[Dịch]Long Hoàng

Chương 19 : Chém Giết Yêu Thú




Yêu Thú.

-Ta có đi làm than đâu?sao đen dữ vậy.

Lâm Phong cả kinh,chưa gì hắn đã gặp yêu thú rồi.

-Chỉ là một con nhị giai hậu kỳ mà thôi,ngươi làm gì mà hốt hoảng vậy.

Băng Linh thanh âm khinh thường nói.

-Nhị giai hậu kỳ đỉnh phong thôi à?làm ta giật mình.

-Phong Linh Lang.

Lâm Phong nhìn nhìn con yêu thú này,đây là một con sói rất to,như con trâu vậy,lông trắng khắp thân,đôi mắt đên kịt nhìn Lâm Phong khẽ gầm gừ vài tiếng như cảnh báo hắn không được tiến thêm nữa.

-Muốn đuổi ta,nghĩ gì.

Lâm Phong cười cười nói.

-Đang muốn kiếm linh khí tu luyên,ngươi tự nhiện lại mang mạng đến.

-Ẩn sát kiếm...

Lâm Phong trong tay chân long kiếm,linh khí ám thuộc tính khẽ vận chuyển,xung quanh hắn bây giờ một mầu đen bao phủ,ẩn sát kiếm 4 chiêu đầu khẽ vận chuyển,Lâm Phong lao thẳng đến chỗ con sói.

Phong linh lang gầm lên tức giân,nhân loại nhỏ bé này dĩ nhiên lại tấn công nó,dơ lên móng vuốt của nó định chụp vào Lâm Phong.

Lâm Phong khẽ cười,hắn cũng chả thèm né ,4 chiêu cắt tay,cắt chân,ngang bụng,xuyên ngực lần lượt đâm vào cơ thể con sói trắng.

Con sói thấy Lâm Phong đến gầm đang định dùng móng vuốt xé nát Lâm Phong nhưng trong nháy mắt nó cảm thấy như tay chân không thể cử động,thân thẻ đã bị chia thành nhiều mảnh,gục xuống 2 mắt trợn trừng nhìn Lâm Phong,nó không thể ngờ nhân loại này lại khủng bố đến vậy.

-Mẹ cha nó,còn đứa nào nữa,ra ông cân hết.

Lâm Phong khẽ thu kiếm nhìn thi thể con sói trắng hét lớn,đây là lần đầu tiên hắn chém giết yêu thú không khỏi trong người có cảm giác vi diệu.

-Hừ,chỉ là giết 1 con yêu thú nhị giai thôi.

Băng Linh khẽ hừ lạnh,hắn chỉ giết có được 1 con yêu thú nhị hiai thôi mà đã cảm thấy như hắn vô dịch rồi.

-Liên quan gì đến nàng.

Lâm Phong thần sắc thản nhiên nói.

Thiên địa khai sinh quyết vận chuyển,đoàn linh khí từ trong cơ thể con sói thoát ra được Lâm Phong triệt để hấp thu,hắn cảm thấy như mình lại muốn đột phá rồi.

-Nhanh rời khỏi đây,trận chiến này sẽ lôi kéo thêm nhiều yêu thú đến.

Hỏa Linh khẽ nhắc nhở.

Lâm Phong cũng không chần chừ mà nhanh rời khỏi,lần theo dấu viết của phong linh lang,hắn đã tìm được nơi ở của nó.

Hang động này cũng không to lắm,chỉ khoảng cho 2 3 người ở.Lâm Phong vội chui vào trong động,khẽ ngụy trang của động một cái,hắn vội ngồi xuống vận chuyển thiên địa khai sinh quyết luyện hóa linh khí trong cơ thể.

Lâm Phong lúc này sắc mặt hơi khó chịu,không ngờ linh khí của con sói này lại cuồng bạo đến vậy,công pháp vận chuyển,linh khí của con sói trong người hắn dần dần hóa thành của hắn rồi chui vào trong đan điền.

-Đột phá...

Lâm Phong khẽ quát,linh khí trong người hắn xông thẳng lên cảnh giới võ sư lục trọng,khí tức của hắn dần kéo lên.

Võ sư lục trọng sơ kỳ.

Võ sư lục trọng sơ kỳ đỉnh phong.

-DĨ nhiên tăng đến võ sư lục trọng so kỳ đỉnh phong...

Qua một hồi lâu,Lâm phong mở mắt, trong lòng ngạc nhiên,linh khí của con sói này dĩ nhiên có thể để hắn tăng lên như vậy.

-Ồ,mùi gì thơm vậy?

Lâm Phong đang định rời đi thì cảm thấy như có hương thơm xông vào mũi.

-Ở đây có dược liệu.

Mộc Linh nói,đối với dược liệu thì nàng có cảm giác rất nhạy.

Lâm Phong nghe thấy thanh âm của Mộc Linh không khỏi nhìn về một chỗ của hang động,nơi đó có vài cây dược liệu đang tỏa ra linh khí nhàn nhạt.

-Dĩ nhiên lại là tam phẩm dược liệu,Phong diệp hoa.

Lâm Phong không khỏi ngạc nhiên,hắn dĩ nhiên gặp được tam phẩm dược liệu.

-Đây chính là dược liệu luyện chế tam phẩm đan dược bạo linh đan a.

Lâm Phong từ trong đầu biết cây dược liệu này chính là thứ dùng để luyện chế bạo linh đan,đan dược này có thể tăng nhanh tốc độ tu luyện của đại võ sư.Hăn cũng không khách khí mà thu hết chỗ phong linh hoa này.

-Cùng gần tối rồi,tối này ở lại chỗ này vậy.

Lâm Phong thấy sắc trời gần tối,hắn cũng không muốn hoạt động về đêm.Ban đêm ở trong rừng chính là hiểm địa.

Lâm Phong từ trong giới chỉ lấy ra một ít lương khố,nước uống ăn cho qua bữa.

-Vừa nãy chạy nhanh quá không kịp xẻo vài miếng thịt chó rồi,lâu rồi không được nếm mùi vị cầy tơ 7 món a.

Lâm Phong miệng ăn lương khô khẽ nói.

-Cầy tơ 7 món là gì?

Băng Linh hỏi,tên này nói toàn những thứ mà nàng chả thể hiểu nổi.

-Một món ăn thôi.

Lâm Phong nói.

-Hừ.

Khẽ hừ một tiếng,Băng Linh cũng nhắm mắt dưỡng thần.

Sáng sớm hôm sau.

-Nên rời đi rồi.

Lâm Phong thu dọn 1 chút chỗ hôm qua ở rồi hắn cũng rời khỏi hang động..... Đăng bởi: Sắc Đế


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.