-Chán quá...chán quá.......chán quá đi!!!!!!!
Ai đó đang không ngừng lăn qua lăn lại trên giường, miệng thì không ngừng lẩm bẩm như một con điên, hoàn toàn không có điểm gì giống với một thục nữ cả. Vâng, đây chính là hình ảnh bây giờ của mỗ nữ phụ chúng ta – Nam Cung Bảo Yết. Thấy con gái mình chán nản như vậy, Nam Cung phu nhân liền lên tiếng:
-Yết nhi à, hay con ra ngoài một chút cho khuây khỏa đi!
-KHÔNG! À! Ý con là không cần đâu mẹ, bên ngoài cũng không có gì, con ở nhà còn thấy vui vẻ hơn. Mẹ không cần lo đâu! Con ổn mà! Ha ha ....
Thầm chảy mấy vạch hắc tuyến, Bảo Yết cười gượng gạo nghĩ thầm. Điên sao mà đề cập đến chuyện ra ngoài với mẹ chứ! Từ cái hồi nguyên chủ đi lạc đó mà mỗi lần ra ngoài cô đều bị mẹ sắp xếp một đám người đi theo, ngột ngạt vô cùng. Nếu không chịu thì mẹ cô liền khóc lóc than vãn khiến cô ko còn cách nào khác đành nghe theo. Bảo Yết cô thà ở nhà còn thấy đỡ hơn hơn.
-Mẹ à! Con không sao đâu mà! Thật đấy! giờ con muốn nghỉ ngơi một chút được ko mẹ?
-Ừm! Vậy con nghỉ ngơi trước đi, nhớ một lát nữa xuống dùng bữa tối. Mẹ ra ngoài trước!
-Con biết rồi! Con sẽ nhớ!
Nói rồi Nam Cung phu nhân cũng ra ngoài. Bảo Yết nằm trên giường bắt đầu suy nghĩ một số chuyện. Thân thể này tuy mới mười tuổi nhưng tuổi thực của cô đã 25 tuổi rồi, không thể làm trẻ con được nữa. Hơn ba tháng nay cô không ngừng nghiên cứu lại mấy thành tựu công nghệ của mình từ kiếp trước, thậm trí còn nâng cấp chúng lên làm việc tốt gấp nhiều lần so với bản cũ. Trong đó cô đang nghiên cứu dở một phát mình để đời nhất của mình – Silver Knight. Bất quá đây mới mới chỉ mà thiết kế lí thuyết trên giấy, tư liệu hạn hẹp chỉ cho phép Bảo Yết làm được có như vậy. Theo như cô biết để có thể để một phát minh được nghiên cứu kĩ hơn và chế tạo ra chỉ có cách là được sử dụng những phòng nghiên cứu của các trường đại học. Ở đó có đủ tư liệu lẫn vật liệu để cô có thể chế tạo thành công Silver Knight. Có Silver Knight thì mọi chuyện cô muốn làm sau này sẽ dễ dàng hơn nhiều. Đồng thời cô nhớ ra là bản thân đang mang danh người thừa kế duy nhất của gia tộc Nam Cung vậy nên cô cần phải có đủ khả năng để có thể tiếp quản tập đoàn Empire của ba cô. Tập đoàn nhà Nam Cung gia trải qua các đời chủ tịch đều hành đã phát triển rộng lớn ra toàn thế giới. Với tư cách là một người thừa kế Bảo Yết có nhiệm vụ là dẫn dắt tập đoàn trở nên vững mạnh. Đó cũng là điều cô muốn làm để ba cô có thể yên tâm mà dưỡng già khi giao lại mọi thứ cho cô. Nhân thấy những điều mà mình muốn làm sau này, Thiên Yết quyết định: cô sẽ đi du học. Chỉ có ra ngoài mới cho cô đủ kiến thức mình cần.
Thêm nữa, Thiên Yết biết mình cũng càn phải đủ mạnh mẽ để dễ dàng đối phó với các nam chủ, nữ chính sau này; tất nhiên tránh họ được bao nhiều cô sẽ tránh nhưng đề phòng một chút để bảo vệ mình sẽ tốt hơn. Vậy nên chỉ có đi du học mới giải quyết mọi việc.
Sau khi đã quyết định xong, Bảo Yết trong lòng trần đầy ý chí chiến đấu. Bạn hỏi cái này để làm gì ư? Tất nhiên là để đối phó với ba mẹ cô rồi! Cô mới có hơn 10 tuổi, họ không dễ dàng để cô đi du học như vậy đâu! Thông suốt xong, Bảo Yết chuẩn bị xuống dưới nhà dùng bữa đồng thời đề cập chuyện này với ba mẹ luôn. Hôm nay, Nam Cung chủ tịch về nhà dùng bữa với vợ con. Khung cảnh bữa cơm gia đình ba người thật đầm ấm. Bảo Yết vô cùng hưởng thụ với cái không khí này, đây là điều mà trải qua 25 năm cuộc đời từ khi sinh ra mà cô chưa từng được hưởng thụ. Bảo Yết tự thề với lòng mình sẽ bảo vệ cái gia đình này thật, nghĩ vậy cô càng quyết tâm vs ý định đi du học của mình. Đang không biết mở miệng như thế nào thì ba cô bỗng lên tiếng:
-Yết nhi này! Sau vụ việc con đi lạc lần trước! Ba quyết định sẽ đưa con sang nước M du học. Ba nhận thấy có lẽ ba mẹ đã bao bọc con quá nên mới xảy ra vụ việc như vậy. Con cần tiếp xúc nhiều hơn với mọi người cùng thế giới bên ngoài nhiều hơn nữa.
