[Dịch] Knight&Amp;Amp;Amp;Amp;Amp;#039;S &Amp;Amp;Amp;Amp;Amp; Magic - &Amp;Amp;Amp;Amp;Amp;

Chương 36 :  Kỵ Sĩ & Ma Thuật Knight's & Magic Vol 2 Arc 4 Chap 17(1)




Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic

Vol 2

Arc 4: Casadesus Náo Loạn

Chap 17: Chiến Đấu Ở Trong Rừng

Trong khi Edgar đang truy đuổi theo hai chiếc Tellestarle còn lại bằng cỗ máy Earlecumber thì, trận chiến ở trong Pháo Đài Casadesus giữa Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng và Đoàn Kỵ Sĩ Thỏ Đỏ cũng đã đi tới đỉnh điểm cao nhất. Tàn tích hư hỏng của Hình Bóng Kỵ Sĩ bị bại trận nằm lê lết một đống ở trên sàn nhà, chùm tia lửa bắn ra từ Vũ Khí Hình Bóng như là ngọn đèn đuốc rọi sáng lên bãi chiến trường.

Ernesti quan sát trận chiến dữ dội từ trong công xưởng đã bị phá hủy nặng nề. Nếu như là mọi khi, Eru sẽ tỏ ra đầy niềm vui khi quan sát trận chiến đấu giữa các Hình Bóng Kỵ Sĩ. Nhưng giờ đây, khuôn mặt của cậu lại tràn ngập vẻ khá chịu nỗi niềm ân hận.

“…Bọn họ phá hủy các cỗ máy không tóm được a, làm thật là triệt để.”

(Tran: Đậu tưởng nó thương sót cho những người đã chết chứ, nhất là mấy tay thợ máy @@)

Ở trên sàn nhà phía sau lưng cậu là một vài chiếc Karrdator đã bị Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng phá hủy. Tầm mắt của Eru lần lượt di chuyển từ đống tàn tích hài cốt và trận chiến đang diễn ra.

“Đang có một trận chiến quy lô lớn Hình Bóng Kỵ Sĩ đang diễn ra ngay ở trước mặt mình, nhưng, mình lại không có một cỗ máy nào. Đáng tiếc, thực sự là uổng quá mà. Mình chỉ có thân thể máu thịt này thôi. Nhưng, tham gia vào một trận chiến giữa các người máy như thế này mà lại không có cỗ máy nào thì thật đúng thật là khó coi! Đúng là không thể tha thứ được… Nhưng, lại không có thứ quan trọng nhất là một khung máy móc nào để lái cả…”

Eru nhấc đầu của mình nhìn về hướng bầu trời, hít sâu một hơi thật sâu vì điều đáng hối tiếc nhất đời cậu từ trước tới giờ. Sau khi đã dành hết niềm đam mê của mình cho người máy, cậu không thể nào tha thứ cho chính mình xem trận chiến giữa hai phe người máy với nhau mà chính bản thân mình lại không có tham gia vào trong đó. Nhưng, khi tha gia vào trận chiến mà không có một cỗ máy thì điều đso trái hẳn với cảm quan thẩm mỹ học của cậu.

Cũng vì thế mà cậu đã mò vào trong công xưởng ngay khi trận chỉ với bắt đầu được một lúc, nhưng, thứ mà cậu nhìn thấy chỉ là một đống hài cốt phế tích ở khắp nơi, điều này khiến cho cậu rất chi là ủ rủ.

Ngay khi cả người cậu chìm đắm trong sự hối tiếc, các Kỵ Sĩ ở trong sân đã từng chiếc một lần lượt ngã xuống, nếu cứ tiếp tục như vậy thì trận chiến này chẳng mấy chốc sẽ kết thúc thôi. Theo cảm xúc nôn nóng ở trong người, cậu làm ra nào đó quyết định.

