[Dịch] Linh La Giới

Chương 472 : Vương Đông Cực.




Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu, ngay cả Dạ lão cũng không thể trong hai canh giờ đi ra. Hiện tại Hạ Ngôn trong vòng hai canh giờ thông qua Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu, có được giá trị tu luyện nhiều nhất trong phần đông người tu luyện Thiên Cung, cũng đủ đổi bí điển Thần cấp trong bảo vật cấp tám.

Bảo vật cấp tám trong kho báu Thánh Hoàng, ngay cả Dạ lão cũng không đủ giá trị tu luyện để đổi.

Một tháng tiếp theo, mỗi ngày, suốt mười hai canh giờ Hạ Ngôn đại khái ở trong đó, chỉ một canh giờ là dùng cho việc ngủ.

Thời gian khác đều đặt trên tu luyện.

Mỗi ngày muốn làm, chuyện đầu tiên phải đi Tháp tu luyện hấp thu linh lực. Chuyện thứ hai là tiến vào Ma Quỷ Trận với độ khó cấp bảy để tiến hành tu luyện. Tuy nhiên Ma Quỷ trong Ma Quỷ Trận với độ khó cấp bảy quá lợi hại, mỗi lần Hạ Ngôn đi vào, cũng chỉ có thể ở trong đó một lát liền bị bức ra ngoài. Lần đầu tiên tiến vảo Ma Quỷ Trận với độ khó cấp bảy, Hạ Ngôn chỉ ở trong đó thời gian mấy mươi hô hấp liền chật vật chạy ra.

Ma Quỷ Trận với độ khó cấp bảy, khủng bố hơn nhiều so với Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu. Ma quỷ cấp bảy tùy tiện phóng ra công kích, uy lực vượt hơn trăm vạn độ, bạo phát ra, có thể phát ra uy lực võ kỹ một trăm bốn mươi vạn độ.

Hạ Ngôn ở trong Ma Quỷ Trận với độ khó cấp bảy, một khi bị mấy tên này bao vây, cũng phải nắm chặt thời gian đi ra. Hơn nữa, trong Ma Quỷ Trận với độ khó cấp bảy, mặc dù là Hạ Ngôn hiện tại, linh lực tiêu hao cũng rất to lớn.

Đương nhiên, theo thời gian trôi qua, Hạ Ngôn cũng dần dần có thể thao luyện trong Ma Quỷ Trận với độ khó cấp bảy với thời gian chén trà nhỏ, sau đó lại biến thành một nén nhang. Trong Ma Quỷ Trận, có thể lợi dụng rất nhiều kỹ xảo, dù sao Ma Quỷ không phải nhân loại. Chúng nó chính là người cơ quan, không có chỉ số thông minh. Tiêu phí quá nhiều thời gian liền có thể quen thuộc tình huống trong Ma Quỷ Trận, quen thuộc con đường công kích của bọn họ.

Mỗi ngày ngoại trừ tiến vào Tháp tu luyện và Ma Quỷ Trận thì Hạ Ngôn còn thừa thời gian. Phần lớn đều dùng để nâng cao năng lực luyện đan của mình. Lấy thực lực hiện tại của Hạ Ngôn, luyện đan rất thoải mái, năng lực luyện đan cũng tiến triển rất nhanh.

Mỗi ngày Hạ Ngôn đều dùng vài giọt Bích Lộ Huyền Thủy trong khi tu luyện. Thực lực tăng lên rất kinh người, Bích Lộ Huyền Thủy này quả nhiên là thứ tốt, so với đan dược Luyện Đan Sư luyện chế ra dùng tốt hơn.

Trong chiến đấu kịch liệt giữa Hạ Ngôn và đám người thế lực Đông Cực, trong một hơi hắn phục dụng năm sáu giọt Bích Lộ Huyền Thủy, từ sau lần chém giết đó, năng lực chịu đựng của thân thể Hạ Ngôn càng trở nên mạnh hơn. Mỗi ngày dùng vài giọt Bích Lộ Huyền Thủy, đơn giản giống như ăn cơm uống nước.

