên chỉ thông qua Vô cực chiến đạo mà đã đoán ra được những này, kẻ này tiềm lực cũng là cực cao.

“Ồ? Thì ra là thế!”. Thiên Quân nghe tường tận thì cũng hiểu ra, thử nghĩ cái kia Mạc Khinh Dân chính là tu luyện Hỗn nguyên thiên kinh mà thành tựu Hỗn độn cảnh còn bị Bích lạc hoàng tuyền thủ tiêu thì hậu bối của hắn nếu vẫn tu luyện nó thì có thẻ báo thù được sao?

“Ngươi thiên phú rất cao, ngộ tính cũng là cực giai, tiềm lực vô cùng to lớn nhưng những này còn không đủ để ngươi trở thành đệ tử của ta, nói trắng ra thì ngươi còn không thích hợp kế thừa y bát của ta!”. Hắn không có chút nào khách khí nói.

“...”. Mạc Dương nghe được như vậy thì liền ảm đạm, đánh đổi tính mạng lộ ra Hỗn nguyên thiên kinh nhưng vẫn không có nhận được Thiên Quân đồng ý, hắn đối với công việc báo thù đúng là khó hơn lên trời, mà lại càng lúc càng thấy xa vời. Hắn tâm tình như rơi xuống đáy cốc thì đối diện vị kia lại nói.

“Ngươi không thích hợp kế thừa y bát của ta nhưng ta có thể đem ngươi thành đệ tử ký danh, tuy rằng không dạy ngươi được rất nhiều nhưng ta nghĩ đã đủ để giúp ngươi ở tương lai tìm đến cái kia Bích lạc hoàng tuyền báo thù!”. Thiên Quân nhàn nhạt nói. Mạc Dương khoongt hích hợp kế thừa y bát của bản thân mình nhưng vị thiếu niên này tâm tính vô cùng tốt, lại thêm cái kia tiềm lực, Thiên Quân đúng là không nỡ để hắn trầm luân trong thù hận vô vọng cả đời.

“Ngài... Ngài đồng ý rồi?”. Mạc Dương nghe vậy thì hai mắt vụt sáng lên nói. “Mạc Dương xin thề! Cả đời sẽ ghi nhớ ân này, ngày ta báo được thù sẽ nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp ngài!”.

“Đứng lên đi!”. Thiên Quân một đạo lực lượng nâng lên Mạc Dương lạnh nhạt nói. “Ta là thu đồ, không cần đến trâu ngựa hay tử sĩ nên sau này cũng không cần nói lại!”. Sau đó nhìn về Hỗn nguyên thiên kinh trên tay Y Thần, cái sau hiểu ý liền ném lại cho Thiên Quân. Thiên Quân cũng không có mở ra mà ném ngược trở lại cho Mạc Dương. “Đây là di vật của tổ tiên ngươi, có lẽ cũng là di vật của Mạc gia ngươi nên hãy bảo quản cho tốt, đừng đem ra ngoài làm vật trao đổi, còn có cái kia bảo tàng, ngươi sau khi đạt đến thực lực nhất định thì hãy tự mình đi lấy, ta cũng không có hứng thú với chúng!”.

“Đệ tử Mạc Dương ngu xuẩn, những lời ngài nói hôm nay ta chắc chắn ghi khắc trong lòng!”. Mạc Dương nghe vậy thì thân thể hơi chút run run nói, nói đoạn cũng ôm Hỗn nguyên thiên kinh vào lòng, dĩ nhiên là vô cùng hoài niệm, không muốn buông tay, trước đó đưa cho Thiên Quân chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.

“Tốt!”. Thiên Quân cười nhạt một tiếng nói. “Ngươi muốn theo ta tu hành thì sẽ phải chịu đến đau khổ vô cùng, ngươi nên sẵn sàng chuẩn bị tâm lý!”. Nói cái này đúng là không có chút nào biểu tình, có bao nhiêu lạnh nhạt thì thể hiện cũng có bấy nhiêu.

“Để có thể báo thù, Mạc Dương cho dù nhảy vào nước sôi lửa bỏng cũng không ngại!”. Mạc Dương nghe vậy thì cúi đầu nghiêm nghị nói.

“Tốt! Tán công, tự hủy kinh mạch cho ta!”. Thiên Quân khẽ nhếch mép một cái nói, giọng nói đúng là một chút tình cảm cũng không có, lập tức để cho Mạc Dương kinh sợ không thôi ngẩng đầu nhìn Thiên Quân, chỉ sợ nghe nhầm. Bất quá nhìn đến Thiên Quân ánh mắt trong suốt, một chút tập niệm cũng không có thì hắn biết bản thân cũng không có nghe nhầm, Thiên Quân chính xác bảo hắn phá hủy kinh mạch của mình!