“…Được rồi, mình sẽ chôm một cỗ máy hiện tại đang hoạt động vậy!! Chỉ cần đã có quyết định thì không có gì là không thể không làm được!!”

(Tran: Vãi thanh niên trộm robot một lần nghiện rồi đây…….)

Một khi đã làm ra được quyết định, Eru liền nhanh chóng làm ra hành động liền. Cậu phóng ra dây móc mỏ neo mà người ta thường dùng và nhảy lên trên mái nhà, quan sát đến tình hình trận chiến ở một khoảng cách gần. Mặc dù với bản lĩnh của Eru, thì nhiệm vụ ăn cắp một chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ đang hoạt động là một nhiệm vụ bất khả thi. Với lòng kiên trì của một con rắn, sự nhanh nhẹn của chim đại bàng và sự im lặng của một con nhện, cậu đang chờ đợi thời cơ đến.

Ngay tại thời điểm này, Eru chú ý tới có thứ gì đó đang chuyển động ở tầm mắt góc nhìn của mình. Nó không nằm ở trong sân nơi mà các Hình Bóng Kỵ Sĩ đang chiến đấu, nhưng nó đến từ nơi gần cánh cổng đã bị Tellestarle phá hủy. Nhìn kỹ hơn, cậu có thể nhìn thấy hai chiếc xe ngựa đang chạy băng băng nhanh đến cánh cổng vỡ vụn.

Không biết ở đâu tới quái nhân lại chạy tới ghé thăm tòa pháo đài đang chìm trong chiến đấu như thế này. Nỗi niềm nghi hoặc của Eru không có kéo dài bao lâu khi cậu nhận ra một vài ‘bóng người’ quen thuộc đang ở trên chiếc xe ngựa. Ngay tại lúc này đôi mặt cậu trợn to ra vì ngạc nhiên, và cậu nhảy ngươi lên vào trong không khí. Ánh sáng màu bạc lưu lại âm thanh nổ tung ở đằng sau và bay lên trên bầu trời đêm.

“Này, chúng ta không thể nhanh hơn được nữa à?”

“Đây là tốc độ cực hạn rồi, Lão Đại! Những con ngựa này sẽ ngã gục ngay nếu như chúng ta chạy nhanh hơn nữa!!”

Một chiếc xe ngựa chạy gấp dọc theo con đường lát đá với một vận tốc nhanh khác thường. Từ đại từ trong xe ngựa thò đầu ra thúc giục người học sinh lái xe mau chóng tăng lên tốc độ. Những con ngựa đã kéo chiếc xe theo với tốc độ tối đa sớm đã vừa sủi bọt mép vừa liều mạng chạy, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chúng sẽ ngã sụp xuống vì kiệt sức. Nhưng, cả nhóm bọn họ có lý do để thúc giục chúng chạy nhanh hơn nữa.

Ngay tại thời điểm này, Edgar và Dietrich đang chiến đấu với mấy chiếc Tellestarle tấn công bọn họ khi bọn họ đang hành quân. Lão Đại cần phải báo cáo lại điều này cho pháo đài.

Nhưng, khi nhóm bọn họ đi đến vùng lân cận của tòa pháo đài, bọn họ đã choáng váng triệt để. Pháo Đài Casadesus cai quản khu vực rừng rậm Acquart giờ đây đã phát ra các tia sáng chiếu rọi bóng tối từ đống lửa bùng cháy ở khắp nơi.

“Này, cái này là….”

May mắn thay, bọn họ đã chạy đến Pháo Đài Casadesus trước khi những con ngựa của họ ngã gục xuống vì kiệt sức. Trước mắt bọn họ là cảnh cổng đã bị phá hủy, các tòa nhà bốc cháy và trận chiến dữ dội giữa các Hình Bóng Kỵ Sĩ. Bọn họ không thể hiểu được tình thế ngay bây giờ và chỉ biết đứng nhìn tại chỗ. Vốn bọn họ đang tìm kiếm nơi né tránh an toàn khỏi trận chiến giữa các Hình Bóng Kỵ Sĩ, nhưng giờ không biết nó bây giờ có đạt được tiêu chuẩn an toàn không nữa.

