[Dịch] Knight&Amp;Amp;Amp;Amp;Amp;#039;S &Amp;Amp;Amp;Amp;Amp; Magic - &Amp;Amp;Amp;Amp;Amp;

Chương 35 :  Kỵ Sĩ & Ma Thuật Knight's & Magic Vol 2 Arc 4 Chap 16(2)




Kỵ Sĩ & Ma Thuật - Knight's & Magic

Vol 2

Arc 4: Casadesus Náo Loạn

Chap 16: Lửa nổi lên ở Pháo Đài Casadesus

Sau khi đã phá vòng vây ra khỏi tòa pháo đài chìm trong hỗn loạn, Kerhild và những người khác không gặp phải truy binh, nên bọn họ chỉ cần đi theo con đường chạy trốn đã lên kế hoạch từ trước là được. Bọn họ không đưa ra được hết tất cả cỗ máy kiểu mới, nhưng bọn họ vẫn thành công trộm được 3 chiếc. Đối lập lại mặt khác, hầu hết tất cả Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng phải lưu lại ở đằng sau để kéo dài thời gian cho bọn họ, hầu như nói là trạng thái gần như là toàn diệt, nhưng, điều này hoàn toàn nằm trong dự tính của bọn họ.

Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng là nhóm có hoạt động bí mật chủ yếu phương diện tình báo và về phương diện chiến đấu chuyên nghiệp thì khá thiếu thốn. Chiếc ‘Wendebadalla’ là trải qua cố gắng con đường buôn lậu mời từ ‘nước nhà’ gửi tới mới là đơn vị chiến đấu trực tiếp của nhóm này. Phải sử dụng nguồn tài nguyên có hạn để xâm nhập vào Pháo Đài của một đất nước xa lạ, đã thế lại còn từ đó chiếm lấy cỗ máy của họ. Xét thấy những mặt hạn chế trong hành động ăn cắp đi Tellestarle, ‘chỉ’ là mất đi toàn bộ nhóm Đoàn Kỵ Sĩ đã là tính là bọn họ lời to rồi.

Mặc dù mọi thứ tiến triển thuận lợi, nhưng Kerhild vẫn cảm thấy thổn thức và thở dài với cảm giác phức tạp trong người như thanh thản, thoải mái, rồi sự bất mãn và niềm tiếc ận. Ngay tại thời điểm quyết định kế hoạch cô đã bỏ mặc qua vấn đề thương vong, cô lắc đầu và suy nghĩ đến chuyện kế tiếp. Cô cần phải liên hệ được với nhóm ‘Wendebadalla’ đang chờ ở trong khu rừng Acquart. Với bước chân mạnh mẽ, bọn họ điều khiển Tellestarle chạy tiến tới, tuy rằng hành động có chút vụng về nhưng tốc độ vẫn còn nhanh.

Trên bầu trời là các đám mây mỏng; một vầng trăng gần như là gần tròn chiếu rọi xuống bên chân đường. Ba chiếc Tellestarle không nói một lời mà tiến lên phía trước. Chỉ có âm thanh các bước chân của Hình Bóng Kỵ Sĩ là có thể còn nghe được. Nơi này cách điểm hội hợp ở lối vào khu rừng rất gần rồi. Khi Kerhild đang giảm xuống tốc độ, thì cô nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ và màu trắng ở phía đằng xa.

Ánh trăng sáng đêm nay rất rõ và có thể nhìn thấy mọi thứ trên đường ở khoảng cách xa. Cho dù không có ánh trăng, Kerhild cũng đã được đào tạo trong việc di chuyển trong bóng tối nên có thể nhận ra được sự thật rằng dựa các tia phản xạ yếu ớt này thì đó là Hình Bóng Kỵ Sĩ. Ngay trên con đường mòn chạy trốn của bọn họ, hai chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ màu đỏ và màu trắng đang đi đến hướng theo phương hướng của tòa Pháo Đài.

Thật là! Không có nghe đến chỗ nào phái đến viện quân a!! Tại sao lại có Hình Bóng Kỵ Sĩ ở một nơi như thế này cơ chứ!?