Thời gian nhanh qua, đảo mắt lại qua thời gian một tháng. Khảo hạch cuối tháng chín, Hạ Ngôn có được giá trị tu luyện Thiên Cung vẫn đang là bảy trăm điểm.

Ngày thứ hai của buổi khảo hạch cuối tháng chín, kho báu Thánh Hoàng lại được Dạ lão mở ra. Đám người tu luyện có thể dùng giá trị tu luyện có được ở kỳ khảo hạch cuối tháng tám, đổi các loại bảo vật trong kho báu Thánh Hoàng.

Hạ Ngôn tiến vào kho báu Thánh Hoàng, thứ nhất chính là bảo vật cấp tám bí điển Thần cấp.

- Thần cấp bí điển “Lưu Quang Kiếm!”

Hạ Ngôn nhìn thấy ở trong quầy bảo vật cấp tám một quyển bí điển Thần cấp tên là “Lưu Quang Kiếm”. Bản thân Hạ Ngôn sử dụng Linh La Kiếm, chỉ là kiếm kỹ, cho nên Hạ Ngôn đối với kiếm kỹ, ưa thích hơn võ kỹ khác một chút.

Trong kho báu này, tổng cộng có sáu bản bí điển Thần cấp, chỉ có một quyển kiếm kỹ. Hạ Ngôn muốn đổi bí điển Thần cấp, đương nhiên trực tiếp đổi lấy “Lưu Quang Kiếm”, về những bí điển khác, có thể đổi lần sau, dù sao Hạ Ngôn mỗi tháng đều có thể có được rất nhiều giá trị tu luyện Thiên Cung, một tháng đổi một quyển, thời gian bảy tháng Hạ Ngôn có thể đổi hết toàn bộ bí điển Thần cấp nơi này.

- Chính là nó!

Cầm “Lưu Qung Kiếm” trong tay, Hạ Ngôn trong lòng cũng lặng lẽ chuyển động ý niệm trong đầu.

“Trong kho báu Thánh Hoàng tổng cộng có bảy bản bí điên Thần cấp, nếu một mình ta đều đổi hết những bí điển này thì Thánh Hoàng có thể tìm ta gây phiền toái không nhỉ?”

Hạ Ngôn nghĩ vậy, mày hơi hơi nhíu lại một chút.

Phải biết rằng, giá trị tu luyện này có thể tái sinh, mỗi tháng đều có thể tái sinh một lần. Lấy thực lực của Hạ Ngôn, mỗi tháng hắn ít nhất đều có thể có được bảy trăm điểm giá trị tu luyện Thiên Cung. Nếu như đổi lấy như thế này, bảo vật cấp tám trong kho báu Thánh Hoàng đều có thể bị Hạ Ngôn đổi hết.

“Quên đi! Nghĩ nhiều như vậy làm gì. Thánh Hoàng nếu thật sự tìm ta thì xem hắn nói gì với mình! Cùng lắm thì ta không đổi nữa!”

Khóe miệng Hạ Ngôn hơi hơi nhếch lên, xoay chuyển ánh mắt tìm Dạ lão cách đó không xa, sau đó đi đến giải thích muốn dùng giá trị tu luyện đổi bảo vật cấp tám “Lưu Quang Kiếm”.

- Hạ Ngôn! Con muốn đổi bản “Lưu Quang Kiếm”?

Dạ lão nghe vậy, lộ ra biểu tình kinh ngạc.

- Đúng vậy!

Hạ Ngôn gật gật đầu, nhìn Dạ lão.

- Kiếm kỹ hiện tại con sử dụng giống như là kiếm kỹ Thần cấp chứ? Chẳng lẽ con còn muốn học thêm kiếm kỹ mới? Hạ Ngôn! Kỳ thật kiếm kỹ hiện tại con sử dụng, hẳn là tốt hơn bản “Lưu Quang Kiếm” này. Con không bằng đổi giá trị tu luyện này ra bảo vật cấp tám khác, có thể đổi mấy viên đan dược bát phẩm đấy!

