[Dịch] Long Huyệt

Chương 37 : Gặp Lại Nhã Nhu




“Vị đại ca kia, nhanh chóng dẫn bạn gái anh chạy đi! Vạn nhất tụi côn đồ chó chết này lại có thêm trợ thủ đến, thì khi đó có muốn chạy chắc cũng khó à” Tiễn Như Vũ đột nhiên lớn tiếng nhắc nhở.

Hắn thấy người nam tử tay có đeo nhẫn kim cương, đồng hồ vàng, xem ra giàu có hơn mình nhiều, liền đoán đây là nhân vật có danh có phận, trong lòng liền muốn kết thân bằng hữu với người phú quý này để có cái lợi trong tương lai.

“Thừa Vân, chúng ta đi nhanh thôi! Nơi đây nguy hiểm lắm, anh còn bị thương nữa …” Người nữ tử sắc mặt kinh hoàng, giọng run run thúc giục.

“Chỉ là thương thế nhỏ thôi, không cần phải lo lắng đâu.” Người nam tử cười cười nói với người nữ tử rồi lại kéo tay nàng đến trước mặt Tiễn Như Vũ, cảm kích nói: “Vị nhân huynh này, đa tạ huynh vừa rồi đã ra tay giúp đỡ.”

Kỳ thật Tiễn Như Vũ căn bản vốn không biết chuyện gì xảy ra nhưng Lục Thừa Vân lại chụp cái mũ “Ân nhân cứu mạng” lên đầu hắn làm hắn sung sướng ngồi không hưởng lợi, liền cười ha hả, ngây thơ nói “Chuyện nhỏ, chỉ tuỳ tiện nhấc tay thôi mà, không cần phải để ý. Đúng rồi huynh đài, cho hỏi tên tuổi của huynh? Đệ là Tiễn Như Vũ, còn đây là Long …”

Hắn còn chưa kịp giới thiệu xong đã bị Long Dực cắt ngang.

“Đệ điên rồi à, tự nhiên lại bộc lộ thân phận của mình, chẳng lẽ muốn bọn chúng sau này đến trường học chém đệ hả?” Long Dực hạ giọng nho nhỏ, nhìn về phía bọn côn đồ bị mình đánh ngã thì thầm.

“Hiểu rồi, hiểu rồi, đệ chỉ nhép miệng thôi, thiếu chút nữa thì lộ hết, ha ha …” Tiễn Như Vũ ngượng cười hề hề.

Hắn thấy bọn côn đồ bị thương nằm đó có mấy tên ánh mắt ác độc ghim thẳng vào mình, trong lòng không khỏi bị chột dạ, thầm nghĩ “Những tên này chắc là xã hội đen tại đây, nếu bọn chúng biết sự thật, ta khó mà đi học được.”

“Ta tên Lục Thừa Vân, Tiễn huynh đệ, ân tình đêm nay ta ghi nhớ rõ, sau này nhất định sẽ báo đáp, ta đi trước đây!” Lục Thừa Vân thấp giọng an ủi bạn gái mình đang sợ hãi, sau đó kéo nàng bước nhanh ra khỏi quán.

“Nơi này không tiện ở lâu, chúng ta cũng đi thôi!” Tiễn Như Vũ kéo Long Dực nhanh chóng rời khỏi.

Ngày đến Quang Long đại học đăng ký, trong sân trường toàn thấy đầu người di động, cờ quạt rực rỡ phất phơ, thật là náo nhiệt khác thường.

Trong sân trường, hoa hoa cỏ cỏ nhiều không kể xiết, Tiễn Như Vũ hai mắt liếc qua liếc lại không ngớt, không ngừng nhìn chòng chọc các tân nữ sinh viên, miệng không ngớt luận về mặt rồi bàn về chân, làm cứ như mình là một giám khảo chọn hoa hậu vậy, còn chuyện đăng ký nhập học, hắn đã sớm quăng đi tận đẩu tận đâu rồi.

Long Dực lần đầu tiên đặt chân đến một trường đại học có quy mô hoành tráng như vậy, đứng trong biển người, vô tình có chút cảm giác lạc lõng.

“Nhìn kìa!” Tiễn Như Vũ đẩy người Long Dực, đầy hưng phấn nói: “Mau nhìn kìa, phía bên phải đó, đúng rồi, nhìn mỹ nhân đó xem..? Sao? Hình như em này đang nhìn chúng ta đó! Ồ, em ấy đang đi về phía chúng ta!”

Long Dực theo hướng chỉ của hắn, nghiêng đầu nhìn nhìn, quả nhiên thấy có một nữ sinh viên mặc bộ váy màu trắng đang đi về phía này, dung nhan xing đẹp tuyệt trần, chân bước nhẹ nhàng, nhìn kỹ thì không ngờ đó chính là học tỷ đã gặp trước đây Nguyệt Nhã Nhu.

“Long Dực, còn nhớ tỷ không?” Nguyệt Nhã Nhu bước đến trước trước mặt Long Dực, cười tươi như hoa hỏi.

“Ồ, xin chào học tỷ.” Lần nữa ngửi được mùi hương làm người say đắm toát ra từ trên thân thể của Nguyệt Nhã Nhu, Long Dực cảm thấy trong lòng nổi lên một sự khẩn trương không biết tên. “Tỷ … Tỷ sao lại ở nơi đây?”