Với tất cả các đơn vị chiến đấu của Pháo Đài Casadesus đều đang bị cầm chân lại thì, đúng ra phải nên là không có bất kỳ ai đuổi theo mới đúng chứ. Với khoảng cách xa với các tòa Pháo Đài khác, thì cho dù là là gửi đi thư báo khẩn cấp, kêu gọi cứu trợ đi nữa, thì tới lúc cứu viện đến những kẻ xâm lấn cũng đã không còn ở trong Fremmevira nữa rồi. Di chuyển vào ban đêm thì tràn đầy nguy hiểm và nó thường sẽ tận lực né tránh ra trừ khi khẩn cấp lắm thì mới hành quân vào ban đêm. Kerhild không thể hiểu được tại sao cô lại trạm chán với Hình Bóng Kỵ Sĩ tại một nơi như thế này. Phát viện đơn vị chiến đấu của kẻ thù điều này khiến cô rất bối rối; Kerhild không biết rằng bộ hạ của cô đang ở pháo đài có thể kéo dài được bao lâu thời gian nữa. Ngay tại bây giờ, thứ mà bọn họ thiếu thốn nhất chính là thời gian.

Trong đầu của cô không có hiện lên suy nghĩ lừa dối gì cả, Kerhild quyết định giải quyết chứng ngại vật này. Cô ra hiệu cho thuộc hạ của cô và bọn họ gật đầu đáp lại trong sự im lặng. Ba chiếc Tellestarle triển khai vũ khí sau lưng và tấn công về phía 2 chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ màu đỏ và màu trắng mà không một lời cảnh báo nào cả.

---------------------------------------------------

Thời gian quay lại về phía trước một chút.

Khi rời khỏi Học Viện Phi Công Laihiala, chiếc xe ngựa chở Lão Đại và cặp sinh đôi đã cùng với Guyale và Earlecumber đã trải qua một chặng hành trình rất êm ả. Pháo Đài Casadesus liền gần ngay trước mắt bọn họ rồi, và bọn họ không phải bất cứ rắc rối nào trong suốt chặng đường đi. Với lại mục tiêu của chuyến đi đã gần ngay trước mắt họ rồi, nên cả nhóm bọn họ bắt đầu lơ là đi tính cẩn thận.

“Cuộc hành trình lần này êm ả hơn đợt đi lần trước.”

“Đó là một quảng thời gian cực khổ. Tôi chả ưa mấy cái bọn Giun Nghiền Đất tới tiếp đón chúng ta đâu.”

“… Chắc chắn là không thể nào ưa thích được bọn Giun Nghiền Đất tới ghé thăm được rồi.”

Trời đã tối lại. May mắn thay, cả nhóm bọn họ có thể tiến tới phía trước được nhờ có ánh sáng rọi chiếu của mặt trăng. Hành quân giữa đêm tối là một điều đáng kiêng kỵ, nhưng bọn họ vẫn kiên trì đi giữa trời đêm đi tới Pháo Đài Casadesus đã còn cách đây không xa nữa. Vì là một nhóm nhỏ nên bọn họ có thể đi tới dễ dàng. Mặc dù có Hình Bóng Kỵ Sĩ hộ tống đi theo, nhưng thực chất bọn họ chỉ có 1 chiếc xe ngựa và 1 chiếc xe chở hàng hóa.

Bọn họ vừa đi vừa trò chuyện với nhau – rồi đột nhiên bọn họ chú ý tới có cái gì đó không bình thường ở phía trước bọn họ. Sâu thẳm trong bóng tối truyền đến âm thanh kim loại nặng nề vang rít lên, âm thanh đối với một phi công mà nói thì rất là quen thuộc – âm thanh động cơ của Hình Bóng Kỵ Sĩ. Bọn họ đang tự hỏi rằng ai lại thiếu thận trọng như thế này khi đi ở giữa ban đêm thế này, mà bọn họ không có nhận ra được rằng bọn họ có tư cách nói ra điều này hay không vì chính ngay bản thân bọn họ cũng đang làm điều tương tự.

