Okuda thản nhiên lướt trên những mái nhà, đích đến của cô là cơ sở nghiên cứu đang thí nghiệm Koro-sensei.
Bùm! Bùm! Bùm!
Thời khắc bắt đầu của một câu chuyện đã đến...
Cô đứng ở một góc tối trên đống đổ nát xem vở kịch đang diễn ra. Koro-sensei lúc này quả thật khác xa so với lúc thầy ấy là một con quái vật bạch tuộc da vàng lố bịch.
Cảm giác lúc xem phim cũng khác xa so với cảm giác lúc chứng kiến cảnh thật. Lúc xem phim cô cũng chỉ cảm thấy đáng thương cho Koro-sensei và Yukimura-sensei nhưng lúc này đây, cô thật sự muốn giúp đỡ hai người họ, cảm thông cho hai người đó. Chính là một cảm giác thấu hiểu của người cùng cảnh ngộ.
Cũng giống như cô và onii-chan lúc đó...
"Xúc tu tuyệt biết bao...Với đôi tay này...chắc chắn anh sẽ...trở thành một người thầy...tuyệt vời..." Yukimura-sensei trút hơi thở cuối cùng, bàn tay đặt trên gương mặt của Koro-sensei cũng trượt xuống.
Koro-sensei bay vụt đi với tốc độc Mach 20, chỉ để lại một tờ giấy. Cô đưa mắt nhìn Akari đang gian nan vượt qua đống đổ nát để đến đây. Cô chỉ nhếch môi cười. Cô bế thi thể của Yukimura-sensei rồi vụt đi, để lại Akari trơ mắt bất lực nhìn bóng trắng đang đem thi thể của chị mình đi mất.
"Chị, em nhất định sẽ trả thù cho chị!" Akari nắm chặt tờ giấy của Koro-sensei để lại, nước không ngừng rơi. Là do cô quá yếu đuối nên đến cả thi thể của chị cũng không thể giữ được.
Tối đó đã có ba người không ngủ vì những lí do khác nhau...
Chỉ một giọt hương liệu của Revival cũng có thể cứu người đã bước cả hai chân vào cõi chết sống lại, như một loại thuốc cải từ hoàn sinh. Loài hoa này khá hiếm và chỉ sinh trưởng ở những nơi có khí hậu bốn mùa rõ rệt và nhiều mưa lắm bão như ở Nhật. Ở trên núi lớp 3-E đơn giản vì kiếp trước cô tìm thấy loài hoa đó cũng là ở trên một ngọn núi na ná ngọn núi của lớp 3-E mà thôi.
Còn một loài hoa nữa cũng đồng dạng ở trên núi này. Đó là Recovery, là loài hoa có thể biến đổi gien của các tế bào bị đột biến trở lại thành những tế bào nguyên bản. Không những vậy, nếu như thân thể ta có bị xé nát thành từng mảnh thì chỉ cần một giọt hương liệu của loài hoa nhỏ lên một phần của thân thể nó cũng sẽ tự động tái tạo lại thân thể cho ta. Một khi có loài hoa này trong tay, thí nghiệm của sự phản vật chất cũng chỉ có thể làm trò chơi trong tay cô. Tuy nhiên loại hoa này vẫn còn đang trong giai đoạn thí nghiệm. Cô gọi nó là Recovery có nghĩa là phục hồi. Recorevy chỉ nở ngày 15 mỗi tháng.
Sau khi đã cứu chữa xong cho Yukimura-sensei, cô mệt mỏi về phòng ngủ của mình.
Kì thi của trường THCS Kunugigaoka năm nay đã xong, cô đã cố ép để mình có thể làm bài thi một cách kém nhất có thể.
Đối với cô, mấy câu hỏi trong bài thi chỉ như một trò giết thời gian tẻ ngắt. Nó quá dễ đối với một thiên tài như cô. Là người có thể coi như là thông minh nhất trên toàn thế giới, không có gì có thể làm khó được cô.
Sở hữu trí thông minh siêu phàm cũng như trí nhớ đế vương(chỉ cần nghe, nhìn một lần là có thể nhớ kĩ không bao giờ quên), khả năng ám sát và cận chiến hoàn hảo, sắc đẹp mê hoặc lòng người, giọng nói có thể điều khiển tâm trí người khác.
Nhưng tất cả đều không phải do trời ban!
Mà là do những cuộc thí nghiệm trên cơ thể nhằm giúp con người có thể tiến hóa đến một tầng cao mới. Số 7 - cũng là cô là kết quả thí nghiệm thành công nhất của mấy lão bác học điên đó.
Có người khinh thường, coi cô như quái vật nhưng cũng có người tôn vinh cô như một thiên tài.
Cuộc đời của cô là một chuỗi u ám tuần hoàn không kết thúc...Nhưng...đó là kiếp trước. Còn kiếp này cô sẽ sống một cuộc sống khác.
Trí thông minh, trí nhớ, khả năng ám sát vẫn theo cô sang kiếp này nhưng sức mạnh thân thể và giọng nói có thể mê hoặc tâm trí người khác thì lại biến mất rồi. Nhưng dù sao thì đây cũng không phải thân thể của cô mà là của một cô bé học sinh cấp hai, hơn nữa lại còn ở trong một thế giới khác.
Việc tá thi hoàn hồn đã đủ lạ rồi, được luôn cả đồ đi kèm thì không phải là quá may mắn hay sao? Cô cũng chưa tự mãn tới mức nghĩ mình là con gái của Chúa đâu!