“À há, tỷ là tình nguyện viên mà, chuyên giúp đỡ cho tân sinh viên. Đi thôi, tỷ đưa mọi người đi đăng ký.” Sóng mắt của Nguyệt Nhã Nhu lấp loáng, trên mặt hiện rõ vẻ mừng rỡ không kiềm chế được, rõ ràng là gặp Long Dực khiến nàng rất vui vẻ.

“Vậy thì tốt quá, làm phiền học tỷ.” Long Dực vui vẻ nói.

“Khục khục … khục khục … Long Dực, còn không mau giới thiệu cho đệ cô em … vị học tỷ này là ai ..” Tiễn Như Vũ thấy Nguyệt Nhã Nhu chỉ nói chuyện với Long Dực không ngó ngàng đến hắn làm hắn ghen tị, rõ ràng vẻ anh tuấn phong lưu tiêu sái hơn người của mình không đất dụng võ, trong lòng rất thất vọng, gắng sức ho lên vài tiếng cắt đứt mạch đối thoại của bọn họ.

“Ồ, vị học tỷ đây tên là Nguyệt Nhã Nhu, đang học năm hai hệ mỹ thuật, chính là học tỷ của chúng ta.”

“Nguyệt Nhã Nhu … Nguyệt Nhã Nhu … cái tên thật là đẹp quá, phảng phất như trăng sáng trên trời thanh nhã mà ôn nhu. Cái tên này mà đặt cho học tỷ, quả thực giống như là minh châu phối với mỹ ngọc, nữ mạo phối lang tài a!” Tiễn Như Vũ không kể từ dùng có đúng lúc hay không, nói huyên thuyên.

“Cám ơn đã quá khen.” Nguyệt Nhã Nhu khẽ cười nói.

“Nhã Nhu học tỷ, đệ tên là Tiễn Như Vũ, cùng học một ngành với Long Dực. Gia đình đệ sống tại Thành phố Tây An, nhưng cơ sở kinh doanh của ông già đệ thì có mặt trên cả nước … Ông già đệ từng qua lại giang hồ … Đi tới đâu, ông ấy chỉ cần giơ tay hô lên một tiếng, thì có trên ngàn vạn tiểu đệ bán mạng làm việc cho ông. ..” Tiễn Như Vũ thao thao bất tuyệt giới thiệu bản thân mình với mỹ nhân trước mặt, hận không thể đem hết gia tài sự nghiệp bày ra trước mặt cho mỹ nhân thấy.

Long Dực và Nguyệt Nhã Nhu mặt mày ngơ ngẩn, đưa mắt nhìn nhau cười.

“Nguyệt học tỷ xinh đẹp như vậy, nhất định là hoa khôi của Quang Long đại học này. Đừng nói với đệ tỷ chỉ là hoa khôi của lớp, của ngành nhe. Nếu đúng là như vậy thì đệ dám khẳng định là tất cả nam nhân của Quang Long đại học này đều đã tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển hết rồi, nếu không thì cũng có mắt mà không tròng!” Giới thiệu về thân phận gia thế của mình rồi, Tiễn Như Vũ lại tiếp tục tán hươu tán vượn Nguyệt Nhã Nhu.

Nguyệt Nhã Nhu nghe vậy dường như giận dỗi, môi hơi mím lại, cười cười nói: “Hoa với cỏ cái gì, đem cái mũ khó đội đó chụp lên đầu, tỷ không thích đâu. Tỷ chính là tỷ, tỷ tên Nguyệt Nhã Nhu.”

“Nói rất hay!” Tiễn Như Vũ vỗ mạnh một cái, nói to lên: “Hoa cỏ thì sao? Đem bọn chúng so sánh với Nguyệt học tỷ, vậy thật là tiện nghi cho bọn chúng rồi!”

Nguyệt Nhã Nhu cười duyên dáng vui vẻ, ánh mắt hướng về Long Dực nói: “đệ với vị bằng hữu này quả là hợp nhau nha!”

Nàng hé môi cười lên những tiếng như ngọc, vẻ mặt tươi tắn tựa như minh châu sáng bóng. Nàng cười đến run cả người, giống như bị gió đung đưa, lại thêm bộ váy đến đầu gối nhè nhẹ ép vào thân thể hơi nghiêng nghiêng, hiện rõ những đường cong mềm mại, lộ ra cái eo nhỏ nhắn tròn trịa.

Tiễn Như Vũ bất động há cả nửa miệng của hắn ra, con ngươi của hắn lúc này nhất định mở to hơn bình thường đến vài lần.

“Có Quan Nhị Gia trên cao, Tiễn Như Vũ ta hôm nay trịnh trọng thề: trong bốn năm này có chuyện gì xảy ra cũng mặc kệ, ta thề sẽ đem Nguyệt mỹ nhân ôm vào tay, bế lên giường! Nếu không hoàn thành được nhiệm vụ này, lão nhân gia người cứ múa Thanh Long Yển Nguyệt Đao mà chém đi thằng tiểu đệ nhỏ của ta!” Tiễn Như Vũ lúc đó lại đưa ra quyết định như vậy.

Theo sự chỉ dẫn của Nguyệt Nhã Nhu đến địa điểm đăng ký, lấy đơn, nộp tiền, chụp hình, xác nhận … trải qua một loạt trình tự phức tạp, Long Dực và Tiễn Như Vũ cuối cùng cũng chính thức trở thành tân sinh viên của Quang Long đại học.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.