Âm thanh tiếng bước chân trở nên nặng nề hơn; chỉ chốc lác sau khoảng cách của hai bên đã đủ gần để bọn họ phân biệt rõ đó là ai. Bọn họ không khỏi nín thở lại khi nhìn thấy và nhận ra rằng Hình Bóng Kỵ Sĩ xuất hiện ở trước mắt bọn họ là cỗ máy kiểu mới mà bọn họ chế tạo ra, và nó ắt hẳn phải nằm dưới tầ kiểm soát của Pháo Đài Casadesus mới đúng chứ. Không thể hiểu được tại sao nhóm người kia lại lấy hết tốc độ hướng về phía bọn họ đi tới, điều này khiến cho họ rất ngạc nhiên và bối rối không biết nên làm sao.

Ngay cả khi có điều gì đó xảy ra và bọn họ cần phái nhân viên chiến đấu đi ra đi nữa thì, bọn họ cũng không nên sử dụng số lượng ít ỏi cỗ máy kiểu mới để làm nhiệm vụ mới phải chứ. Vả lại, các phi công đang đóng quân tại pháo đài chưa trải qua việc huấn luyện để có thể điều khiển được chúng nữa, nên chẳng có lý do gì để họ sử dụng cỗ máy đặc biệt này.

“Cậu nghĩ như thế nào, Di?”

“Không rõ nữa, trước hỏi thử xem sao đã.”

Bọn họ quyết định trước xác nhận xem tình huống thế nào đã, quyết định như vậy có thể xem là phương án tốt nhất. Nhưng, những chuyện xảy ra kế tiếp vượt xa nằm ngoài những gì mà bọn họ dự tính. Các cỗ máy Tellestarle tới gần rồi triển khai vũ khí sau lưng ra. Kerhild và những người khác ở trên cỗ máy Tellestarle không thể nào dừng bước lại ở nơi này được, vì thế, rất tự nhiên bọn họ sẽ tấn công những cỗ máy cản đường ở phía trước bọn họ. Đòn tấn công bất ngờ từ vũ khí sau lưng vốn sẽ mang lại hiệu quả tốt hơn là tấn công bất ngờ bằng đòn cận chiến.

Điều này khiến cho Edgar và Dietrich rất là giật mình; bọn họ nằm mơ cũng không có nghĩ đến rằng bọn họ sẽ bị chính tấn công bởi cỗ máy Tellestarle đồng mình của mình. Bởi vì rất quen thuộc đối với cỗ máy này và vũ khí sau lưng nên chả mấy chốc bọn họ đều kịp phản ứng lại.

Không nói Dietrich đang lái chiếc Guyale vừa được chế tạo lại, ngay cả Edgar, người đang lái bộ máy kiểu cũ đều phản ứng lại một cách rất là xuất sắc. Guyale rút ra kiếm của mình và bằng kiếm thuật xuất sắc của mình làm chệch đi phương hướng của đạn ma thuật; Earlecumber thì nâng lên tấm khiên của mình, ngăn chặn lại các viên đạn ma thuật mà Guyale đã bỏ sót, bảo vệ an toàn cho chiếc xe ngựa đằng phía sau bọn họ.

Nhìn thấy đối phương chặn lại đòn tấn công của bọn họ, Kerhild chặc lưỡi và không thể không dừng lại. Earlecumbed đối chối lại bọn họ ở một khoảng cách nhất định. Edgar mở ra nắp bộ phận khuếch tán âm thanh.

“… Chúng tôi là học viên đến từ Học Viện Phi Công Laihiala có việc tìm đến Đoàn Kỵ Sĩ Thỏ Đỏ, và chúng tôi đang trên đường đi tới Pháo Đài Casadesus. Tại sao các ngươi lại tấn công chúng tôi mà không có trước tiên nhận rõ ra chúng tôi là ai?! Xin hãy đưa ra cho chúng tôi lời giải thích thỏa đáng!!”

