“Em đi đâu?”. Vừa lên xe, Dương Lập Minh ngồi bên cạnh tay lái, hỏi.
“Trường trung học Cẩm Tú.” Vừa nói Liễu Duyệt vừa khởi động xe.
“Đi tìm Dương Vũ? Nhưng hắn đang học.” Dương Lập Minh nhíu mày, không cần thiết đi tìm hắn. Cứ liên tiếp đi tìm, đối với hắn có ảnh hưởng không tốt.
“Em nhất định phải biết rõ ràng, hai người kia thế nào chết cháy. Dương Vũ có thể biết. “ Liễu Duyệt lái xe hướng trung học Cẩm Tú,
Dương Lập Minh nói “Anh thấy đừng nhúng tay vào chuyện này thì hay hơn. Biết người là do Tôn Dương giết, chúng ta chỉ cần làm tốt phận sự của mình, là tốt rồi. Dương Lập Minh nhìn Liễu Duyệt, tiếp tục nói: “Không quan tâm người ta chết thế nào, có khi bị ma pháp chết cháy không chừng.”
“Sư huynh.” Liễu Duyệt không vui nhìn Dương Lập Minh. Nàng không thích thái độ này của Lập Minh trong công việc. “Chuyện này có nhiều nghi vấn lắm, em phải biết được rõ ràng mọi chuyện.”
Lúc này chuông điện thoại vang lên.
Dương Lập Minh rút điện thoại từ trong túi, nghe. “Đúng vậy, ừ, chúng tôi đến trung học Cẩm Tú tìm học sinh, ừ, tốt.” Dương Lập Minh đưa di động cho Liễu Duyệt.
“Cục trưởng, muốn em nghe điện thoại.”
“Chuyện gì?” Liễu Duyệt một tay lái ô-tô, một tay cầm lấy điện thoại, hỏi.
“Em nghe đi sẽ biết ngay thôi.” Liễu Duyệt nghi ngờ nhìn Dương Lập Minh, đem điện thoại đặt lên tai. “Uy, ừ, Em đang đi tìm Dương Vũ kia.”
“Tại sao? Em thấy chuyện này có nhiều điểm nghi vấn, Dương Vũ kia cũng có liên quan.” “Không được? Hừ!” Liễu Duyệt hầm hừ tắt điện thoại, ném về phía Lập Minh.
“Có chuyện gì xảy ra vậy?” Dương Lập Minh nhận lấy nói.
“Hừ, gã Tôn Dương kia nói chúng ta không thể nhúng tay vào chuyện này. Em muốn nhìn thử xem, gã Tôn Dương kia rốt cuộc có chức vụ gì.” Liễu Duyệt vừa nói, vừa quay trở lại cục.
Hầm hừ dừng xe, Liễu Duyệt lạnh tanh bước vào trong.
“Liễu Duyệt, mọi người đang ở phòng họp chờ em”. Vừa bước vào cục cảnh sát, có người thông báo với Liễu Duyệt. Liễu Duyệt lạnh lùng gật đầu, cất bước, hướng phòng họp đi tới.
Đẩy cửa phòng họp, Liễu Duyệt thấy Tôn Dương ngồi ở vị trí chủ trì, cục trưởng cục cảnh sát ngồi ở một bên. Đồng thời, những nhân vật trọng yếu đều có mặt đầy đủ.
Nhìn thấy Liễu Duyệt cùng Dương Lập Minh đi vào, Tôn Dương khẽ gật đầu, đứng lên nói: “Tốt lắm, hiện tại đã có mặt đông đủ, chúng ta bắt đầu.”
Nhìn mọi người, Tôn Dương nói: “Tôi tin tưởng các vị ở đây tất cả đều là tinh anh, đã tiếp nhận qua rất nhiều án tử. Với việc xuất hiện của tôi, ắt hẳn mọi người nhất định đang rất tò mò về thân phận của tôi.” Vừa nói, Tôn Dương cố ý nhìn về phía Liễu Duyệt và Dương Lập Minh.