Dạ lão thường xuyên thấy Hạ Ngôn thi triển Linh La Kiếm trong Ma Quỷ Trận với độ khó cấp sáu cũng có thể phán đoán ra đại khái phẩm chất kiếm kỹ của Hạ Ngôn. Cho nên ông mới khuyên Hạ Ngôn như vậy.

Hạ Ngôn cười cười, Dạ lão tự nhiên không biết bí mật Linh La Kiếm của mình. Linh La Kiếm là kết quả sau khi dung hợp các loại kiếm kỹ, dung hợp càng nhiều kiếm kỹ uy lực càng lớn.

Tuy nhiên, Hạ Ngôn ...

- Dạ lão! Có lẽ con phải dùng giá trị tu luyện để đổi bản bí điển này.

Hạ Ngôn kiên trì nói.

Dạ lão thấy Hạ Ngôn kiên trì cũng lắc đầu, cũng không nói nhiều chỉ nói:

- Con đổi một phần bảo vật cấp tám, khấu trừ năm trăm điểm giá trị tu luyện. Hiện tại còn lại hai trăm điểm giá trị tu luyện, còn có thể đổi một phần bảo vật cấp sáu.

- Hạ Ngôn! Con đi xem bảo vật cấp sáu đi!

Dạ lão chỉ một ngăn tủ màu đen cách đó không xa. Trong ngăn tủ màu đen Dạ lão chỉ đều là bảo vật cấp sáu.

- Tốt!

Hạ Ngôn gật đầu, cất “Lưu Quang Kiếm” vào trong ngực, nhấc chân đi về phía ngăn tủ màu đen kia. Còn dư hai trăm điểm giá trị tu luyện, cũng có thể đổi không ít thứ tốt.

Trong phòng của Nội Các Kim Long Điện.

- Bái kiến tông chủ!

- Tông chủ!

Mấy lão già trong phòng đều hướng về một người mặc áo lông tiến vào phòng. Phía sau người này cũng có bốn lão già đi theo.

- Nói tỉ mỉ xem rốt cuộc đã xẩy ra chuyện gì!

Người được xưng là tông chủ, tùy ý phất tay với mấy người, rồi sau đó đi lên chỗ ngồi phía trên, ánh mắt quét về mấy lão già kia, nói với âm điệu nhàn nhạt.

- Tông chủ! Trước đây hai tháng, có một gã tu luyện Thiên Cung trên Thánh Sơn đột nhiên xâm nhập Nội Các Kim Long Điện, mục đích giống như là vì thợ rèn Thu Thủy kia. Thực lực của người tu luyện Thiên Cung rất mạnh, khi xâm nhập, hắn trực tiếp đánh bại hai nguyên lão đang giữ Thu Thủy. Hai nguyên lão này tự biết không phải là đối thủ của người tới, liền lập tức thông báo những người khác đến đây trợ giúp. Cuối cùng, tám vị nguyên lão của chúng ta vây đánh người tu luyện Thiên Cung cách lối ra Kim Long Điện mấy trăm thước.

- Thực lực người tu luyện Thiên Cung này vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta. Tám vị nguyên lão liên thủ cũng không thể đánh chết hắn. Cuối cùng, phó tông chủ đại nhân cũng xuất thủ ngăn chặn. Sau nữa, gã tu luyện kia giống như không muốn sống điên cuồng triển khai công kích chúng ta, liên tiếp kích sát phó tông chủ đại nhân và hai vị nguyên lão khác, sau đó chạy trốn lên Thánh sơn. Sau chiến đấu kịch liệt, ta liền phái người tuyền tin gấp cho tông chủ.

Biểu tình tên nguyên lão này trang nghiêm, gằn từng chữ, âm thanh rõ ràng.

- Người tu luyện Thiên Cung kia tên gọi là gì?

Tông chủ nghe xong lời nói của nguyên lão, trầm ngâm một lát hỏi.

- Người tu luyện kia gọi là Hạ Ngôn!

Tên nguyên lão đứng gần chỗ tông chủ nhất trả lời.

