Không ai biết Vương Học Bình nói những gì với Kim Vũ Minh, nhưng kết quả cuối cùng là Kim Vũ Minh trịnh trọng cúi đầu xin lỗi với tất cả mọi người, biểu đạt ý tứ xin lỗi chân thành.
Dựa theo phân phó của Vương Học Bình, Kim Vũ Minh không đề cập đến chuyện biên bản mua dâm, chẳng qua chỉ tỏ chút thái độ hối lỗi mà thôi.
Cục trưởng phân cục Tùng Chấn Hoa há hốc miệng, vẻ mặt khó thể tin, hắn thầm nghĩ, đây chính là vị giám đốc Kim càn rỡ vừa rồi sao?
Thịnh Bồi Căn lại càng bội phục sát đất với Vương Học Bình, chỉ cần mất một lúc đã thu phục được Kim Vũ Minh, bản lĩnh rõ ràng không bình thường, coi như hắn hoàn toàn bội phục.
Sau khi tiễn chân Kim Vũ Minh, Vương Học Bình xách cặp công văn, bên trong có ảnh và biên bản ăn năn của Kim Vũ Minh, bằng chứng như núi, nếu Kim Vũ Minh có ý đùa giỡn, sẽ tuyệt đối không có quả ngọt để ăn.
- Bí thư Phùng, sự việc đã giải quyết, Kim Vũ Minh đã rời khỏi đồn công an.Sau khi cho người tiễn chân Kim Vũ Minh, Vương Học Bình điện thoại báo cho Phùng Sở, báo cáo sự việc đã được giải quyết viên mãn. Phùng Sở dùng giọng có chút lo lắng hỏi Vương Học Bình:- Không có di chứng gì chứ?
Vương Học Bình biết rõ Phùng Sở lo lắng điều gì, hắn cười trả lời:- Thật ra cũng chỉ là chút hiểu lầm, các đồng chí trong đồn nhận được tin báo, thật ra người phụ nữ kia chính là một tình nhân của của Kim Vũ Minh.
- Đám thương nhân nước ngoài này đúng là quá loạn, tên nào cũng háo sắc. Đồng chí Học Bình, tất cả nên lấy đại cục làm trọng, không cần truyền ra những tin tức không tốt.Phùng Sở cảm khái một phen, Vương Học Bình lại tìm được ý nghĩa bên trong, rõ ràng là sự việc nên dừng lại ở đây, không nên truyền ra ngoài.
Bí thư thị ủy hạ lệnh, Vương Học Bình cũng không biết nói gì hơn, chỉ có thể tỏ ra đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, dựa theo thông báo của ủy ban tư pháp, Vương Học Bình đi theo thường ủy thị ủy, bí thư ủy ban tư pháp Lương Hồng Kỳ đến trụ sở đội cảnh sát quân sự thành phố Tiền Châu, chuẩn bị tham gia hội nghị.
Mười giờ sáng, đồng chí trung đoàn trưởng trung đoàn cảnh sát quân sự tỉnh Trung Hạ là Chu Hướng Hồng đứng ở trên đại hội toàn thể quan binh cánh sát quân sự thành phố Tiền Châu tuyên bố mệnh lệnh:- Trải qua nghiên cứu quyết định bổ nhiệm đồng chí Vương Học Bình kiêm nhiệm đệ nhất chính ủy đội cảnh sát quân sự thành phố Tiền Châu.
Ngay sau đó đồng chí chủ nhiệm Tô Chí Lương phòng chính trị trung đoàn cảnh sát quân sự tỉnh Trung Hạ đại biểu cho đảng ủy khối đứng lên đọc mệnh lệnh:- Trải qua đảng ủy khối nghiên cứu quyết định bổ nhiệm đồng chí Vương Học Bình là ủy viên đảng ủy chi đội cảnh sát quân sự thành phố Tiền Châu, thường ủy, đệ nhất bí thư đảng ủy khối.