WTF? Cô còn chưa kịp lên tiếng mà ba cô đã đưa ra đề nghị trúng ý cô rồi. Nhưng trong nguyên tác có bao giờ thấy đề cập đến việc đi du học này đâu chứ! Đã thay đổi chỗ nào rồi? À! Nếu mọi người đã ko biết thì để mỗ tui đây giải thích hộ mọi người. Vốn trong nguyên tác thì nguyên chủ sau khi sốt cao tỉnh dậy càng sợ đi ra ngoài hơn, vậy nên Nam Cung chu tịch mới không dám đưa con gái ra nước ngoài học, sợ tinh thần cô sẽ càng hoảng loạn. Chính vì thế mới để nguyên chủ học trong nước, với gia thế cùng nhiệm vụ phải gánh vác trong người sau này nên nguyên chủ càng khó hòa đồng , chỉ biết học tập theo yêu cầu nghiên khắc của ba mình nên trở nên lạnh nhạt và biến thành một Tsundere chính hiệu rồi dẫn đến bi kịch dần dà sau này.
Nhưng bây giờ nguyên chủ lại bị thay thế bởi Bảo Yết nhà chúng ta, tính tình cũng vì đó thay đổi theo. Nam Cung Chủ tịch thấy con gái sau khi tỉnh dậy trở nên vui vẻ, gần gũi với mọi người hơn khiến ông rất vui. Chính vì vậy ông mới có ý muốn đưa con gái ra nước ngoài để học tập và rèn luyện nhiều hơn. Đây cũng là để nó sau này có đủ sức gánh vác tập đoàn ông bao năm gìn giữ. Quay lại với lúc nãy, Nam Cung phu nhân nghe vậy liền phản đối:
-Không được, tôi không đồng ý!!! Yết nhi mới có 10 tuổi thì làm sao có thể tự chăm sóc bản thân được cơ chứ! Mình hãy nghĩ lại đi!
-Yết nhi nó sau này là người thừa kế tập đoàn, phải được rèn luyện từ nhỏ mới có khả năng điều hành được. Tuy lúc đầu có thể sẽ hơi khó khăn nhưng tôi tin Yết nhi nó sẽ vượt qua được. Con cháu Nam Cung gia chúng ta trước giờ sinh ra đều là thiên tài cả!! Con bé sẽ không sao đâu!
-Đúng đấy mẹ, con cũng nên rèn luyện từ bây giờ để sớm có thể giúp ba tiếp quản tập đoàn, con sẽ không sao đâu. Mẹ đừng lo! Con gái mẹ rất mạnh mẽ nên sẽ ổn thôi mà!
-Nhưng.....nhưng.....
-Được rồi! Không nhưng nhị gì cả, ý tôi đã quyết, Yết nhi nó cũng không phản đối thì bà còn phản đối làm gì!
-Sao tôi lại không phản đối được chứ! Con gái tôi mới hơn 10 tuổi đã phải học xa nhà! Làm mẹ như tôi sao có thể không lo! Tôi có mỗi nó là con thôi mà!! Hức.... hức...
Nói rồi bà lại sụt sùi khóc. Bảo Yết phải vội an ủi
-Mẹ, mẹ đừng lo lắng quá!
-Thôi được rồi, bà đừng khóc nữa. tôi sẽ kêu thím Trương đi cùng Yết nhi để lo cho con bé được chưa?
-Ông nói thật?
-Từng tuổi này tôi còn lừa bà làm gì?
-Thôi được rồi! Tôi không phản đối gì nữa!
Thấy mẹ ko ngăn cản nữa Bảo Yết thầm vui mừng trong lòng. Nói đùa chứ nếu bà mà ko đồng ý thì chẳng phải mọi dự định của cô đều tan thành mây khói sao? Còn đứa con thành tựu lớn nhất của cô nữa chứ, Silver Knight, cô nhất định phải "sinh" nó ra đời. rồi Nam Cung chủ tịch quay sang dặn dò cô.
-Ba sẽ chuẩn bị mọi thủ tục đi du học cho con trong vòng một tháng nữa. Con hãy dần dần chuẩn bị đi. Khi mọi thứ xong xuôi con sẽ lập tức bay sang M. Con rõ chưa?
-Con rõ rồi thưa ba!
-Vậy thì tốt! Con hãy bắt đầu chuẩn bị mọi thứ vào ngày mai đi!
-Vâng!
Dùng bữa xong, Bảo Yết lên phòng với tâm trạng ko thể tốt hơn được nữa. vốn cứ nghĩ là sẽ phải tốn nước bọt để thuyết phục ba mẹ. Ai ngờ ba lại hiểu tâm lí cô ghê, làm cô cũng đỡ phải tốn thêm sức lực làm gì. Mọi thứ đều theo đúng những gì cô dự định, còn cái đám nam chủ, nam phụ, nữ chính gì gì đó cứ vứt qua một bên đi, cô còn chưa đụng mặt bọn họ thì lo nghĩ nhiều làm gì!Cứ tận hưởng là trên hết!