“Trước tiên, tôi giới thiệu sơ lược về bản thân, tôi là Tôn Dương, cũng làm việc cho quốc gia như mọi người.” Tôn Dương nhìn xung quanh, tiếp tục nói: “Tôi là người của cục an ninh quốc gia, không giống mọi người điểm này”.
“Cục an ninh quốc gia?”.Mọi người tất thảy đều kinh ngạc khi biết Tôn Dương là người của cục an ninh quốc gia. Mọi người đều biết đó là thanh lợi khí của quốc gia, đặc biệt chịu trách nhiệm về mảng tình báo…Liễu Duyệt, lại càng kinh ngạc hơn, nhìn Tôn Dương. “Không trách được tại sao thần bí như vậy, nguyên lai là người của cục quốc an. Không biết hắn và cái án tử trước kia có liên hệ gì không?”
“Mọi người đều biết tôi có nhiệm vụ của cục an ninh quốc gia, sở dĩ triệu tập tất cả mọi người tới đây họp, chính là muốn cùng mọi người đóng góp ý kiến.”
“Tập trung nào, chuyện xãy ra tối hôm qua, ắt hẳn mọi người đều có nghi vấn.” Tôn Dương đưa mắt nhìn mọi người, “Bọn họ là người của Đại Sa bang.”
“Đại Sa bang?” Mọi người lộ vẻ ngạc nhiên, liếc nhau một cái, nghị luận. “Đại Sa Bang không phải là tổ chức hắc đạo ở đây sao? Lần này lại gây ra chuyện náo loạn gì rồi? Thậm chí ngay cả đặc công của cục quốc an cũng phải ra mặt.” Liễu Duyệt thấp giộng hỏi Dương Lập Minh.
“Từ từ nghe hắn nói thế nào đã.” Dương Lập Minh cũng muốn biết rõ.
Đơi cho mọi người bình tĩnh lại, Tôn Dương tiếp tục nói: “Đại Sa bang, chắc ai cũng biết, bọn chúng là một tổ chức hắc đạo, một tổ chức mà không chuyện ác nào không làm! Tôi không biết, tại sao Đại Sa bang lại có thể tồn tại ở đây lâu đến như vậy, các người ở đây không có hành động gì với việc làm của bọn chúng.” Tôn Dương càng nói càng nghiêm nghị, cuối cùng chất vấn.
Bị Tôn Dương chất vấn như vậy, tất cả đều cảm thấy trên mặt nóng bừng, khó chịu. Đây không phải là trước mặt đánh bọn họ một bạt tai thật đau hay sao? Không phải bọn họ không muốn động thủ đối với Đại Sa bang , mà là, bọn họ không thể làm gì được, bọn họ căn bản là không có khả năng gây ảnh hưởng gì Đại Sa bang! Theo tình báo, Đại Sa Bang không hẳn là một tổ chức hắc đạo đơn giản như vậy!
“Lần này tôi xuống đây là vì chuyện của Đại Sa bang, ba người tối hôm qua là do tôi giết.” Nhìn mọi người, Tôn Dương lạnh lùng nói: “Chuyện Đại Sa bang hoàn toàn do cục quốc an chúng tôi xử lý, các ngườii không nên tham dự. Các ngườii chỉ cần đem tất cả tin tức tình báo có được cung cấp cho chúng tôi là được rồi.
“Tôi hi vọng các người quản lý tốt người của mình, không nên nhúng tay gây loạn, không nên phá hỏng kế hoạch của cục quốc an. Đúng rồi, mấy ngày tới, chúng tôi chuẩn bị động thủ đối với Đại Sa bang, các người chuẩn bị hoàn tất nhân lực, chuẩn bị thu thập tàn cuộc!”
Sắc mặt mọi người càng lúc càng khó coi. Lời nói của Tôn Dương không phải hiển nhiên xem thường họ hay sao? Mọi người cũng hiểu chuyện của mình, thật sự họ không có năng lực động tới Đại Sa Bang kia!
“Còn có ý kiến nào khác nữa không. Hắn quét mắt nhìn mọi người, chuẩn bị kết thúc cuộc họp.
“Tôi có!” một giọng nữ thanh thoát vang lên, Tôn Dương nhìn sang, người vừa nói là Liễu Duyệt.