Vì vậy mà danh hiệu củae Vương Học Bình tương đối dài: Ủy viên đảng ủy cục công an tỉnh, phó cục trưởng cục công an tỉnh; bí thư đảng ủy khối kiêm cục trưởng cục công an thành phố Tiền Châu; đệ nhất bí thư, đệ nhất chính ủy đội cảnh sát quân sự thành phố Tiền Châu.
Trong tiếng vỗ tay, Vương Học Bình cũng đứng lên phát biểu:- Cảnh sát quân sự tỉnh Tiền Châu là một đoàn thể tư tưởng chính tị mạnh mẽ, tố chất tốt, tinh thông nghiệp vụ, tác phong cứng, kỷ luật nghiêm minh, là một cánh quân đáng tin. Tôi sẽ cố gắng triển khai mở rộng công tác dưới sự lãnh đạo của trung đoàn cảnh sát quân sự tỉnh Trung Hạ và đảng ủy chính quyền thành phố Tiền Châu, sẽ cố gắng đẩy mạnh sự phát triển ban ngành, nắm cơ sở, bảo vệ tính ổn định, nắm chắc vấn đề đặt nền móng, xem vấn đề xây dựng chi đội là nhiệm vụ của mình, chăm chú thực hiện chức trách, đẩy mạnh công tác tạo nên cống hiến cho sự phát triển của thành phố Tiền Châu.
Cảnh sát quân sự do quốc hội và quân ủy trung ương cùng khống chế, thực hiện phương án thống nhất lãnh đạo, quản lý, phân cấp và chỉ huy.
Ngoài những ban ngành như biên phòng, phòng cháy, cảnh vệ do bộ công an trực tiếp lãnh đạo, những ban ngành khác của khối cảnh sát quân sự không có liên hệ trực tiếp với bộ công an, chỉ phối hợp hành động với cơ quan công an mà thôi.
Nói cách khác thì Vương Học Bình là đệ nhất bí thư kiêm chính ủy, thật ra không có quyền can thiệp vào công tác hằng ngày của đội cảnh sát quân sự thành phố Tiền Châu.
Nhưng nếu dưới địa phương, Vương Học Bình có thể lợi dụng danh nghĩa chức vụ suông trong đội cảnh sát quân sự, hắn có thể phối hợp cảnh sát quân sự với cảnh sát nhân dân để cùng đả kích tội phạm.
Tất nhiên những khi đội cảnh sát quân sự thành phố Tiền Châu mở đại hội đảng hoặc hội nghị quyết định những chuyện quan trọng, Vương Học Bình sẽ có tư cách ngồi ở đài chủ tịch, dù sao cũng phải thể hiện sự quan tâm của lãnh đạo đảng với cán bộ.
Sau khi tan họp trung đoàn tưởng Chu Hướng Hồng trung đoàn cảnh sát quân sự tỉnh Trung Hạ muốn ở lại lôi kéo làm quen với Vương Học Bình, nối liền cảm tình. Hắn vừa cất bước đã thấy Vương Học Bình bị thường ủy thị ủy, bí thư ủy ban tư pháp Lương Hồng Kỳ kéo sang một bên nói chuyện.
- Học Bình, nếu trong cục công an có ai không nghe lời, cậu cứ nói với tôi, tôi sẽ giúp cậu thu thập hắn.Lương Hồng Kỳ coi như là cán bộ cấp chính sảnh nhưng lời lẽ đầy hương giang hồ.
Vương Học Bình cười cười, hắn dùng giọng nói chút nịnh nọt nói:- Làm phiền bí thư áp trận, nếu không tôi thật sự có chút sợ hãi.
Nhưng trong lòng Vương Học Bình lại thầm mắng Lương Hồng Kỳ dối trá.
Xét tình huống ở cục công an trước mắt thì Vương Học Bình tiếp nhận vị trí cục trưởng cục công an, kẻ địch lớn nhất của hắn không phải là ai khác, chính là Lương Hồng Kỳ.
Sau khi lên làm cục trưởng, dựa theo lệ cũ thì Vương Học Bình sẽ là phó bí thư ủy ban tư pháp, Lương Hồng Kỳ là bí thư, là thường ủy thị ủy, tất nhiên sẽ là lãnh đạo của Vương Học Bình.