“Hự!”. Cắn răng một cái Mạc Dương liền đảo ngược kinh pháp trong thể nội, lực lượng chảy ngược lập tức đánh lên thành kinh mạch, chưa đến ba hơi thở thì từng tiếng lách tách vang lên từ thể nội của hắn, tu vi Thiên đan cảnh sơ kỳ chớp mắt liền biến mất, ba hơi thở bên trong hắn đã trở thành một người bình thường, cho dù hắn đã cố gắng kiềm chế nhưng vẫn rên lên một tiếng đau đớn, khóe kiệng máu liền chảy ra như suối. Trên trán mồ hồi lạnh chảy ra như mưa, đau đớn vô cùng.

“Rất tốt!”. Thiên Quân cười khen một tiếng. “Ngươi rất quyết đoán, yên tâm, vi sư tuyệt đối không để ngươi cái này quyết đoán biểu hiện uổng phí!”.

“Vâng!”. Mạc Dương thân thể hơi run lên cúi đầu đáp ứng một tiếng, không biết có phải ảo giác hay không nhưng hắn nhìn thấy bốn vị Hỗn độn cảnh kia đang mỉm cười khích lệ hắn, hắn một đầu đầy sương mù, kinh mạch toàn thân bị hủy thì có cái gì đáng để khích lệ đâu?

“Chậc! Ngươi trước ngủ một lát đi!”. Thiên Quân một chỉ điểm thẳng vào mi tâm của Mạc Dương, cái sau một chút phản ứng cũng không có liền đã bị đánh ngất xỉu, Thiên Quân một đạo lực lượng liền đem hắn bao khỏa nâng trên không trung. Sau đó mới cười cười nhìn về phía bốn vị Hỗn độn cảnh. “Thần chủ đại nhân, chúng ta nên nói một chút về chuyện chuyển hóa lực lượng của ngài!”.

“Chuyển hóa lực lượng của ta?”. Lăng Càn Thiên thân hình nhẹ chấn liền hỏi, mấy vị Hỗn độn cảnh còn lại cũng nhìn sang Thiên Quân, cái sau nhưng từng nói Lăng Càn Thiên lực lượng chuyển hóa có chút khó làm, ca ba vị Hỗn độn cảnh đều đã biết.

“Đúng thế!”. Thiên Quân gật đầu nói. “Tình huống của ngài có chút đặc thù, nếu ta không nhầm thì ngài kiêm tu chính là Âm dương chi lực, Sinh mệnh chi lực cùng với Tử vong chi lực?”. Hắn tuy hỏi nhưng là khá chắc chắn nói. Ngày đó hắn gặp Lăng Càn Thiên tại trong Hạo Thiên tháp đã biết được vị Thần Chủ Thần địa này tu luyện những loại lực lượng này.

“Không sai!”. Lăng Càn Thiên gật đầu nói. “Kỳ thực ta còn tu luyện chính là Hủy diệt chi lực, bất quá chỉ diễn sinh đến Vực đại viên mãn thì đã không thể tăng lên, ba loại lực lượng chính là thế chân vạc tam hoa tụ đỉnh còn có thể cân bằng, nếu là bốn loại lực lượng thì ta tình hình sẽ như Long Lão, không thể chính thức đột phá Hỗn độn cảnh!”.

“Huh? Còn có chuyện này?”. Thiên Quân nghe vậy thì đồng tử co rụt lại thất thanh nói, hắn không như những người này, hắn có thể đem các loại lực lượng chuyển hóa cho nhau, thậm chí là dung hợp, tu luyện càng nhiều lực lượng thì sẽ càng đạt được cường đại, chỉ là không phải ai cũng làm được như hắn mà thôi.

“Uhm!”. Lăng Càn Thiên nhẹ gật đầu, đồng thời với đó hắn tu vi đột nhiên biến mất, quanh thân nổi lên một loại đạo vận lăng lệ sát phạt, dĩ nhiên là Hủy diệt chi lực!

“Như vậy thì có thể nói ngài là kiêm tu bốn loại lực lượng rồi...”. Thiên Quân nghiêm nghị nói, cái này thì có thể thấy được Lăng Càn Thiên thiên phú cùng thực lực đều hơn Y Thần, không trách lão bất tử kia khi nhắc đến Lăng Càn Thiên cũng đều là tự hào vô cùng.

