[Dịch] Ma Thần Pháp Sư (Quyển 1, Chương 16)

Chương 6 :  Tiểu Ma Pháp Sư




đệ nhất quyển

đệ thất chương

Tiểu Ma Pháp Sư

Tác giả : Tử Dạ Khô Đăng

Dịch giả : Giang Hoài Ngọc

Từng xem trên một quyển sách, như quả bản than có một tin tốt và một tin xấu muốn báo với người ta, trước tiên nên báo tin tốt, nhân vì tin tốt khiến người ta vui mừng có thể làm cho ảnh hưởng của tin xấu giảm đi nhiều. Giác Phi Dạ của chúng ta hiện tại có 2 tin tức như vậy.

- Tốt, xấu, tốt, xấu, tốt … tốt, trước tiên là tin tốt đi a !

Cánh hoa đầy đất, xem không giống nghênh tiếp tân nương a. Ngươi nói hắn cái gì tốt không chịu học, học nữ hài tử người ta rứt cánh hoa ?

Nhẹ bước đến trước cửa nhà, len lén nhìn qua thiết phô - Tần lão bản không ở đây !

- Hắc hắc, ba ba, con về rồi !

Giác Phi nét mặt tươi cười.

- Nhi tử trở về rồi ? Hôm nay làm sao về trễ thế ? Bị lão sư giữ lại a ?

Lão ba của Giác Phi ngẩng đầu cười nói.

- Vâng, hôm nay lớp con học rất trễ ! Hắc hắc …

Giác Phi tận lực khiến bản thân cười thật chân thành, thật chân thành.

Xem nhi tử cười như thế, phụ thân của Giác Phi càng phiền muộn :

- Không lẽ lại ở lại lớp rồi ?

Nhớ rõ năm trước Giác Phi bị ở lại lớp cũng cười như thế.

- Ba ba nói gì thế ! A a, chúng con còn mấy ngày nữa mới khảo thí, làm sao hiện tại lại ở lại lớp ? Thêm nữa, ở lại lớp cũng là chuyện tốt mà, có thể đem những gì đã học củng cố thêm lần nữa.

Giác Phi khi cười có thể nói là thiên hạ tối thuần chân.

- Cái đó …

Lão ba của Giác Phi gạt mồ hôi trên người, nói :

- Đói rồi à ? Mẫu thân con chiều nay có làm điểm tâm, đi ăn nha.

- Con không đói, ba ba, hắc hắc, con giúp ba ba chút nha.

- Đừng, con vào trong nhà đi, ở đây có ta là đủ rồi.

Lão ba của Giác Phi không phải không cho Giác Phi giúp đỡ, nhưng nhớ lần cuối cùng mà cũng là lần duy nhất là vào năm ngoái … lão ba của Giác Phi tiến nhập hồi ức …

- Ba ba, con đến đây !

- Hảo nhi tử, con đến rồi a !

Xem thấy nhi tử lớn lên, hiểu chuyện ta thật sự cao hứng a ! Ta liền đưa búa cho hắn. Ta còn nhớ lúc đó còn sảng lãng cười một lúc. Hảo nhi tử của ta tiếp lấy búa, giơ cao, nhắm trên một nửa ngư xoa đập xuống …

Lão ba của Giác Phi lạnh người, kết quả của lần đó là búa trên tay Giác Phi bay đi, văng vào bếp lửa, lửa trong bếp chút nữa là đã thiêu rụi phòng ốc ! Đau lòng a … !

- Không chuyện gì, ba ba, con đến giúp ba ba nha !

Giác Phi hiển nhiên không phát hiện phụ thân biểu tình dị thường, chạy tới định giúp đỡ.

- Đủ rồi, mau đến chỗ mẫu thân đi, hôm nay có rất nhiều chuyện … thôi được, con đến giúp đi.

Ba ba của Giác Phi phát hiện bảo bối nhi tử của mình nét mặt có vẻ thất vọng, sau khi làm ba ba ông ta có đi nghe giảng về cách giáo dục nhi đồng, biết lòng tự tôn của nhi tử không thể chịu đựng đả kích.

- Con giúp ba đốt lửa nha !

Giác Phi nét mặt hưng phấn, nhân vì hắn muốn cho phụ thân hắn kinh hỷ.

- Lạp Phong cơ này con dùng được chứ.

Trong lòng thầm nghĩ :

- Cũng tốt, dùng không được thì có thể khỏi quấy phá.

Chỉ thấy Giác Phi Dạ đứng thẳng người, đối diện bếp lò niệm :

- Hỏa chi tinh linh a, xin ban lực lượng cho ta - tiểu hỏa cầu !

Nét mặt đắc ý nhìn phụ thân, thầm nghĩ, nhi tử của ba ba làm tốt như vậy, có thể kiêu ngạo a !

Phụ thân Giác Phi xoa đầu hắn :

- Không phải phát sốt rồi a ? Niệm cái gì thế ? Hoặc là ta cho con áp lực quá lớn. Hài tử, là ba ba không tốt, ba ba không thể không dân chủ buộc con không được ở lại lớp, con như quả muốn ở lại lớp, ba ba vĩnh viễn ủng hộ con, ba ba rất thương con !

Trong mắt thoáng qua dòng lệ, phụ thân Giác Phi nói.

- Ba ba nói gì thế, ba ba không nhìn thấy a, tiểu hỏa cầu của con ?

Giác Phi quay đầu nhìn lại :

- Ai nha, sai rồi, chú ngữ niệm sai rồi. Chí cao hỏa chi tinh linh a, xin ban lực lượng cho nô bộc của Ngài - tiểu hỏa cầu.

Chú ngữ vừa niệm xong, một hỏa cầu từ bàn tay Giác Phi bay đến bếp lò, hỏa diệm hung hậu chiếu sáng toàn thiết phô, chiếu sáng cả tâm lý phụ thân Giác Phi.

- Mẫu thân hài tử a, không tốt rồi, Giác Phi của chúng ta lại đi học yêu thuật này !

Giác Phi ngã lăn.

- Hảo nhi tử của ta, cuối cùng cũng làm nên chuyện rồi ! Ta đã sớm nói với ba ba con là Giác Phi của chúng ta không phải là thứ gì vô dụng, mà là thứ tốt gì đó rất hữu dụng, ông không chịu tin, giờ trợn trừng mắt ra đó ?

Mẫu thân của Giác Phi lộ ra dáng vẻ nhà tiên tri nói.

- Đúng đúng đúng, Giác Phi của chúng ta là thứ tốt nhất trong thiên hạ.

Lão ba của Giác Phi cười đến xuân quang sáng lạn.

- Ba ba, mẫu thân, con dường như không phải là thứ gì a ?

Giác Phi ủy khuất nói.

- A a, không là thứ gì, không là thứ gì !

Hai người đồng thanh cười nói.

Nhìn phụ mẫu hạnh phúc, Giác Phi, không phải thứ gì, còn không nhẫn tâm đem sự tình ở tửu lâu cáo tố bọn họ.

- Nam tử hán đại trượng phu, chuyện của bản thân tự bản thân lo a ! Ngày mai tìm ma pháp lão đầu thử thử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.