Nếu Vương Học Bình không có lý tưởng ở cục công an thành phố, hắn có thể bình an vô sự với Lương Hồng Kỳ, nhưng hắn đã sớm có kế hoạch.
Nếu Vương Học Bình không có một đám thuộc hạ phất cờ hò reo thì khó làm được gì, thậm chí ngồi vững trên ghế cũng khó khăn.
Bây giờ những vị lãnh đạo cấp phó ban ở cục công an thành phố đều được Lương Hồng Kỳ đề bạt, điều này có ý nghĩa là Vương Học Bình phải chống lại Lương Hồng Kỳ.
- Tuổi trẻ rất tốt, bây giờ tôi đã năm mươi lăm, cũng không còn lăn lộn được bao ngày. Cậu thì khác, ngày tốt lành còn đang ở phía sau.Lương Hồng Kỳ thở dài nói:- Học Bình à, chúng ta phải đoàn kết làm tốt công tác mới được.
Lương Hồng Kỳ nói ra những lời cực kỳ có ý nghĩa, rõ ràng là vừa đấm vừa xoa, mục đích là lợi dụng lúc Vương Học Bình chưa ổn định để đưa ra uy hiếp cá chết lưới rách, tiến hành kèm hai bên, nắm giữ thực quyền.
Vương Học Bình tất nhiên cũng hiểu ý đồ của Lương Hồng Kỳ, nhưng hắn thầm buồn cười vì bầu không khí cục công an thành phố ngày càng xấu, vì vậy mà chướng khí mờ mịt, liên tục phát sinh tin đồn nhảm, không có bất kỳ bóng dáng của kẻ chính đạo, không phải tất cả đều do Lương Hồng Kỳ ban tặng sao?
Đúng là một con chuột sinh ra hỗn loạn.
- Bí thư Lương, anh là lãnh đạo hệ thống tư pháp, tôi mới đến cục công an chưa lâu, lý lịch lại mỏng, sau này trong công tác còn cần anh giúp đỡ nhiều hơn.Với thực lực tạm thời của Vương Học Bình thì không thể nào đối kháng chính diện với Lương Hồng Kỳ, không bằng lá mặt lá trái, tạm thời ổn định tên họ Lương này đã.
Nếu xét tình huống trước mắt thì Vương Học Bình chưa có quyền động đến đám lãnh đạo cấp phó ở cục công an thành phố, nhưng dựa theo chính sách trông nom cán bộ hiện hành, Vương Học Bình chỉ có thể quyết định vận mệnh của cán bộ cấp bậc chính xứ, cán bộ và lãnh đạo cấp phân cục mà thôi.
Chỉ cần có đủ thời gain, Vương Học Bình nắm được vị trí mấu chốt, sẽ không còn phải sợ Lương Hồng Kỳ.
Vương Học Bình bày ra tư thái rất thấp, điều này làm cho Lương Hồng Kỳ cảm thấy hài lòng. Dù hắn chưa thể hiểu rõ thái độ chân thật của Vương Học Bình, nhưng dù sao tên này cũng bết nhún, là kẻ thông minh.
Lương Hồng Kỳ cũng không ngờ mình chỉ nói vài câu đã làm cho Vương Học Bình phải cúi đầu, vì chơi trò chính trị, ai cũng biết quyền mưu mới là thực lực căn bản.
- Học Bình à, tôi là thường ủy thị ủy, dù sao cũn có một phiếu không lớn không nhỏ trên hội nghị thường ủy, nếu trong cục công an có tên cấp phó nào không dám phối hợp công tác với cậu, cứ nói với tôi, tôi sẽ thu thập hắn.Lương Hồng Kỳ lại đề cập đến hai chữ thu thập một lần nữa, điều này làm cho Vương Học Bình sinh ra lòng cảnh giác, hắn gải vờ cảm kích nói:- Có những lời này của anh, tôi cũng có thể khai triển mở rộng công tác.