Một viên đạn màu bạc đáp xuống ngay phía trước mặt bọn họ ngay khi bọn họ đang lâm vào bế tắc. Eru sử dụng ‘không khí nén lại’ để làm đệm khi cậu hạ từ trên cao xuống, tiếp đất vững chắc ngay phía trước bọn họ. Một loạt chuỗi sự kiện bất ngờ làm cho nhóm học sinh đơ người tại chỗ, và viên đạn bạc chợt nghiêng đầu ở trước mặt bọn họ mà hỏi:

“Em đang tự hỏi là ai đang đến đây, đây chẳng phải là Lão Đại hay sao? Anh đến đây làm gì thế? Nơi đây giờ đã thành bãi chiến trường rồi.”

“A, nhóc bạc!! Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy!?”

Eru động viên tý Lão Đại đang bị kích thích quá mức hầu như muốn tóm chặt lấy cậu, cậu nở nụ cười lúng túng vừa giải thích:

“Em không có hiểu rõ lắm nữa. Em nghe nói rằng có bọn trộm nào đó đột nhập vào Pháo Đài bằng cách giả mạo làm Karrdator của Đoàn Kỵ Sĩ Thỏ Đỏ. Rồi bọn trộm đó chiếm lấy công xưởng, ăn cắp lấy các Hình Bóng Kỵ Sĩ và đã tạo ra trận tai nạn như thế này.”

Khi nghe được cậu giải thích, tia sáng lấp lánh của ma thuật cấp bậc chiến thuật lóe lên và vụ nổ vẫn còn tiếp tục diễn ra, cuộc hỗn loạn vẫn còn tiếp tục diễn ra. Lão Đại và các học sinh khác lưng quay về phía chiến trường khi nghe đến Eru giải thích rõ xong liền thay đổi sắc mặt.

“…Ồ đúng rồi, là Tellestarle… Bọn anh đã chạm trán với Tellestarle dọc theo trên đường đi tới đây, và bọn họ đã tấn công bọn anh mà không có một lời cảnh báo nào cả!! Edgar và Di đã chặn bọn họ lại, nhưng anh cũng không có biết chuyện kế tiếp gì sẽ xảy ra kế tiếp đó. Vậy đó là bọn trộm cướp đó ư?”

Lão Đại hung tặn siết thật chắc lại nắm đấm của mình trong khi đó Eru ở bên cạnh anh gật đầu đồng ý, dừng như đã hiểu ra điều gì đó.

“Em hiểu rồi, vậy là bọn trộm đã nhắm mục tiêu đến Tellestarle… Không, nói đúng hơn là ‘cỗ máy kiểu mới’ ... Đây là một ‘sự kiện trộm cướp’, là một điểm mù a. Em không nghĩ rằng loại ‘thông lệ’ này lại xảy ra trên người của em.”

(Tran: Giống mấy tình tiết trong gundam có cỗ máy mới là ăn trộm ngay )

May mắn thay, tiếng lẩm bẩm của Eru đã bị âm thanh ồn ào của chiến trường bao che lại và Lão Đại thì lại không nghe thấy nó. Không biết được rằng bọn họ sẽ cảm thấy thế nào nếu như nghe được lời này, đối với chuyện này không hay biết gì cả Lão Đại đang nổi giận cơn điên tiết lên. Chợt anh nhớ tới điều gì đó và quay đầu lại nhìn về phía Eru.

“Thế, em đang làm gì ở chỗ này thế?”