Sau khi tên nguyên lão này nói tới hai đoạn trên, người vừa mới đi theo tông chủ vào Kim Long Điện Nội Các, sắc mặt hơi có chút biến hóa. Bọn họ cũng không biết cuối cùng đã xẩy ra chuyện gì. Bọn họ vốn đi theo tông chủ ở Tội Ác Sâm Lâm, sau khi nhận được truyền tin từ Kim Long Điện, tông chủ vội xử lý xong mấy việc, liền gấp gáp trở về. Tuy nhiên, thời gian vẫn trì hoãn hai tháng.

- Người tu luyện Thiên Cung!

Tông chủ nhướng mày, lệ quang trong mắt chớp động, khóe miệng mấp máy.

- Người tu luyện Thiên Cung thực lực có chút cường đại, đều ở sâu trong Tội Ác Sâm Lâm. Hiện tại trong Thiên Cung này, như thế nào cũng xuất hiện người tu luyện có thực lực mạnh như vậy chứ?

Tông chủ có chút nghĩ không ra, chợt lão đứng lên, đi mấy bước thong thả trong phòng.

- Tông chủ! Chúng ta đã điều tra tư liệu của hắn. Hắn là con cháu Hạ gia ở thành Tử Diệp, năm nay mới mười sáu tuổi!

Tên nguyên lão kia lại nói tiếp một câu.

- Hả? Mười sáu tuổi?

Tông chủ hơi hơi sửng sốt, ánh mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nguyên lão kia.

- Ngươi nói là một người tu luyện Thiên Cung mười sáu tuổi. Dưới sự liên thủ vậy đánh của phó tông chủ còn có tám gã nguyên lão của Đông Cực chúng ta, đánh giết chúng ta ba người chúng ta gồm có phó tông chủ, sau đó trốn lên Thánh sơn sao?

Hơi thở tông chủ ồ ồ, ánh mắt giống như có thể nhìn thấu tâm linh người.

Mấy tên nguyên lão cúi đầu, thân hình hơi hơi chấn động, sắc mặt thoáng chút đều trắng bạch.

- Đúng vậy! Tông chủ! Đúng vậy! Hắn quả thật chỉ có mười sáu tuổi.

Tên nguyên lão cầm đầu cắn răng nói. Hắn nói đều là sự thật, tự nhiên sẽ không e ngại. Chuyện này cũng không là lỗi của bọn hắn, quả thật thực lực của Hạ Ngôn kia quá mạnh mẽ.

-Ha ha! Có ý tứ!

Tông chủ trầm mặc một hồi, ánh mắt lóe lên, nở nụ cười.

- Tốt lắm! Rất tốt! Đứa bé mười sáu tuổi đánh chết một gã phó tông chủ và hai gã nguyên lão của Đông Cực chúng ta.

Giọng điệu tông chủ khôi phục vẻ lạnh nhạt.

“Trên Thánh sơn? Tốt! Thánh sơn."

Tông chủ này đương nhiên chính là Vương Đông Cực. Vương Đông Cực đào thoát trong tay Thánh Hoàng vào ba mươi năm trước. Vương Đông Cực hiện tại, bên ngoài thoạt nhìn cũng có vẻ ba mươi tuổi, căn bản nhìn không ra tuổi thật của hắn.

- Xem ra chúng ta tạm thời không thể tìm hắn rồi. Thánh sơn đó là địa bàn của Thánh Hoàng. Chúng ta không thể đi. Tuy nhiên, ta cũng không tin tiểu tử gọi là Hạ Ngôn, có thể cả đời ở trong Thiên Cung trên Thánh sơn không xuống! Các ngươi hãy nghe cho ta, hãy chặc chẽ giám thị Thiên Cung Thánh sơn, một khi tiểu tử kia lộ diện từ Thánh sơn xuống, lập tức cho ta biết!

Giọng điệu Vương Đông Cực dần dần càng ngày càng tàn nhẫn, đôi mắt hơi híp một chút, lệ quang chớp động.

- Dạ! Tông chủ!

Sáu gã nguyên lão còn sống phụ trách trông coi Thu Thủy cùng đáp lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.