Sau khi nghe được câu nói đầy phẫn nộ của Edgar, các Tellestarle vẫn im lặng đáng sợ nhu cũ. Kerhild không có cần thiết phải nói chuyện với bọn họ. Nhưng, sau khi nghe được những lời này, cô cuối cùng cũng biết được chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ màu đỏ và màu trắng từ đâu mà lòi ra tới. Cô cảm thấy nhẹ nhõm đi khi đối thủ của cô không phải là các Kỵ Sĩ chuyên nghiệp. Bọn họ vốn nên là tận lực có giao tranh, nhưng trước mắt bọn họ chỉ là hai kiểu cỗ máy dùng trong việc huấn luyện học sinh, nên, cô quyết định lấy sức chiến đấu chiếm ưu thế tuyệt đối mà đột phá qua hai cỗ máy này. Động lực của Tellestarles là một mối uy hiếp lớn, thậm chí không cần xài bất cứ kỹ năng gì, chỉ cần va thẳng nó vào bất cứ Kỵ Sĩ nào hoặc là cỗ máy của học viên thì chúng sẽ bị hư hỏng nặng liền. Bọn họ đã dần dần quen với phương thức di chuyển của cỗ máy này và cũng không có quản đối thủ của mình là ai, bọn họ chuẩn bị cho một cuộc tấn công trực diện.

Nhưng có thể bọn họ không có nghĩ được rằng bọ họ sẽ gặp phải những người đã chế tạo nên cỗ máy kiểu mới và phi công thử nghiệm của nó.

“... Edgar.”

“Mình biết rồi; giao nó cho cậu đó.”

Không có chút nào hoài nghi nữa, im lặng là tấn công tới Tellestarle chắc chắn là kẻ thù rồi. Thật là điều đáng buồn khi phải vung kiếm lên chém vào cỗ máy mà họ phải chăm chỉ làm việc lắm mới chế tạo ra, nhưng bọn họ không có dự định cứ ngoan ngoãn như vậy mà chịu đòn thôi. Sau một thời gian ngắn trao đổi, hai người bọn họ quyết đoán xuất trận mà không có một chút do dự. Hình Bóng Kỵ Sĩ màu đỏ tấn công trước với một bước chân mạnh mẽ đạp về phía trước và chiếc Hình Bóng Kỵ Sĩ màu trắng theo sát sau nó.

Một chiếc Tellestarle giao chiến với Guyale, vừa di chuyển lên về phía trước vừa vung lên thanh kiếm của mình. Chuyển động nhìn thô bạo, nhưng tốc độ và lực đạo của nó rất mạnh mẽ. Nó hẳn là một đòn rất khó có thể ngăn chặn được, nhưng Guyale mỗi tay cầm một kiếm, cầm trong tay hai kiếm hợp lại vung lên chống đánh lại đòn kiếm của Tellestarle, sức mạnh của nó không chút nào thua kém so với Tellestarle.

Guyale rất nhanh dẫn lực lên, đẩy kiếm nghiêng sang một bên. Đòn đánh mạnh mẽ của Tellestarle liền bị gạt qua sang một bên,theo lực quán tính mạnh khiến cho nó bị mất đi thăng bằng của cả cơ thể. Thành viên của Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng cố gắng thu hồi lực đạo trên cánh tay, nhưng muốn đem cánh tay đang duỗi ra thu lại thì không có dễ dàng như vậy. Cả cỗ máy Tellestarle lộ ra đầy sơ hở như vậy liền lĩnh đủ đòn tấn công song kiếm của Guyale; lưỡi dao thép như dòng nước chảy ầm ầm lao về phía khuỷu tay phải của Tellestarle mà tấn công, cắt chém vào các khớp tay cầm kiếm của cỗ máy. Điều này đối với tay trái cầm tấm khiên Tellestarle mà nói chẳng khác nào cắt đứt mất thủ đoạn tấn công của nó.

Khuôn mặt của thành viên Đoàn Kỵ Sĩ Răng Đồng vặn vẹo lên vì kinh ngạc. Hắn ta vừa trải nghiệm qua cảm giác mà Molten vừa mới trải qua – năng lượng công suất đầu ra của đối thủ ngang hàng với cỗ máy chính hắn. Nhưng, người lính này vẫn còn sống sót được sau một trận chiến đấu dài thì cũng có nguyên do của nó – hắn kéo lại khung máy móc đang lão đảo muốn ngã và triển khai vũ khí ở sau lưng nhằm trả đũa lại đối thủ.

“Vũ khí sau lưng đúng là rất mạnh mẽ, nhưng mà cách ngươi dùng nó thì thật là khờ khạo!”

Dietrich hét lên và lần đầu tiên triển khai vũ khí sau lưng của Guyale. Vũ Khí Hình Bóng nằm ở trên bả vai trông giống như là một thanh kiếm ngắn với thân hình rộng. Dietrich nhắm đến mục tiêu thông qua đường chữ thập hiển thị lên ở trên màn hình điều khiển và bóp lại cò súng ở trên cần điều khiển.