“Em đang kiếm một chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ a. Còn nhớ đến rằng em nói rằng bọn trộm đã chiếm đóng lấy phân xưởng không? Các cỗ máy mà bọn họ không thể dùng được đều bị phá hủy hết…. Làm hại em chỉ có thể cắn vào ngón tay của mình mà nhìn xem các Hình Bóng Kỵ Sĩ đang chiến đấu ở ngay trước mặt em. Tuy việc làm của bọn cướp rất là hợp lý, nhưng, điều này lại khiến cho em rất bực bội. Nên em đang bay dạo quanh đây để xem thử có chôm được chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ nào không… ai…”

Eru kết thúc lời giải thích của mình và nhìn về phía đằng sau Lão Đại. Cậu chỉ vào khoang chở hàng với một nụ cười không rõ ý.

“Cỗ áo giáp trên xe ngựa… đó có phải là ‘Động cơ Bit của em’ phải không?”

Lão Đại vuốt lấy bộ râu của mình. Ở cuối xe chở hàng là bộ áo giáp màu xanh biển chính là chỉ có Eru mới điều khiển được, một bộ Hình Bóng Giáp Trụ thuộc riêng của Eru.

“Đúng, bọn nhóc kia đòi mang cái này theo. À đúng rồi, bọn chúng hiện giờ đang đuổi theo mấy chiếc Tellestarle đó.”

“Bọn họ ở đây ư? Đã thế bọn họ còn đuổi theo Tellestarle nữa? Thực ghen tỵ… khụ khụ, thật là nguy hiểm chứ, em phải đi giúp đỡ bọn họ ngay mới được!!”

“Này, nhóc có phải là đang thích thú quá mức chứ… chẹp, nhóc ta căn bản là nghe không vô.”

Eru liền qua loa đáp lại vài câu đã biết rồi nhảy vào trong Động Cơ Bit của cậu. Sau khi phần khung ngực giáp khép lại, dòng mana chảy dọc theo thân thể của nó và nó chậm rãi đứng lên khi các chuỗi tinh thể co rút lại. Lão Đại không có nhìn thấy Eru, người đang ẩn giấu sau bộ áo giáp này, nhưng một giọng nói vui vẻ từ bên trong đó truyền ra, và rất dễ dàng có thể tưởng tượng được vẻ mặt của Eru bây giờ.

“Khởi động hoàn thành… Với cỗ máy này, mọi thứ… mọi thứ đều không thành vấn đề gì cả. Làm một trận ra trò nào. Mình sẽ giải quyết mọi thứ ở bên này sau đó lại đi giúp đỡ bọn họ nữa… Tiến lên thôi nào!!”

Trước khi kết thúc câu nói này, Động Cơ Bit đã nhảy lên với một lực đủ để đè nát chiếc xe ngựa. Âm thanh máy móc hoạt động bị âm thanh ầm ĩ của không khí nén lại phun ra che lấp đi, duỗi dài dây móc neo lên trên bầu trời đêm, dẫn Động Cơ Bit đi vào bãi chiến trường. Dưới ánh sáng của mặt trăng, bộ áo giáp có phản chiếu lại ánh sáng màu xanh biển không có chút nào kém với tia sáng từ đống biển lửa kia.

Lão Đại dùng ánh mắt hồi lâu quan sát thân hình của Động Cơ Bit nhảy lên mái nhà và chạy đi. Anh thở dài cam chịu, quay người lại và nói:

“Ta xem một Ác Quỷ Thú cấp bậc quyết đấu cũng không có đáng sợ như nhóc ta đâu. A, không cần thông cảm với bọn trộm cắp đó đâu… Chúng ta chẳng còn gì để làm nữa, mau trốn thôi đã.”

Cả nhóm nghe anh nói như vậy mới kịp hồi phục lại tinh thần và liền chạy vào trong pháo đài.

---------------------------------------------

Con chim cú kêu lên và các con động vật hoạt động ban đêm nâng đầu của chúng lên hướng về bầu trời. Dưới tia ánh sáng của mặt trăng, tiếng ầm ĩ bầu không khí chiến đấu tỏa ra khu rừng Acquart yên bình.