“Ngươi nói tình huống của ta đặc thù là nói chuyện gì?”. Lăng Càn Thiên sau đó liền thu lại Hủy diệt chi lực nói.

“Ngài xem liền thấy...”. Thiên Quân nhưng cũng không có trả lời mà bắt đầu diễn hóa lực lượng đi ra.

“Bồng...”. “Bồng...”. Tử vong cùng Sinh mệnh hai cỗ lực lượng đạt đến Thế đại viên mãn đồng thời tế ra, từng đường vân bắt đầu được hắn khắc họa đi ra, do thực lực hắn tăng lên, linh hồn cũng mảnh lớn đề thăng, việc khắc họa này cũng giảm đi không ít, gần một canh giờ sau đã hoàn thành.

“Sinh cực tất tử, tử cực tất sinh, sinh tử chuyến hóa chính là sinh Luân hồi...”. Thiên Quân nhẹ thở ra một hơi rồi nói, quả nhiên theo Sinh mệnh cùng Tử vong hai loại lực lượng chuyển hóa càng nhanh thì một loại lực lượng thứ ba cũng xuất hiện, thình lình chính là Luân hồi chi lực! Hắn lần trước giúp Thanh long thủy tổ chuyển hóa lực lượng cũng đã nói những này nên xem như đã quen làm, rất nhanh đã hình thành, đường vân chuyển hóa giữa ba loại lực lượng cũng hình thành.

“Ngài tu luyện là Âm dương chi lực, tuy rằng đây là diễn sinh ra từ Luân hồi chi lực nhưng ta không dám chắc nó có thể hay không chuyển hóa được, do đó cần thử nghiệm một đoạn!”. Hắn quay sang nhìn Lăng Càn Thiên nghiêm nghị nói.

“Ta hiểu được!”. Lăng Càn Thiên gật đầu nói. “Ngươi muốn thử nghiệm như thế nào?”. Thiên Quân đã nói như thế đương nhiên cũng là có hướng giải quyết, nếu không có phương hướng làm sao lại dám thử nghiệm đâu?

“Ta muốn mượn nhờ ngài một đạo Âm dương chi lực!”. Thiên Quân gật đầu nói.

“Cho...”. Lăng Càn Thiên cũng không có suy nghĩ cái gì liền đã phất tay điểm vào hư không, nhất thời một điểm lực lượng xuất hiện, đương nhiên chính là Âm dương chi lực.

“Ông...”. “Ông...”. Thiên Quân lực lượng tuôn trào liền đem đạo Âm dương chi lực này ấn về phía Luân hồi chi lực tiết điểm, nhất thời ba loại lực lượng đang chuyển hóa bắt đầu dung động lên vô cùng kích liệt, phảng phất như muốn bài xích đạo Âm dương chi lực kia.

“Xem ra còn không được, cần phải nghĩ biện pháp... Ồ?”. Thiên Quân thu vào trong mắt thì hơi chút thở dài lắc đầu nói, bất quá rất nhanh hắn liền nhận ra ra khác biệt, ba chỗ lực kia đúng là có bài xích Âm dương chi lực nhưng lực bài xích càng lúc càng giảm, thậm chí về sau lại càng có xu hướng dung hợp, Âm dương chi lực lại càng là hình thành nên một tiết điểm khác.

“Cổ quái, Âm dương chi lực vốn là được Luân hồi diễn sinh đi ra, nó nên dung hợp với Luân hồi chi lực mới phải...”. Thiên Quân không ngừng suy tính nhưng đúng là không có đưa ra được đáp án, đại khái nửa canh giờ sau, bốn tiết điểm lực lượng vậy mà lẫn nhau chuyển hóa, thậm chí còn bắt đầu xuất hiện từng đường nối đơn giản từ Âm dương chi lực đến ba chỗ lực lượng còn lại, cái này nhưng vượt ra Thiên Quân hiểu biết.

“Thế nào rồi?”. Lăng Càn Thiên hơi chút sốt ruột nói, đây chính là mấu chốt quyết định hắn có thể hay không cường đại lên, Thiên Quân mặt mũi âm trầm nặng nề không ngừng suy tính cái gì đúng là khiến hắn như liên trên trảo dầu. Không những hắn, chính là ba vị Hỗn độn cảnh còn lại cũng đều bồi hồi không thôi.

“Không biết! Biến hóa này vượt ra những gì ta suy tính!”. Thiên Quân không chút suy nghĩ lắc đầu nói. Nói đoạn hắn một chỉ điểm đến chỗ bốn loại lực lượng đang chuyển hóa kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.