Vũ Khí Hình Bóng nhận được chỉ thị từ phi công liền ngay lập tức bắn ra viên đạn ma thuật ra ngay. Nó bắn trúng vào vũ khí sau lưng của kẻ thù đang chuẩn bị bắn ra, vụ va chạm này tạo ra một khoảng chân không sóng xung kích xé rách dữ dội, liền ngay lập tức phá hủy Vũ Khí Hình Bóng của Tellestarle. Vốn đang cố gắng duy thì thân thể bị mất đi thế cân bằng, giờ lại thêm lực xung kích từ đòn đánh ở ngay trên lưng, cỗ máy Tellestarle liền lập tức bị đẩy ngã xuống. Cuộc giao chiến này thức chất chỉ diễn ra có vài giây trôi qua mà thôi.

Khi chiếc Tellestarle này đụng độ chiến đấu với Guyale, Earlecumber đã chặn lại bước tiến của hai cỗ máy còn lại. Do hai cỗ máy kia đang đánh sáp lá cà với nhau, nên nếu tham chiến vào bọn họ có thể bắn trúng đồng đội của mình, do đó, hai cỗ máy Tellestarle còn lại liền quay chuyển dời đi sự chú ý của họ vào chiếc Earlecumber. Hiện đang là hai chiếc đấu một, và kẻ thù còn đang sử dụng lấy cỗ máy kiểu mới, cho dù Edgar có hành động như thế như thế nào thì ở người ngoài xem ra đó cũng là một hành động thật không khôn ngoan. Nhằm tiêu diệt ngay Earlecumber, cỗ máy Tellestarle mà Kerhild đang điều khiển vừa nâng lên thanh kiếm của mình vừa triển khai vũ khí ở sau lưng, với kế hoạch là đồng loạt một lúc tấn công.

Nhưng, Earlecumber lại không có hành động như những gì mà cô kỳ vọng – Earlecumber tiến bước lên một nửa hành trình liền chợt dừng lại và lấy ra Vũ Khí Hình Bóng ‘Ngọn Giáo Lửa’ bắn ngay xuống mặt đất. Vụ nổ từ ma thuật tạo lên các mảnh vỡ và lớp bụi bay lên trên không trung, Edgar định lợi dùng màn khói bụi này để làm mất đi tầm nhìn của kẻ thù.

“Thủ đoạn rẻ tiền!”

Kerhild điều khiển cỗ máy lùi lại phía sau, viên đạn ma thuật bắn ra từ các cỗ máy khác tới Earlecumber đều đã thất bại, chúng đều bay xoẹt roẹt qua bầu không khí mỏng mà không có trúng đối thủ. Earlecumber lùi lại một bước, nâng lên tấm chắn của mình chuyển dời sang tư thế phòng thủ. Đây rõ ràng là mồi nhử dụ dỗ bọn họ tấn công, điều này khiến cho Kerhild khá là chần chờ.

Ngay tại thời điểm này, một âm thanh cái gì phát nổ ra đó vang lên bên tai bọn họ. Liền quay đầu lại, và thứ bọn họ thấy là cỗ máy Guyale tấn công không một chút hoang mang, và chiếc Tellestarle thì bị trúng đòn ngã xuống. Kerhild không có ngờ được rằng cỗ máy kiểu mới lại bị thua trận trước một học viên đang trong quá trình đào tạo một cách dễ dàng như thế. Trong lòng nôn nóng không ngớt, cô liền nghĩ đến một khả năng.

“Có thể nào nó là… một cỗ máy kiểu mới nữa ư!? Mình không nghe được thông tin gì về nó; sao lại có nhiều thế này!?”

Làm sao cô có thể biết được rằng, chế tạo ra cỗ máy này là việc vốn không được đặt trong kế hoạch ban đầu; và cô càng lại không biết rằng thứ mang đến chiếc Kỵ Sĩ màu đỏ này có mặt ở nơi đây sẽ là cặp sinh đôi bứng bỉnh này mang lại.