Kẻ xâm nhập khổng lồ được làm từ thép và chuỗi bắp thịt tinh thể băng xuyên chạy qua khu rừng. Bọn họ thỉnh thoảng đá văng ra những nhánh cành cây bị kẹt, san bằng mọi thứ dười từng bước chân của họ, làm mặt đất rung rinh lên. Kerhild Hietakangas, đoàn trưởng của Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng khuôn mặt đầy đau khổ vừa điều khiển Hình Bóng Kỵ Sĩ – Tellestarle. Cô nắm chặt lại cần điều khiển và thả lỏng xuống bàn đạp mà cô đã đẩy đến cực hạn.

“Chết tiệt! Nếu như cứ tiếp tục chạy như thế này thì tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn.”

Từ Pháo Đài Casadesus tới nơi này, cô đã điều khiển Tellestarle chạy với một khoảng cách khá dài rồi. Cũng do vậy mà cô đã chú ý đến tốc độ của cỗ máy đã giảm xuống so với lúc ban đầu, đây là dấu hiệu cho thấy rằng lượng bồn chứa mana của Tellestarle đang dần dần cạn khô đi.

Vẫn còn một khoảng cách nữa mới đi tới điểm hẹn gặp mặt với Wendebadalla. Nếu như cô cứ tiếp tục như thế này thì mana sẽ bị cạn kiệt trước khi cô kịp đi tới nơi cần tới và bị ép buộc phải dừng lại hết tất cả mọi hoạt động. Coi như năng suất động cơ có cao đến đi đâu cho nữa – Không, chính vì năng suất động cơ đầu ra cao, cỗ máy kiểu mới mới khiến cho dung lượng chứa mana của cỗ máy có vấn đề. Tellestarle không có đủ lượng mana dự trữ nữa; đây là điểm yếu lớn nhất còn lại mà vẫn chưa được giải quyết. Kerhild không có quan tâm đến tất cả điều này điều này, mặc dù về lý thuyết nó khá liên quan; vấn đề bây giờ mà cô lo lắng là lượng mana của cỗ máy này đã sắp cạn kiệt rồi.

“Chúng ta không thể chạy trốn được nữa… ta thực sự không muốn sử dụng cỗ máy này để chiến đấu chút nào.”

Nếu như cô gắng gượng, thì cỗ máy của cô sẽ bị cạn kiệt mana ngay và sẽ bị người đuổi theo phía sau bắt kịp lại. Ngay tại lúc đó, bọn họ chắc chắn sẽ thất bại chắc mặc dù đối thủ của họ không phải là một cỗ máy kiểu mới. Cô quyết định phải tiêu diệt kẻ đang đuổi theo cô ở phía sau trước khi chuyện đó xảy ra, cứ tiếp tục chạy trốn nữa thì sẽ không tránh khỏi được số phận thất bại. Cô chẹp lưỡi một cái rồi ra hiệu cho thuộc hạ của cô, dừng lại Tellestarle và quay người lại. Ngoài âm thanh vận chuyển của lò chuyển đổi mana, khu rừng một lần nữa trở lại trong yên tĩnh. Kerhild trừng trừng mắt vào chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ màu trắng xuất hiện ở trên màn hình đang tiến tới lại gần đây.

Ngồi trên ghế phi công của Earlecumber – Hình Bóng Kỵ Sĩ màu trắng, Edgar nhìn thấy Tellestarle tốc độ chạy giảm xuống chợt nở nụ cười.

“…Nhìn dáng vẻ có vẻ như lượng mana dự trữ của bọn họ đã giảm xuống tới mức thấp nhất rồi.”

Hai chiếc Tellestarle từ bỏ việc chạy trốn và đang chờ đợi Edgar tiến đến. Là một người ‘từng trải’ qua tình huống tương tự, Edgar đã đoán được đại khái tình huống.