Lương Hồng Kỳ thấy sự việc diễn biến khá dễ, hắn lộ ra nụ cười hòa ái nói:- Học Bình, cậu lúc này chỉ một mình ở Tiền Châu, có rảnh đến nhà tôi ngồi chơi, tôi sẽ để chị nhà làm vài món cho hai anh em nhắm rượu, hai anh em cùng bàn luận.
Chu Hướng Hồng thấy Lương Hồng Kỳ và Vương Học Bình không kề tai to nhỏ thì mỉm cười đi đến, hắn nắm chặt tay Vương Học Bình rồi dùng giọng vui sướng nói:- Học Bình, cậu còn trẻ mà tương lai rộng lớn, đúng là hiếm có.
Vì nguyên nhân Trương Vân Thiên,Vương Học Bình và Chu Hướng Hồng xem như đã quen biết khá lâu, vì thế hắn cười nói:- Trung đoàn trưởng Chu, sau này cũng không thiếu những tình xuống cần sự trợ giúp của anh.
- Chỉ cần cục trưởng Vương cần, khối trung đoàn chúng tôi sẽ không nói hai lời.Chu Hướng Hồng cũng cảm thấy kinh sợ vì con đường tiến chức của Vương Học Bình, mới chưa đến ba mươi đã là cục trưởng cục công an thành phố, tương lai rõ ràng là khó dự đoán.
Lương Hồng Kỳ lại dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Vương Học Bình, hắn nhớ năm xưa mình lên làm cục trưởng cục công an thành phố, sau đó cũng nhận việc ở đội cảnh sát quân sự, nhưng lúc đó chỉ có chủ nhiệm phòng chính trị đến đọc nguyết nghị mà thôi.
Bay giờ thì tốt, Vương Học Bình không phải là thường ủy thị ủy nhưng lại được trung đoàn trưởng Chu Hướng Hồng đến hỗ trợ, chẳng lẽ Tiểu Vương này có hậu trường trong khối cảnh sát quân sự?
Khi Lương Hồng Kỳ còn đang nghi ngờ bất định thì Chu Hướng Hồng đã giới thiệu Vương Học Bình với Tô Chí Lương:- Học Bình, anh Tô là một bộ hạ cũ của tôi, bây giờ là chủ nhiệm phòng chính trị trung đoàn tỉnh, khi tôi không có mặt ở trung đoàn, cậu có thể đến anh Tô.
Vương Học Bình biết rõ trung đoàn cảnh sát quân sự chính là đơn vị cấp phó quân, Tô Chí Lương là chủ nhiệm phòng chính trị, đây là lãnh đạo cấp chính sư.
Chủ nhiệm phòng chính trị được phân công quản lý nhân sự và công tác cán bộ, thực quyền còn lớn hơn cả phó trung đoàn trưởng.
Có thể nói thế này, ngoài trung đoàn trưởng và chính ủy trung đoàn, vị chủ nhiệm phòng chính trị có thể nói là lãnh đạo thứ ba.
- Chủ nhiệm To, chúng ta mới gặp mặt đã quen thuộc, nếu có rảnh thì anh đến chỗ của tôi, cũng không có gì quá tốt để chiêu đãi, nhưng thuốc và rượu thì chỗ tôi có không ít.Vương Học Bình bắt tay Tô Chí Lương rồi cười nói lời mời.
Tô Chí Lương đưa tay nâng kính gọng vàng, hắn trầm ổn cười nói:- Chỉ sợ thêm phiền cho cục trưởng Vương.
- Chủ nhiệm Tô cứ khách khí, nếu có cơ hội thì gọi cả tham mưu trưởng,mọi người cũng tụ tập.Vương Học Bình cố ý nhắc đến Trương Vân Thiên, mục đích cuối cùng là để cho Lương Hồng Kỳ ở bên cạnh phải suy xét, hậu quả đối địch là nghiêm trọng.
Vương Học Bình thấy, vớ địa vị và thân phận của Lương Hồng Kỳ, không thể không biết mình là người của Hà tam công tử, cũng không phải thích làm gì thì làm.
Bây giờ Vương Học Bình để lộ ra quan hệ với quân đội, điều này làm cho Lương Hồng Kỳ phải tỉnh lại, tôi đây không phải loại dễ trêu.