Ngay khi cô nhận ra đối thủ của cô là người như thế nào, thì cũng là lúc cô nhận ra bên phe của cô đang ở trong tình huống khó khăn. Kẻ thù của cô cũng có cỗ máy giống như là Tellestarle, và nhìn tình hình kiểu này, phi công này ắt hẳn là rất quen thuộc việc điều khiển cỗ máy đó. So sánh đối chiếu với bọn họ, những người mới thử điều khiển, liền gặp ngay đối thủ có thể linh hoạt điều khiển được cỗ máy thì đây đúng là điều ác mộng. Bọn họ đã rơi vào một cái bẫy; cỗ máy màu trắng rõ ràng là một bả mồi dụ dỗ bọn họ. Trong khi cỗ máy màu trắng nhử được kẻ thù và chuyển sang phương diện phòng thủ thì, cỗ máy màu đỏ với động năng mạnh mẽ sẽ săn mồi cỗ máy khác. Bị chơi một vố bởi sự bất cẩn của mình khiến cho Kerhild tức đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng có làm như thế cũng không thể làm cho tình hình biến đổi trở nên tốt hơn được. Cô có thể đánh bại được cỗ máy màu đỏ ở trong cỗ máy mà cô không thể điều khiển nó một cách trôi chảy được ư? Ngay cả chính bản thân cô cũng không có đủ lòng tin được vào khả năng đó.

Ngay tại thời điểm then chốt này, bọn họ vẫn tìm thấy một điểm yếu: cỗ máy màu đỏ là cỗ máy kiểu mới, nhưng chiếc màu trắng thì không phải. Bọn họ nhận biết ra được điều này từ trận chiến đấu vừa mới xảy ra đây thôi. Trong trường hợp như vậy nếu mà bọn họ ngăn cản được cỗ máy màu đỏ, thì bọn họ có thể sẽ đánh bại được cỗ máy màu trắng. Đón lấy hành động tiếp theo của họ sẽ là một canh bạc lớn đối với chính họ.

Sĩ khí của bọn họ ngày càng tăng cao không chút nào bối rối ngay cả khi đồng bọn của mình bị đánh ngã ngay trước đó – đối mặt với kẻ thù thận trọng như vậy, Edgar và Dietrich cẩn thận chuẩn bị tư thế cho trận chiến sắp tới. Cả hai bên đều đang tìm kiếm sơ hở của đồi phương và trận chiến cứ như vậy trở nên bế tắc.

Nếu như có thần vận mệnh tồn tại, thì vị thần đã không từ bỏ Kerhild rồi. Một điều bất ngờ liền xảy ra.

“Ughhhhhhh!!”

Cỗ máy bị Guyale đánh ngã chợt rống to lên rồi đứng dậy. Một Hình Bóng Kỵ Sĩ bị ngã xuống là một việc rất lớn. Khi ngồi ở trong khoang lái của một cỗ máy cao tới mười mét Hình Bóng Kỵ Sĩ, phi công sẽ bị thương tổn rất nặng bởi lực lan truyền đến nếu như cỗ máy bị ngã xuống. Coi như là được bảo vệ bởi ma thuật tăng cường thể chất của Hình Bóng Kỵ Sĩ, thì bị chấn thương cũng không thể nhẹ đến mức có thể giũ người lại và bắt đầu có hành động lại. Dietrich không có nghĩ đến rằng kẻ thù mà anh đã giải quyết lại có thể trâu bò đến như vậy.

“Cái gì!? Dai như con đỉa thế này!!”

Tellestarle từ bên cạnh mà dùng vai va đến, cuộc va chạm này khiến cho Guyale phản ứng không kịp và bị ngã nhào cùng với cỗ máy đó luôn. Những người khác không có kịp phản ứng lại tình thế phát triển một cách đột nhiên như thế này.

“Làm quái thế nào còn dây dưa dai như thế! Di, có sao không đó!?”

“Làm tốt lắm!!”

Earlecumber chuyển sang tư thế phòng thủ. Lại một lần nữa trở về trạng thái hai đấu một, và kẻ thù lại có Tellestarle, nên Edgar phải ưu tiên bảo vệ chính mình trước đã.