“Chúng ta còn có mana rất sung túc, thế nên bây giờ chúng ta đang nắm giữ lợi thế. Anh sẽ tấn công từ mặt chính diện, hai đứa hãy tập trung vào việc gây nhiễu loạn và yểm hộ cho anh. Cấm hai đứa xông lên đó!!”

Hình Bóng Giáp Trụ của cặp sinh đôi chạy ở cạnh chân của Hình Bóng Kỵ Sĩ chào qua loa đáp lại Edgar và rồi biến mất ở trong khu rừng. Edgar áp chế lại việc thở dài và tập trung vào việc đối phó với hai chiếc Tellestarle ở trước mặt, cố gắng che đậy đi những chuyển động ở đằng sau những cái cây kia. Đón tiếp anh là những phát súng từ Tellestarle bắn xuyên qua rừng cây, tạo thành một vụ nổ lớn khi nó bắn trúng vào các cây cối. Nhưng, Earlecumber không có nâng lên tấm chắn của mình, mà là liều lĩnh mau chóng thu hẹp lại khoảng cách của cả hai bên.

“Khốn khiếp! Hắn ta nhìn rõ ý định của chúng ta!!”

Nhận ra được rằng việc khai hỏa từ vũ khí sau lưng chỉ là một hành động lãnh phí mana, Kerhild buồn bực kêu to thất vọng, đem vũ khí sau lưng thu hồi lại trạng thái ban đầu. Không giống như Đoàn Kỵ Sĩ Thỏ Đỏ, học viên này tuy thiếu kinh nghiệm chiến đấu thực tiễn, nhưng, cậu ta lại rất là quen thuộc với cỗ máy Tellestarle. Điều này làm đối thủ trở nên khó xơi hơn những gì cô đã dự đoán trước. Tất cả các chiến thuật mà Kerhild có thể nghĩa ra đều nằm trong dự tính trước của kẻ thù của cô, và từng cái một điều bị đối phương giải quyết hết. Mặc dù cỗ máy của cô công suất động cơ mạnh hơn, nhưng cô vẫn bị đẩy ép đến mức này.

“Chia nhau ra, tấn công thành thế gọng kìm.”

Cuối cùng cô quyết định chính diện tấn công, lợi dụng ưu thế về mặt số lượng để phát huy ra lợi ích lớn nhất. Thành viên trong đoàn của cô gật đầu và tấn công về phía Earlecumber.

Trong bóng tối của khu rừng, có thể dễ dàng tìm thấy Hình Bóng Kỵ Sĩ đang phản chiếu lại từng tia ánh sáng một cách yếu ớt. Sự hiện diện của một cỗ máy cao tới 10 mét rất khó có thể giấu diếm được mặc dù là ở trong bóng tối. Edgar ngay lập tức đã chú ý tới thế trận gọng kìm của hai chiếc Tellestarle. Anh điều khiển Earlecumber di động một cách khéo léo, cố để cho mình không trở thành một cái bia bắn. Edgar đã tiếp cận với một cỗ máy của kẻ thù – cỗ máy Tellestarle mà Kerhild đang điều khiển.

Tellestarle này không thể nào cứ đứng nguyên ở một chỗ và chờ anh thế được, nên theo Earlecumber tiếp cận nó liên tục thay đổi vị trí của mình. Earlecumber lợi dụng các cây cối trở thành các tấm khiên cho mình và tránh tình huống phải chiến đấu với hai cỗ máy cũng một lúc. Thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng kia chợt tăng lên tốc độ của chiếc Tellestarle của hắn, cố gắng chạy vòng đến phía sau lưng Earlecumber. Ba chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ giao chiến với nhau mà lại là chuyển động xung quanh khu rừng nhằm tìm đến vị thế tốt nhất trong trận chiến này.