Kerhild và thuộc hạ của cô không chút do dự tý nào bắn ra đạn vũ khí sau lưng xuống ngay mặt đất, xài ngay chiêu mà Earlecumber đã dùng ngay trước đó. Một con lốc bụi bay lên ngay tại con đường chỉ có thể ỷ lại vào ánh trăng mà nhìn thấy đường. Edgar lùi lại phía sau thật xa, nếu như kẻ thù cứ cứ bắn đạn lung tung như vậy thì cũng đủ tạo thành mối nguy hiểm cho cỗ máy của anh. Anh nhấc lên chiếc khiên và vào tư thế phòng thủ, nhưng những viên đạn không có bắn tới nơi và chỉ có tiếng bước chân nặng nề đi ra xa từ trong đám bụi mù. Nhân lúc cơ hội Guyale bị cản trở, Kerhild lựa chọn quyết định chạy trốn.

“Aaa… Edgar!! Aaa, cái tên này, đừng có bận tâm đến ta!!”

Dietrich kịp thời lúc cỗ máy ngã xuống kịp điều khiển cỗ máy lăn lại nên không có đến nỗi mất đi ý thức, nhưng anh đã không thể di chuyển được Guyale nữa. Mặc dù chiếc Tellestarle va chạm với anh đã bị phá hủy đi một nửa, nhưng dù sao đi nữa nó vẫn là cỗ máy kiểu mới. Với khoảng cách gần như vậy làm anh không thể phát huy ra kịp kỹ năng điều khiển của mình. Với động lực của hai cỗ máy tương đương nhau, Guyale bị buộc phải ngã xuống đất.

“Khặc! Hô, haha… không cần vội vã như thế đâu học sinh, ở lại đây chơi với ta một chút đi…”

Phi công của chiếc Tellestarle húc Guyale vừa nói, vừa bò lên trên lưng của Dietrich. Không quản kỹ năng điều khiển của Edgar có như thế nào đi nữa, chỉ đơn độc dựa vào Earlecumber thì không thể đấu nổi được hai chiếc Tellestarle.

“A! Điều này rất nguy hiểm, nhưng mà chơi luôn đi, thằng chó cút ngay ra khỏi cỗ máy của tao!!”

Với khoảng cách cực gần, Dietrich cũng không có nghĩ đến nhiều về sự an toàn của mình và bắn ra ‘Lưỡi Đao Gió’ được lắp ở vũ khí sau lưng. Truyền vào trong không khí chân không đứt gãy làm nổi bùng lên một cơn gió mạnh, nó bắn trúng vào cả hai cỗ máy.

(Tran: Sau vụ lần trước, thì lần này tên Di này chơi liều hơn nhỉ)

Ngay khi Guyale và Earlecumber đang chiến đấu với Tellestarle lúc, Lão Đại và những người khác đã lên xe ngựa chạy khỏi hiện trường rồi, bọn họ lao thẳng tới hướng Pháo Đài Casadesus. Nếu như bọn họ bị lôi kéo vào trận chiến giữa các Hình Bóng Kỵ Sĩ, thì cỗ xe ngựa không thể chịu đựng được nó dù chỉ có là một giây. Nếu như chiếc Tellestarles có mặt ở đây, thì có thể có chuyện gì đang đó đang xảy ra ở pháo đài là tình huống có khả năng rất cao, nhưng dù sao hiện tại bọn họ cũng chẳng còn nơi nào để đi nữa cả.

Con ngựa sủi bọt mép lên khi nó vừa phải chạy nhanh vừa phải kéo theo hàng hóa chất đầy ở trên xe. Vạt bải che chắn cho toa xe hàng hóa bị đẩy văng ra, lộ ra thân ảnh bao bọc bởi áo giáp được cột lại bằng dây thép đang từ dưới đứng dậy lên. Nó có hình dạng khá kỳ lạ, cao đến khoảng 2-5 mét độ cao Hình Bóng Giáp Trụ — Động cơ Bit.

Và, đương nhiên khởi động chúng chính là Chid và Ady rồi. Họ mang theo vũ khí trang bị của cỗ máy – máy bắn tên di động Ballista kẹp ở dưới nách, và mang theo một túi băng đạn dự phòng, rồi nhảy ra khỏi xe ngựa và bắt đầu chạy gấp rút. Đúng với việc mô tả là ‘nhanh hơn một con ngựa’, chiếc giáp hạng nặng chạy nhanh với một tốc độ rất là nhanh. Sau khi trải qua công đoạn tập luyện với Eru và tiếp tục tập luyện rất nhiều với Hình Bóng Giáp Trụ, đối với bọn họ thì chạy nhanh như vậy là chuyện dễ như là ăn bánh.