Lúc này đây có một thứ gì đó đang di chuyển xung quanh khu rừng, chuyển động của nó đã bị âm thanh ầm ĩ của ba chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ che dấu đi. Đó là một bộ áo giáp có chiều cao bằng 1/4 chiều cao của một Hình Bóng Kỵ Sĩ – đó chính là Hình Bóng Giáp Trụ, Động Cơ Bit. Chid và Ady tránh né khỏi tầm nhìn của kẻ thù và lặng lẽ xuất hiện ở sau lưng của bọn họ. Chid hơi lệch ra khỏi phạm vi tấn công của Hình Bóng Kỵ Sĩ, quan sát tình huống từ phía sau cây cối trong rừng, cố gắng giữ cho hơi thở và trái tim của mình bình tĩnh xuống.

Nhìn từ góc độ này, Hình Bóng Kỵ Sĩ trông thật là khổng lồ…

Bởi vì thường xuyên cùng Eru lăn lội ở Khoa Phi Công, nên Chid có rất nhiều cơ hội để nhìn thấy Hình Bóng Kỵ Sĩ và rất quen thuộc với chúng. Nhưng, nhìn nó ở góc độ kẻ thù thì trông chúng thật là lớn và mạnh mẽ, nó làm cho thần kinh của Chid bị kích thích lên. Hình Bóng Kỵ Sĩ là vũ khí mạnh mẽ nhất của con người, nó có nghĩa là con người không có thứ vũ khí khác có thể đấu với Hình Bóng Kỵ Sĩ được. Tiềm năng của Hình Bóng Giáp Trụ vẫn là một ẩn số, nhưng, xét về riêng năng lực chiến đấu thôi thì nó không thể sánh với Hình Bóng Kỵ Sĩ được.

Một kẻ thù mạnh mẽ và to lớn… Khi Eru chiến đấu với Behemoth, thì chắc hẳn cảm giác cũng giống như là thế này.

Chid hít một hơi thật sâu, rút ra thanh kiếm ở sau lưng của cỗ máy, như thể là muốn cắt đứt đi nỗi niềm sợ hãi ở trong tim mình. Lưỡi kiếm dài hơn hai mét, là một thanh kiếm hai tay cầm rất hiếm có. Bởi vì vẫn chưa có vũ khí thích hợp cho Hình Bóng Giáp Trụ; nên trước khi khởi hành cậu đã đào ra thanh vũ khí này từ trong kho hàng một cách vội vã. Thanh kiếm khổng lồ đối với con người là một thanh vũ khí có thể nói là khó có thể điều khiển được, nhưng đối với Hình Bóng Giáp Trụ thì trái lại nó lại vừa vặn xứng tay.

Bây giờ mình không thể chạy. Mấy cái tên lái Tellestarle này thật làm cho người phải điên tiết lên, mình sẽ không bao giờ đuổi theo kịp sư phụ nếu như mình lùi bước ngay tại lúc này, chơi luôn nào!!

Chid thở ra một hơi thật dài và đặt thanh kiếm lên trên vai. Có ai đó đang gọi cậu. Cách đó không xa, cậu có thể nhìn thấy Ady đang ẩn núp thân hình mình với thanh máy bắn tên ballista ở trên tay, cậu liền vung vẫy kiếm của mình đáp lại.

“Được rồi, chúng ta lên thôi!”

Chiếc Động Cơ Bit của Chid nâng lên cánh tay của nó và bắn ra dây mỏ neo với âm thanh nổ nhẹ. Đầu mũi tên được lắp thêm chuỗi dây tinh thể ở bên trong bắn tối phần trên cao của ngọn cây gần đó, cắm vào trên cây tạo thành hình chữ ‘Y’ chắc chắn. Chid liền nhảy lên cao, kèm theo động tác nhảy lên của cậu là âm thanh rít lên của máy kéo. Ady chậm lại một bước cũng từ trong lùm cây nhảy ra, vững vàng nhấc theo thanh máy bắn tên ballista cầm tay.

“Chúng ta cần phải ‘yểm hộ’ một cách đúng đắn!”

Động Cơ Bit của Chid nhảy lên đỉnh ngọn cây, đạp vào phần nhánh cây và lao lên về phía trước. Cùng ngay lúc đó, Động Cơ Bit của Ady cũng bắt đầu tấn công từ khoảng cách xa. Mũi tên thép bay xuyên qua không khí như là muốn chia cắt ra không khí chiến đấu hỗn loạn này.

Hai chiếc Tellestarle đang liên thủ phối hợp với nhau ép buộc Earlecumber phải lùi lại một góc. Earlecumber không thể nào vượt quá được sự khác biệt về mặt số lượng được, bị buộc phải lùi một vài bước lại về phía sau. Nếu tình hình này không có chút cải biến tý nào, thì phi công lái sẽ bị áp lực rất lớn về mặt tinh thần. Cho dù là gần kề với cái chết nếu chỉ cần di chuyển có một bước sai lầm thôi, nhưng Edgar, phi công của Earlecumber vẫn mặt mày lạnh lùng, cẩn thận phòng thủ không có một tia sai lầm nào. Tuy rằng bị áp đảo nằm ở thể bất lợi, nhưng anh không có chút nào có ý định bỏ cuộc, anh đang chờ đợi cơ hội để phản kích. Lòng quyết tâm chấp nhất mạnh mẽ của anh khiến cho Kerhild và thuộc hạ của cô đang chiếm ưu thế về mặt số lượng nôn nóng.

Ngay lúc này, khả năng chuyển cơ chợt hiện lên.

Kerhild và thuộc hạ của cô thuộc Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng đang tập trung vào việc đối phó với Earlecumber, vì nhận thấy rằng không có dấu hiệu nào cho thấy sẽ có cỗ máy khác tới. Thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng nâng thanh kiếm lên, cố gắng một lần nữa tấn công đằng sau lưng Earlecumber. Khoảng cách ngày càng thu hẹp lại, kiếm của hắn đã chĩa vào ngay sau lưng của Earlecumber.

Vừa mới bước ra một bước kế tiếp nữa thì bỗng có một cái gì đó lóe lên ngay giữa Earlecumber và Tellestarle. Dưới ánh sáng mờ nhạt của mặt trăng ở trong khu rừng, cái thứ đó đã phản chiếu lại tia ánh sáng kim loại đầy nguy hiểm. Nó mang theo quán tính mạnh mẽ bắn ngay thân cây ở phía trước vị thành viên đoàn Kỵ Sĩ địch, kèm theo một tiếng ‘ầm’ cả thân cây rung lắc lên.

“Có công kích!? Quân tiếp viện của địch đã tới ư!!”

Thành viên đoàn Kỵ Sĩ khiếp sợ liền mau chóng thu hồi lại bước chân của mình. Nơi này ngoài bọn họ ra còn có một phương thế lực có sức chiến đấu nữa, hơn nữa bọn họ lại là nhắm về phía Tellestarle. Đây là một điều gây ra xung kích không nhỏ cho bọn họ, ngay khi chiếc Tellestarle của họ chỉ còn đủ sức để có thể tấn công kiểu gọng kìm với Earlecumber nhờ ưu thế về mặt số lượng. Giờ đây sự xuất hiện của phe thế nào nào đó đã lật ngược lại tình thế hiện tại, làm cho họ mỗi bước tiến đều do dự cẩn thận tìm kẻ thù đang ẩn núp trong bóng tối.

Nhìn thấy tình huống này, cặp sinh đôi liền nở nụ cười. Đòn tấn công lúc nãy chỉ nhằm ngăn cản lại bước tiến của thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ kia, đó mới là mục đích chính của họ. Động Cơ Bit của Chid chạy nhanh lao đến với tốc độ rất nhanh ngay ở trên đầu của Hình Bóng Kỵ Sĩ, lần lượt đạp vào các cành cây để lấy đủ xung lực xông lên. Sau đó bộ áo giáp này rút ra thanh kiếm của nó, nhắm ngay đầu của Tellestarle.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.