Edgar đang đuổi sát theo đang chạy trốn Tellestarle, thì chợt nhận ra có tiếng bước chân nặng nề ở xung quanh đây; hai bóng thân ảnh nhỏ hơn Hình Bóng Kỵ Sĩ xuất hiện ra ở hai mặt bên cỗ máy Earlecumber. Quay lại chiếc cổ của cỗ máy, Edgar liền nhận ra Hình Bóng Giáp Trụ cao tới tận đầu gối của Hình Bóng Kỵ Sĩ đang chạy theo bên người. Anh giận điên lên và quên luôn cả tình hình hiện tại, rồi hét lớn lên:

“Cái… Hai người các em! Rốt cuộc các em định làm trò gì thế hả?!”

“Như anh đang thấy đó, Edgar-senpai, bọn em đang truy đuổi bọn trộm cắp đó.”

“Đúng vậy. Bọn họ có 2 cỗ máy, nên bọn em sẽ chăm sóc 1 tên còn lại.”

Hai người bọn họ đuổi theo sát sau thân ảnh bóng lưng thép màu xanh lá cây vào trong khu rừng, vừa chạy dưới ánh trăng lác đác vừa đáp lại trả lời.

“Nói bậy gì đó?! Anh không quản hai đứa mạnh như thế nào, kẻ thù bây giờ là Hình Bóng Kỵ Sĩ, là vũ khí mạnh mẽ nhất của loài người!? Nó hết sức nguy hiểm, để bọn trộm đó lại cho anh, nên, hai đứa ,mau quay trở lại đi!!”

“Nhưng Edgar-senpai định chơi cân luôn cả hai chiếc một mình ư.”

Edgar rên rỉ một tiếng và không biết nên trả lời như thế nào. Những kẻ xâm nhập đã lựa chọn chạy trốn dường như là bởi vì bọn họ không quen thuộc với việc điều khiển cỗ máy kiểu mới. Nhưng, nếu như cả hai cỗ máy cùng đồng thời tấn công Edgar thì anh sẽ rơi vào tình trạng bất lợi liền. Vốn đang nghiêm túc Edgar liền chết lặng người trước tình huống anh sẽ đối mặt mà không biết nên giải quyết nó như thế nào.

“Không chỉ có Edgar-senpai thôi đâu, bọn em cũng rất là tức giận đó chứ.”

“Nó vốn là thứ mà mọi người cùng nhau làm ra, đúng không? Bây giờ lại có người ăn cắp chúng, đây đúng là một điều không thể tha thứ được mà!!”

Edgar cũng cảm thấy như vậy và không thể tìm thấy lời lẽ gì để có thể thuyết phục được cặp sinh đôi cả. Sau một lúc cân nhắc, tình hình hiện tại cũng không cho phép Edgar lãng phí thời gian hơn nữa, hơn nữa cả hai người bọn chúng cũng sẽ không có ngoan ngoãn làm theo những gì mà anh đã bảo. Nên anh đã quyết định, cố hết sức nói:

“…Tuyệt đối không cho phép được liều lĩnh với lại không được chính diện quyết đấu. Hai đứa chỉ cần tập trung vào việc đánh yểm hộ là được, mấy đứa phải lấy an toàn của chính mình làm ưu tiên hàng đầu đó!! Nghe rõ rồi chứ?”

“Vâng, bọn em chắc chắn sẽ ‘không có liều lĩnh’ đâu, Edgar-senpai!”

“Đúng vậy, bọn em sẽ ‘chỉ đánh yểm hộ’ mà thôi, Edgar-senpai!”

Khu rừng cây cối trở nên dày đặc hơn và đêm ngày càng lúc càng tối. Sự kiện đã bị khuấy trộn lên bởi Hình Bóng Kỵ Sĩ kiểu mới đã đem các phe phái có liên quan tiến vào chặng đường cuối của vụ việc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.